Đạo kiếm giống như một vòng lưu quang màu vàng, rực rỡ vô cùng, lập tức bổ xuống, nhưng mà khi đến cách mi tâm Triệu Lập chưa đến hai ngón tay thì đột nhiên dừng lại, không những thế mà không gian xung quanh đều giống như rơi vào trạng thái bất động, tựa như thời gian dừng lại.
Lục Trần khẽ cau mày, thúc giục đại đạo ngăn cản lực lượng này, chật vật nhìn thấy phía xa có một bóng hình tiến đến.
Một luồng uy áp ngập trời quet ra, cuồn cuộn bao phủ thiên địa, uy áp này mạnh vô cùng, dù là ai cũng không có cách nào chống lại, cho dù là Tạo Giới cảnh viễn mãn cũng đều rơi vào trạng thái không nhúc nhích được.
“Một kiếm khiến người ta chấn động.”
Xa xa, có một vị lão giả mặc đạo bào đi đến, trong miệng phun ra một câu đầy bất ngờ.
Cung chủ Tử Dương cung, đích thân tới!
Thật ra cung chủ Tử Dương cung cũng đi theo đám người Triệu Lập đến, nhưng vẫn luôn ở trong bóng tối quan sát, vốn dĩ không muốn ra mặt, dù sao thân phận của hắn vẫn còn đó, nếu như mọi chuyện đều do hắn tự mình làm thì Tử Dương cung mà hắn lập ra, cũng như vô số thủ hạ để làm gì nữa.
Nhưng mà hắn ý thức được, Vạn Kiếm tông cũng không phải tông môn bình thường, đây là môn phái do Kiếm Quân Chủ sáng lập.
Cho dù bọn họ biết được Kiếm Quân Chủ đã trọng thương, cũng có khả năng coa sẽ không giao ra ba người.
Vì để tránh cho phải đi thêm một chuyến nữa, nên đã ẩn nấp âm thầm theo dõi.
Sự thật đúng như hắn dự đoán, Vạn Kiếm tông không ngoan ngoãn giao người ra, đồng thời còn cho hắn thấy một kiếm cực kỳ rúng động.
Một kiếm này, đến cả Đạo Tổ cũng không ngăn cản được.
Cung chủ Tử Dương cung dạo bước đến, đầu ngón tay nhẹ nhàng búng ra, đạo kiếm treo trên đầu Triệu Lập hóa thành đạo tán loạn, tan thành mây khói.
Ánh mắt của cung chủ Tử Dương cung nhìn về sâu bên trong Vạn Kiếm tông, bàn tay lớn chụp xuống, Hoa Diệp và Giản Khinh Âm bị bắt đi ra.
Hai người vẫn đang luyện đạn, không có quan tâm đến tình hình bên ngoài, nhưng mà bây giờ bị bắt ra, nhìn thấy cung chủ Tử Dương cung thì sắc mặt trắng bệch, lão đầu chết tiệt này sao lại đến đây.
Sau đó, cung chủ Tử Dương cung chụp vào Lục Trần, sau khi giam cầm thì thu lại uy áp, xoay người bước đi. Bên cạnh, Triệu Lập và năm vị Tạo Giới cảnh viên mãn thở phào nhẹ nhõm, cung chủ đến, lập tức giải quyết được cục diện.
Cũng ngay vào lúc cung chủ Tử Dương cung thu lại uy áp, chuẩn bị rời đi, đa số mọi người ở đây cũng có thể động đậy, Ngụy Hằng nhìn bóng lưng cung chủ Tử Dương cung, trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo, nhếch môi, niệm chú ngữ.
Trong đầu Ngụy Hằng, một nguyên thần chi kiếm giải phóng ra.
nguyên thần chi kiếm này là sư tôn trước khi đi để lại trong đầu hắn, nếu như gặp phải kẻ địch không thể đấu lại cũng là cấp độ Đạo Tổ, thì có thể sử dụng.
“Xem Vạn Kiếm tông là chỗ nào, không có sự cho phép của chúng ta, Đạo Tổ cũng đừng hòng mang người đi.” Trong lòng Ngụy Hằng cười lạnh, nguyên thần chi kiếm phá thể đi ra, hóa thành một cỗ dao động vô hình, bắn về phía cung chủ Tử Dương cung.
Trong lòng cung chủ Tử Dương cung bỗng nhiên dâng lên nỗi sợ hãi căng thẳng tột cùng, khiến hắn rùng mình.
“Không ổn.”
Sắc mặt cung chủ Tử Dương cung thay đổi, lập tức trong nháy mắt, dường như có một thanh kiếm đâm vào nguyên thần, làm khuôn mặt già nua của hắn hiện lên vẻ thống khổ, ôm đầu kêu thảm.
“Sao vậy?”
Màn này khiến cho người xung quanh đầu óc mơ hồ, Tử Dương đạo tổ vô duyên vô cớ kêu lên thảm thiết, hiển nhiên là đã nhận phải thương tổn trí mạng.
“Kiếm Quân Chủ.”
Giọng nói của cung chủ Tử Dương cung như lệ quỷ, lấy lại tinh thần, quanh thân bùng nổ sát ý cuồng bạo, quát lớn: “Ta muốn đồ sát tất cả các ngươi.”
Tóc tai cung chủ Tử Dương cung bù xù, đôi mắt đỏ như máu, hắn cản bản không ngờ được Kiếm Quân Chủ còn để lại hậu chiêu, khiến nguyên thần của hắn bị thương nặng, điều này đã khơi dậy sát ý của hắn, đó chính là tàn sát Vạn Kiếm tông.
Cho dù sau đó Kiếm Quân Chủ may mắn không chết, trở về, hắn cũng đã gia nhập dưới trướng Vận Mệnh thành chủ, dù sao đối phương cũng đã hứa hẹn sẽ bảo vệ hắn chu toàn.
“Không chết.”
Ngụy Hằng có hơi thất vọng, giải phong nguyên thần chi kiếm trong cơ thể, mặc dù cung chủ Tử Dương cung bị thương nặng nhưng đối phương không hôn mê, một kiếm kia không tạo thành thương tổn trí mạng với cung chủ Tử Dương cung.
“Làm sao bây giờ?”
Sau một giây bối rối, đối mặt với Đạo Tổ đang phát cuồng vì bị thương, bọn họ không ngăn cản được.
Bởi vì bị thương, ba người Lục Trần có được tự do, đứng ở đó không xa.
Ánh mắt Lục Trần sâu thẳm nhìn chằm chằm cung chủ Tử Dương cung, hít sâu một hơi, sau đó, hắn điều động lực lượng nguyên thần, vận chuyển đến mức cực hạn, thậm chí nguyên thần còn bốc cháy lên.
Hai thanh nguyên thần chi kiếm ngưng kết, lửa cháy bao phủ, hóa thành dao động vô hình, lan tràn về phía cung chủ Tử Dương cung.
Cung chủ Tử Dương cung đang ở trong trạng thái phát điên, lộ ra bàn tay lớn muốn bóp chết người của Vạn Kiếm tông, đúng lúc này thì thân thể cứng đờ, trên nguyên thần lập tức bùng nổ nỗi đau nhức kịch liệt.
Nỗi đau này khiến cho cung chủ Tử Dương cung càng tổn thương thêm, mắt tối sầm lại, một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng.
Cung chủ Tử Dương cung hai tay ôm đầu, cảm giác mình như sắp nứt ra, khuôn mặt vô cùng dữ tợn giống như lệ quỷ, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Đôi mắt, lỗ mũi, miệng, lỗ tai của hắn đều đang chảy máu.
Thất khiếu chảy máu!
“A…”
Hết chương 1938.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1939
Chương 1954. Truy sát Đạo Tổ