Rất nhanh, mọi người lại cảm nhận được một luồng yêu khí khác, lập tức quay đầu, nhìn sau, nơi đó xuất hiện một con cầm ma lông đen nhánh tỏa sáng, lệ khí ngập trời.
Cầm ma màu đen vỗ cánh, biến thành một tia chớp màu đen bắn nhanh đến, đưa ra mọt móng vuốt thật lớn, bao trùm xuống, túm mấy trăm người lên trong nháy mắt, bao gồm cả cường giả Tạo Giới cảnh sơ kỳ kia.
Dưới móng vuốt thật lớn này, bọn họ cũng không có lực lượng phản kháng.
Một đám người bị bắt đưa đến trước cung điện của Lục Trần, ném xuống đất.
Một đám người kinh hoảng thất thố, lộ vẻ sợ hãi nhìn Lục Trần chằm chằm.
Ngược lại, Vương Mãnh, Lý Cường cầm đầu các đệ tử, vui sướng nhìn cảnh tượng này, đệ tử ba phe phái đó, ba ngày hai lượt chạy tới núi Kiếm Đế cung, thậm chí tu luyện ở trong núi rừng, dường như lặng lẽ khiêu khích Kiếm Đế cung.
Bọn họ không thể làm gì đám đệ tử này, nhưng hiện giờ cung chủ tức giận rồi, trực tiếp phái ra hai con yêu thú, bắt bọn họ lại đây.
Hơn nữa, bọn họ cũng mới biết được, thuộc hạ của cung chủ, cư nhiên còn có hai con yêu thú lợi hại như vậy.
“Lục Trần cung chủ, chúng ta biết sai rồi, nể mặt chúng ta lần đầu tiên phạm sai lầm, buông tha cho chúng ta đi”
“Lục Trần cung chủ, lần sau, không được ngươi cho phép, chúng ta tuyệt đối sẽ không bước nửa bước vào phạm vi Kiếm Đế cung.”
Một đám người nằm liệt trên mặt đất, bắt đầu chịu thua.
Vì sao trong lòng bọn họ lại khinh thường Kiếm Đế cung, còn không phải bởi vì Kiếm Đế cung không lấy ra được lực lượng khiến bọn họ kinh sợ sao, hơn nữa Lục Trần cung chủ chỉ là một vị Cự Đầu, còn chưa bước vào Tạo Giới cảnh.
Nếu biết Kiếm Đế Cung có hai Yêu Hoàng Tạo Giới cảnh viên mãn, cho bọn họ một trăm lá gan, cũng không dám tới đây khiêu khích.
Tuy Vạn Kiếm tông có không ít Tạo Giới cảnh, nhưng đạt tới viên mãn, cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Ánh mắt Lục Trần lạnh băng nhìn đám người này, lạnh giọng nói: “Lúc trước ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng các ngươi lại không biết quý trọng, hiện giờ muộn rồi.”
Mọi người nghe thấy lời này, lòng trầm xuống đáy cốc.
Lục Trần lạnh lùng nói: “Cứng Đầu, đi tới ba đại phe phái trước, báo là đệ tử của bọn họ tới chỗ ta khiêu khích, dùng ngôn ngữ vũ nhục vị cung chủ ta đây, muốn đổi lấy bọn họ thì dùng Ngộ Đạo đan để đổi, mười viên Ngộ Đạo đan đổi lấy một người, nếu không muốn lấy Ngộ Đạo đan ra đổi, thì phế bỏ tất cả những người này, ném ra khỏi Vạn Kiếm tông.”
Giọng nói rơi xuống, sắc mặt mọi người đột nhiên thay đổi.
Bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới, vị cung chủ này sẽ lập tức trở nên cường thế như vậy, đưa ra yêu cầu dùng Ngộ Đạo đan đổi lấy bọn họ.
Vốn đang cho rằng, bị đánh một trận là xong.
Hiện tại xem ra, mọi chuyện vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Cứng Đầu nghe Lục Trần phân phó, giương cánh bay đi, chỉ chốc lát sau đã trở lại, bên cạnh còn có ba lão già tiên phong đạo cốt, trên mặt ít nhiều đều có thần sắc xấu hổ.
Ba vị trưởng lão này, lần lượt đại diện cho chủ phong, Khôi Lỗi cung, cùng với Thanh Viêm cung.
Trong khoảng thời gian gần đây, ba phe phái đều có đệ tử tới Kiếm Đế cung khiêu khích gây chuyện, thật ra bọn họ đều nhìn thấy, chỉ là lười quản mà thôi, mở một con mắt nhắm một con mắt.
Hiện giờ, đệ tử của bọn họ bị bắt, đương nhiên không ngồi được, đi theo Cứng Đầu đến.
“Trưởng lão chủ phong bái kiến Lục cung chủ”
“Khôi Lỗi cung…”
“Thanh Viêm cung…”
Ba vị trưởng lão đứng trên không trung, khách khí chắp tay, chào hỏi Lục Trần.
Lục Trần tùy ý nhìn lướt qua bọn họ, nói: “Mang đủ Ngộ Đạo đan.”
“Cái này, Lục cung chủ, một đám tiểu bối làm ầm ĩ chút mà thôi, không cần thiết so đo trịnh trọng như thế.”
“Ta ở đây tạ tội một câu với Lục cung chủ, mong rằng Lục cung chủ tha thứ, sau này chúng ta cũng sẽ quản giáo đệ tử nghiêm khắc.”
Trưởng lão ba phe phái khách khí nói, hy vọng dùng những lời này để biến chiến tranh thành tơ lụa.
“Xem ra các ngươi còn không chưa ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, đám người này dĩ hạ phạm thượng, miệng nói lời làm nhục ta còn chưa tính, nhưng mà chuyện đả thương đệ tử Kiếm Đế cung này, ta tuyệt đối không nhân nhượng.” Lục Trần lãnh đạm quát.
Phía sau, đám người Vương Mãnh, Lý Cường nhìn Lục Trần, có ý khinh bỉ.
Cung chủ, lúc trước ngươi cũng không nói như vậy, rõ ràng nói là làm nhục đệ tử của Kiếm Đế cung thì được, làm nhục lão nhân gia ngài thì không được.
“Mỗi người chúng ta chuẩn bị một trăm viên Ngộ Đạo đan, coi như nhận lỗi, mong rằng Lục cung chủ bao dung.” Ba vị trưởng lão ăn nói khép nép, nói xong móc ra nhẫn không gian.
Ngộ Đạo đan, đan dược thập ngũ phẩm, có thể khiến võ giả nhanh chóng lĩnh ngộ đạo, tích góp nội tình, cực kỳ thưa thớt, hiện giờ có hơn tám trăm đệ tử bị bắt giữ, một đệ tử mười viên, chính là hơn tám ngàn viên, đối với ba phe phái mà nói, cũng là chảy máu nhiều.
Đương nhiên không có khả năng lấy ra hơn tám ngàn viên đổi lấy toàn bộ đệ tử, một phe phái tượng trưng lấy ra một trăm viên coi như nhận lỗi.
Ánh mắt Lục Trần mang theo ý châm chọc, hừ lạnh nói: “Tống cổ ăn mày sao.”
“Ba người các ngươi chọn lựa mười đệ tử rời đi, những người khác thì phế bỏ, ném ra khỏi Vạn Kiếm tông.” Lục Trần lạnh lùng nói.
Lời này vừa nói ra, ba vị trưởng lão và cả hơn tám trăm đệ tử bị bắt giữ, sắc mặt tất cả đều thay đổi, bọn họ không ngờ trưởng lão tới rồi mà Lục Trần vẫn cường thế như vậy, giống như muốn cường thế đến cùng.
Hết chương 1891.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1892
Chương 1906. Cung chủ bá đạo (2)“Lục cung chủ, yêu cầu này của ngươi hơi làm khó, mọi người đều là người của Vạn Kiếm môn, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, không cần phải ầm ĩ đến mức như thế chứ.” Trưởng lão chủ phong nhìn Lục Trần nói.
“Lục cung chủ, đúng vậy, chuyện có bao lớn, cần phải chuyện bé xé ra to như vậy sao.”
Trưởng lão Khôi Lỗi cung và Thanh Viêm cung sôi nổi phụ họa.
“Phế nhân.”
Giọng điệu Lục Trần cứng rắn nói.
Lượng Tử xoay tròn bàn tay lông xù, bắn ra năm tia thần hồng, hoàn toàn đi vào đan điền của năm đệ tử, phế tu vi của bọn họ.
Năm người lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, trên khuôn mặt lộ ra sắc thái tuyệt vọng, mấy ngàn năm tu vi, cứ phó mặc như vậy, trong lòng không thể tiếp thu.
Bên cạnh, sắc mặt ba vị trưởng lão cũng thay đổi, không ngờ Lục Trần dứt khoát quyết đoán như thế, trực tiếp phế người dưới mí mắt bọn họ.
Lượng Tử tiếp tục ra tay, lại phế đi năm người.
“Lục cung chủ, ngươi khinh người quá đáng!” Ba vị trưởng lão dựng ngược mày liễu, toàn thân tức giận bàng bạc, từng sợi khí tức sắc nhọn tràn ngập ra, công kích Lượng Tử.
Lượng Tửi quay đầu, ánh mắt nhìn một vị trưởng lão, đưa bàn tay màu vàng lông xù ra, đột nhiên bùng nổ, bang một tiếng, trực tiếp đánh bay vị trưởng lão này.
Cứng Đầu hóa thành một tia chớp màu đen xuất kích, hai móng vuốt sắc bén lần lượt cắm vào cổ hai vị trưởng lão, móng vuốt sắc bén cứng rắn như móc sắt phá tan phòng ngự thân thể của bọn họ trong nháy mắt, hoàn toàn đi vào trong cổ họng.
Sau đó hung hăng vung, trực tiếp vứt hai người ra rất xa.
Tuy ba vị trưởng lão là Tạo Giới cảnh, nhưng còn chưa viên mãn, dù gặp Lượng Tử hay là Cứng Đầu, đều bị hạ gục trong nháy mắt.
Lúc này, phía xa có từng luồng khí tức mạnh mẽ tràn ngập ra, nổi lên gió lốc không gian, từng tia thần hồng lộng lẫy phóng tới, bỗng nhiên có thêm mười mấy bóng dáng đứng sừng sững trên trời cao, đều là Tạo Giới cảnh của ba phe phái, trong mắt mỗi người đều có lửa giận thiêu đốt, trên người có luồng tức giận bàng bạc.
Lục Trần tùy ý quét mắt qua đám cường giả lăng không mà đứng, mặt không chút thay đổi nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc, cảm thán một câu, Nguyên giới không hổ là Nguyên giới, cường giả tụ tập, chỉ Tạo Giới cảnh của thế lực Đạo Tổ đã nhiều gấp hai đến ba lần so với toàn bộ Sơn Hải giới.
Trên bầu trời có khoảng mười ba Tạo Giới cảnh, tính cả ba người vừa rồi Lượng Tử bọn họ làm bị thương là mười sáu người, đây chỉ là cường giả bên ngoài, ba phái hệ trong âm thầm còn có không ít cường giả Tạo Giới cảnh.
Thật ra Lục Trần không biết, bởi vì thanh danh Đạo Tổ đệ nhất của Kiếm Quân Chủ ở bên ngoài cho nên Tạo Giới cảnh Vạn Kiếm tông rất nhiều, những cấp Đạo Tổ khác cũng không hội tụ được nhiều Tạo Giới cảnh như vậy.
Đám cường giả Tạo Giới cảnh này xuất hiện cũng khiến cho đất trời bị đại đạo khủng bố bao phủ, tràn ngập thần quang đại đạo đủ màu sắc đan xen lại với nhau, chiếu xuống, cho người ta lực áp bức vô song.
“Lục cung chủ, ngươi là cung chủ một phương lại có lòng dạ độc ác, phế bỏ tu vi của mười đệ tử, hơn nữa còn làm bị thương ba trưởng lão, việc này sợ có chút không thỏa đáng rồi.” Trong đám người, một lão giả Tạo Giới cảnh hậu kỳ tràn đầy tức giận nói, khí tức phập phồng, không ngừng áp bách về phía Lục Trần.
Dứt lời, lại có một lão giả có giọng điệu cường ngạnh mở miệng: “Lục cung chủ, chuyện này ngươi nhất định phải cho bọn ta một lời giải thích.”
Vốn ba phe phái này đều nhìn rõ hành động của đệ tử môn hạ, tự biết đuối lý, nguyện bồi thường một trăm viên Ngộ Đạo đan xem là vật phẩm nhận lỗi.
Nhưng Lục cung chủ này vốn không nói cảm tình, còn cố ý nói muốn mười viên Ngộ Đạo đan đổi lấy một đệ tử, còn phế mười đệ tử, khiến cho trong lòng bọn họ không thoải mái.
Vốn nhận lỗi mà đến, lại trở thành người bị hại đến hỏi tội.
“Cũng đúng!” Lục Trần giả vờ suy tư, khẽ gật đầu, nói: “Ba phái hệ các ngươi phái đệ tử đến Kiếm Đế cung ta nhục mạ bổn tọa, không biết trong âm thầm bị ai bày mưu tính kế, như vậy đi, oan có đầu nợ có chủ, ta chỉ tìm người bày mưu gây phiền phức.”
“Hơn tám ngàn Ngộ Đạo đan để người bày mưu tính kế phía sau xuất hiện, thế nào?”
Lục Trần dùng giọng điệu thương lượng nói.
“Ngươi…”
“Lục Trần, là bảo ngươi giải thích cho bọn ta, chứ không phải bọn ta giải thích cho ngươi, không nên nghe nhìn lẫn lộn.”
“Lục Trần, đừng tưởng rằng giả vờ ngây ngốc thì chuyện này có thể cho qua như vậy!”
Trên không trung, đám cường giả lộ ra sát khí nói, ngay cả cách xưng hô Lục cung chủ cũng lười nói mà trực tiếp gọi là Lục Trần, từng luồng khí tức vô hình phóng thích ra áp bách xuống phía dưới, bao phủ thiên địa, khiến cho đám người phía dưới chịu đựng áp lực cực lớn.
“Tiếp tục ra tay phế người!” Lục Trần dặn dò, lười cãi với đám người này.
“Ngươi dám!”
Một lão giả bước ra, quanh thân trào ra một luồng hàn ý khủng bố, đầy trời đều là kiếm ảnh đan xen hình thành một thanh thần kiếm hàn băng cực lớn, bên ngoài thân kiếm có hàn ý lạnh băng bàng bạc tràn ngập ra, trên bầu trời đều phiêu đãng bông tuyết màu trắng.
Lạnh, quá lạnh!
Phía dưới, một đám đệ tử bị đông lạnh đến cả người phát run, luồng lãnh ý này quả thực muốn đông lạnh đánh ngất bọn họ.
Hết chương 1892.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1892
Chương 1907. Cung chủ bá đạo (2)“Lục cung chủ, yêu cầu này của ngươi hơi làm khó, mọi người đều là người của Vạn Kiếm môn, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, không cần phải ầm ĩ đến mức như thế chứ.” Trưởng lão chủ phong nhìn Lục Trần nói.
“Lục cung chủ, đúng vậy, chuyện có bao lớn, cần phải chuyện bé xé ra to như vậy sao.”
Trưởng lão Khôi Lỗi cung và Thanh Viêm cung sôi nổi phụ họa.
“Phế nhân.”
Giọng điệu Lục Trần cứng rắn nói.
Lượng Tử xoay tròn bàn tay lông xù, bắn ra năm tia thần hồng, hoàn toàn đi vào đan điền của năm đệ tử, phế tu vi của bọn họ.
Năm người lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, trên khuôn mặt lộ ra sắc thái tuyệt vọng, mấy ngàn năm tu vi, cứ phó mặc như vậy, trong lòng không thể tiếp thu.
Bên cạnh, sắc mặt ba vị trưởng lão cũng thay đổi, không ngờ Lục Trần dứt khoát quyết đoán như thế, trực tiếp phế người dưới mí mắt bọn họ.
Lượng Tử tiếp tục ra tay, lại phế đi năm người.
“Lục cung chủ, ngươi khinh người quá đáng!” Ba vị trưởng lão dựng ngược mày liễu, toàn thân tức giận bàng bạc, từng sợi khí tức sắc nhọn tràn ngập ra, công kích Lượng Tử.
Lượng Tửi quay đầu, ánh mắt nhìn một vị trưởng lão, đưa bàn tay màu vàng lông xù ra, đột nhiên bùng nổ, bang một tiếng, trực tiếp đánh bay vị trưởng lão này.
Cứng Đầu hóa thành một tia chớp màu đen xuất kích, hai móng vuốt sắc bén lần lượt cắm vào cổ hai vị trưởng lão, móng vuốt sắc bén cứng rắn như móc sắt phá tan phòng ngự thân thể của bọn họ trong nháy mắt, hoàn toàn đi vào trong cổ họng.
Sau đó hung hăng vung, trực tiếp vứt hai người ra rất xa.
Tuy ba vị trưởng lão là Tạo Giới cảnh, nhưng còn chưa viên mãn, dù gặp Lượng Tử hay là Cứng Đầu, đều bị hạ gục trong nháy mắt.
Lúc này, phía xa có từng luồng khí tức mạnh mẽ tràn ngập ra, nổi lên gió lốc không gian, từng tia thần hồng lộng lẫy phóng tới, bỗng nhiên có thêm mười mấy bóng dáng đứng sừng sững trên trời cao, đều là Tạo Giới cảnh của ba phe phái, trong mắt mỗi người đều có lửa giận thiêu đốt, trên người có luồng tức giận bàng bạc.
Lục Trần tùy ý quét mắt qua đám cường giả lăng không mà đứng, mặt không chút thay đổi nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc, cảm thán một câu, Nguyên giới không hổ là Nguyên giới, cường giả tụ tập, chỉ Tạo Giới cảnh của thế lực Đạo Tổ đã nhiều gấp hai đến ba lần so với toàn bộ Sơn Hải giới.
Trên bầu trời có khoảng mười ba Tạo Giới cảnh, tính cả ba người vừa rồi Lượng Tử bọn họ làm bị thương là mười sáu người, đây chỉ là cường giả bên ngoài, ba phái hệ trong âm thầm còn có không ít cường giả Tạo Giới cảnh.
Thật ra Lục Trần không biết, bởi vì thanh danh Đạo Tổ đệ nhất của Kiếm Quân Chủ ở bên ngoài cho nên Tạo Giới cảnh Vạn Kiếm tông rất nhiều, những cấp Đạo Tổ khác cũng không hội tụ được nhiều Tạo Giới cảnh như vậy.
Đám cường giả Tạo Giới cảnh này xuất hiện cũng khiến cho đất trời bị đại đạo khủng bố bao phủ, tràn ngập thần quang đại đạo đủ màu sắc đan xen lại với nhau, chiếu xuống, cho người ta lực áp bức vô song.
“Lục cung chủ, ngươi là cung chủ một phương lại có lòng dạ độc ác, phế bỏ tu vi của mười đệ tử, hơn nữa còn làm bị thương ba trưởng lão, việc này sợ có chút không thỏa đáng rồi.” Trong đám người, một lão giả Tạo Giới cảnh hậu kỳ tràn đầy tức giận nói, khí tức phập phồng, không ngừng áp bách về phía Lục Trần.
Dứt lời, lại có một lão giả có giọng điệu cường ngạnh mở miệng: “Lục cung chủ, chuyện này ngươi nhất định phải cho bọn ta một lời giải thích.”
Vốn ba phe phái này đều nhìn rõ hành động của đệ tử môn hạ, tự biết đuối lý, nguyện bồi thường một trăm viên Ngộ Đạo đan xem là vật phẩm nhận lỗi.
Nhưng Lục cung chủ này vốn không nói cảm tình, còn cố ý nói muốn mười viên Ngộ Đạo đan đổi lấy một đệ tử, còn phế mười đệ tử, khiến cho trong lòng bọn họ không thoải mái.
Vốn nhận lỗi mà đến, lại trở thành người bị hại đến hỏi tội.
“Cũng đúng!” Lục Trần giả vờ suy tư, khẽ gật đầu, nói: “Ba phái hệ các ngươi phái đệ tử đến Kiếm Đế cung ta nhục mạ bổn tọa, không biết trong âm thầm bị ai bày mưu tính kế, như vậy đi, oan có đầu nợ có chủ, ta chỉ tìm người bày mưu gây phiền phức.”
“Hơn tám ngàn Ngộ Đạo đan để người bày mưu tính kế phía sau xuất hiện, thế nào?”
Lục Trần dùng giọng điệu thương lượng nói.
“Ngươi…”
“Lục Trần, là bảo ngươi giải thích cho bọn ta, chứ không phải bọn ta giải thích cho ngươi, không nên nghe nhìn lẫn lộn.”
“Lục Trần, đừng tưởng rằng giả vờ ngây ngốc thì chuyện này có thể cho qua như vậy!”
Trên không trung, đám cường giả lộ ra sát khí nói, ngay cả cách xưng hô Lục cung chủ cũng lười nói mà trực tiếp gọi là Lục Trần, từng luồng khí tức vô hình phóng thích ra áp bách xuống phía dưới, bao phủ thiên địa, khiến cho đám người phía dưới chịu đựng áp lực cực lớn.
“Tiếp tục ra tay phế người!” Lục Trần dặn dò, lười cãi với đám người này.
“Ngươi dám!”
Một lão giả bước ra, quanh thân trào ra một luồng hàn ý khủng bố, đầy trời đều là kiếm ảnh đan xen hình thành một thanh thần kiếm hàn băng cực lớn, bên ngoài thân kiếm có hàn ý lạnh băng bàng bạc tràn ngập ra, trên bầu trời đều phiêu đãng bông tuyết màu trắng.
Lạnh, quá lạnh!
Phía dưới, một đám đệ tử bị đông lạnh đến cả người phát run, luồng lãnh ý này quả thực muốn đông lạnh đánh ngất bọn họ.
Hết chương 1892.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1893
Chương 1908. Chuẩn Tạo Giới cảnhNhưng trong lòng hai yêu thú Vương Giả kiêu ngạo cỡ nào, khinh thường nhìn lão giả nói lời tàn nhẫn đó, sau đó phát động công kích đối với đệ tử trên quảng trường, phụt phụt phụt, trong nháy mắt có mấy chục người bị phế bỏ.
“Làm càn!”
Lão giả giận tím mặt, hoàn toàn bị thái độ của Lục Trần chọc giận, thần niệm dẫn dắt thần kiếm hàn băng cực lớn hạ xuống vị trí của Lục Trần.
Thanh thần kiếm hàn băng này không chỉ tản ra hàn ý khủng bố, hơn nữa uy thế Kiếm đạo còn vô song, dường như có năng lực hủy diệt thiên địa, một món hạ xuống, cả dãy núi đều có thể hóa thành bột mịn.
Lượng Tử điên cuồng thét một tiếng, thân thể không ngừng cao lên, cánh tay màu vàng kim thò ra, bên trong nắm đấm bao bọc lấy lực lượng cuồng bạo, đột nhiên đánh lên phía trên thần kiếm hàn băng.
Ầm đùng đùng!
Một tiếng nổ ngập trời nhói tai truyền ra, thần kiếm hàn băng bị nghiền nát, hóa thành vô số mảnh vụn bay loạn, bắn ra mảnh vỡ khắp nơi, mặt đất cũng lay động mạnh mấy cái, cứ như xảy ra động đất.
Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt đám cường giả trên không trung lộ ra ý nghiêm túc, ánh mắt âm u nhìn Lượng Tử, lại nhìn đến đau mắt.
Hai con yêu thú cấp bậc viên mãn, yêu khí vô cùng nồng đậm, sợ là Vương giả trong yêu thú.
Bọn họ nghĩ không ra, Lục Trần chỉ là một Thánh Đế, tại sao lại có hai yêu thú Vương Giả đi theo bên cạnh.
“Nếu các vị cảm thấy ta dễ ức hiếp thì cứ ra tay hết đi!” Lục Trần lạnh giọng nói một câu, lại không chút thỏa hiệp khi đối mặt với áp bách của hơn mười Tạo Giới cảnh.
“Lục Trần, ngươi muốn khơi tranh nội chiến trong Vạn Kiếm tông sao?”
“Lục Trần, tâm của ngươi đặt ở đâu?”
Trên không trung, giọng điệu của một đám người mang theo chất vấn, đứng ở góc độ đại nghĩa chỉ trích Lục Trần.
Lục Trần lười để ý tới bọn họ, tiếp tục bảo Lượng Tử và Cứng Đầu phế người, chỉ chốc lát sau, đã có hơn trăm người bị phế, cuối cùng đám cường giả không chịu nổi cảnh tượng này, đại đạo quanh thân mênh mông, thần quang lấp lánh, chuẩn bị ra tay với hai con yêu thú.
Bọn họ toàn lực xuất thủ có lẽ có thể trấn áp hai con yêu thú Vương Giả viên mãn.
Nhưng đúng lúc này, mây gió xoay chuyển, một luồng thần quang thông thiên từ trên bầu trời rũ xuống, một bóng dáng to lớn xuất hiện, quanh thân lưu chuyển thần quang đại đạo, phong hoa cái thế, tản ra luồng Kiếm đạo vô biên cùng với ý bá đạo, mọi người nhìn bóng dáng này, trong lòng bất giác dâng lên kính sợ.
“Bái kiến tông chủ!”
“Bái kiến tông chủ!”
Đoàn người lập tức hạ lửa giận, hành lễ với bóng dáng này.
Người đến không phải là ai khác mà chính là Kiếm Quân Chủ.
Kiếm Quân Chủ hóa thân xuất hiện, ánh mắt khiếp người đến cực điểm đảo qua trên thân đám người, tiếng chất vấn lạnh lùng thốt ra từ trong miệng: “Sao vậy, ai nấy đều rất nhàn rỗi, muốn bộc phát nội chiến sao.”
Trong giọng nói của Kiếm Quân Chủ tràn ngập tức giận, khiến cho đám người không thể ngừng run rẩy cơ thể.
“Tông chủ, việc này hoàn toàn là một mình Lục Trần làm ra.”
“Lục Trần khinh người quá đáng!”
Đám cường giả Tạo Giới cảnh lớn tiếng cáo trạng trước.
Lục Trần thì lười biếng nói: “Tam đại phái hệ có người nhìn ta khó chịu, âm thầm phái đệ tử sỉ nhục ta, bị người ức hiếp, lẽ nào không thể phản kháng?”
“Lẽ nào kẻ chủ mưu phía sau là tông chủ đại nhân?” Bỗng nhiên Lục Trần có ý chỉ.
Kiếm Quân Chủ nhìn Lục Trần, ánh mắt thâm sâu, không nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì.
Trong lòng lại có chút cạn lời, lẽ nào người nào đó cảm thấy hắn nhàn rỗi đến đau trứng, làm ra chuyện nhàm chán như vậy?
“Ta từng nói thông qua khảo hạch năm cửa ải thì có thể thành lập phái hệ, địa vị tương đương với Diệp Dập và Thanh Viêm đạo tổ, đệ tử phía dưới phạm thượng sỉ nhục ngươi thì nên phế bỏ tu vi.” Kiếm Quân Chủ dùng giọng điệu lạnh lùng nói: “Quy củ của Vạn Kiếm tông không phải để bài trí.”
Lời này cũng khiến cho đám cường giả với mấy trăm đệ tử run người.
Kiếm Quân Chủ vốn không đứng về phía bọn họ.
Ngay lúc bọn họ vẫn đang mơ màng, Kiếm Quân Chủ lại lạnh giọng nói: “Chủ phong, Khôi Lỗi cung, Thanh Viêm cung, mỗi bên xuất ra hai ngàn Ngộ Đạo đan giao cho Lục cung chủ, xem như là vật phẩm đền tội, các ngươi có ý kiến gì không.”
“Không có ý kiến!”
“Xin tuân theo lệnh tông chủ!”
Cường giả của ba phái hệ vội vàng cúi đầu đáp, tất nhiên là không dám vi phạm dặn dò của Kiếm Quân Chủ.
“Lục Trần, ngươi có hài lòng với kết quả này?” Ánh mắt Kiếm Quân Chủ nhìn Lục Trần nói.
Lục Trần mở miệng: “Tông chủ đại nhân quả nhiên nhìn rõ mọi việc, thấy tinh rõ tinh, ngọc thụ lâm phong, nhất biểu nhân tài, phong lưu…”
Nhưng Lục Trần vẫn chưa nịnh nọt xong, bóng dáng mờ ảo của Kiếm Quân Chủ đã biến mất không thấy đâu.
Kiếm Quân Chủ xuất hiện, chuyện này rốt cục cũng hạ màn, Lục Trần không lên tiếng thì thôi, lên tiếng thì khiếp người, phong cách xử sự cường ngạnh trong nháy mắt truyền khắp Vạn Kiếm tông.
Người của tam đại phái hệ vốn tưởng cảnh giới Lục cung chủ thấp kém nên dễ ức hiếp, ai ngờ đối phương bá đạo, quả thực có thể nói là tàn nhẫn.
Về sau, không còn ai dám đến Kiếm Đế cung phát ra khiêu khích \nữa.
Dù sao thì hơn một trăm người bị phế bỏ chính là vết xe đổ.
Tam đại phái hệ có người đích thân đưa sáu ngàn viên Ngộ Đạo đan đến làm vật phẩm đền tội, khi lấy ra nhẫn không gian còn có biểu cảm đau đớn.
Lúc trở về cũng là cẩn thận mỗi bước đi.
Hết chương 1893.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1894
Chương 1909. Chuẩn Tạo Giới cảnh (2)Bởi vì Ngộ Đạo đan vốn đã quý giá, hơn nữa còn là sáu ngàn viên, có thể nói là hộc máu lớn.
“Thế lực Đạo Tổ đệ nhất quả nhiên giàu có, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều Ngộ Đạo đan như vậy.” Ngay cả Lý Huyền cũng cảm thán một câu.
Là môn đồ Giới Chủ còn nói như vậy, nói rõ sáu ngàn viên Ngộ Đạo đan thật sự không phải số lượng nhỏ.
Lục Trần lấy ra hai ngàn viên trong số đó phân cho mười hai đệ tử, dù sao thì những Ngộ Đạo đan này là bọn họ đánh đổi lấy được, còn hai tên nhãi Lý Huyền và Hải Tu Minh không bị đánh cũng không xuất lực, sẽ không được thù lao.
Hơn nữa, bọn họ cũng không thiếu chút Ngộ Đạo đan này.
Bốn ngàn viên Ngộ Đạo đan còn lại tất nhiên là rơi vào trong túi Lục Trần.
Trong mắt Lục Trần, mình mới là nạn nhân lớn nhất, tinh thần bị tổn thương lớn hơn thân thể.
“Bốn ngàn viên Ngộ Đạo đan có lẽ có thể đủ để ta thăng cấp đến Tạo Giới cảnh.” Lục Trần lẩm bẩm nói, nói xong, một mình đi bế quan.
Thời gian kế tiếp, Lục Trần vừa tiềm tu, vừa dùng Ngộ Đạo đan phụ trợ tu hành, thời gian thấm thoát, ngàn năm tu hành thoáng trôi qua.
Lục Trần đắm chìm trong trạng thái tu luyện, mặt ngoài cơ thể hắn được các loại đại đạo đan xen, ánh sáng đại đạo mông lung vờn quanh thân thể, ánh sáng của những đại đạo này bị Lục Trần tụ lại dung hợp diễn hóa thế giới ban đầu.
Trong thế giới tinh thần của Lục Trần hình như xuất hiện một thế giới mông lung.
Thế giới này có trời có đất, đầm lầy núi non, sông ngòi hải dương, ngoại trừ sinh mệnh thì đều có hết, giống như một thế giới hỗn độn sơ khai.
“Đây là lực lượng của Tạo Giới cảnh sao?” Lục Trần vung nắm đấm, lẩm bẩm.
Cắn nuốt bốn ngàn viên Ngộ Đạo đan phụ trợ tu hành, tu hành một ngàn năm cuối cùng Lục Trần cũng chạm đến cửa lớn tiến đến Tạo Giới cảnh.
“Không đúng, đây không phải là Tạo Giới cảnh!” Lục Trần nhanh chóng phủ quyết suy đoán của mình.
Lực lượng của hắn quả thật có tăng lên rất lớn, vượt xa cấp bậc Cự Đầu, có thể mượn lực lượng bên trong thế giới bản nguyên, luồng lực lượng này mạnh hơn so với lúc Cự Đầu vô số lần, nhưng lại kém Tạo Giới cảnh thật sự.
“Lực lượng hiện giờ của ta có lẽ có thể sánh với cường giả Tạo Giới cảnh bình thường, nhưng thế giới bản nguyên vốn không lột xác thành công, có lẽ chỉ có thể xem như Chuẩn Tạo Giới cảnh.” Lục Trần nhẹ giọng nói.
Chuẩn Tạo Giới cảnh, đây là định nghĩa của Lục Trần, ý là khoảng cách đến Tạo Giới cảnh thật sự chỉ có một lớp giấy mỏng thì hắn đã có tư cách bước vào Tạo Giới cảnh, chỉ cần cho thời gian nhất định để tu hành, thăng cấp Tạo Giới cảnh chỉ ở trong tầm tay.
“Năm tháng vô tình, thời gian ngàn năm đã đến, thế nhưng đệ tử môn hạ vẫn chưa đến trăm người, không đạt được tư cách tu hành kiếm pháp Vạn Kiếm tông.” Lục Trần thở dài một hơi, sau đó đứng dậy đi ra bên ngoài.
Lục Trần mới ra cửa, bên cạnh truyền đến âm thanh của Lý Huyền: “Ôi, Lục huynh ngươi đi ra rồi, bọn ta đang muốn tìm ngươi.”
Lục Trần quay đầu thấy hai người Lý Huyền, Hải Tu Minh cùng đứng, dáng vẻ chuẩn bị rời đi.
“Tìm ta có chuyện gì?”
Lý Huyền nói rõ nguyên do: “Là như vậy, đạo giới Thánh Môn sắp mở, Lục huynh ngươi muốn đi cùng bọn ta không?”
“Đạo giới.”
Trong mắt Lục Trần hiện lên một chút nghi ngờ, hắn chưa từng nghe qua.
Lý Huyền giải thích: “Đạo giới, vùng đất kho báu mà Thánh Chủ Nhân tộc để lại, bên trong có vô số đại đạo bản nguyên, có thể bắt luyện hóa, tăng trưởng đại đạo bên trong.”
“Có thể nói như vậy, mỗi lần Đạo giới mở ra sẽ có rất nhiều võ giả vì đó thăng cấp Tạo Giới cảnh, sở dĩ bọn ta không vội đột phá, đó là bởi vì chờ Đạo giới mở ra, bắt đầy đủ đại đạo bên trong, hành động đột phá Tạo Giới cảnh.”
Lục Trần khẽ gật đầu, nói: “Bất tri bất giác tu hành hơn một nghìn năm ở Vạn Kiếm tông, lúc đi ra ngoài lưu lạc một chút, ta đi cùng các ngươi.”
Lục Trần cảm giác thời gian mình chờ ở Vạn Kiếm tông hơi dài, bình yên bế quan tu hành, vĩnh viễn không vui bằng ra ngoài lưu lạc.
Thế nên nghe đề nghị của Lý Huyền thì lập tức đồng ý.
Có lẽ hắn có thể thành công đột phá tới Tạo Giới cảnh ở Đạo giới.
Thấy Lục Trần đồng ý cùng đi, hai người cũng rất vui vẻ, lúc này Lý Huyền lấy tàu Phiêu Bạt Giả ra, chuẩn bị rời đi bất cứ lúc nào.
Lục Trần gọi hai con yêu thú, cùng nhau lên đường.
Rất nhanh, tàu Phiêu Bạt Giả nhanh chóng rời khỏi Vạn Kiếm tông.
Cùng lúc đó, bên trong Vạn Kiếm tông, tầng lớp cao của ba phe phái hội tụ lại, đang bàn bạc chuyện đi tới Thánh Môn.
Một trưởng lão cất giọng nói: “Ba phái bọn ta cộng dồn lại, tổng cộng có tám mươi hai Thánh Đế cự đầu, toàn bộ cũng đi tham gia Đạo giới sao?”
“Đi, sao không đi?” Lời vừa dứt thì lập tức có người đón.
“Ôi, tám mươi hai người, không biết có bao nhiêu người có thể trở thành Tạo Giới cảnh, lại có bao nhiêu sẽ lưu lạc bên trong Đạo giới.” Có người cảm khái một câu.
Mỗi lần Đạo giới mở ra, hội tụ vô số thế lực, một nhóm người ở bên trong Đạo giới tranh đoạt đại đạo bản nguyên sẽ bộc phát chiến đấu mà không màng sinh tử bên trong Đạo giới.
Mỗi lần tham gia Đạo giới, cũng tử thương vô số, lần trước Vạn Kiếm tông tham gia Đạo giới, gần như toàn quân bị diệt.
Đạo giới tranh đoạt khiến bọn họ vừa yêu vừa hận.
“Phải thông báo cho Kiếm Đế cung không?” Có người hỏi một câu.
Hết chương 1894.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1895
Chương 1910. Mười Giới Chủ hàng đầuKhông khí lập tức lúng túng, phần lớn trên mặt mọi người cũng lộ ra vẻ giận dỗi.
Bởi vì ngàn năm trước, tất cả bọn họ bị lừa gạt sáu ngàn viên ngộ đạo đan, bây giờ nhớ tới cũng cảm thấy đau.
Một người lạnh lùng nói: “Thông náo cho Kiếm Đế cung làm gì, chẳng lẽ bọn họ phái đệ tử tới Đạo giới tham gia.”
Kiếm Đế cung tổng cộng có mười lăm người, một cung chủ, hai trưởng lão, mười hai đệ tử.
Thông báo cho bọn họ hay không cũng không cần thiết.
“Ta đi thông báo tông chủ một tiếng rồi lên đường.” Một người đứng lên rời đi.
…
tàu Phiêu Bạt Giả bay hai năm, đi tới một thành trì, hai người Phù Thù, Bạch Thanh Nhihội hợp, đón hai người rồi tiếp tục đi.
Phù Thù và Bạch Thanh Nhi ở tàu Phiêu Bạt Giả thượng của Lục Trần, mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, không chỉ kinh ngạc Lục Trần và Lý Huyền, Hải Tu Minh ở chung một chỗ, còn kinh ngạc tu vi của Lục Trần, mông lung, khiến bọn họ đều có chút không nhìn thấu.
Ngoài ra, vẫn còn cảm nhận được chút khí tức như có như không ở trên người Lục Trần.
Hai người bọn họ cũng không phải là võ giả bình thường, một người là đệ tử Ma Thần cung, một người là đệ tử Thiên Hồ cung, sức chiến đấu ở trong cùng cảnh giới, khó gặp kẻ địch.
Nhưng bây giờ ở trên người Lục Trần lại cảm nhận được nguy hiểm lớn.
Trước kia Lục Trần quen biết hai người, khẽ gật đầu, coi như là một tiếng chào hỏi.
Hải Tu Minh thấy vẻ mặt hai người kinh ngạc, cười kể lại đại khái chuyện xảy ra ở Vạn Kiếm tông.
Hai người hơi có chút khiếp sợ, Lục Trần lại được Kiếm Quân Chủ coi trọng, mở ra một phái trong Vạn Kiếm tông.
Tiếp theo, tàu Phiêu Bạt Giả lại bay suốt một năm, mới vừa tới Thánh Môn.
Thánh Môn, kiến tạo ở phía Tây của Nguyên giới, thế lực lớn mạnh nhất Nguyên giới, Nguyên giới không có thế lực nào có thể vượt Thánh Môn, bởi vì Thánh Môn là đệ nhất Thánh Chủ Giới chủ bảng sáng lập.
Nguyên giới truyền một câu nói, Thánh Chủ Nhân tộc, Đạo Tổ sư.
Những lời này là nói Đạo Tổ Nguyên giới có liên quan hoặc nhiều hoặc ít với Thánh Chủ, một Thánh Chủ dạy dỗ ra hơn mười đồ đệ Đạo Tổ, mặc dù những Đạo Tổ khác và Thánh Chủ không có tình cảm thầy trò, nhưng mà hoặc nhiều hoặc ít được Thánh Chủ chỉ điểm cho, cho dù Kiếm Quân Chủ cũng giống như vậy.
Tàu Phiêu Bạt Giả đi tới phạm vi Thánh Môn, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng màu vàng bao phủ mặt đất vô tận, luồng sức mạnh này rơi lên người, cho người ta một loại cảm giác ấm áp, giống như có thể rửa lệ khí trong lòng, cho người ta không tự chủ bình thản tỉnh táo lại.
Lý Huyền nhìn về hình dáng thành trì nơi xa như ẩn như hiện, âm thanh kiên định nói: “Lần trước bỏ lỡ tranh đoạt Đạo giới, lần này, chắc chắn bọn ta sẽ tích góp đủ đạo từ bên trong, thăng cấp Tạo Giới cảnh.”
Bên trong Đạo giới có cơ duyên khiến võ giả trở thành cường giả Tạo Giới cảnh, vô số đại đạo, lòng dạ Thánh Chủ rộng lớn, miễn phí mở Đạo giới đối mặt người đời.
Mặt khác, mặc dù Đạo giới có thể hiển nhiên sinh trưởng các loại đại đạo, nhưng không phải là vô cùng vô tận.
Vì để tránh tát ao bắt cá cứ cách mỗi vạn năm thì mở một lần, thời gian vạn năm đủ để đại đạo bên trong Đạo giới sinh trưởng lớn lên.
Mỗi một lần Đạo giới mở cửa, gần như môn nhân thế lực số một số hai đứng đầu Nguyên giới cũng sẽ đến, vô số nhân vật phong vân đứng đầu cũng sẽ hội tụ đến, dĩ nhiên, ngoài Tạo Giới cảnh, giới hạn tranh đoạt võ giả dưới Tạo Giới cảnh.
Đạo giới thịnh hội cũng được gọi là đệ nhất thịnh hội Nguyên giới, bởi vì không còn có những thịnh hội khác, có thể chiêu mộ tụ tập tất cả môn nhân thế lực Nguyên giới.
Gần tới Thánh thành, Lý Huyền cất chiến thuyền, mọi người cất bước, đi vào bên trong Thánh thành.
Thánh thành còn phồn hoa hơn Vạn Kiếm thành vô số lần.
Bởi vì thời gian tới còn sớm, người của Thánh Môn còn chưa xuất hiện, nhưng bên trong Thánh thành đã tụ tập các thế lực.
Bốn người tùy ý đi dạo ở trong thành trì, chỉ chốc lát sau, phát hiện một chỗ phía trước có chút náo nhiệt, một chỗ bên cạnh đạo đài chiến đạo, một nhóm người vây xem, trên đạo chiến đài, một thanh niên phong độ nhanh nhẹn đứng đó, dung mạo tuấn dật, phát ra khí chất siêu nhiên tuyệt vời.
“Cơ Hạo Ảnh.” Nhóm người Lý Huyền thấy thanh niên trên đạo đài, chậm rãi phun ra một câu nói từ trong miệng.
“Cơ Hạo Ảnh là ai?” Lục Trần đứng ở bên cạnh hỏi, ánh mắt nhìn nhóm người Lý Huyền trịnh trọng, giống như vô cùng quen thuộc với thanh niên trên đạo đài.
“Đồ đệ môn chủ Quang Minh giới Cơ Hạo Ảnh, am hiểu đạo Quang Minh, có thể nói tốc độ tối cao, hơn nữa lực công phạt cực kỳ ngang ngược, là một đối thủ khó giải quyết.” Hải Tu Minh trả lời một câu.
Lục Trần khẽ hé mắt, Quang Minh giới chủ, xếp thứ sáu trong ba mươi sáu giới chủ, nắm giữ Thần Phạt thuật, mạnh mẽ đến cực điểm, tính tình người này cũng vô cùng nóng nảy, nghe nói từng giao thủ cách không gian với thành chủ thành Vận Mệnh, đối chọi gay gắt, chỉ có điều không bộc phát đại chiến cấp bậc có một không hai.
Bảng Giới Chủ Thần giới từ một đến mười lần lượt là:
Đệ nhất: Thánh Chủ Nhân tộc
Thứ hai: Vạn Yêu Chi Tổ
Thứ ba: Vận Mệnh thành chủ
Thứ tư: Hủy Diệt giới chủ
Thứ năm: Cung chủ Ma Thần cung
Thứ sáu: Quang Minh giới chủ
Thứ bảy: Hắc Ám giới chủ
Thứ tám: Vạn Thần điện chủ
Thứ chín: Phiêu Bạt thành chủ
Thứ mười: Cung chủ Thiên Hồ cung
Không xếp hạng giới chủ sau mười người trên, thực lực cũng không chênh lệch nhiều.
Hết chương 1895.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1896
Chương 1911. Mười Giới Chủ hàng đầu (2)