Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Đương nhiên không cần, sư tỷ có thể đưa đệ vào, chẳng qua đệ phải chờ lần mở ra sau của bí cảnh mới có thể ra ngoài."
Trần Mục trợn tròn mắt.
"Năm năm?"
"Sư tỷ, có thể sau này rồi đi được không?"
"Năm năm này đệ có thể độc hưởng bí cảnh một mình, có thể đạt được càng nhiều tạo hóa, đây là cơ hội tốt."
Trên mặt Trần Mục mang theo do dự, sau đó trầm giọng nói: "Sư tỷ, sau khi đệ vào Táng Tiên, hàng năm tỷ có thể thay đệ trở về thăm phụ mẫu không."
"Không thể."
Khương Phục Tiên trực tiếp lắc đầu.
Trần Mục biết nàng ta sẽ cự tuyệt.
"Kính xin sư tỷ giúp đệ viết thư cho người nhà, để tránh phụ mẫu của đệ lo lắng, còn có tài nguyên của đệ ở Lăng Vân tông mỗi tháng nên nhận, phiền sư tỷ giúp đệ đưa đến Trần gia."
"Không thành vấn đề."
Khương Phục Tiên mỉm cười gật đầu.
"Tiểu sư đệ, trong bí cảnh có rất nhiều Tạo Hóa địa, nhưng mà địa tiên là cấm kỵ, đừng suy nghĩ đào nó lên, bản đồ này đệ hãy mang theo, sẽ có ích với đệ."
Trần Mục nhận bức tranh màu vàng.
Mặt trên đánh dấu chi tiết các nơi tạo hóa trong Táng Tiên địa, còn có chú thích, Hóa Long trì, Đăng Tiên địa, Cửu U tháp, Thánh Dược viên...
Trần Mục quan sát bản đồ cũng có chút khiếp sợ, Táng Tiên địa lớn hơn nhiều so với Thanh Vân bí cảnh.
Số lượng tạo hóa trong này cực kỳ nhiều, mỗi một Tạo Hóa địa nghe nói rất lợi hại.
"Cho dù là thời gian năm năm, muốn đi hết tất cả Tạo Hóa địa cũng rất khó."
"Đệ cứ lựa chọn mấy chỗ trong đó là được rồi."
Trần Mục cẩn thận lắng nghe, hắn nhìn bức tranh, bắt đầu lên kế hoạch tuyến đường: "Sư tỷ, tỷ nói bên trong còn có nguy hiểm, là nguy hiểm gì?"
Khương Phục Tiên mỉm cười nhắc nhở nói: "Bên trong có một số khu vực có yêu thú cường đại trấn thủ, có một số khu vực thậm chí còn có ma vật, bên trong trấn áp đồ vật không sạch sẽ, rất có thể còn có quỷ tiên."
Cả người Trần Mục nổi da gà.
Chỉ cần dính líu đến tiên đều là đại khủng bố.
"Sư tỷ đánh dấu khu vực tiêu biểu có nguy hiểm, những khu vực đánh x tuyệt đối không thể đặt chân, khu vực còn lại đệ có thể tùy ý đi tới."
"Sư tỷ, chỗ đánh dấu đỏ không thể đi, tạo hóa cũng không còn mấy chỗ..."
"Cho nên đệ cần phải mạo hiểm, đệ sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, sư tỷ tin tưởng đệ có thể vượt qua." Khương Phục Tiên lấy ra Tuyết Phách kiếm của nàng ta.
Trần Mục có thể cảm nhận được Tuyết Phách kiếm khủng bố, cho dù là vũ khí thánh phẩm nào cũng không thể đánh đồng được với nó, đây là lực lượng hắn không có cách nào khống chế được.
"Tuyết Phách có ý thức của riêng mình."
"Chỉ có thể giúp đệ khi đệ rơi vào tuyệt cảnh, ở bên trong tận lực dựa vào lực lượng của mình."
Trần Mục trịnh trọng gật đầu.
Khương Phục Tiên thu hồi Tuyết Phách kiếm, sau đó đưa tay nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Trần Mục, mặt mày vui mừng nói: "Đến để cho sư tỷ sờ một chút."
Trần Mục chỉ có thể tùy ý nắm bắt.
Nửa tháng sau.
Đông Hoang, gần Táng Tiên địa.
Những ngọn núi gần đó là một mảnh hoang vắng, không thể cảm nhận một chút sức sống nào.
Khương Phục Tiên mang theo Trần Mục đến ngọn núi trải đầy ngọc thạch, Tuyết Phách kiếm trong tay nàng ta phá không mà ra, đạo tuyết sắc kiếm quang kia xé mở không gian.
Trần Mục nhìn thấy có linh khí nồng đậm, từ trong không gian xé rách tràn ra, năng lượng ẩn chứa trong Táng Tiên địa khẳng định vượt xa Thánh địa nơi thế tục.
Trần Mục nhìn về phía Khương Phục Tiên: "Sư tỷ, có thể giúp đệ chăm sóc Tiểu Hắc và Tiểu Bạch không?"
"Sư tỷ không thích nuôi mèo."
"Vậy được rồi."
Trần Mục đành phải mang theo chúng nó, cuối cùng hắn tràn đầy tin tưởng nói: "Sư tỷ, tỷ nói đệ có khả năng trong vòng năm năm trở thành Kiếm Thánh không?"
"Xác suất rất thấp."
"Đệ còn nhỏ, không cần vội vàng."
"Sư tỷ cảm thấy thời gian mười năm là được."
Trần Mục mỉm cười gật đầu, nhưng mục tiêu lần này của hắn chính là Kiếm Thánh.
Nhìn thấy Trần Mục tiến vào Táng Tiên địa, Khương Phục Tiên bỗng nhiên thả lỏng, vẻ mặt vui vẻ nói: "Năm năm tiếp theo cuối cùng có thể nghỉ ngơi thật tốt."
Khương Phục Tiên trở về Lăng Vân tông.
Nàng ta bắt đầu mong đợi lần gặp mặt năm năm sau.
Táng Tiên địa.
Bốn phía tràn ngập năng lượng thiên địa nồng đậm, áp lực nơi này gấp mấy lần bên ngoài.
Trần Mục đáp xuống cao nguyên hoang vu, bí cảnh có màu đỏ thẫm, hắn nhìn ngọn đuốc treo trên bầu trời, không biết đó là ngọn lửa gì, ở khoảng cách rất xa nhưng da thịt vẫn có loại cảm giác bị thiêu đốt.
【Thành công đánh dấu vào Đông Hoang Táng Tiên địa.】
【Chúc mừng nhận được Niết Bàn Hô Hấp pháp.】
Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh xuất hiện trong thức hải của Trần Mục, trong nháy mắt hắn đã nắm giữ được, da thịt bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng thiên địa.
Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh có thể dẫn dắt mỗi tấc da tấc thịt khắp toàn thân, mỗi một sợi tóc, mỗi giọt máu, mỗi tế bào, hiệu quả tăng lên mấy lần.
Trần Mục ngồi xếp bằng trên cánh đồng hoang vu của Táng Tiên địa, gần đó chỉ có đá vụn màu đen, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cuộn mình trong lòng hắn, quy tắc thiên địa của nơi này khiến cho tinh thần của chúng nó uể oải
Năng lượng trong thiên địa điên cuồng lao đến.
Trần Mục cảm giác được năng lượng đặc biệt bơi lội giữa tứ chi gân cốt, thân thể của hắn đã trải qua Tiên Nguyên Tẩy Tủy, đã thoát thai hoán cốt nhưng mà Niết Bàn Hô Hấp pháp vẫn tiếp tục tăng cấp độ sinh mệnh của hắn lên.
Xương cốt phát ra tiếng kêu răng rắc, thân thể không ngừng tăng trưởng, máu trong cơ thể vang vọng như sấm sét, mỗi giọt máu đều dùng Niết Bàn Hô Hấp pháp.
Trong cơ thể Trần Mục vốn chỉ có vật chất màu vàng rất nhỏ, nhưng bởi vì Niết Bàn Hô Hấp pháp, những vật chất màu vàng đã điên cuồng hoạt động, vật chất màu vàng trong cơ thể dần dần gia tăng.
Nghe đồn Chân Phượng Viễn Cổ có thể dựa vào Niết Bàn Hô Hấp pháp để trường sinh bất tử, cho dù chỉ còn lại một giọt máu, một sợi lông vũ cũng có thể Niết Bàn thành sinh mệnh hoàn chỉnh, khơi lên niết bàn hỏa Quang, ý nghĩa sinh mệnh tăng lên, chỉ cần không chết sẽ càng chiến càng mạnh.