Bản mệnh kiếm không ngừng hấp thu năng lượng, lại khó có thể đột phá trở nên mạnh mẽ hơn, xiềng xích kia quá mạnh, thời gian dài trôi qua bản mệnh kiếm cũng không có thay đổi.
Lại trôi qua thêm mười tháng, Trần Mục cuối cùng cũng phá được xiềng xích đầu tiên, bản mệnh kiếm lần nữa trở nên mạnh mẽ, ước chừng một trăm lẻ tám mét.
Hắn đã đạt tới Nhị phẩm Kiếm Thánh sơ kỳ.
Rất nhiều bản mệnh kiếm của Kiếm Thánh đỉnh phong cũng chỉ có chín mươi chín mét, có thể vượt qua trăm trượng phần lớn đều là lão quái vật, Trần Mục ở Nhị phẩm Kiếm Thánh đã đạt tới độ cao vượt qua Kiếm Thánh đỉnh phong, Kiếm Tiên không tính, cho dù đụng phải Kim Thành Thánh loại lão quái vật nào cũng có thể đánh một trận.
Trần Mục đứng dậy, da thịt sáng bóng, trắng như mỡ đông, cả người tản ra uy áp cường đại, giữa hai hàng lông mày mang theo khí phách của bậc vương giả.
Hắn đi tới ven quảng trường, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bay lên trời, hai đứa bọn nó lại lần nữa trở nên mạnh mẽ, đã có được lực lượng mạnh mẽ, Yêu Vương gặp chúng nó cũng phải đi đường vòng.
Cột sáng năng lượng của Hoang Thần điện vẫn còn, nhưng Trần Mục không tiếp tục hấp thu, rời khỏi Hắc Thạch thành gần hai năm, bây giờ thế cục Hoang Châu hỗn loạn, hắn dự định trước tiên trở về Hắc Thạch thành xem một chút.
"Chờ thế cục ổn định rồi đến sau."
Chiếc nhẫn u ám ở ngón tay Trần Mục phát sáng, trường kiếm rải rác xung quanh phá không mà đến, toàn bộ đi vào trong không gian giới chỉ, ba ngàn thanh trường kiếm, giống như ba ngàn thiết kỵ mang theo bên người.
Hắn có thể dùng Hoang Thần giáp khống chế chúng.
Trần Mục đi về phía trước, trong chớp mắt biến mất ở Kiếm Cung bí cảnh, bên ngoài bầu trời có ánh mặt trời rực rỡ, hắn hóa thành kim quang đi thẳng tới Hắc Thạch thành.
Khi Trần Mục chạy tới Bắc Hoang có đi ngang qua vương triều Đại Chu, phát hiện vô số tung tích của tà tu, không nghĩ tới bọn chúng cũng đã đến nơi này.
"Tà tu lại xuất hiện ở Bắc Hoang." Vẻ mặt của Trần Mục ngưng trọng, hắn không dám chậm trễ, Hoang Thần giáp bao trùm toàn thân, tốc độ tăng vọt lên rất nhiều.
Hơn mười đạo trường kiếm phá không mà ra, tà tu dọc đường đều bị Trần Mục thuận tay thanh lý.
Lúc Trần Mục chạy về Hắc Thạch thành, ngoài thành đầy người tị nạn, tiểu bối Lăng Vân tông ở nơi này duy trì trật tự, hắn còn nhìn thấy gia gia đang cứu tế người tị nạn, nơi này ngược lại không có tung tích của tà tu, dù sao cũng có lượng lớn cường giả Lăng Vân tông ở gần đây.
Trần gia bình an vô sự.
Trái tim đang treo lơ lửng của Trần Mục cũng có thể buông xuống.
Trên đỉnh núi ngoài thành, Lâm Hình trầm giọng nói: "Trong khoảng thời gian gần đây Tà tông ồ ạt xâm phạm vào Bắc Hoang, còn có một bộ phận cường giả Hồng Minh âm thầm hỗ trợ, bọn họ chủ yếu tấn công vào các thế lực lớn của Bắc Hoang, vị trí của Hắc Thạch thành tương đối xa, phía trước còn có Huyền Kiếm tông làm bình phong nên chúng ta tạm thời an toàn."