Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 510

 Trần Mục cũng cảm thấy hứng thú, hắn cảm thấy sau mỗi lần bản thân chiến đấu với cường địch đều có thể mạnh lên. 

 Khương Phục Tiên dặn dò: "Các ngươi tỷ thí thì có thể, nếu như dám đánh thật, ta sẽ đánh cả hai!" 

 Âm thanh của nàng ta lạnh lùng, mang theo sự uy nghiêm, Khương Vũ Thần và Trần Mục đồng thời rụt rụt cổ. 

 Thấy hai vị tuyệt thế thiên kiêu câm như hến, Diệp Hâm Nhiên không nhịn được che miệng cười trộm. 

 nông trường ngoài trời ở bên ngoài Thái Sơ hoàng thành, tại thời điểm bọn họ sắp sửa rời khỏi nội thành, đụng phải Lôi Hoan Âm và những thiên kiêu khác nói chuyện ở trà quán lộ thiên. 

 Nội thành không có náo nhiệt như ngoại thành, trà quán trong thành cũng chỉ chiêu đãi Thần tộc, trong quán trà, có thể bắt chuyện với Lôi Hoan Âm đều là thiên kiêu Thần tử? 

 Hai mắt Khương Vũ Thần sáng lên, đám người Lôi Hoan Âm cũng chú ý tới đám người Khương Phục Tiên. 

 Khương Phục Tiên chắc chắn chính là sự tồn tại toả sáng nhất trong đám bọn họ, váy dài trắng bạc, dáng người uyển chuyển, dung nhan tuyệt mỹ, tuyệt thế khuynh thành. 

 Thiên kiêu Thần tử trong quán trà nhao nhao đứng dậy. 

 Trong đó có một số thiên kiêu Thần tộc bọn họ có quen biết, Lôi Hoan Âm, Cơ Thanh Vân, Khương Sinh Yên. 

 Còn có hai nam một nữ Trần Mục chưa từng gặp, bọn họ đều có huyết mạch Thần tộc cường đại, mọi người nhao nhao mỉm cười hành lễ với Khương Phục Tiên và Khương Vũ Thần. 

 Thiên kiêu tóc đỏ là Thần tử đến từ Thiên Hỏa cấm địa, Viêm Vô Địch; thiên kiêu áo đen là Thần tử của Bắc Thần quốc, Triệu Thiên Thần; nữ thiên kiêu mặc váy vân thường là Thần nữ của Cổ Thần cấm địa, Hướng Yên Hà. 

 Bọn họ đều là Thần tử Thần nữ nổi tiếng lừng lẫy ở Thần Vực, thực lực không thua gì Khương Vũ Thần. 

 Triệu Thiên Thần chủ động chào hỏi với Khương Phục Tiên, tràn đầy tự tin nói: "Phục Tiên điện hạ, ta là Thần tử tới từ Bắc Thần quốc, Triệu Thiên Thần, nếu điện hạ có thì giờ rảnh, không ngại đến uống một chén." 

 "Không rảnh." 

 Khương Phục Tiên lạnh lùng từ chối. 

 Thần tử Thần nữ chung quanh cười thành tiếng, Triệu Thiên Thần không hề cảm thấy xấu hổ chút nào. 

 Khương Sinh Yên mỉn cười nói: "Phục Tiên tỷ tỷ, bọn họ đều là vì tỷ mà đến, đặc biệt tới nơi này, không ngại thì uống một chén với bọn họ." 

 Khương Phục Tiên cảm thấy rất phiền, nàng ta không thích làm chuyện mình không thích, nhàn nhạt nói: "Vũ Thần, chúng ta tới nông trường, khi nào rảnh lại nói sau đi." 

 Khương Vũ Thần gật đầu, sau đó nhìn về phía Lôi Hoan Âm: "Hoan Âm Thần nữ, nông trường ngoài trời chơi rất vui, tin rằng chắc chắn ngươi sẽ cảm thấy hứng thú." 

 Lôi Hoan Âm cười gật đầu: "Đa tạ Thần tử? vậy liền cung kính không bằng tuân mệnh." 

 Diệp Hâm Nhiên nhìn chằm chằm Lôi Hoan Âm, ánh mắt hung ác, Lôi Hoan Âm lại không có để ý. 

 Cơ Thanh Vân vừa cười vừa nói: "Các ngươi đều đi, vậy ta cũng phải đi xem xem mới được." 

 Khương Sinh Yên mỉm cười mời nói: "Yên Hà tỷ tỷ, có hứng thú tới nông trường du ngoạn hay không?" 

 Hướng Yên Hà tóc dài màu sắc rực rỡ, nàng ta định kết thân với Khương Phục Tiên, có thể có cơ hội tiếp xúc, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ: "Làm phiền muội muội." 

 Mọi người rời khỏi Thái Sơ hoàng thành, Truyền Tống địa ở ngoài thành có hơn vạn chiếc chiến thuyền, lít nha lít nhít, nhìn không thấy điểm cuối, Triệu Thiên Thần cao ngạo cũng phải khẽ nhíu mày, hạm đội khổng lồ như thế này, vô cùng đáng sợ, Thần Vực không có thế lực nào có thể ngăn cản. 

 Bọn họ đi thuyền tới nông trường ngoài trời. 

 Nông trường xanh tươi lơ lửng ở tinh không, bên trên đất đai rộng lớn, bốn con bạch mã đang tung hoành, cỏ xanh xanh biếc, trong gió tràn ngập mùi hoa cỏ thơm ngát. 


 Nơi này có cấm chế. 

 Bọn họ đều không thể bay lên bầu trời. 

 Trông về bình nguyên vô tận, có chiến mã đang lao nhanh, Trần Mục nhìn thấy đôi cánh trắng bạc của chiến mã, phía sau có hàng loạt chiến mã đang băng băng chạy theo nó. 

 Có được tọa kỵ có thể tiết kiệm sức lực, thích hợp chinh chiến, Viêm Vô Địch trầm giọng nói: "Xem ra Đông hoàng bệ hạ muốn chinh phục Thần Vực, quả nhiên không giả!" 

 Trong mắt Triệu Thiên Thần mang theo kiêng kị. 

 Lôi Hoan Âm đến gần Trần Mục, trên mặt nàng ta đeo lụa mỏng, hai tròng mắt tuyệt đẹp hiện ra ánh sáng. 

 "Trần huynh, chừng nào thì ngươi có thời gian rảnh, chúng ta có thể giao lưu lôi pháp riêng." 

 Trần Mục nắm giữ Quy Tắc Lôi Đình và Lôi Đình Tổ Văn, cũng không có quen thuộc với lôi pháp như Lôi Hoan Âm, mỉm cười nói: "Chờ qua khoảng thời gian ngắn nữa đi." 

 Trên mặt Lôi Hoan Âm ẩn chứa ý cười: "Ta muốn nhìn xem đường vân Trần huynh sử dụng ngày hôm đó, ta có thể dùng《Lôi Pháp Chân Kinh》và《Thân Ngoại Lôi Tướng》 trao đổi." 

 "Hai thứ này đều là tuyệt học của Lôi gia Thiên Vực,《Lôi Pháp Chân Kinh》có chứa nhiều loại thần thông lôi pháp, 《Thân Ngoại Lôi Tướng》 có thể giúp ngươi tu luyện ra lôi đình Thần tướng." 

 Trần Mục có Lôi Đình Tổ Văn, nhưng không cách nào hoàn toàn phát huy ra toàn bộ sức mạnh của nó, một là do cường độ nhục thân còn chưa đủ chống đỡ được toàn bộ sức mạnh mà nó phóng thích, hai là do không có phương pháp sử dụng chính xác, lôi pháp đương nhiên lựa chọn không tồi. 

 Đối thoại của bọn họ đều là dùng niệm lực, Khương Vũ Thần nhìn Trần Mục và Lôi Hoan Âm đi rất sát, lập tức truyền âm với Khương Phục Tiên: "Tỷ, tỷ không quản sao?" 

 Khương Phục Tiên lắc đầu. 

 Trần Mục biết, hắn muốn rời khỏi Thần Vực, còn phải có được sự đồng ý của Thanh Nguyệt Thần hoàng thì mới được. 

 Hướng Yên Hà đến gần Khương Phục Tiên chào hỏi. 

 Khương Sinh Yên giới thiệu nói: "Phục Tiên tỷ tỷ, vị này là Thần nữ của Cổ Thần cấm địa, Hướng Yên Hà." 

 Hướng Yên Hà hơi hơi khom người, khẽ cười nói: "Phục Tiên điện hạ, khoảng thời gian trước cấm địa từng có dị tượng xảy ra, sư tôn ta nói có Cổ Thần trở về, bí cảnh của Cổ Thần cấm địa sắp mở ra, bên trong khả năng có Chí Tôn Thần Khí xuất thế."

Bình Luận (0)
Comment