Trong lúc đồng thời giao đấu với tộc lão Khương gia, Phù Đồ U tiện tay đánh ra một dải lụa, dải lụa kia giống như hắc xà, rơi xuống trong chớp mắt.
Trần Mục sử dụng Tổ Long Kim Lân.
Ầm ầm!
Tổ Long Kim Lân ngăn cản dải lụa này, phía trên chỉ lưu lại dấu vết nhỏ xíu, có thể khiến cho Tổ Long Kim Lân lưu lại dấu vết, có thể thấy được thực lực của Phù Đồ U.
Trần Mục dựa vào Tổ Long Kim Lân để trì hoãn thời gian, hắn còn đang không ngừng hấp thu sinh cơ giữa thiên địa, Thanh Vân kiếm mang theo sức mạnh trở nên cực kỳ khủng bố.
Phù Đồ U phát hiện ra Trần Mục không những không chết, sức mạnh góp nhặt còn hơn khi nãy, ông ta bị tộc lão Khương gia dính chặt, chỉ có thể đưa một tay ra đối phó Trần Mục.
Cái tay kia cách không mà nắm, hình thành hắc thủ vài trăm trượng rơi xuống. Ngay cả Tổ Long Kim Lân cũng bị tóm.
Phì phò!
Tổ Long Kim Lân bị đại hắc thủ ném ra ngoài, mất đi át chủ bài, Trần Mục nhìn đại hắc thủ rơi xuống.
Hắc thủ to lớn rơi xuống rất nhanh, căn bản không cho Trần Mục cơ hội tránh né, hắn không định tránh, mà chính là không hề chùn bước vung kiếm!
Hắn đã luyện vô số lần rút kiếm.
Trần Mục sử dụng Kiếm Thiểm, kiếm quang ngang trời, trực tiếp xuyên qua hắc thủ to lớn, giống như sợi tơ sặc sỡ.
Hết thảy đều hoàn thành trong nháy mắt.
Giây phút hắc thủ rơi xuống, màn ánh sáng màu xanh lam dâng lên, Huyền Vận Thần hậu ra tay cứu Trần Mục.
Di hài Cổ Thần đang tấn công tấm chắn trước người Huyền Vận Thần hậu, bà ta phân thần lực ra, dẫn đến việc tấm chắn bảo vệ bản thân bị suy yếu, màn nước màu xanh lam vỡ nát.
Trên bầu trời.
Kiếm quang của Trần Mục đánh trúng cánh tay Phù Đồ U.
Phù Đồ U trợn to đôi mắt, ống tay áo của ông ta đều bị cắt rách, da thịt hở ra, máu đen trong cơ thể cuồn cuộn, ngay cả xương cốt cũng suýt chút bị bổ ra, không biết đã bao nhiêu năm ông ta chưa từng bị thương, giờ phút này lại bị tu tiên giả trẻ tuổi làm bị thương, biểu cảm trên mặt có phần không nhịn được.
"Hỗn trướng!"
Đột nhiên, Phù Đồ U dùng một bàn tay đánh lui tộc lão Khương gia, sau đó hất người sau ra, dịch chuyển đến trước mặt Trần Mục, vết thương trên cánh tay ông ta chớp mắt khép lại, chỉ cần bị thương, chắc chắn sẽ tiêu hao căn nguyên sinh mệnh, mặc dù không có trở ngại, nhưng rất ảnh hưởng tới mặt mũi của ông ta, còn có nhiều Thần tộc đang nhìn như vậy.
Lâu Tương Thần hậu lắc đầu: "Đáng tiếc, sao lại phải trêu chọc cường giả Thần hoàng chứ."
Hàng mày của Lôi Hoan Âm nhíu lại, vẻ mặt kinh ngạc, Thanh Nguyệt Thần hoàng bảo nàng ta kết thân với Trần Mục, không ngờ hắn lại bị Phù Đồ Thần hoàng nhắm vào, hiện tại Huyền Vận Thần hậu và Đông hoàng đều không thể ra tay, hắn bây giờ hẳn là chắc chắn phải chết.
Mạc Lưu Sương và Diệp Hâm Nhiên cũng không nghĩ tới, Trần Mục lại dám rút kiếm với Thần hoàng, lá gan này thật lớn!
Thân thể Trần Mục dần dần cứng đờ, ở trước mặt thần uy mạnh mẽ, hô hấp trở nên khó khăn, nhưng hắn cố gắng nắm Thanh Vân kiếm, chiến ý trong ánh mắt không hề biến mất.
"Ha ha."
Trên mặt Phù Đồ U nở nụ cười lạnh.
Hai vị tộc lão Khương gia không có quay lại cứu Trần Mục, mà là liên thủ đối phó với Viêm lão ma, thế cục đột nhiên biến thành Trần Mục phải đối mặt với chiến lực đứng đầu Thần Vực.
Đây là trận chiến hoàn toàn không có hồi hộp!
Trần Mục chỉ có thể lấy ra át chủ bài chưa bao giờ sử dụng tới, trên đan điền, Hồng Mông tiểu thụ càng mập mạp, mà ở phía trên Hồng Mông tiểu thụ là Hồng Mông Thạch Tháp có tổn hại.
Theo việc Trần Mục khởi động, Hồng Mông Thạch Tháp xuất thế ngang trời, một tiếng ầm vang! Phù Đồ U liền bị nhốt vào trong Hồng Mông Thạch Tháp, thạch tháp đang chấn động, mặc dù có vết nứt, nhưng Hồng Mông Thạch Tháp này vẫn không thể phá vỡ như cũ.
Thần tộc chung quanh đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Trong mắt Lâu Tương Thần hậu mang theo vẻ kinh ngạc: "Dùng tiên khí đỉnh tiêm do thạch thai bẩm sinh rèn ra!"
"Hắn vậy mà lại còn có loại chí bảo nghịch thiên này!"
Thiên kiêu Thần tử chung quanh đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, Lôi Hoan Âm thư thái, có thể được mẫu hậu nhìn trúng, tên Trần Mục chắc chắn là người phi thường.
Hướng Yên Hà vốn dĩ cũng không có để Trần Mục vào mắt, chỉ là coi hắn thành công cụ tiếp cận Khương Phục Tiên, lại không nghĩ tới hắn có bản lĩnh mạnh như thế.
Trần Mục dám xuất kiếm với Thần hoàng, còn có trấn áp tiên khí của Thần hoàng, Hồng Mông Thạch Tháp đang không ngừng chấn động, Hồng Mông Tử Khí lượn lờ xung quanh, vô cùng thần bí.
Xa xa Huyền Vận Thần hậu cũng có thể yên tâm đối phó với di hài Cổ Thần, thế cục bỗng nhiên nghịch chuyển, Viêm lão ma dưới sự liên thủ của hai vị tộc lão Khương gia, hoàn toàn không chiếm được lợi gì.
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Mục sử dụng Hồng Mông Thạch Tháp trấn áp đối thủ, hắn nhìn thấy vết nứt không ngừng kéo dài chung quanh thạch tháp, sức mạnh của cường giả Thần hoàng cực kỳ khủng bố, không biết Hồng Mông Thạch Tháp còn có thể trụ được bao lâu!
Hồng Mông Thạch Tháp đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Ầm ầm.
Cự Thần binh lao tới chỗ di hài Cổ Thần.
Khôi Lỗi thần binh và Khôi Lỗi thần thi bắt đầu đọ sức.
Đôi mắt Lâu Tương Thần hậu ngưng lại, bà ta có kiến thức rộng rãi, cũng bị bảo bối của Trần Mục làm cho kinh ngạc: "Đứa nhỏ này cư nhiên lại có binh khí sát hại của Thần tộc viễn cổ!"