Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ (Bản Dịch Full)

Chương 116 - Chương 1934. Ta Thua (3)

pyvkiazq

Vị Đạo Tổ này, được giới chủ công nhận là bất khả chiến bại, đã tạo ra nguyên thần kiếm pháp và là một nhân vật quan trọng của cột mốc lịch sử.

“Vạn Kiếm tông.”

“Hóa ra người này đến từ Vạn Kiếm tông.”

Những người xung quanh nhìn Lục Trần, bắt đầu thì thầm thảo luận, nhưng nhanh chóng cảm thấy nhẹ nhõm, nếu đối phương đến từ Vạn Kiếm tông, hắn hẳn có quan hệ với Kiếm Quân Chủ, suy cho cùng cũng chỉ có những nhân vật này mới có thể nuôi dưỡng một thiên tài yêu nghiệt đến thế.

Sau khi Lục Trần trao đổi phần thưởng từ chỗ bà lão, hắn đợi ở bên cạnh.

Đại khái đợi khoảng vài tháng thì đột nhiên nghe thấy tiếng kinh hô.

Mở mắt ra, hắn thấy từng người lần lượt bay ra khỏi Đạo giới, tất cả đều mang hơi thở của Tạo Giới cảnh, họ là Lý Huyền, Hải Tu Minh, Phù Cừu, Trần Ngọc Thiên.

Những kẻ này đều đã thăng cấp Tạo Giới cảnh, liên kết với nhau và cùng nhau tiêu diệt những sinh vật Hỗn Độn.

Sau khi ra ngoài, họ gấp gáp muốn đến gặp bà lão để đổi lấy trà ngộ đạo.

Sau đó, vui vẻ đến chỗ Lục Trần, ngạc nhiên nói: “Lục huynh, ngươi ra sớm như vậy.”

“Tổng cộng giết được bao nhiêu sinh vật Hỗn Độn?” Hải Tu Minh hỏi.

“Không nhiều, chỉ bốn mươi lăm,” Lục Trần trả lời.

“Vãi!”

Mấy người nghe được lời Lục Trần nói, vui mừng trong lòng liền biến mất, mấy người bọn họ liên kết lại giết không nhiều như Lục Trần, điều này thật đả kích người mà.

Vù!

Một ánh sáng rực rỡ bay ra từ trong Đạo giới, đợi khi ánh sáng biến mất, xuất hiện trước mặt mọi người là một chàng trai trẻ với một thần thái cô độc xa cách, khuôn mặt tuấn tú với đường nét rõ ràng, đôi mắt toả ra ánh sáng không thể so bì khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Toàn thân Cơ Hạo Ảnh tỏa sáng, giống như ánh sáng thần tiên, một đôi cánh ánh sáng xuất hiện sau lưng anh ta, đứng giữa không trung, tỏa ra ánh sáng thần thánh.

“Cơ Hạo Ảnh!”

Nhìn thấy người này, những người xung quanh thầm lẩm bẩm trong lòng.

Cơ Hạo Ảnh là đồ đệ của Quang Minh giới chủ, hắn có sức chiến đấu phi thường, hiếm có kẻ địch, trong số những thiên kiêu trong toàn bộ Nguyên giới, chỉ có Đông Dật Lưu và Võ Vô Địch mới có thể áp đảo hắn.

Bây giờ, Cơ Hạo Ảnh thăng cấp lên Tạo Giới cảnh, khí chất của hắn càng thêm xuất chúng, hơi thở hắn tỏa ra đương nhiên cũng mạnh hơn, khi mọi người nhìn sức mạnh Quang Minh trên người hắn, mắt đều xuất hiện cảm giác đau nhói.

Sau khi Cơ Hạo Ảnh xuất hiện, ánh mắt hắn rơi trên người Lục Trần, sắc như dao.

Cơ Hạo Ảnh thăng cấp lên Tạo Giới cảnh, vừa săn giết những sinh vật Hỗn Độn, vừa tìm kiếm dấu vết của Lục Trần.

Lần trước chiến đấu ở thánh thành, hắn không dùng toàn bộ sức lực nên muốn ở Đạo giới sảng khoái đấu một trận, đáng tiếc không có cơ hội, hiện tại vừa ra ngoài, lập tức nhìn thấy Lục Trần.

Lục Trần nhìn Cơ Hạo Ảnh, cảm nhận được địch ý trong mắt đối phương, cơ thể hắn từ từ bay lên không trung, và một luồng khí ý chí ngút trời bay lên không trung.

Lục Trần tất nhiên hiểu ý trong mắt Cơ Hạo Ảnh, trên đó viết bốn chữ lớn: “Ngứa da muốn đánh.”

Lục Trần chắc chắn sẽ tận lực đáp ứng loại yêu cầu này, chỉ cần đánh bại đối phương, sau này hắn mới không dám quấy rối.

Toàn thân Lục Trần được bao phủ bởi thần quang màu vàng, như thể được tạo thành bằng vàng, những luồng khí màu vàng xoay chuyển, vô số luồng khí màu vàng từ trên trời rơi xuống, mỗi luồng khí đều tràn đầy kiếm ý cấp Đế vô cùng sắc bén, ẩn chứa sự bén nhọn không thể so bì.

“Ồ!”

Nhìn thấy cảnh này, những người xung quanh vô cùng ngạc nhiên.

Hai người này giống như sắp đánh nhau, lập tức mọi người lui ra xa, sợ hai người đánh nhau sẽ ảnh hưởng đến bọn họ.

“Đại đạo này…”

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người chú ý tới khí tức đại đạo của Lục Trần, bọn họ nhìn những luồng khí màu vàng kim kia, liền cảm nhận được độ sắc bén, mà trước đó không lâu, bọn họ trong chốn u minh cảm ứng được Nguyên giới có một đạo mới, tên là đại đạo Kiếm Ý.

Chẳng lẽ người thanh niên này đang sử dụng đại đạo Kiếm Ý?

Không chỉ những người xem, mà ngay cả những nhân vật cấp cao của Thánh Môn cũng nhìn chằm chằm vào Lục Trần, lông mày cau chặt.

Ý niệm của Lục Trần vừa động, lĩnh vực đại đạo bao phủ hư không vô ngần, nhốt Cơ Hạo Ảnh ở trong, bên trong lĩnh vực đại đạo, bầu trời tràn ngập kiếm ý màu vàng, cực kỳ lộng lẫy, phát ra những tiếng lanh canh sắc bén.

Vô số kiếm ý màu vàng xoay chuyển, nổi lên từng cơn gió kiếm, đập vào mặt Cơ Hạo Ảnh khiến hắn xuất hiện cảm giác đau đớn.

Cơ Hạo Ảnh cảm thấy một áp lực rất nặng, mày kiếm cau chặt vào nhau.

Ánh mắt Lục Trần nhìn Cơ Hạo Ảnh, tùy ý chỉ tay, kiếm rơi xuống như mưa, từng đường kiếm ý sắc bén hội tụ lại với nhau tạo thành một dòng sông kiếm màu vàng, thở ra một hơi bén nhọn, hướng về Cơ Hạo Ảnh gầm lên.

Cơ Hạo Ảnh toàn thân đại đạo dâng trào, bắn ra Vô Lượng quang hoạt, ngưng tụ thành một thanh kiếm quang rực cháy, bay ngược hướng, va chạm với dòng sông kiếm màu vàng.

Keng keng keng!

Trong lĩnh vực đại đạo, vang lên một âm thanh chói tai, chỉ thấy dòng sông kiếm màu vàng va chạm với vô số kiếm quang, khu vực xung quanh không ngừng nổ tung.

Dòng sông kiếm màu vàng giống như một dòng sông lớn thực sự, cuồn cuộn trào dâng, bao gồm tất cả kiếm quang, nuốt chửng chúng, đồng thời từ từ di chuyển xuống phía dưới, tạo nên một áp lực nặng nề cho Cơ Hạo Ảnh.

Theo sự di chuyển xuống phía dưới không ngừng của dòng sông kiếm màu vàng, Cơ Hạo Ảnh càng cảm thấy áp lực, khuôn mặt khẽ động, trên mặt xuất hiện những giọt mồ hôi.

Hết chương 1918.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1919

Chương 1934. Ta thua (3)

Áp lực phát ra từ dòng sông kiếm màu vàng đã áp chế đại đạo của Cơ Hạo Ảnh lại trong cơ thể hắn, khiến nó khó mà phát ra ngoài.

Không lâu sau, dòng sông kiếm màu vàng treo lơ lửng cách đầu Cơ Hạo Ảnh chưa đầy hai mét, nó biến thành một thanh kiếm thần màu vàng với hơi thở sắc bén.

Giờ phút này, đại đạo của Cơ Hạo Ảnh bị trấn áp, tất cả sức mạnh đều không dùng được, một luồng tử khí nảy sinh trong lòng hắn, trên mặt kiêu ngạo bao phủ bởi vẻ suy sụp, miệng hắn thốt ra một câu cay đắng: “Ta thua.”

Cơ Hạo Ảnh vốn cho rằng bản thân có thể đấu một trận sảng khoái hả hê với đối phương, nếu toàn lực ra tay chưa chắc đã bại dưới tay của đối phương. Nhưng không ngờ rằng ở trong lĩnh vực đại đạo, đại đạo hùng hậu tràn ngập áp chế, hắn ngay cả đại đạo cũng không thể dùng được.

Thế thì đánh như nào?

Có thể nói là thất bại thảm hại.

Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này, cũng ở trong tình trạng hoang mang và chấn động.

Lúc đầu bọn họ cho rằng cuộc chiến hai người sẽ vô cùng đặc sắc, nhưng không ngờ quá trình lại ngắn như vậy.

Giống như đạo lý khách thanh lâu đi mua vui, vừa ngã vào người mỹ nhân đã tước vũ khí đầu hàng luôn rồi.

Nói chung mọi người ở đây không sảng đủ.

Sau khi lấy lại tinh thần, trong lòng họ dâng lên cảm giác cực kỳ chấn động, ngay cả Cơ Hạo Ảnh đều dễ dàng bại bởi đối phương, đủ để chứng minh được trình độ yêu nghiệt của đối phương, sợ là cùng một loại người với Võ Vô Địch.

Vạn Kiếm tông vậy mà lại cất giấu một thiên kiêu như vậy, bọn họ vẫn luôn không biết gì.

Trong đám người, Lý Hiên Dật và đệ tử Vạn Kiếm tông quan sát trọn vẹn trận đấu.

“Lần này quay về ta sẽ gia nhập Kiếm Đế cung.”

Cơ Hạo Ảnh là môn đồ Giới Chủ danh tiếng hiển hách, thực lực mạnh mẽ, có thể nói trong cùng cảnh giới ở Nguyên giới, có lẽ là có người đánh thắng được Cơ Hạo Ảnh, nhưng tuyệt đối không có ai dễ dàng như vậy.

Vốn dĩ sau khi nhìn thấy Lục Trần dễ dàng giải quyết sinh vật Hỗn Độn, trong lòng bọn họ đã khơi dậy ý nghĩ muốn gia nhập Kiếm Đế cung. Cảnh này càng làm vững vàng thêm quyết tâm của bọn họ.

Đám người Lý Huyền cũng ngẩn ra, vẻ mặt chấn động.

Lục Trần thắng Cơ Hạo Ảnh, quả thực thắng dễ dàng cực kỳ.

“Dám hỏi các hạ, vừa rồi ngươi sử dụng là kiếm ý…” Trong đám người có người lên tiếng hỏi.

Trên thực tế bọn họ sớm đã cảm nhận được khí tức kiếm ý của Lục Trần, nó giống hệt như khí tức của kiếm ý trong u minh, nhưng rất khó tin một đạo mới xuất hiện chẳng được bao lâu mà lại có người vận dùng thành thục. Chẳng lẽ khi đại đạo Kiếm Ý chưa có thì đối phương đã nắm giữ loại năng lực này rồi.

Không chỉ bọn họ đoán được, những cao tầng của Thánh Môn đều đoán ra được, bọn họ không nhịn được mà nghĩ đến một câu trước đây Thánh Chủ từng lưu lại.

Giới Chủ chứng đạo mới thực sự là Giới Chủ, còn những Giới Chủ khác chẳng qua chỉ là hợp đạo.

Tuy không biết lời này có ý gì, luôn cảm thấy đáp án ở ngay trước mắt lại làm cho người ta bắt không được, trong lòng ngứa ngáy khó chịu giống như mèo cào.

Tóm lại bọn họ biết thanh niên này ngày sau sẽ tiền đồ vô lượng.

“Đúng.” Lục Trần gật đầu.

“Đại đạo Kiếm Ý không phải mới xuất hiện cách đây không lâu sao, vì sao ngươi lĩnh ngộ được. Mà xem trình độ này còn lĩnh ngộ vô cùng sâu nữa!” người lúc trước lên tiếng hỏi lại một lần nữa.

Lục Trần đáp: “Từ vạn năm trước ta đã tu hành kiếm ý rồi, còn về đại đạo Kiếm Ý đến như thế nào thì ta cũng không biết.”

Mọi người xung quanh nghe thấy lời của Lục Trần, vẻ mặt càng thêm kì lạ. Vạn năm trước đã tu hành kiếm ý?

Có điều bọn họ không hiểu đây là có ý gì, thức thời không hỏi thêm gì nữa.

Lục Trần cùng với đám người Lý Huyền đến Thánh thành tụ hội một lúc.

Lý Huyền và Hải Tu Minh muốn rời đi một khoảng thời gian, không về Vạn Kiếm tông, mà Lục Trần có được nhiều trà ngộ đạo như vậy, cần cố gắng hết sức nâng cao thực lực, có lẽ phải ẩn tu mấy nghìn năm, thậm chí là vạn năm.

Sau khi ngồi được lúc, hai bên đứng dậy chia tay, sau này nhất định có cơ hội gặp mặt.

Sau khi Lục Trần chia tay với đám người Lý Huyền liền ngựa không ngừng vó đi về hướng Vạn Kiếm tông.

Lại nói Lý Hiên Dật dẫn đệ tử Vạn Kiếm tông trở về trước Lục Trần một bước.

Các đại cao tầng của Vạn Kiếm tông đã sớm đợi trước sơn môn vì biết bọn họ trở về. Tổng cộng có hơn mười trưởng lão, tâm trạng bọn họ có chút thấp thỏm và kích động, không biết lần này có bao nhiêu đệ tử có thể sống trở về.

Khi đi có tám mươi hai người, lúc quay về nhất định phải đầy đủ.

Từ xa, một tia sáng bạc xuyên qua chân trời, rất nhanh liền đến trước mặt.

Lý Dật Hiên dẫn đầu đám đệ tử nhảy xuống từ trên thuyền.

“Năm mươi tám người.” Trưởng lão Vạn Kiếm tông quét qua, chỉ quay về năm mươi tám người, có chút thất vọng.

Những đệ tử đi đều là thiên tài hàng đầu, đều là Thánh Đế cự đầu. Ba phái lướn của Vạn Kiếm tông tổng cộng cũng chỉ có tám mươi hai tinh nhuệ, năm mươi tám người quay lại, nói rõ đã chết mất hai mươi tư người. Điều này làm bọn họ vô cùng đau lòng.

Nhưng nghĩ lại so với lần trước vẫn tốt hơn rất nhiều.

Trong số người đi cũng chỉ vẻn vẹn có một mình Lý Hiên Dật đột phá đến Tạo Giới cảnh, ngoài ra không có Tạo Giới cảnh thứ hai.

Có điều cho dù là như vậy chư vị trưởng lão cũng rất vui, bởi vì không thăng lên Tạo Giới cảnh không có nghĩa là không đạt được lợi ích gì.

Hết chương 1919.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1920

Chương 1935. Điều kiện - Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)

Cho dù có được một bản nguyên đại đạo cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian tu hành.

“Chư vị trưởng lão, bọn ta trở về rồi.” Lý Hiên Dật dẫn theo các đệ tử đến trước mặt các trưởng lão.

“Về là tốt, về là tốt.” Một trưởng lão cười hiền hậu.

Ngoài ra các vị trưởng lão khác cũng lần lượt đi tới, quan tâm đệ tử phái mình.

“Trưởng lão ta có một việc muốn nói.” Đột nhiên một đệ tử mở miệng nói.

“Có chuyện gì ngươi nói đi.” Trưởng lão một mặt cười.

Đệ tử đó cắn răng nói: “Trưởng lão, việc học là vô bờ. Ta phát hiện ra ta ở Khôi Lỗi cung đã không học được bất cứ thứ gì, không có tiến bộ. Vì vậy….”

“Vì vậy ngươi muốn rút khỏi tông môn.” Sắc mặt trưởng lão lập tức lạnh lùng, không khí xung quanh đều trở nên lạnh lẽo.

Ánh mắt trưởng lão lạnh lẽo nhìn đệ tử có vẻ mặt hổ thẹn không dám nhìn thẳng hắn, chột dạ cúi đầu trước mắt.

Trong lòng trưởng lão có một ngọn lửa giận vô hình, giống như con trai bản thân vất vả nuôi lớn, giờ đây muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn.

“Không phải!” Đệ tử vội vàng lắc đầu. Vạn Kiếm tông là tất cả của hắn, tất nhiên không thể rời bỏ tông môn.

Sắc mặt trưởng lão này dịu dàng đi rất nhiều nói: “Vậy ý ngươi là gì.”

Vị đệ tử này nói: “Trưởng lão, ta muốn gia nhập Kiếm Đế cung.”

“Ta cũng thế.”

“Trưởng lão, ta ở Thanh Viêm cung đến buồn người rồi, ta muốn gia nhập Kiếm Đế cung tu hành một khoảng thời gian.”

Tiếp đó năm mươi tám người quay lại trừ Lý Hiên Dật ra thì cùng nhau nói.

Không ai trong số năm mươi bảy người này bái vào môn hạ của sư phụ nào, những trưởng lão này là người truyền đạo cho bọn họ, mà Lý Hiên Dật thì khác. Hắn có một sư phụ, thuộc kiểu sư phụ tốt mẫu mực.

Năm mươi bảy người tuyên bố ra khỏi phái, muốn gia nhập Kiếm Đế cung làm cho hơn mười trưởng lão chấn động không hề nhẹ.

Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tại sao những tinh nhuệ này đi một chuyến liền lũ lượt muốn gia nhập Kiếm Đế cung thế, khiến bọn họ khó hiểu cực.

“Vì sao các ngươi muốn cùng nhau gia nhập Kiếm Đế cung?” Cuối cùng một trưởng lão lấy lại tinh thần từ trong đả kích, hỏi với sự khó hiểu.

“Tại vì bọn ta muốn học kiếm ý!” Một đệ tử nói.

Các trưởng lão nghe thấy kiếm ý lập tức nhíu mày. Mấy năm trước đúng là cảm ứng được đại đạo Kiếm Ý từ cõi u minh, bọn họ cảm thấy đại đạo mới này đồng tông với Kiếm đạo, cũng tiện cho việc bọn họ tu hành, nhưng lại phát hiện đại đạo Kiếm Ý từ yếu biến mạnh, rất khó lớn mạnh.

Mà nếu như không có người chỉ dẫn, e là phải đi rất nhiều đường vòng.

Nhưng đám đệ tử này gia nhập tu hành kiếm ý và gia nhập Kiếm Đế cung là hai chuyện khác nhau.

Tiếp đó những đệ tử quay về kể lại chuyện Lục Trần đánh chết sinh vật Hỗn Độn ở Đạo giới và đánh thắng Cơ Hạo Ảnh.

Trên mặt mỗi vị trưởng lão đều hiện đầy chấn động. Cung chủ Kiếm Đế cung Lục Trần vậy mà lại đại phát thần uy ở Đạo giới, một khi nổi danh khắp thiên hạ đều biết.

Nhưng đại đạo Kiếm Ý không phải mới xuất hiện không lâu sao, tại sao Lục Trần lại nắm giữ tinh thâm đại đạo Kiếm Ý thần bí. Điều này khiến cho chư vị trưởng lão không có cách nào hiểu được.

“Trưởng lão, thật xin lỗi, bọn ta nhất định phải gia nhập Kiếm Đế cung.” Sau khi đám đệ tử nói với trưởng lão xong, chạy vào tông môn như một làn khói, đương nhiên không về nhà mà là chạy đến đỉnh núi nơi Kiếm Đế cung ở.

Bọn họ đến làm kinh động đến đám người Vương Mãnh và Lý Cường đang tu hành.

Mấy ngày Lục Trần rời đi, không có ai tìm tới Kiếm Đế cung, vẫn là hai mươi đệ tử.

Tu vi của hai mươi người bọn Vương Mãnh sau khi gia nhập tông môn hơn nghìn năm đã phát sinh thay đổi vô cùng to lớn, tất cả đều bước vào cấp Thánh Đế, mà kiếm ý cũng tu hành đến cấp Tôn.

Đặc biệt là mấy năm trước, đại đạo Kiếm Ý xuất hiện. Sau khi bọn họ phát hiện kiếm ý hóa đạo thì uy lực tăng lên mấy phần.

Hơn nữa bọn họ thô bỉ dựa vào kiếm ý tăng cường đi đánh lén đệ tử Thánh Đế viên mãn ba phái luyện tập, xem khoảng cách về thực lực.

Kết quả làm bọn họ rất ngạc nhiên, bọn họ vậy mà dễ dàng trấn áp được đệ tử Thánh Đế viên mãn, phải biết rằng trong số bọn họ mạnh nhất mới là Thánh Đế trung kỳ, trấn áp vượt qua tiểu cảnh giới làm cho bọn họ vừa kích động vừa đắc ý. Lúc đầu chọn phái vẫn là chọn đúng rồi.

Sắc mặt đám Vương Mãnh và Lý Cường nghiêm túc nhìn năm mươi bảy người này, cảm nhận được khí tức của họ vậy mà đạt tới hãng ngũ cự đầu, trong lòng đầy thấp thỏm. Lẽ nào chuyện bọn họ đánh úp đã bị phát hiện rồi à, nên đệ tử của ba phái đến cửa để trả thù.

“Lục cung chủ đâu, đã trở về chưa?” Cho đến khi có một người mở miệng mới khiến đám người Vương Mãnh thả lỏng.

Hơn năm mươi người này vậy mà là đến tìm Lục cung chủ.

Lý Cường đáp: “Cung chủ có chuyện ra ngoài, đã đi rất lâu rồi vẫn chưa quay về.”

“Ồ.”

Hơn năm mươi người nghe xong cũng không thất vọng, nhìn đám Lý Cường nói: “Lúc trước Lục cung chủ mời bọn ta gia nhập Kiếm Đế cung ở Đạo giới, bọn ta nhận lời mời đến. Từ nay về sau chúng ta chính là sư huynh đệ rồi.”

Gia nhập Kiếm Đế cung.

Đám người Lý Cường trực tiếp bị làm cho chết lặng.

Bọn họ đã quen với những ngày tháng chỉ có hai mươi người, bởi vì trong thời gian gia nhập tông môn đã hơn nghìn năm không có lấy một người đến Kiếm Đế cung.

Hết chương 1920.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1921

Chương 1936. Điều kiện (2)

Giờ đây cùng một lúc có hơn năm mươi người muốn gia nhập Kiếm Đế cung, còn toàn là cự đầu làm cho bọn họ vô cùng bất ngờ.

Vèo!

Từ xa một bóng dáng rơi xuống từ trên trời, uy áp bàng bạc bao phủ cả quảng trường, ánh mắt uy nghiêm nhìn toàn bộ người phía dưới cất giọng nói: “Mấy người các ngươi muốn gia nhập Kiếm Đế cung còn có một điều kiện.”

Người vừa quay về này tất nhiên là Lục Trần.

“Tham kiến cung chủ.”

Một đám người vội vã cúi người hỏi han Lục Trần.

Mặc dù hơn năm mươi người này vẫn chưa gia nhập, nhưng nghiễm nhiên đã xem bản thân là một phần của Kiếm Đế cung rồi.

Lý Cường và Vương Mãnh cảm nhận được khí tức của cung chủ, trong lòng rất vui vẻ.

Cung chủ ra ngoài một chuyến, vậy mà thành công thăng lên Tạo Giới cảnh rồi, như vậy uy danh của Kiếm Đế cung lại tăng lên một bậc.

Một người ngẩng đầu nhìn hướng Lục Trần hỏi: “Xin hỏi Lục cung chủ, bọn ta cần đáp ứng điều kiện gì mới có thể gia nhập Kiếm Đế cung.”

Trong lòng mọi người muốn gia nhập Kiếm Đế cung bên dưới thấp thỏm, không biết cần điều kiện gì mới có thể gia nhập Kiếm Đế cung.

Lục Trần vừa định nói chuyện, lại cau mày, ngẩng đầu nhìn về nơi xa, mấy luồng thần quang xuyên thấu không gian mà tới, khí tức ngang tàng tràn ngập không gian bao la, tổng cộng có sáu lão giả giáng lâm, bọn họ đầu tóc trắng xoá, gương mặt uy nghiêm, khí tức phát ra cực kỳ đáng sợ.

Trong đó có hai người đã đạt tới cấp Tạo Giới cảnh viên mãn.

Sáu vị lão giả tới đây, chính là nhân vật trưởng của lão ba phe phái.

Bởi vì bọn họ thực sự không cam tâm đệ tử ưu tú nhất trong phe phái gia nhập Kiếm Đế cung, muốn làm ra ngăn trở sau cùng.

Giống như cực khổ vất vả nuôi lớn nữ nhi, nữ nhi đột nhiên không nhận người phụ thân bọn họ, cực kỳ không cam tâm.

Hơn năm mươi đệ tử siêu phàm này, người có xác suất tấn cấp Tạo Giới cảnh vượt qua một nửa, trở thành rường cột trong phe phái.

Ánh mắt Lục Trần lướt qua mấy người, hờ hững hỏi: “Các vị giáng lâm Kiếm Đế cung, là muốn làm gì đây?”

Trước khi chưa tấn cấp Tạo Giới cảnh, Lục Trần một mình đối mặt với những cường giả này sẽ cảm nhận được uy áp đại đạo cuồn cuộn, bây giờ đã tấn cấp Tạo Giới cảnh, thực lực xẩy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, những Tạo Giới cảnh lâu năm này, hắn có thể bình thản nhìn.

Uy áp khí tức đại đạo của bọn họ đối với hắn mà nói, có cũng như không.

“Lục cung chủ thật có năng lực, đi Đạo giới một chuyến, liền bắt mất đệ tử ưu tú nhất của bọn ta.” Một vị trưởng lão dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn chăm chăm Lục Trần mấy giây, tiếp đó giọng điệu chua chát nói.

“Lục cung chủ, trả đệ tử của bọn ta lại đây!” Một lão đầu tử tính tình tương đối nóng nảy trừng mắt nhìn Lục Trần, ngay cả râu cũng vểnh lên, diễn dịch hoàn mỹ câu trừng mắt dựng râu.

Lục Trần nhún vai, nói: “Các ngươi mang đi đi.”

Trong lòng bổ sung một câu, điều kiện tiên quyết là các ngươi có thể mang đi, Lục Trần có tự tin tuyệt đối năm mươi bảy người này sẽ ở lại.

Dễ dàng tru sát sinh vật Hỗn Độn, có lẽ có thể làm bọn họ lau mắt mà nhìn, nhưng đánh bại Cơ Hạo Ảnh tuyệt đối sẽ để lại ấn tượng cực kỳ sâu trong lòng bọn họ.

Cơ Hạo Ảnh là ai, đồ đệ của Quang Minh giới chủ, thuộc loại thiên kiêu đứng đầu nhất Nguyên giới, tuy nhiên lại bị chính mình dễ dàng đánh bại, cho nên nói, năm mươi bảy người này sẽ không rời đi.

Mấy lão đầu tử nghe được lời Lục Trần nói, ánh mắt lóe lên một chút ý mừng, sau đó nhìn về đệ tử bên dưới, mắng: “Còn không mau đi theo bọn ta.”

Song, trên mặt đất, năm mươi bảy người không nhúc nhích, trông mong nhìn Lục Trần, vội vàng nói: “Lục cung chủ, ngươi còn chưa nói điều kiện của ngươi đó.”

Một cơn gió lạnh thổi tới, mấy lão đầu tử cứng mặt, trên trán hiện lên vệt đen.

Không thèm đếm xỉa!

Bọn họ lại bị đệ tử của mình, không thèm đếm xỉa trần trụi.

Thật mất mặt!

Ánh mắt Lục Trần nhìn bọn họ, nói: “Không nhìn thấy trưởng lão của các ngươi tìm ta hưng sư vấn tội, cho là ta lừa các ngươi à?”

“Mấy lão đầu tử này là ai vậy?”

“Không biết.”

Năm mươi bảy người nói nhỏ, lời nói ra trực tiếp làm mấy lão đầu tử huyết áp thăng vọt, một ngụm lão huyết như muốn từ trong miệng phun ra.

“Đám ranh con, các ngươi muốn khi sư diệt tổ phải không!” Lão đầu tử tính tình nóng nảy trước đó trợn tròn mắt với mấy đệ tử bên dưới, đầu tóc đều tức đến dựng lên.

Trong lòng thật sự nén giận, đám đệ tử này vì gia nhập Kiếm Đế cung thế mà làm như không biết bọn họ, khinh người quá đáng.

“Ngươi là ai, ta không biết ngươi.”

Bên dưới, các đệ tử mặt đầy ghét bỏ xua tay với người nọ.

“Phụt.”

Lão nhân này tức bốc khói, trong miệng phun ra một ngụm lão huyết, hai mắt trợn ngược, cứ thế mà hôn mê.

Lão đầu tử còn lại, một mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn đệ tử bên dưới.

Những đệ tử này tuyệt đối đã tẩu hỏa nhập ma, nếu không làm sao có thể làm ra chuyện khi sư diệt tổ thế này.

Cuối cùng, bọn họ hậm hực mà đi.

Ngay cả đệ tử cũng không thừa nhận bọn họ, còn ở lại nơi này làm gì, ngại mặt mũi vứt chưa hết sao.

“Lục cung chủ, có thể nói điều kiện của ngươi rồi.” Phía dưới, một đoàn người thấy các trưởng lão rời đi, không kịp chờ đợi hỏi.

Lục Trần nói: “Điều kiện gia nhập Kiếm Đế cung thực ra rất đơn giản, mỗi người cần mang về một ngàn đệ tử.”

Lục Trần muốn phát triển Kiếm Đế cung, gia tăng số lượng, chỉ có thể áp dụng loại phương pháp này.

Hết chương 1921.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1922

Chương 1937. Khi sư diệt tổ

“Mỗi người mang một ngàn người đệ tử tới?” Mọi người sững sờ.

“Không sai.” Lục Trần khẽ gật đầu, nói: “Người làm được là có thể gia nhập Kiếm Đế cung, đến lúc đó ta sẽ đích thân truyền thụ kiếm ý cho các ngươi.”

“Lục cung chủ, có hơi khó đó.” Trên mặt năm mươi bảy người lộ ra vẻ rối rắm.

Bọn họ ở trong phe phái của từng người, tuy là có chút uy vọng và địa vị, có người sùng bái, nhưng muốn thuyết phục một ngàn đồng môn gia nhập Kiếm Đế cung, vẫn là hơi khó làm được.

“Lục cung chủ, một ngàn người quá nhiều, năm trăm người thôi.” Bọn họ cò kè mặc cả với Lục Trần.

Lục Trần suy nghĩ một hồi, nếu như mỗi người có thể thuyết phục năm trăm người, cũng có thể kéo tới gần ba vạn người, về phần thiếu bảy vạn đệ tử, sau này có thể từ từ gom.

“Được.” Lục Trần gật đầu.

Năm mươi bảy người lập tức thả lỏng một hơi, theo sau rời đi, đuổi kịp mấy lão giả, vội vàng nói: “Trưởng lão, bọn ta sai rồi, bọn ta trở về đây.”

Mấy lão đầu tử mặt đầy ngơ ngác, đám đệ tử này lúc đầu không nhận bọn họ, cũng phải quyết tâm gia nhập Kiếm Đế cung, làm sao sau khi đi không bao lâu, đám đệ tử này lại hồi tâm chuyển ý rồi.

Tuy nói những đệ tử này lúc trước làm ra hành động ‘khi sư diệt tổ’, nhưng các trưởng lão vẫn thu nhận bọn họ.

“Trở về là tốt.” Một lão đầu tử hòa ái nói.

Sau khi năm mươi bảy người trở lại phe phái, lập tức bày ra miệng lưỡi dẻo quẹo của mình, tự thuật chiến tích huy hoàng của Lục Trần ở Đạo giới, thuyết phục đệ tử phe phái cùng bọn họ gia nhập Kiếm Đế cung.

Theo miêu tả của bọn họ, khơi gợi lên sự tò mò của rất nhiều đệ tử, đại đạo Kiếm Ý thật sự lợi hại như vậy sao, nếu như thật sự lợi hại hơn Kiếm đạo, vậy còn tu luyện Kiếm đạo cái rắm, trực tiếp chuyển qua đại đạo Kiếm Ý thôi.

Tất nhiên, vẫn còn một vài người giữ nguyên xem chừng và nghi ngờ.

Điều này đã gia tăng rất lớn về độ khó, thời gian để thuyết phục trở nên dài hơn.

Bởi vì năm mươi bảy đệ tử hồi tâm chuyển ý, mấy lão đầu tử hết sức vui mừng, thậm chí còn chạy đến chỗ Kiếm Đế cung tới âm dương quái khí, mỉa mai một phen.

Thế nhưng, hai tháng sau, đệ tử ba phe phái đột nhiên trốn đi với quy mô lớn, hơi nghe ngóng là biết đi Kiếm Đế cung.

Mấy lão đầu tử trực tiếp trợn tròn mắt, sau đó nghe ngóng, lập tức biết được chân tướng, tức giận miệng sùi bọt mép.

Thì ra năm mươi bảy đệ tử đó căn bản không phải hồi tâm chuyển ý, mà là trở về cạy người.

Tức đến mức bọn họ muốn đi Kiếm Đế cung bắt về năm mươi bảy người, sau đó treo lên xà nhà đánh, nhưng vì bọn họ sau khi đệ tử trở về, chạy đến trước mặt Lục Trần chế nhạo một phen, hiện tại còn mặt mũi nào đi Kiếm Đế cung.

Đệ tử ba phe phái trốn đi quy mô lớn, gia nhập Kiếm Đế cung, cũng làm cho rất nhiều đệ tử không hiểu được, không rõ vì sao đồng môn lại đi Kiếm Đế cung.

Lúc này, trên quảng trường Kiếm Đế cung, Lục Trần đứng giữa không trung, nhìn một đám người đông nghịt bên dưới, hờ hững nói: “Gia nhập Kiếm Đế cung, nhất thiết phải ở đủ ngàn năm, các ngươi có thể làm được không?”

Lục Trần không yêu cầu xa vời mấy vạn người này sau khi vào Kiếm Đế cung vẫn ở lại đây, hắn chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ, vì có thể tu hành kiếm quyết chí cao của Vạn Kiếm tông.

Phía dưới, ước chừng ba vạn người, một thanh niên trong đó nghi hoặc hỏi: “Đại đạo Kiếm Ý, thật sự mạnh hơn Kiếm đạo sao?”

Tuy bọn họ bị thuyết phục mà tới, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, cũng không tin đại đạo Kiếm Ý lại lợi hại hơn Kiếm đạo, trừ khi làm bọn họ hoàn toàn bái phục.

Lục Trần nói: “Vương Mãnh, ra khỏi hàng.”

“Cung chủ!”

Vương Mãnh bước ra khỏi hàng, đứng ở phía trước.

Vương Mãnh hình thể cường tráng, lông mày đen rậm, đôi mắt như chim ưng, sắc bén bức người, hắn là người nổi trội nhất trong mười hai đệ tử của Kiếm Đế cung, kiếm ý đã tu hành đến cấp Tôn hậu kỳ, tu vi là Thánh Đế trung kỳ.

Dù là như vậy, hắn dựa vào tu vi Thánh Đế trung kỳ này, có thể đối phó Thánh Đế viên mãn.

Lục Trần nhìn về ba vạn người bên dưới, cất cao giọng nói: “Các ngươi có thể ra khỏi hàng khiêu chiến Vương Mãnh, hạn chế dưới Thánh Đế viên mãn, vượt qua hai, ba tiểu cảnh giới đều được, nếu hắn thua, các ngươi có thể rời đi, thậm chí ta còn sẽ cho các ngươi một trăm viên Ngộ Đạo đan.”

Lục Trần thắng một vạn viên Ngộ Đạo đan trong tay Cơ Hạo Ảnh, chẳng qua là vì lấy được bốn ngàn năm trăm lá trà Ngộ Đạo ở Thánh Môn.

Ngộ Đạo đan đối với hắn, tính trân quý nhỏ hơn rất nhiều.

Nghe được lời Lục Trần nói, ánh mắt mọi người sáng lên.

Khiêu chiến thành công, còn có thể nhận được một trăm viên Ngộ Đạo đan.

“Ta tới khiêu chiến.”

Một thanh niên Thánh Đế đỉnh phong ra khỏi hàng, áo trắng nhẹ nhàng, vô cùng anh tuấn, hắn nhìn Vương Mãnh nói: “Ta không tin ngươi có thể đánh bại ta.”

Trong lòng thanh niên này có ngạo khí nhàn nhạt, hắn là người tốt nhất trong nóm đệ tử nhập môn, so với nhóm đã tu hành ở Kiếm Đế cung mấy ngàn năm, hắn còn tinh thông Khôi Lỗi chi thuật, ngoài ra hắn còn cao hơn Vương Mãnh ba cảnh giới, không tin đối phương có thể chiến thắng hắn.

“Ha ha.”

Vương Mãnh đối với lời người nọ nói, khinh thường cười.

Mấy năm này, hắn lén lút đi khiêu chiến đệ tử cảnh giới cao, ngay cả sư huynh Thánh Đế viên mãn đều đánh ngã mấy người, còn sợ một Thánh Đế đỉnh phong?

“Ngươi là sư huynh, nhường ngươi xuất thủ trước.” Vương Mãnh nhìn đối phương nói.

“Được.”

Hết chương 1922.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1923

Chương 1938. Khi sư diệt tổ (2)
Bình Luận (0)
Comment