Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 258

 

 Trần Mục lập tức ôm hai tỷ muội các nàng lên, Trần Hãn chỉ có thể tìm Đại Tráng chơi, Trần Dĩnh lanh lảnh nói: "Dao Dao thường xuyên hỏi ca ca đã lâu không trở về." 

 "Dao Dao, muội có phải nhớ ca ca không?" Trần Mục nhìn tiểu muội cao lãnh. 

 "Không thèm nhớ, tỷ tỷ nói ca ca trở về sẽ mang theo rất nhiều điểm tâm ngon, vô cùng vô cùng ngon, muội chỉ muốn ăn điểm tâm." 

 Ánh mắt Trần Dao né tránh nói. 

 "Ca ca, muội muốn ăn điểm tâm." 

 Trần Dĩnh tràn đầy chờ mong nhìn Trần Mục. 

 Vẻ mặt của Trần Mục nghiêm túc nói: "Lần sau mang cho các muội, lần này ca ca không trở về Lăng Vân tông, chờ ca ca bận rộn xong sẽ trở về Lăng Vân tông đem cho các muội." 

 "Ca ca, huynh lại muốn đi?" Trần Dĩnh ôm cổ Trần Mục, có chút không nỡ. 

 Trần Mục mỉm cười dịu dàng nói: "Bên ngoài có người xấu, ca ca muốn đi đánh bọn họ." 

 Trần Dĩnh nghe vậy trở nên hưng phấn: "Ca ca, ca ca, muội muốn cùng ca đánh người xấu." 

 Trần Mục khẽ lắc đầu, nghiêm túc nói: "Chờ muội lớn hơn một chút, ca ca sẽ dẫn muội đánh người xấu." 

 Trần Dĩnh mất mát bĩu môi, nước mắt mơ hồ nói: "Mọi người đều nói muội không lớn được." 

 Trần Dao thấy Trần Dĩnh sắp rơi lệ, vội vàng ôm tỷ tỷ, trán hai người kề lên nhau, nàng ta thích nhất là tỷ tỷ, không muốn tỷ tỷ đau buồn. 

 Trần Mục mỉm cười an ủi nói: "Dĩnh Dĩnh, chỉ là dáng vẻ muội hơi nhỏ mà thôi, đây là thể chất đặc biệt, chờ lớn hơn một chút sẽ tốt hơn, người khác cũng hâm mộ." 

 "Thật sao?" 

 "Thật sự." 

 Trần Mục chỉ có thể tạm thời lừa gạt nàng ta. 

 Trần Dĩnh nghe xong vui vẻ cười rộ lên. 

 Trần Mục thăm hai muội muội xong, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, các ngươi ở lại Trần gia, phải nghe lời, đừng gây chuyện." 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ngoan ngoãn gật đầu. 

 Hai người bọn họ chỉ dám bắt nạt Đại Tráng, những tiểu tổ tông này bọn họ cũng không dám trêu chọc. 

 Trần Mục rời khỏi sân luyện võ, hắn nhìn thấy Trần Thiên Nam và phụ thân đang phân phát vật tư cứu trợ ngoài thành. Gần đây Bắc Hoang xảy ra chuyện, tiêu cục tạm thời đóng cửa, đối mặt với lượng lớn người tị nạn ùn ùn đổ về Trần Thiên Nam và tiêu cục Trần gia tổ chức cứu tế người tị nạn. 

 Bây giờ Trần gia xem như gia tộc cường đại nhất Hắc Thạch thành, Trần Thiên Nam cảm thấy Trần gia có trách nhiệm cứu trợ người cần giúp đỡ, ông ta còn dẫn theo rất nhiều dân chúng Hắc Thạch thành hỗ trợ, rất nhiều người tị nạn vì vậy mà được cứu, mọi người đối với Trần gia đều tràn ngập cảm kích. 

 Nơi phát vật tư cứu trợ vây quanh rất nhiều người tị nạn, Trần Mục không quấy rầy công việc của bọn họ, từ xa nhìn thoáng qua, sau đó rời đi. 

 "Tiểu sư thúc." 

 Tiêu Vân nhiệt tình đi tới. 

 Trần Mục cố ý tới tìm hắn ta nói chuyện phiếm: "Tiêu sư chất, các ngươi sao lại ở chỗ này?" 

 Trần Mục nhìn thấy rất nhiều tiểu bối Lăng Vân tông, thì ra gần Trần gia đều là cường giả Lăng Vân tông, không nghĩ tới còn điều tới nhiều tiểu bối thiên kiêu như vậy. 

 Tiêu Vân cung kính nói: "Sư phụ bảo chúng ta đến Tây Hoang tổ chức dân chúng rút lui, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sư phụ để cho chúng ta đến Bắc Hoang bảo vệ Trần gia, ta thấy có Lâm trưởng lão ở gần đây bảo vệ, chúng ta đành quản lý trật tự ngoài thành, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn." 

 Tần Nghê Thường là người giảng quy tắc tông môn nhất, không nghĩ tới sư tỷ cũng sẽ thiên vị mình. 

 "Đa tạ Tiêu sư điệt." 

 Trần Mục chắp tay với Tiêu Vân. 

 Tiêu Vân vội vàng xua tay: "Tiểu sư thúc, những chuyện này đều là những việc chúng ta nên làm, ta có một chuyện rất quan trọng muốn nói cho ngài biết." 

 "Chuyện gì?" 

 "Khi ta ở Tây Hoang giúp dân chúng rút lui, phát hiện Tà tông ở phụ cận Đại Tây Sơn tế tự, huyết quang ngút trời, tình huống rất kinh khủng, gần đó có rất nhiều cường giả Tà tông, ta cũng không dám tiến vào quá gần." 

 Tiêu Vân nghe Liễu Mi Nhi từng nói, tiểu sư thúc có thể giết chết lão bối Kiếm Thánh Hồng Minh, thực lực rất mạnh, cho nên nói chuyện này cho hắn biết. 

 Bây giờ Tây Hoang rơi vào trong tay Hồng Minh, tình huống nơi đó không ai biết. 

 Trần Mục biết được tình huống, trầm giọng nói: "Ta đi xem một chút, nơi này làm phiền Tiêu sư điệt chăm sóc." 

 "Tiểu sư thúc yên tâm." 

 Vẻ mặt Tiêu Vân cung kính nói. 

 Chớp mắt Trần Mục đã biến mất, hắn trực tiếp đi Tây Hoang, lúc đi ngang qua Huyền Kiếm tông nhìn thấy Huyền Kiếm tông bị đoàn người vây quanh. 

 Sơn mạch nơi Huyền Kiếm tông ở, xung quanh có rất nhiều cường giả Tà tông và cường giả Hồng Minh. 

 Cường giả cầm đầu là Thất phẩm Kiếm Thánh mặc hắc y, nhưng trong Huyền Kiếm tông có Bạch Thanh Hoan tọa trấn, vì vậy khó hơn cả việc tấn công thành thị. 

 "Huyền Kiếm tông không có tiếng tăm gì, vậy mà lại có cường giả như vậy, trước kia thật khiêm tốn." Hắc y Kiếm Thánh vừa cảm khái xong. 

 Kiếm quang màu vàng xuyên thủng mi tâm của hắn ta, sau đó hắc y Kiếm Thánh ngửa mặt ngã xuống, cường giả bên cạnh đều trợn to hai mắt, cả người phát lạnh. 

 Trong chớp mắt, Trần Mục xuất hiện trước mặt đám cường giả này, Thanh Vân kiếm trở lại trong tay. 

 Ánh mắt của toàn bộ cường giả xung quanh biến thành hoảng sợ, đây chính là cường giả Thất phẩm Kiếm Thánh, làm sao nháy mắt đã giết chết. 

 Không đợi bọn họ kịp phản ứng, ba ngàn trường kiếm trong không gian giới chỉ bay lên trời, Kiếm Long gào thét mà đến, ngón tay vòng quanh Huyền Kiếm tông một vòng, toàn bộ cường giả vây công Huyền Kiếm tông đều bị kích sát. 

 Ngoại trừ Bạch Thanh Hoan ra, cường giả còn lại của Huyền Kiếm tông chỉ nghe âm thanh, thậm chí chưa kịp phản ứng có chuyện gì xảy ra. 


 Nơi này cách Huyền Kiếm tông một khoảng. 

 Hắc y Kiếm Thánh vừa chết, ý thức tan biến hoàn toàn, Trần Mục đang điều tra trí nhớ của hắn ta. 

 Niệm lực của Trần Mục cường đại, có thể nhanh chóng xét duyệt qua ký ức của hắc y Kiếm Thánh, hắn xem xét hành động của Hồng Minh và Tà tông ở Tây Hoang. 

 Bọn họ bắt sinh linh làm tù binh trên quy mô lớn, rất nhiều tông môn đầu hàng, Hồng Minh cũng bị giam cầm, những sinh linh này bị đưa đến khu vực gần Đại Tây sơn.

Bình Luận (0)
Comment