Lục Trần tiếp xúc đến ánh mắt kia, sắc mặt hơi hơi cứng lại, sau đó nhanh chóng rút ra khỏi nội thế giới, ra bên ngoài, thở hồng hộc.
Trên mặt Lục Trần tràn ngập vẻ rung động, tượng thần vừa nãy cho hắn cảm giác tê dại da đầu, mặc dù đã tấn cấp Tạo Giới cảnh, nhưng vẫn cảm thấy bản thân cực kỳ nhỏ bé.
Đạo Tổ, hoặc là Giới Chủ?
Rất hiển nhiên, sinh vật Hỗn Độn cũng có nhân vật cấp bậc này.
Lục Trần lắc đầu, không suy nghĩ về những chuyện này nữa, đặt bản nguyên thế giới vào trong nạp giới, có thể đổi một trăm lá trà Ngộ Đạo ở Thánh Môn, không thể vứt đi.
Mấy ngày sau, Lục Trần đánh chết sinh vật Hỗn Độn thứ hai, một con đầu ưng mình người, sở trường công kích nguyên thần.
Lúc trước, Lục Trần gặp phải con quái vật này, trực tiếp trúng chiêu, tìm được đường sống trong chỗ chết.
Không thể không nói, sinh vật Hỗn Độn đầu ưng mình người này rất khủng bố, một tiếng hót vang, khiến nguyên thần hắn suýt nổ tung, cả người rơi vào trạng thái đờ đẫn trong một cái chớp mắt.
May mà hắn đã tấn cấp Tạo Giới cảnh, nguyên thần tăng cường không ít, không đến mức hôn mê, sau khi vượt qua đại sát chiêu của sinh vật Hỗn Độn, Lục Trần lợi dụng kiếm ý, trực tiếp chém chết đối phương.
Thần niệm Lục Trần tiến vào trong nội thế giới, cũng nhìn thấy một tượng thần đầu ưng mình người, cầm trong tay một thanh thiên thương màu vàng, giống như vàng ròng chế tạo thành, sáng rực phát quang, mũi thương phát ra sắc bén vô thượng.
Trong thời gian kế tiếp, Lục Trần lục tục tìm ra xử lý từng con sinh vật Hỗn Độn từng truy sát hắn. Lúc trước hắn bị truy đuổi thảm bao nhiêu, như vậy hiện tại hạ thủ tàn nhẫn bấy nhiêu.
Thời gian hai tháng, Lục Trần đánh chết mười hai con sinh vật Hỗn Độn.
Lục Trần ngạc nhiên phát hiện, bên trong nội thế giới của mỗi sinh vật Hỗn Độn, đều có một bức tượng thần, tất nhiên, cũng không phải nói bề ngoài sinh vật Hỗn Độn đánh chết là dạng gì, tượng thần bên trong là dạng đó, hắn đánh chết mấy sinh vật Hỗn Độn cổ thú, bức tượng trong nội thế giới không phải tượng thần đầu bạch tuộc mình người thì là tượng thần đầu ưng mình người.
Trong nội thế giới của hơn mười sinh vật Hỗn Độn, chỉ phát hiện hai tượng thần này.
Lục Trần suy đoán, hai tượng thần này thuộc về Giới Chủ tộc Hỗn Độn, cấp bậc Cổ Tổ?
Những sinh vật Hỗn Độn này thờ phụng ai, bên trong nội thế giới chính là tượng thần của người đó.
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của Lục Trần, không nhất định chính xác.
Nơi xa, có dao động chiến đấu truyền đến, Lục Trần ngước mắt quét qua, tựa như xuyên thủng hư không, lập tức nhìn thấy một người đang đối phó với sinh vật Hỗn Độn, người này mở ra lĩnh vực Kiếm đạo, trong lĩnh vực, khắp trời đều là kiếm sắc bén, lóe ra ánh sáng chói mắt, tiếng kiếm rít chấn động trời cao.
Xung quanh còn có rất nhiều người vây xem.
Lục Trần nhận ra thân phận đối phương, Lý Hiên Dật của Vạn Kiếm tông.
Bởi vì khi đó trước khi đi vào, nhân số quá nhiều, Lục Trần không hề biết Vạn Kiếm tông cũng có người tới.
Lý Hiên Dật có thể chiến đấu với sinh vật Hỗn Độn, rát hiển nhiên cũng đã tấn cấp Tạo Giới cảnh, chỉ là đối phó với sinh vật Hỗn Độn có hơi miễn cưỡng, rơi xuống thế hạ phong.
“Gràooo.”
Con cổ thú toàn thân vảy đen này gào thét một tiếng, sóng âm rách trời, đâm thủng màng nhĩ, khiến nguyên thần người xung quanh chấn động, dường như muốn nứt ra, thất khiếu chảy máu.
Hơn nữa có sáu cánh tay, giống như Ma Thần, vung sáu cánh tay đánh về phía Lý Hiên Dật, lợi trảo sắc bén tột cùng, đánh vào trên lĩnh vực Kiếm đạo của Lý Hiên Dật, rắc rắc rắc, tiếng vang rạn nứt lĩnh vực lanh lảnh truyền ra.
Chỉ giữ vững được mấy hơi, lĩnh vực Kiếm đạo của Lý Hiên Dật liền bị phá mất, trái lại hắn thôi động từng chuôi kiếm công phạt tại cổ thú trên thân thể, toàn bộ bị cản lại, ngay cả phòng ngự đều không thể phá vỡ.
Sau khi cổ thú phá vỡ lĩnh vực Kiếm đạo, từng bước ép sát, sáu cánh tay to lớn nắm thành hình quyền, vung ra, trong quyền ấn mỗi cánh tay đều tựa như chất chứa lực lượng ngập trời.
Lý Hiên Dật né tránh bốn quyền, nhưng lại trúng hai quyền, chấn động đến ngực hắn nứt ra, khí huyết dâng lên, thân thể lùi ra ngàn trượng, trong lòng thầm mắng một câu: “Con cổ thú này sao lại biến thái như vậy.”
Người vây xem nơi xa đều dùng lo lắng ánh mắt nhìn Lý Hiên Dật, sợ hắn vẫn lạc trong tay sinh vật Hỗn Độn, một khi Lý Hiên Dật có nguy hiểm, như vậy những Thánh Đế bọn họ chỉ có thể biến thành đồ ăn trong miệng sinh vật Hỗn Độn.
Ầm!
Cổ thú huy động lợi trảo, lần nữa để lại trên người Lý Hiên Dật mấy vết thương thấy mà giật mình, khiến hắn hét lên đau đớn.
“Không tốt.”
Đệ tử Vạn Kiếm tông nhìn thấy Lý Hiên Dật bị thương, sắc mặt đều thay đổi, cứ theo đà này, Lý Hiên Dật không sớm thì muộn sẽ vẫn lạc trong tay cổ thú này.
Lý Hiên Dật rất hiển nhiên ý thức được cục diện trước mắt, con cổ thú này cường đại vượt xa khỏi tâm lý mong đợi của hắn, hắn hít sâu một hơi, chuẩn bị chạy khỏi nơi này, chỉ có như vậy, mới có một chút hy vọng sống.
Bởi vì ở lại đây, sớm muộn cũng sẽ bị cổ thú đánh chết, sẽ còn liên lụy đồng môn xung quanh.
Nếu chạy trốn, có lẽ có thể thành công thoát được, lại hoặc là gặp được võ giả Tạo Giới cảnh khác, liên thủ đánh chết cổ thú.
Lúc ý niệm này loé lên rong đầu Lý Hiên Dật, một ánh kiếm huyễn lệ tột cùng bay vút mà tới, nhanh đến mức khó mà tin nổi, chém vào trên người cổ thú, xoẹt một tiếng, một cánh tay bị ánh kiếm chém đứt, mang theo mảng lớn máu tươi, rơi xuống đất.
“Grừ.”
Hết chương 1915.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1916
Chương 1931. Thiên hạ đều biết? (2)Cổ thú bị đau, phát ra một tiếng gầm thét trầm thấp.
Lý Hiên Dật nhìn thấy một màn này, hơi ngây người ra, sau đó nhìn về một hướng khác, nơi đó có một thanh niên thần thái thong dong dạo bước mà tới.
“Lục Trần!”
Lý Hiên Dật nhìn thấy Lục Trần, lập tức thả lỏng một hơi.
Lục Trần không biết bọn họ tới, nhưng Lý Hiên Dật lại biết Lục Trần, dẫu sao Lục Trần ở trên đường giết môn đồ của Vận Mệnh giới chủ, chuyện này ầm ĩ xôn xao, làm sao không biết được.
Mà đối phương một kiếm chém rớt một cánh tay của cổ thú, chứng minh thực lực của Lục Trần đủ để nghiền áp cổ thú.
Đệ tử Vạn Kiếm tông xung quanh thấy người tới, cũng mặt đầy ngạc nhiên, kinh ngạc hô lên: “Là hắn.”
Lục Trần ở Vạn Kiếm tông sáng lập Kiếm Đế cung, ngang vai ngang vế với hai vị Đạo Tổ, lần trước còn lừa bịp tống tiền ba phe phái tổng cộng sáu ngàn viên Ngộ Đạo đan, chuyện này cực kỳ ầm ĩ, rất nhiều đệ tử đều biết vị cung chủ bá đạo này.
“Hắn là ai vậy?” Có người nghi hoặc hỏi.
Tất nhiên, cũng không phải ai nấy đều biết Lục Trần, bên trong Vạn Kiếm tông, còn có vài võ giả một lòng bế quan tiềm tu, không để ý đến chuyện bên ngoài, bọn họ không biết Lục Trần.
“Cung chủ Kiếm Đế cung.” Có người trả lời.
“Phe phái kia tính cả cung chủ cũng chỉ có mười lăm người.” Nghe vậy, một vài người lộ ra ánh mắt kỳ lạ.
“Ừm.”
Lục Trần tùy ý dạo bước tới, từng dòng nước màu vàng vây quanh thân thể, giữa thiên địa đều là âm thanh kiếm ý gào thét, chói tai đến cực điểm.
Cổ thú nhìn thấy Lục Trần đi tới, giác quan thứ sáu nói nó hắn biết, người này rất nguy hiểm, phát ra rít gào trầm thấp với Lục Trần.
Lục Trần giơ tay lên, kiếm ý màu vàng xung quanh tụ hợp lại, theo cánh tay lưu động, hội tụ đến trên bàn tay, hoá thành một điểm.
Lục Trần tiện tay chỉ về phía cổ thú, đầu ngón tay bắn ra một đường kiếm ý rất nhỏ chừng như kim khâu, bắn về đầu cổ thú.
Cổ thú gầm nhẹ, khí lưu màu xám quanh thân hội tụ đến, ngăn cản phía trước.
Phập!
Song những kiếm ý rất nhỏ như kim khâu này, uy lực cực lớn, dễ dàng phá vỡ phòng ngự của cổ thú, chui vào ấn đường của nó.
Cổ thú kêu lên một tiếng đau đớn, tức khắc thân thể nổ ra.
Một, một chiêu?
Lý Hiên Dật kể cả đệ tử Vạn Kiếm tông nhìn thấy một màn này, tất cả đều thần sắc chấn động, ánh mắt dại ra tại chỗ.
Một con cổ thú cường đại như thế, thế mà bị Lục Trần tiện tay một chiêu tiêu diệt, trong lòng dấy lên gợn sóng kịch liệt.
Thực lực thế này, quả thực vượt qua tưởng tượng của bọn họ, vị Lục cung chủ danh không thấy truyền này, sau khi tấn cấp Tạo Giới cảnh, ở trước mặt đệ tử Vạn Kiếm tông, triển lộ tài năng tuyệt thế.
“Ta lấy đi bản nguyên thế giới, ngươi không có ý kiến chứ?” Lục Trần nhìn Lý Hiên Dật ngây người như phỗng, hờ hững hỏi.
Lý Hiên Dật lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Không, không ý kiến.”
Lục Trần khẽ gật đầu, lấy đi bản nguyên thế giới.
“Đa tạ cứu mạng.” Lý Hiên Dật vội vàng ôm quyền với Lục Trần nói.
Nói thật, trong lòng Lý Hiên Dật có hơi phức tạp, tưởng tượng trước đây không lâu đối phương mới gia nhập Vạn Kiếm tông, tuy nói hắn cũng đã tấn cấp Tạo Giới cảnh, thế nhưng lại cảm giác khoảng cách với đối phương bị kéo ra, càng kéo càng xa.
“Sau khi các vị trở về, có thể lựa chọn gia nhập Kiếm Đế cung, ta sẽ truyền thụ kiếm ý cho các ngươi.” Sau đó Lục Trần nhìn xuống đệ tử bên dưới, không quên quảng cáo cho Kiếm Đế cung.
Sau khi quảng cáo xong, Lục Trần liền rời đi nơi này, giống như chỉ đi ngang qua, không ở lại thêm một lát nào.
“Vị cung chủ này mặc dù là tân tấn Tạo Giới cảnh, nhưng ta cảm thấy Tạo Giới cảnh lâu năm trong tông môn đều không phải đối thủ của hắn.”
“Ánh kiếm vừa nãy kia, thật sự là kinh diễm, sau khi ta trở về sẽ lập tức gia nhập Kiếm Đế cung.”
Đệ tử Vạn Kiếm tông sổi nổi tiếp tai nhau thảo luận, một màn vừa rồi, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bọn họ, chờ sau khi trở về lập tức gia nhập Kiếm Đế cung.
Trong vòng mấy tháng kế tiếp, Lục Trần vẫn luôn tìm kiếm sinh vật Hỗn Độn săn giết, trong lúc đó, còn chạm mặt với Lý Huyền bọn họ, mấy người đó như hắn dự liệu, toàn bộ tấn cấp Tạo Giới cảnh, sinh vật Hỗn Độn Lục Trần săn giết, tổng cộng có hơn bốn mươi con, sinh vật Hỗn Độn còn lại, về cơ bản đều bị tân tấn Tạo Giới cảnh khác giết sạch.
Bây giờ hắn đã tấncấp Tạo Giới cảnh, lại săn giết nhiều sinh vật Hỗn Độn như vậy, ở lại Đạo giới đã không còn cần thiết, Lục Trần bèn rút về, ra khỏi Đạo giới.
Mà vừa ra khỏi Đạo giới, Lục Trần mới phát hiện, có rất nhiều người đều đã ra ngoài.
Ngoài ra, còn có một điểm làm hắn khó hiểu, bởi vì người xung quanh đều đang bàn tán về kiếm ý?
Làm sao đi vào Đạo giới một chuyến, sau khi đi ra giống như thiên hạ đều biết kiếm ý thế này.
Lục Trần im lặng lắng nghe những cuộc thảo luận của những người xung quanh, nhanh chóng đã biết nguyên nhân, thì ra là do mọi người cảm nhận được một đạo mới trong kiếm ý, được gọi là đại đạo Kiếm Ý, vì vậy đã khơi dậy cuộc thảo luận.
đại đạo Kiếm Ý và Kiếm đạo là hai loại đạo, chúng cùng tông nhưng có nguồn gốc khác nhau.
Trong mắt Lục Trần xẹt qua một tia suy tư, hắn khẽ cảm giác được, có từng luồng hơi thở trong không khí hoà vào trong cơ thể hắn, cộng hưởng với kiếm ý.
Thân thể Lục Trần khẽ run lên, lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được.
Hết chương 1916.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1917
Chương 1932. Ta thua - Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)Sao lại như thế!
Lục Trần thực sự cảm nhận được hơi thở của kiếm ý trong vô số khí tức đại đạo.
Kiếm ý đã trở thành một đạo?
Lục Trần choáng váng, cảm thấy cực kỳ khó tin, kiếm ý đã trở thành một loại đạo, xếp trong vạn đạo.
Chuyện gì đã xảy ra?
Ai nói cho hắn biết chuyện gì đã xảy ra được không?
Lục Trần không hiểu gì cả.
Nhưng rất nhanh hắn không thèm nghĩ nữa, sau khi kiếm ý hóa đạo sẽ có lợi đối với hắn, trước tiên việc tu hành sẽ thu được kết quả tốt hơn, ngoài ra đại đạo Kiếm Ý sẽ được dung hợp vào lĩnh vực đại đạo, có thể tăng cường sức mạnh công kích.
Chẳng trách khi ở Đạo giới, hắn đột nhiên phát hiện uy lực kiếm ý tăng lên mấy lần.
Sự xuất hiện của Lục Trần cũng thu hút rất nhiều sự chú ý, rất nhiều người đã đi ra, võ giả có thể thăng cấp thành công đến Tạo Giới cảnh ở Đạo giới trong thời gian gần một năm, đều là kẻ tàn nhẫn.
Hơn nữa sau khi thăng cấp đến Tạo Giới cảnh, có lẽ sẽ săn giết sinh vật hỗn độn.
Chỉ là không biết thanh niên này đã săn giết bao nhiêu.
Lục Trần bình tĩnh nỗi lòng kích động, sau đó cất bước tiến lên, đến trước mặt bà lão nói chuyện khi Đạo giới mở ra.
Hai bên của bà lão đều là những cao tầng của Thánh Môn, nhưng nàng ngồi ở chính vị, điều này cho thấy địa vị của nàng rất cao.
Bà lão mặc một bộ trường bào đơn giản, sắc mặt khá hồng hào, cho dù sau khi Lục Trần thăng đến Tạo Giới cảnh vẫn có thể ngửi thấy một luồng khí uy hiếp trên người nàng. Ít nhất bà lão này cũng là một cường giả Tạo Giới cảnh viên mãn.
“Không biết lời nói của lão bà bà trước khi tiến vào Đạo giới có tính hay không.” Lục Thần nhìn nàng, lớn tiếng hỏi.
Bà lão ngẩng đầu, nhìn Lục Thần, mang theo ý cười hỏi: “Người trẻ tuổi, ngươi đã giết bao nhiêu sinh vật Hỗn Độn?”
Có thể không chết, ngược lại đột phá Tạo Giới cảnh, chém sinh vật Hỗn Độn khi bị sinh vật Hỗn Độn đuổi giết, đặt trong Nguyên giới đều là thiên tài, nhất định có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề trong việc đối phó với đội quân Hỗn Độn trong tương lai.
Vì vậy, trên khuôn mặt nhăn nheo của bà lão, lần đầu tiên lộ ra một nụ cười.
Lục Trần đưa tay ra, đếm bốn, rồi lại đếm năm.
“Bốn con hay năm con.”
Lục Trần ho khan một tiếng: “Bốn mươi lăm con.”
“Bốn mươi lăm, không tồi không tồi, cái gì…” Bà lão lúc mới trả lời thuận theo lời Lục Trần, nhưng rất nhanh liền đứng lên, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Lục Trần nói: “Ngươi nói ngươi đã giết bao nhiêu sinh vật Hỗn Độn.”
Bà lão tưởng mình nghe nhầm, phải hỏi lại một lần nữa để xác nhận.
Bốn mươi lăm con, đùa chắc.
Các cao tầng Thánh Môn xung quanh cũng có vẻ mặt kỳ lạ.
“Không nhiều, chỉ có bốn mươi lăm con mà thôi.” Lục Thần trả lời với vẻ mặt ‘khiêm tốn’.
Lục Trần vừa nói vừa đưa nhẫn không gian cho đối phương để xác nhận.
Bà lão sau khi xác nhận, khóe miệng giật giật, không biết nên miêu tả chấn động trong lòng như thế nào, một người mới đến Tạo Giới cảnh lại có thể giết bốn mươi lăm con sinh vật Hỗn Độn sống lâu năm, nhất định hắn là một người của Thiên Tông. Có thể rõ sức mạnh chiến đấu của hắn, có thể giết chết những sinh vật Hỗn Độn một cách dễ dàng.
“Được rồi, người trẻ tuổi, ngươi thật sự không có nói dối, cho ngươi.” bà lão nói xong liền lấy ra một chiếc nhẫn không gian, nói: “Trong đó có 4500 lá trà ngộ đạo, cố gắng tiến vào Tạo Giới cảnh và hoàn thành càng sớm càng tốt.”
Trước đây, các võ giả của Nguyên giới hoàn toàn không biết sự tồn tại của sinh vật Hỗn Độn, vấn đề này đã được giữ bí mật với bên ngoài, hiện tại, hoạt động của các sinh vật Hỗn Độn ở rìa vũ trụ ngày càng thường xuyên hơn, nhân lực không đủ, đã đến lúc cho các tiểu bối biết rồi.
Đây là quyết định được tất cả giới chủ thảo luận, đương nhiên, những lá trà ngộ đạo được lấy làm phần thưởng cũng là do những giới chủ đó gom lại.
Thánh Môn không phải nơi cứu trợ thích làm việc thiện, lại không tiếc lấy ra nhiều lá trà ngộ đạo như vậy làm phần thưởng cho võ giả từ thế lực bên ngoài, chẳng lẽ để lại hết cho đệ tử nhà mình không tốt sao?
Mỗi người dựa vào năng lực của mình mà thu hoạch được số lượng lá trà ngộ đạo khác nhau, đây cũng là một loại tài nguyên nghiêng về người kiệt xuất.
Những kẻ hóng hớt xung quanh cũng vô cùng kinh ngạc, lại có người giết tận bốn mươi lăm con sinh vật Hỗn Độn, tương đương với một phần tư, thật đáng sợ.
Họ không khỏi có chút tò mò về thân phận của người thanh niên này.
Lục Trần liếc nhìn chiếc nhẫn không gian mà bà lão đưa cho, bên trong có 4.500 lá trà ngộ đạo, số lượng chính xác, hắn làm lễ nói với bà lão: “Đa tạ.”
Bà lão ân cần hỏi: “Tiểu hữu của ta đến từ thế lực nào? Ngươi có hứng thú tới Thánh Môn phát triển không?”
Các thành viên cao cấp của Thánh Môn xung quanh cũng nhìn thẳng vào Lục Trần, như thể đang nhìn chằm chằm vào một người phụ nữ xinh đẹp cả người trần trụi, tràn đầy dục vọng.
Lục Thần bị nhìn đến mức thấy không thoải mái, hắn rùng mình một cái, vội vàng từ chối: “Đa tạ ý tốt của tiền bối, ta đã có môn phái, đó là Vạn Kiếm tông.”
“Vạn Kiếm tông à.”
Khi bà lão nghe thấy điều này, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
Vạn Kiếm tông mặc dù không phải là thế lực của giới chủ, nhưng xét về uy thế và sức ảnh hưởng thì không yếu hơn thế lực của giới chủ, bởi vì Đạo Tổ Kiếm Quân Chủ đầu tiên của Nguyên giới trấn thủ ở đó.
Hết chương 1917.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1918
Chương 1933. Ta thua (2)