Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 489

 Lâu Tương Thần hậu cũng đứng dậy, mỉm cười đi tới: "Chúc mừng tỷ tỷ, mẫu nữ đoàn tụ." 

 Huyền Vận Thần hậu cười giới thiệu nói: "Phục Tiên, vị này là Lâu Tương Thần hậu của Tây Thần quốc." 

 Khương Phục Tiên khom người mỉm cười nói: "Phục Tiên bái kiến Lâu Tương Thần hậu." 

 Lâu Tương nhiệt tình nắm tay Khương Phục Tiên, bà ta đang kiểm tra thân thể của Khương Phục Tiên, trên mặt mang theo ý cười, trong mắt lại có chút mất tự nhiên, tâm trạng đột nhiên trở nên trầm trọng. 

 Yến hội bắt đầu, tất cả mọi người ngồi xuống, Huyền Vận Thần hậu công khai thân phận của Khương Phục Tiên ở trước mặt mọi người, hoan nghênh nàng ta trở về Thần tộc, mọi người đều nhiệt liệt hoan nghênh, chỉ có Khương Vũ Thần có vẻ hơi yên tĩnh. 

 Lâu Tương Thần hậu bỗng nhiên đề nghị: "Tỷ tỷ, Vũ Thần và Hâm Nhiên đều ở đây, mối hôn sự này vẫn là nghe xem ý kiến của bọn chúng, tỷ thấy thế nào?" 

 Đôi mắt Huyền Vận Thần hậu hơi nhíu, bà ta và Lâu Tương Thần hậu bàn bạc rất lâu, đã ước định xong mối hôn sự này, bây giờ Lâu Tương Thần hậu lại đột nhiên thay đổi. 

 Lâu Tương Thần hậu cũng truyền âm cho Diệp Hâm Nhiên, bảo nàng ta từ chối mối hôn sự này, Diệp Hâm Nhiên có phần ngơ ngác, nàng ta đã quyết định gả cho Khương Vũ Thần, không biết phải mở miệng như thế nào. 

 Khương Vũ Thần không có cảm giác với Diệp Hâm Nhiên, nhưng hắn ta cũng không có quyền lựa chọn, chỉ có thể nghe mẫu hậu. 

 Huyền Vận Thần hậu hiểu rõ vì sao Lâu Tương Thần hậu thay đổi, bà ta nhìn thấy Khương Phục Tiên, biết huyết mạch của nàng ta mạnh mẽ, có khả năng trở thành người thừa kế của Đông Thần quốc, mà nữ nhi của bà ta về sau không có cách nào trở thành Thần hậu của Đông Thần quốc. 

 Diệp Hâm Nhiên là người thừa kế đứng đầu của Tây Thần quốc, dù thế nào thì vị hôn phu của nàng ta cũng phải là Thái tử Đông Thần quốc. 

 Lâu Tương Thần hậu trầm giọng nói: "Hâm Nhiên, ngươi thích Vũ Thần sao?" 

 Diệp Hâm Nhiên khó xử đôi bề, nói thật còn không phải bị đánh chết, không nói thật thì phải hối hận cả đời. 

 Huyền Vận Thần hậu vừa cười vừa nói: "Muội muội, bọn chúng mới quen, không ngại thì để bọn chúng ở chung với nhau nhiều hơn, nếu như không thích hợp, vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng." 

 Lâu Tương Thần hậu cười gật đầu: "Hữu lễ, vậy cứ thử ở chung trước đã, chuyện hôn ước không vội." 


 Hai vị Thần hậu vốn là dự định tối nay để Khương Vũ Thần và Diệp Hâm Nhiên chính thức đính hôn, nhưng mà bởi vì sự xuất hiện của Khương Phục Tiên, hôn ước tạm hoãn, có người vui vẻ tự nhiên cũng có người buồn sầu. 

 Khương Phục Tiên ngồi một lát, liền cảm giác được cục thế rắc rối phức tạp của Thần Vực, khẽ lắc đầu, nàng ta không muốn tham dự, chỉ muốn tiến vào Quang Minh Thần Tháp sớm một chút, lấy được Quang Minh Thần Thể thì nàng ta sẽ rời khỏi Thần Vực. 

 Nội thành, Quang Minh đài. 

 Mặt đất được trải đá phiến trắng tinh, phẳng lặng giống như mặt nước, chung quanh có rất nhiều cột đá bạch ngọc bóng loáng như là ngà voi, trên trụ đá điêu khắc đồ đằng tinh xảo, ghi lại cảnh tượng huy hoàng của Thái Sơ, thời điểm đó Thần tộc thống trị toàn bộ sinh linh. 

 Phía đông Quang Minh đài có khối bia đá cao mấy trượng trắng như tuyết, Hạ Trúc Vân giới thiệu nói: "Trần công tử, đó là thần thạch để đo cấp bậc Thần Mạch." 

 Bia đá trắng như tuyết không giống với Hắc Thạch thành, Trần Mục cười hỏi: "Ta có thể sử dụng không?" 

 Hạ Trúc Vân che miệng cười khẽ: "Trần công tử, đương nhiên có thể, nhưng mà phải có huyết mạch Thần tộc thì mới được." 

 Trần Mục đến gần bia đá trắng như tuyết, hắn cảm giác Chân Long Huyết Mạch và Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể đang xao động, sau đó đặt tay phải thả lên trên bia đá. 

 Trong tấm bia đá trắng như tuyết kia truyền ra tiếng rồng gầm, vẻ mặt Hạ Trúc Vân kinh ngạc, nàng ta nhìn thấy cột sáng kim sắc vọt lên cao ba trượng, hai tay che miệng, trong mắt tràn đầy khiếp sợ. 

 Kế tiếp Trần Mục cũng đặt tay trái lên trên bia đá, kim quang vốn dĩ cao ba trượng đột nhiên vọt lên cao năm trượng, cùng với tiếng rồng kêu phượng hót, Quang Minh đài yên tĩnh bỗng nhiên trở nên náo nhiệt. 

 Hạ Trúc Vân có chút ngây ngẩn, nàng ta cho rằng Trần Mục là phàm nhân, nhưng hắn lại có huyết mạch Thần tộc mạnh mẽ, còn mạnh hơn đa số hậu duệ Thần tộc. 

 Trần Mục rút hai tay lại, cột sáng kim sắc rơi xuống, hư ảnh Long Phượng lượn lờ quanh thân tan dần, tiếng rồng kêu phượng hót cũng lập tức biến mất không thấy đâu nữa: "Hạ cô nương, xin hỏi làm thế nào để phân biệt cấp bậc của huyết mạch Thần tộc?" 

 "Số liệu chuẩn bị cần trưởng lão thông qua độ bóng và độ cao của cột sáng mới có thể phán đoán, trông dáng vẻ này thì trong cơ thể Trần công tử có hai cỗ Thần Mạch khác nhau, kim quang sáng chói, chắc hẳn đều là huyết mạch Thần tộc đứng đầu, nhìn từ độ cao của cột sáng, chắc hẳn là ngang với ngũ phẩm Thần Mạch, đây chỉ là suy đoán của ta." 

 Mặc dù Hạ Trúc Vân không phải người chuyên nghiệp, nhưng nàng ta dám khẳng định, Thần Mạch của Trần Mục sẽ không tồi. 

 Trong cơ thể Trần Mục không chỉ có hai cỗ huyết mạch Thần tộc này, còn có huyết mạch Trần gia, Hồng Mông tiên chủng, còn có cả tiên lực mạnh mẽ. 

 "Tam phẩm Thần Mạch trở lên có thể tiến vào nội thành, huyết mạch Thần tộc của Trần công tử, đặt ở trong đám thiên kiêu ở nội thành Đông Thần quốc đã được xem là ưu tú." 

 "Trước kia là nô tỳ xem nhẹ Trần công tử." 

 Bọn họ vừa nhìn thấy Quang Minh đài xuất hiện dị tượng, lập tức đến đây xem xét, Hạ Trúc Vân cung kính nói: "Khương Nguyên đại nhân, vị này là sư đệ của Phục Tiên điện hạ, ta dẫn hắn tới nội thành tham quan." 

 Khương Nguyên vừa mới nghe Khương Hiên nhắc qua, Khương Phục Tiên từ nhân gian trở về, hơn nữa bên người còn mang theo sư đệ đến từ nhân gian. 

 "Vừa rồi ngươi đã chạm vào khối thần bia kia?" 

 Khương Nguyên nhìn Trần Mục kĩ càng, đạo cột sáng kim sắc kia không được xem là quá kinh diễm, nhưng hắn đến từ nhân gian, lại có huyết mạch Thần tộc mạnh như thế, không khỏi khiến cho hắn ta coi trọng.

Bình Luận (0)
Comment