Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ (Bản Dịch Full)

Chương 124 - Chương 1955. Truy Sát Đạo Tổ (2)

pyvkiazq

Cung chủ Tử Dương cung bỗng ngẩng đầu lên, sát ý trên người phun trào, đôi mắt chảy máu đảo qua từng người.

Cung chủ Tử Dương cung không ngờ, sau khi chịu đựng nhát nguyên thần chi kiếm đầu tiên, phía sau còn có hai cái đang chờ hắn.

Một nguyên thần chi kiếm trước đó chắc chắn là Kiếm Quân Chủ để lại, một kích xé rách nguyên thần của hắn, kiếm khí sót lại khiến cho nguyên thần không thể khép lại trong thời gian ngắn, khiến hắn đau đớn không muốn sống nữa, hai nguyên thần chi kiếm phía sau, khá yếu, hai kiếm cộng lại cũng không mạnh như uy lực đầu tiên.

Nhưng đối với hắn cũng tạo thành vết thương trí mạng, giống như một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.

“Phụt.”

Lục Trần cũng phun ra một ngụm máu, sắc mặt hắn trắng bệch, thân thể loạng choạng, mắt tối sầm lại, đại não xuất hiện khoảng trống ngắn ngủi.

Vừa rồi hắn mới thiêu cháy nguyên thần để ngưng tụ trường nguyên thần chi kiếm, chính là vì không tiếc mọi thứ đả thương cung chủ Tử Dương cung.

Bởi vì cấp độ Đạo Tổ quá cao, mặc dù nguyên thần bị thương cũng có thể tùy tiện tàn sát mọi người.

“Là ngươi, ngươi học được Truy Hồn kiếm quyết, sao có thể chứ?” Trong lòng cung chủ Tử Dương cung có cảm giác, bỗng nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm Lục Trần sắp rách cả mí mắt, điên cuồng gầm thét lên.

Trong tiếng gào thét mang theo cả oán độc, sự khó tin cùng đủ loại đau đớn thống khổ.

Truy Hồn kiếm quyết là con át chủ bài mạnh nhất của Kiếm Quân Chủ, tại sao hắn được xưng là Đạo Tổ đệ nhất Ngueyen giới, còn không phải là vì Truy Hồn kiếm quyết sao, cho dù là Đạo Tổ có nguyên thần mạnh đến đâu cũng không gánh nổi một kiếm của Kiếm Quân Chủ.

Bản thể thi triển một kiếm đã đủ lấy mạng Đạo Tổ, khiến cho Đạo Tổ Nguyên giới nghe mà sợ mất mật.

Kiếm Quân Chủ trấn áp cả một thời đại, áp đảo tất cả Đạo Tổ không ngẩng được đầu lên.

May mắn muốn tu hành Truy Hồn kiếm quyết cực kỳ khó, gần như có thể nói là khó như lên trời, bởi vì trong Vạn Kiếm tông chỉ có một mình Kiếm Quân Chủ sử dụng Truy Hồn kiếm quyết, trừ hắn ra không ai có thể tu hành thành công.

Cho nên khi cung chủ Tử Dung cung trúng hai kiếm kia đã lộ ra vẻ mặt giật mình.

Ầm ầm!

Ngụy Hằng và các trưởng lão cùng mấy trăm ngàn đệ tử, tất cả đều dùng ánh mắt rung động nhìn chằm chằm Lục Trần, hô hấp dồn dập, tâm cảnh dao động rất lớn.

Lục Trần đã tu hành thành công Truy Hồn kiếm quyết.

Đối với bọn họ mà nói, không thua kém địa chấn, làm bọn họ sợ hãi không nhẹ.

Sau khi lấy lại tinh thần, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kích động, không biết bao nhiêu vạn năm, ngoại trừ tông chủ ra, đã có người thứ hai tu hành thành công.

“Tiểu súc sinh, chịu chết đi!” Cung chủ Tử Dương cung khóa chặt mục tiêu, giơ tay lên, đại đạo hội tụ tràn ngập, một lực lượng diệt tuyệt rung động trong lòng bàn tay rồi tỏa ra, một chưởng mạnh mẽ, khiến thiên địa đổi sắc, tựa như chưởng kia hạ xuống, vạn vật đều bị hủy diệt.

“Phụt.”

Nhưng mà uy năng của cung chủ Tử Dương cung vừa mới hội tụ, cùng lúc đám người Ngụy Hằng thay đổi sắc mặt, đối phương đột nhiên hộc máu ra mà không báo trước, sắc mặt lập tức trắng bệch, đầu hướng xuống đất cắm xuống, nhưng còn chưa rơi xuống đất thì đã hóa thành luồng sáng trắng, chớp mắt biến mất không thấy nữa.

Cảnh tượng này nằm ngoài suy đoán của mọi người.

Lục Trần nhìn chằm chằm phương hướng cung chủ Tử Dương cung bỏ chạy, liếm khóe miệng.

Một ý nghĩ rất to gan sinh sôi trong đầu hắn.

Hắn muốn đi săn giết Đạo Tổ!

Lục Trần hiểu rõ cấp độ Đạo Tổ đại diện cho cái gì, cho dù là Tạo Giới cảnh viên mãn, giơ tay lên cũng có thể diệt bỏ, từ khi cung chủ Tử Dương cung hạ xuống, phóng thích thiên uy áp chế tất cả mọi người là đã có thể thấy được.

Cấp bậc này thì chỉ có cùng cấp bậc mới có thể chống lại.

Nhưng cung chủ Tử Dương cung đầu tiên là trúng nguyên thần chi kiếm do Kiếm Quân Chủ để lại, sau đó lại trúng hai kiếm của mình.

Nguyên thần của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, liên tiếp thực lực giảm xuống, đã không thể phát huy ra lực lượng đỉnh phong, từ cảnh vừa rồi cưỡng ép kéo sức mạnh đến đỉnh phong, đột nhiên bị phản phệ đã có thể thấy được.

“Ngụy phong chủ, ta đi theo đuổi giết cung chủ Tử Dương cung, những người còn lại khống chế người Tử Dương cung trước mặt lại.” Lục Trần nói nhanh một câu, cả người như tia chớp, tốc độ cực nhanh khiến không gian nứt ra, chớp mắt đã biến mất không thấy.

Ngụy Hằng nghe thấy lời Lục Trần nói thì thân thể chấn động, trong mắt lóe lên ánh sáng. Mặc dù nói, dựa vào tu vi Tạo Giới cảnh viên mãn truy sát Đạo Tổ, không khác nào trứng chọi đá.

Nhưng Lục Trần có Truy Hồn kiếm quyết, lại công kích được nguyên thần, chuyện không thể nào làm được như bọn họ nghĩ, có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra.

Ngụy Hằng không hề do dự, bước chân đạp mạnh, không gian rung động kịch liệt, đi theo Lục Trần.

Xoẹt xoẹt!

Trong đám người, có bốn bóng người mơ hồ, lóe lên rồi biến mất.

Nếu không phải trước mặt có sáu kẻ địch Tạo Giới cảnh viên mãn thì e rằng toàn bộ đều sẽ đi săn giết cung chủ Tử Dương cung.

Những người cấp bậc Tạo Giới cảnh viên mãn còn lại thì vây quanh đám người Triệu Lập.

Sáu người Triệu Lập nhìn cường giả tụ tập đến, sắc mặt trắng bệch, trong lòng căng thẳng mãnh liệt, hắn tuyệt đối không ngờ cung chủ sẽ đích thân hạ xuống, rõ ràng tất cả đều xảy ra bất ngờ, bản thân bị trọng thương mà bỏ chạy, điều này hoàn toàn đối lập với những gì mà hắn nghĩ trước đó.

Hết chương 1939.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1940

Chương 1955. Truy sát Đạo Tổ (2)

“Truy sát cung chủ, không tìm đường chết sẽ không phải chết.” Rất nhanh, Triệu Lập cười lạnh một tiếng.

Hắn cảm giác đám người Lục Trần đi thì sẽ phải chịu chết, mặc dù cung chủ của mình bị thương nhưng dù thế nào cũng là một vị Đạo Tổ.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo!

Vù vù!

Đại đạo phun trào, giữa thiên địa tỏa ra kiếm quang lấp lánh, tràn ngập uy năng khủng bố kéo tinh thần Triệu Lập lại, trưởng lão Vạn Kiếm tông vây quanh bọn họ, từng lĩnh vực đại đạo căng ra, đạo kiếm xoay tròn, phát ra tiếng va chạm, vang vọng giữa thiên địa.

“Chết tiệt, chờ vết thương của ta hồi phục, ta muốn tàn sát Vạn Kiếm tông, nghiền nát tất cả thành tro bụi.” Bên ngoài mấy chục vạn dặm, cung chủ Tử Dương cung đứng sừng sững trên bầu trời, toàn thân phát ra khí tức lạnh lẽo cực độ, mới mắng chửi xong thì mắt tối sầm lại, hạ xuống núi rừng.

Cung chủ Tử Dương cung không ngờ, với tu vi của mình lại thua ở Vạn Kiếm tông, việc này nếu truyền ra ngoài, đường đường là tồn tại Đạo Tổ như hắn biết để mặt mũi ở đâu.

Đang muốn nghỉ ngơi một lúc thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, ngẩng đầu xuyên thungr hư không, bỗng nhiên thấy mấy luồng sáng từ phía chân trời chiếu tới, nhanh đến mức khó mà tin được.

Trong đó, cung chủ Tử Dương cung cảm nhận được khí tức quen thuộc, chính là sâu kiến dùng Truy Hồn kiếm quyết kia.

“Sâu kiến chết tiệt, dám đuổi theo giết ta.” Sau khi ngây người ngắn ngủi, mặt cung chủ Tử Dương cung nóng lên, sắc mặt tái nhợt, trong mắt Đạo Tổ hắn thì tất cả đều là sâu kiến, trong lòng hắn hiện giờ cho rằng sau kiến lại dám đuổi giết hắn.

Đây quả thực là một loại khiêu khích với thân phận của hắn.

“Không được, hiện giờ ta không thể ra tay.” Cung chủ Tử Dương cung mới dâng lên khí tức, trong đầu đã truyền đến cơn đau nhói, lập tức trời đất quay cuồng, mơ hồ muốn ngất đi.

Nguyên thần đã tổn thương quá nghiêm trọng, một khi cưỡng ép tụ lực, đầu sẽ đau như búa bổ, hắn cần phải tìm một chỗ yên tĩnh khôi phục tu vi.

Nghĩ đến đây, cung chủ Tử Dương cung đứng lên, xông lên trời, khiến đại đạo vang lên ầm ầm, sau đó bỏ chạy.

“Lão thất phu, trốn đâu rồi?” Lục Trần nhìn lưu quang phía trước hét lớn.

“Con rùa già, ngươi không phải chỉ mặt gọi tên muốn bắt ta sao, gia gia hiện giờ đang đứng trước mặt ngươi, đến đây.”

“Con rùa già, nhát như chuột, ngươi là Đạo Tổ nhát gan nhất gia gia từng gặp.”

Cung chủ Tử Dương cung nổi nóng, trong mắt tràn ngập lửa giận, thân là Đạo Tổ, đây là lần đầu tiên hắn bị sâu kiến khiêu khích như vậy.

“Tự tìm cái chết.”

Sau một phút, cung chủ Tử Dương cung không nhịn được những lời lải nhải châm biếm nữa, thân hình dừng lại, nhìn Lục Trần, không hề che giấu sát ý ngút trời trong mắt, hai tay kết ấn, lực đại đạo mạnh mẽ hội tụ, chấn động thiên địa, nhanh chóng hóa thành một quang luân đại đạo.

“Tiểu súc sinh, chết cho ta!”

Cung chủ Tử Dương cung nói với Lục Trần, quang luân đại đạo xoay tròn hạ xuống, tỏa ra lực lượng vô cùng sắc bén, cắt chém không gian.

Một kích uy lực này vượt trên Tạo Giới cảnh viên mãn.

Thân thể Lục Trần lóe lên, né tránh công kích của cung chủ Tử Dương cung, ánh mắt ngập tràn sát ý, lực lượng ngueyen thần điên cuồng hội tụ lại hóa thành nguyên thần chi kiếm, đâm về phía đầu hắn.

Nguyên thần công kích, vô hình vô ảnh, không thể tìm ra quỹ tích, căn bản không thể phá giải được.

Toàn thân cung chủ Tử Dương cung cứng đờ, một luồng khí tức kinh dị quét qua toàn thân, khiến da đầu hắn tê dại, một giây sau, trong đầu truyền đến cảm giác đau nhói, khiến hắn suýt nữa bất tỉnh.

Thống khổ kịch liệt làm cung chủ Tử Dương cung tỉnh táo lại, hai con ngươi tràn ngập lửa giận tiêu tán đi không ít.

Tình huống trước mắt không thích hợp ra tay, trước hết phải để tiểu súc sinh này nói khoác đến nghiện, chờ mình khôi phục lại đỉnh phong sẽ trả thù lại gấp mười lần.

Nghĩ đến đây, cung chủ Tử Dương cung không hề do dự, xoay người bỏ chạy.

Lục Trần sau khi thi triển xong nguyên thần chi kiếm, lực lượng trên người dường như bị rút khô, bỗng nhiên đầu cắm xuống mặt đất.

Vốn dựa theo cường độ nguyên thần của hắn, chỉ có thể phóng thích một cái, sau khi phóng thích xong thân thể sẽ trở nên vô cùng suy yếu, mà hiện giờ, trong thời gian ngắn liên tục phóng thích ba nguyên thần chi kiếm, tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng, không còn lực lượng dư thừa đẻ phóng thích ra nguyên thần chi kiếm thứ tư.

Ngay vào lúc Lục Trần sắp rơi xuống rừng thi sau lưng vang lên tiếng gió, một bóng người xuất hiện trên người hắn, đỡ được hắn.

Vù vù!

Bốn bóng người xuất hiện, đều là cấp bậc trưởng lão đi ra trợ giúp, đuổi theo lâu như vậy, cuối cùng bọn họ cũng đuổi kịp.

“Ngươi vẫn ổn chứ?” Ngụy Hằng nhìn Lục Trần hỏi.

Giờ phút này, toàn thân Lục Trần suy yếu, khuôn mặt trắng nhợt, cặp mắt không còn linh động như bình thường, mang theo sự mệt mỏi vô hạn.

“Tiếp tục đuổi theo.” Lục Trần cắn răng nói.

Hắn chỉ tiêu hao nguyên thần nghiêm trọng, cho hắn thời gian nhất định vẫn có thể khôi phục lại, mà cung chủ Tử Dương cung thì khác, hắn chạy trốn không thể nào chữa thương được, không chỉ không hồi phục được mà ngược lại sẽ làm vết thương thêm nghiêm trọng, bọn họ nhất định phải cứng rắn làm hao tổn Tử Dương đạo tổ.

Bỏ lỡ cơ hội này, đợi Tử Dương đạo tổ tỉnh táo lại, người của Vạn Kiếm tông nhất định sẽ phải chết.

“Được.”

Thân hình Ngụy Hằng lóe lên, mang theo Lục Trần tiếp tục đuổi theo.

Hết chương 1940.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1941

Chương 1956. Truy sát Đạo Tổ (3)

Trận chiến truy đuổi này kéo dài rất lâu, kéo dài suốt một tháng, trong lúc đó đi qua không ít hoàng triều, thấy trên bầu trời một chạy một đuổi, thức thời không rảnh rỗi đi quản, dù sao người đang chạy trống kia trông thì yếu nhưng khí thế lại cực kỳ khủng khiếp.

Mà người đuổi theo sau lại là sáu vị Tạo Giới cảnh viên mãn, mỗi cảnh giới đều tương đương bọn họ, đội hình khá khủng bố.

“Vị đang chạy trối chết kia sao lại trông giống Tử Dương đạo tổ vậy?” Đi ngang qua vô số nơi, hắn là chủ nhân hoàng triều, chưởng giáo bên cạnh nhìn bóng người chạy trốn, trong lòng sinh ra ảo giác, sau đó lắc đầu mạnh, vứt suy nghĩ hoang đường kia ra khỏi đầu.

Tử Dương đạo tổ là tồn tại thế nào, sao có thể bị Tạo Giới cảnh đuổi theo được.

“Chết tiệt, cứ tiếp tục như vậy ta sẽ chết mất.” Lại qua mấy ngày, Tử Dương đạo tổ vừa chạy trốn vừa nóng nảy suy nghĩ.

Hắn đã chạy trốn trọn một tháng, người sau lưng vẫn đuổi theo không từ bỏ, bởi vì không có thời gian chưa thương khiến cho vết thương nguyên thần của hắn càng nghiêm trọng hơn, hiện giờ hắn đã hoàn toàn không phát ra được tu vi của Đạo Tổ, luận về chiến lực, cũng không khác gì Tạo Giới cảnh viên mãn bình thường.

Một tháng này, Lục Trần cũng khôi phục lại.

Ánh mắt hắn sáng rực nhìn chằm thân hình phía trước, cảm nhận được khí tức của Tử Dương đạo tổ đã không còn cường thịnh như một tháng trước nữa.

Chỉ cần đuổi kịp đối phương, lại cho hắn một kiếm, thì sẽ có thẻ triệt để giết chết đối phương.

Mấy người Ngụy Hằng cũng phát hiện ra được khí thế của Tử Dương đạo tổ suy yếu, sắc mặt không khỏi phấn chấn, lần này bọn họ có thể sẽ giết thành công Đạo Tổ.

Một khi thành công thì sẽ là hành động vĩ đại kinh thiên động địa, náo động Ngueyen giới, ngẫm lại cũng có hơi xúc động.

“Tử Dương đạo tổ, ngươi trốn không thoát, dừng lại chịu chết đi!” Lục Trần quát lên.

Cung chủ Tử Dương cung không rảnh để ý đến, tiếp tục chạy trốn, nhìn vẻ ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng sợ hãi, bởi vì vết thương nguyên thần càng nghiêm trọng thì thể lực của hắn dần dần cạn kiệt, người phía sau không sớm thì muộn cũng đuổi kịp hắn.

Lại mấy ngày sau, Tử Dương cung chủ vẫn luôn chạy trốn, xa xa, trước mặt là một ngọn núi lớn chặn đường, sau khi đến gần, một uy áp mờ ảo tràn ngập đến. Trên ngọn núi lớn là từng tòa cung điện khí phái to lớn, hoa lệ vô cùng.

“Huyền Thiên huynh, cứu mạng, cứu mạng.” Tử Dương cung chủ đi đến sơn môn bên cạnh, gần như cuồng loạn hét lên.

Cung chủ Tử Dương cung không định trở về môn phái của mình, bởi vì hắn biết môn phái không có người nào có thể ngăn chặn thanh niên sau lưng, mình đã tận mắt nhìn thấy đối phương lấy ra đại đạo thần kiếm, sức mạnh áp chế sáu vị Tạo Giới cảnh viên mãn, trở lại hang ổ thì không khác nào sẽ mang đến tai họa lớn.

Khi hắn bỏ trốn cũng đã nghĩ sẽ đi dâu, đó chính là đến Huyền Thiên điện.

Huyền Thiên đạo tổ là bằng hữu của hắn, hắn đến Huyền Thiên điện thì sẽ sống sót được.

Cung chủ Tử Dương cung gào thét kinh động đến cường giả của Huyền Thiên điện, từng ánh mắt trông về nơi xa, nhìn thấy Tử Dương đạo tổ tóc tia bù xù, khuôn mặt tái nhợt thì các ánh mắt đều ngây ra.

Bởi vì Đạo Tổ hai nhà giao hảo, bọn họ đương nhiên biết Tử Dương đạo tổ, đường đường là một vị Đạo Tổ sao lại chật vật đến nông nỗi này, nhìn giống như bị đuổi giết vậy.

Ầm!

Trước mặt Tử Dương đạo tổ bỗng nhiên xuất hiện một nam tử trung niên cao lớn thần võ, mặt chữ quốc, mày rậm mắt to, toàn thân lộ ra khí khái hào hùng.

Người đến chính là Huyền Thiên đạo tổ.

Huyền Thiên đạo tổ thấy bộ dạng hảo hữu như vậy, mắt hiện lên vẻ kỳ quái, sau đó nhìn sau hắn. Sáu đường cầu vồng xuyên đến, bành bành, vây quanh Tử Dương đạo tổ vào chính giữa.

Sáu đường cầu vồng này đương nhiên là Lục Trần, Ngụy hằng và sáu vị Tạo Giới cảnh viên mãn.

Huyền Thiên đạo tổ thấy cảnh tượng này thì choáng váng.

Đây là chuyện gì xảy ra vậy?

Tử Dương đạo tổ lại bị Tạo Giới cảnh viên mãn truy sát.

“Haha, lão cẩu, sao dừng lại thế?” Lục Trần nhìn chằm chằm Tử Dương đạo tổ, cười khà khà, còn Huyền Thiên đạo tổ bên cạnh thì giống như coi thường hắn.

“Bái kiến Huyền Thiên đạo tổ.” Đám người Ngụy Hằng chắp tay, nói với nam tử trung niên.

“Huyền Thiên huynh, giết bọn họ đi, thay ta giết bọn họ đi.” Tử Dương đạo tổ bên cạnh lại gào lên, ánh mắt tràn ngập sự tàn nhẫn vô tận, bởi vì bị truy sát hơn một tháng, đối với hắn mà nói thì không thể chịu nổi sự sỉ nhục này, thật sự sắp phát điên rồi.

Giết bọn họ mới có thể xóa bỏ nỗi nhục này.

Ngụy Hằng chắp tay thở dài với Huyền Thiên đạo tổ, nói ngay vào điểm chính: “Bái kiến Huyền Thiên đạo tổ, ta tên Ngụy Hằng, gia sư Kiếm Quân Chủ.”

Sắc mạt Huyền Thiên đạo tổ lập tức trịnh trọng hơn mấy phần, nói: “Hóa ra là môn đồ của tiền bối Kiếm Quân Chủ.”

Huyền Thiên đạo tổ liếc nhìn Tử Dương, lại nhìn mọi người sát khí đằng đằng, bắt đầu ba phải: “Các vị có phải có ân oán gì không, có thể hóa giải được không?”

Một bên là hảo hữu của hắn, một bên là đồ đệ của Kiếm Quân Chủ, Huyền Thiên đạo tổ kẹp ở giữa, cực kỳ khó xử.

Khuôn mặt Tử Dương đạo tổ dữ tợn, âm trầm nói: “Huyền Thiên huynh, ngươi không cần kiêng kỵ Kiếm Quân Chủ, người này ở khu vực Hỗn Độn gặp phải ám sát, gặp nguy hiểm, có thể sống sót trở về hay không vẫn là một ẩn số.”

Hết chương 1941.

1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1942

Chương 1957. Chỉ cần biểu hiện đủ chảnh…
Bình Luận (0)
Comment