Khương Vũ Thần mới phát hiện Trần Mục là tuyệt thế thiên kiêu khiêm tốn nhún nhường, trong lòng kính sợ, muốn học tập hắn, khá công nhận vị hôn phu của tỷ tỷ.
Trần Mục nhìn về phía Lôi Hoan Âm trên mặt đeo lụa mỏng: "Không biết Hoan Âm Thần nữ tìm ta có chuyện gì?"
Trong mắt Lôi Hoan Âm mang theo ý cười, hơi hơi khom người, âm thanh véo von nói: "Biểu hiện hôm nay của Trần huynh kinh diễm khiến cho Hoan Âm rất ngưỡng mộ, cho nên muốn cùng Trần huynh uống trà luận đạo, không biết Trần huynh có thể nể mặt hay không."
Trần Mục không tiện từ chối, Khương Vũ Thần khẽ nhíu mày, nghĩ thầm tỷ tỷ ở Quang Minh Thần Tháp, hiện tại phải giúp nàng ta trông kỹ chút: "Hoan Âm Thần nữ, nghe nói Trần huynh có hôn ước, không thích nói chuyện riêng với những nữ nhân khác."
Lôi Hoan Âm nhướng mày, không nghĩ tới Trần Mục đã có hôn ước, có hôn ước xác thực phải giữ khoảng cách với những nữ nhân khác, nhưng tại sao hắn lại thường xuyên ở cùng với Khương Phục Tiên?
Chẳng lẽ nói Trần Mục và Khương Phục Tiên có hôn ước, trên mặt Lôi Hoan Âm tràn đầy biểu cảm kinh ngạc, nàng ta rất thông minh, không có trực tiếp hỏi.
"Trần huynh, ta cũng không gây thêm phiền phức cho ngươi, đây là《 Lôi Pháp Chân Kinh》và《Thân Ngoại Lôi Tướng》, hi vọng sẽ có thể trợ giúp được ngươi tu hành."
Trần Mục nhìn hai viên châu trữ vật bay tới trước mặt, bên trong giấu kỹ thần thông hiếm thấy, ngay cả Khương Vũ Thần cũng hơi kinh ngạc, bởi vì đó là tuyệt học của Lôi tộc.
"Đa tạ Hoan Âm Thần nữ."
Trần Mục chắp tay bày tỏ ý cảm ơn, Lôi Hoan Âm trầm giọng nói: "Trần huynh, gần đây không thái bình, Hoan Âm phải trở về Thiên Vực thần quốc trước, ta sẽ chuẩn bị căn nguyên thần lôi cho ngươi, tùy thời cung nghênh ngươi đến."
"Nhất định!"
Trần Mục gật đầu cười nói.
Trước khi đi Lôi Hoan Âm bỗng nhiên mở miệng: "Trần huynh, đến Cổ Thần cấm địa, tất nhiên phải đi qua Tổ Thần thành, đến lúc đó nhất định phải nhắc Hoan Âm, ta muốn hợp tác với ngươi."
"Không thành vấn đề."
Trần Mục đích thân tiễn Lôi Hoan Âm ra ngoài.
Đợi sau khi nàng ta đi, Khương Vũ Thần thể hiện ra tùy ý hơn rất nhiều, nghi ngờ nói: "Tỷ phu, ngươi cũng không đẹp trai bằng ta, tại sao lại có mị lực như thế? Có thể truyền thụ chút kinh nghiệm được không?"
Trần Mục cũng bị chọc cười, chân thành nói: "Nào có kinh nghiệm, chắc chắn là nàng ta còn có mục đích khác."
Khương Vũ Thần cũng nhìn ra Trần Mục không đơn giản, hiếu kỳ nói: "Ngươi và tỷ ta tới mức nào rồi?"
Trần Mục ho khan nói: "Bí mật."
Khương Vũ Thần cũng không có hỏi nhiều, chỉ là trầm giọng nói: "Trần Mục, nếu như ngươi dám làm chuyện có lỗi với tỷ ta, ta cam đoan, ngươi có trốn tới chân trời góc biển cũng vô dụng!"
Trần Mục không nhịn được cười lớn ha ha.
Khương Vũ Thần đặc biệt mang rượu ngon mỹ tửu của Thần Vực đến, hai người uống rượu trò chuyện ở trong đình, đây là lần đầu tiên bọn họ ngồi nói chuyện cùng nhau.
Quan hệ của Trần Mục và Khương Vũ Thần càng ngày càng tốt, đây cũng là chuyện Khương Phục Tiên muốn nhìn thấy.
Cho đến tận ban đêm.
Khương Vũ Thần mới rời đi.
Trần Mục về phòng tiếp tục tu luyện, năng lượng trong Thái Sơ hoàng thành rất nồng đậm, cho dù hắn thi triển Táng Thiên thôn phệ lượng lớn sinh cơ, nơi này vẫn khôi phục lại rất nhanh như cũ.
Vật chất năng lượng dồi dào tràn vào trong cơ thể, Trần Mục vẫn đang không ngừng luyện hóa thần nguyên và thần thạch, da thịt hiện ra bóng loáng phát sáng, trong thức hải, đang lĩnh hội《Lôi Pháp Chân Kinh》và《Thân Ngoại Lôi Tướng 》.
Hôm sau, giữa trưa.
Quanh thân Trần Mục trải rộng lôi quang.
Trước kia hắn đã từng tu luyện rất nhiều kiếm ý và quy tắc, hiện tại tiếp xúc với lôi pháp, mới hiểu được đạo pháp cao thâm.
"Nhục thân cách thiên lôi lần thứ sáu càng lúc càng gần, cần tìm nơi thích hợp để đột phá." Trần Mục lẩm bẩm dưới đáy lòng, gần đây mây đen phân bố dày đặc trên vùng trời của Phục Tiên các, đây là dấu hiệu Bất Diệt Kinh sắp đột phá.
Nếu như Bất Diệt Kinh có thể đạt tới cảnh giới đỉnh phong tầng thứ sáu, nhục thể của hắn có thể đàn áp tất cả thiên kiêu Thần tộc, vẫn còn chưa thành tiên, hoàn toàn dựa vào sức mạnh của thân thể đã có thể làm được!
"Nếu như có thể tu luyện tới Bất Diệt Kinh cực cảnh, tầng thứ bảy, ta có thể đối chọi được với Thần hoàng không?" Trần Mục nghĩ đến một quyền của Đông hoàng khiến Phù Đồ U trọng thương kia.
Vào lúc hắn đang trầm tư, Hạ Trúc Vân lại đi tới trước cửa phòng: "Trần công tử, Mạc tiểu thư cầu kiến."
Trần Mục không khỏi lắc đầu, nhận lễ của người phải nể mặt người, tờ thần văn kinh văn kim sắc Mạc Lưu Sương tặng kia vô cùng trân quý, trong đó có cảm ngộ của tiền bối đại năng, giúp hắn được lợi rất nhiều.
"Biết rồi."
Trần Mục lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Trong đình viện.
Mạc Lưu Sương thân mặc bạch y, nàng ta cung kính nói: "Trần công tử, hôm nay ta phải trở về Tây Thần quốc, cố ý đến nói từ biệt với ngươi."
Trên mặt Trần Mục nở nụ cười, chắp tay nói: "Mạc cô nương, chúc ngươi thuận buồm xuôi gió."
Mạc Lưu Sương che miệng cười một tiếng, nàng ta nghiêm túc nói: "Tây Thần quốc chúng ta có rất nhiều di tích của tu tiên giả, còn có lượng lớn cổ tịch do tu tiên giả để lại, nếu Trần huynh có hứng thú, có thể cùng ta đến Tây Thần quốc."
Trần Mục có phần im lặng.
Hắn nhận lấy mảnh kim giản rất có lịch sử này.
Đến đây Mạc Lưu Sương cáo từ, sau khi nàng ta rời đi, Trần Mục cẩn thận kiểm tra mảnh kim giản này, sau khi xác định không có vấn đề mới bắt đầu nghiên cứu nội dung phía trên này.
Bên trên kim giản ghi chép tên truyền thừa là《 Đạo Tàng》, vả lại chỉ có tên, ngay cả nội dung cũng không có: "Đây thật đúng là nhử!"