Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 487

 

 Đáy lòng Trần Mục lẩm bẩm, hắn có chút bất ngờ, nơi này cũng không có người nào nghênh đón Khương Phục Tiên, hay là nói nội tộc Khương gia chỉ có ngần ấy tộc nhân? 

 Thần thức của Trần Mục không cách nào dò đi quá xa, hắn không dám tùy tiện thăm dò, sợ gây nên phiền phức. 

 Nữ tử cuộn mái tóc bạc cười xinh đẹp đi tới, thân nàng ta mặc áo trắng váy ngắn, hai chân thon dài, tay phải để ở trước ngực, trên mặt nồng đậm ý cười, khom mình hành lễ nói: "Sinh Yên tham kiến tỷ tỷ." 

 Cơ Thanh Vân ở bên nói bổ sung: "Phục Tiên muội muội, nàng ta là nữ nhi của Khương Võ Vương, Khương Sinh Yên, tiểu bối trẻ tuổi nhất Khương gia." 

 Khương Phục Tiên mỉm cười, mỹ mạo khuynh thành, trong mắt Khương Sinh Yên hiện ra ánh sáng, tựa như nhìn thấy nữ thần trong truyền thuyết, tiên nhan tuyệt thế. 

 Khương Sinh Yên khom người nói: "Phục Tiên tỷ tỷ, Đông hoàng bệ hạ đang bế quan, Huyền Vận Thần hậu đang tiếp đãi Lâu Tương Thần hậu của Tây Thần quốc, muội muội dẫn tỷ tới Phục Tiên các nghỉ ngơi trước, Thần hậu bận xong sẽ đến thăm tỷ." 

 Khương Phục Tiên gật đầu, nàng ta không có để ý, Trần Mục luôn cảm thấy vị hôn thê bị lạnh nhạt, có lẽ là Thần tộc thật sự vô cùng bận bịu, trước kia gia gia và phụ thân bọn họ cũng thường xuyên ở bên ngoài áp tiêu, không có thời gian bên cạnh hắn. 

 Khương Sinh Yên mang theo mấy thị nữ cần mẫn dẫn Khương Phục Tiên và Trần Mục đến Phục Tiên các, đám thị vệ Khương Xuyên không đi theo nữa. 

 Hà Mộng Như nghiêm giọng nói: "Ngươi đi theo hầu hạ điện hạ, ta trở về bên Thần hậu nói rõ tình huống." 

 Cơ Thanh Vân và Khương Hiên chạy đi tìm Khương Vũ Thần, theo lý mà nói hẳn là hắn ta phải ở chỗ này đón Khương Phục Tiên. 

 Phục Tiên các. 

 Trong hoa viên đều trồng linh dược, xung quanh linh khí nồng đậm, ngược lại là cực kỳ thích hợp để tu luyện. 

 Khương Phục Tiên ngồi trong đình, Khương Sinh Yên cùng Trần Mục ngồi bên cạnh nàng ta. 

 Khương Sinh Yên nhìn Trần Mục, hơi nghi hoặc một chút: "Phục Tiên tỷ tỷ, hắn là tôi tớ của tỷ sao?" 

 Khương Phục Tiên cười dịu dàng lắc đầu, nói khẽ: "Hắn là sư đệ của ta." 

 "Trông cũng khá đẹp, đáng tiếc là phàm nhân." Khương Sinh Yên có chút tiếc nuối lắc đầu. 

 Trần Mục không nói gì, hắn yên tĩnh đi theo bên người vị hôn thê, không để ý việc nàng ta khinh thường. 

 Khương Sinh Yên vừa thấy Trần Mục ngồi ở bên cạnh Khương Phục Tiên có chút không vui, biết được quan hệ của bọn họ là sư tỷ đệ thì cũng không nói gì. 

 Thời điểm bọn họ đang nói chuyện, Trần Mục dùng niệm lực truyền âm nói: "Sư tỷ, tối nay ta có thể ôm nàng ngủ không? Đột nhiên muốn hôn nàng." 

 Khương Phục Tiên mặt không biến sắc, nàng ta còn đang trò chuyện với Khương Sinh Yên, dùng niệm lực đáp lại nói: "Chịu đựng." 

 "Ta muốn cắn lỗ tai sư tỷ." 

 "Chàng thử xem, đánh gãy răng chàng." 

 Trong mắt Khương Phục Tiên đột nhiên sinh ra hàn ý, Khương Sinh Yên còn tưởng rằng bản thân nói sai câu nào, cảm thấy rất sợ hãi, uyển chuyển nói: "Tỷ tỷ, ta còn có việc, tỷ nghỉ ngơi trước, ngày mai ta lại đến." 

 Khương Sinh Yên lúng túng đứng dậy, nàng ta ở chung với Khương Phục Tiên trái lại đặc biệt áp lực. 

 Khuôn mặt Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Mang thị nữ của ngươi đi, ta thích thanh tịnh." 

 "Bọn họ sẽ không làm ồn đến tỷ tỷ." 

 "Có Trúc Vân là được rồi." 

 Khương Sinh Yên đành phải đồng ý, nàng ta phân phó nói: "Trúc Vân, chăm sóc tốt điện hạ." 

 "Vâng." 

 Hạ Trúc Vân khom người gật đầu. 


 Phục Tiên các nhất thời trở nên thanh tịnh. 

 "Sư tỷ, có cảm giác trở về nhà không?" Trần Mục khá tò mò, dù sao thì về nhà, nhìn thấy toàn là thân thích, vẫn còn chưa gặp được phụ mẫu và đệ đệ. 

 Khương Phục Tiên gật đầu cười khẽ: "Có, sư tỷ không phải trẻ con, cảm giác kia cũng không mãnh liệt." 

 Thần Vũ điện. 

 Thanh niên tóc bạc tay cầm ngân thương đang so tài chiến đấu với thị vệ mặc giáp ở trong điện, nơi này có cấm chế mạnh mẽ, ngay cả việc sử dụng sức mạnh thân thể cũng bị áp chế, chỉ có thể thi triển sức mạnh căn bản nhất. 

 Thị vệ ngân giáp không ngừng bị đánh vào bốn phía. 

 Cơ Thanh Vân và Khương Hiên bước vào Thần Vũ Điện: "Vũ Thần, tỷ tỷ ngươi trở về rồi, ngươi không tới nhìn xem?" 

 Khương Vũ Thần tóc bạc mắt xanh, tướng mạo anh tuấn, thân mang nhuyễn giáp ngân sắc, tay cầm ngân thương, có chút bá đạo, vẻ mặt hắn ta bình thản nói: "Không rảnh." 

 Trên mặt Khương Hiên mang theo ý cười, cung kính nói: "Thần tử điện hạ, tỷ tỷ ngài đang ở Phục Tiên các, ta cảm thấy ngài vẫn là chủ động đi thăm thì tốt hơn." 

 Cơ Thanh Vân trêu ghẹo nói: "Đúng vậy, nàng ta có thể là huyết mạch Thần tộc mạnh nhất Khương gia, ngươi không đi nhìn xem?" 

 Khương Vũ Thần nhíu mày, hắn ta biết Cơ Thanh Vân cố ý, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác bức bách: "Nàng ta đã về Khương gia, sớm muộn cũng gặp được, gấp cái gì." 

 Khương Hiên và Cơ Thanh Vân không tiếp tục khuyên, Cơ Thanh Vân cười hỏi: "Hâm Nhiên Thần nữ của Tây Thần quốc thế nào? Nghe nói cô cô đang bàn mối hôn sự này?" 

 Đôi mắt Khương Vũ Thần ngưng lại, trầm giọng nói: "Mẫu hậu muốn tác hợp chúng ta, nhưng ta và Diệp Hâm Nhiên không quen, nói thật ta khá thích Hoan Âm Thần nữ của Thiên Vực." 

 Cơ Thanh Vân trầm giọng nói: "Cái này không thể thuận theo ngươi, Thiên Vực sa sút, nào có mạnh bằng Tây Thần quốc, ngươi không liên hôn với Tây Thần quốc, về sau Tây Thần quốc và Bắc Thần quốc liên hôn, vậy thế cục của Thần Vực lại khó bề phân biệt." 

 Lúc bọn họ đang nói chuyện, có thị Nữ đến đây: "Thần tử điện hạ, Thanh Vân thiếu gia, Thần hậu bảo các ngài tối nay đến Nguyệt Quang hoa viên tham gia yến hội." 


 Hà Mộng Như vào trong đình, khom người hành lễ, cười xinh đẹp nói: "Điện hạ, Thần hậu bảo ngài tối nay đến Nguyệt Quang hoa viên tham gia yến hội." 

 Khương Phục Tiên nhẹ gật đầu. 

 "Điện hạ, yến hội đều là quý tộc của Tây Thần quốc, còn có quý tộc của Đông Thần quốc, Thần hậu bảo ngài đến, nhưng không nhắc tới Trần công tử." 

 Trong lời nói của Hà Mộng Như có hàm ý, Khương Phục Tiên nghe xong rất không thoải mái, đây là vị hôn phu của nàng ta: "Nói cho mẫu hậu, thân thể ta không thoải mái, tối nay không thể đến." 

Bình Luận (0)
Comment