Chương 76: Cô gái của anh, quả thật rất tài giỏi.
*
“…Sao bố lại đột nhiên bảo dì đến vậy…”
Nghe cô đổi cách xưng hô, Hàn Sóc mới dịu giọng xuống: “Dù gì ông ấy cũng sắp làm ông nội rồi, anh chỉ báo lại theo lệ thôi, ai ngờ ông ấy lải nha lải nhải hỏi anh một đống chuyện, chưa được bao lâu thì nhét dì Thẩm sang cho anh.”
“…”
“Dì Thẩm con cháu đầy đàn, kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ mang thai và trẻ con đủ để đánh bại mười người như em. Nếu em không muốn để người khác chăm em thì sau khi ở cữ xong để dì ấy về nước là được. Nhưng trong lúc mang thai có người trông em thì anh cũng yên tâm hơn.”
Thật ra cô cũng đoán được đến giai đoạn sau của thai kỳ, Hàn Sóc nhất định sẽ sắp xếp người đến chăm sóc mình, nếu không thì lúc trước anh đã chẳng tốn công đến vậy để tìm một căn hộ hai phòng ngủ gần trường. Chỉ là cô không ngờ chuyện này lại kinh động đến cả bố của Hàn Sóc. So với việc dì Thẩm không thích hợp, cô chỉ cảm thấy hơi ngại hơn một chút.
Vốn dĩ việc kết hôn và mang thai mà không báo trước cho người lớn trong nhà đã khiến Từ Tâm cảm thấy áy náy, giờ đây bố của Hàn Sóc không những đã biết mà còn có vẻ vô cùng lo lắng, điều đó càng khiến cô khó mở miệng từ chối. Huống chi cô cũng rõ ràng cảm nhận được rằng, theo thời gian thai kỳ kéo dài, một vài sinh hoạt thường ngày của cô đã bắt đầu trở nên khó khăn, có người ở bên chăm sóc đúng là sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Thấy cô chịu nhượng bộ, Hàn Sóc hài lòng cúp máy.
Dì Thẩm là một trưởng bối trầm tĩnh và có giáo dưỡng. Có lẽ vì đã phục vụ bố của Hàn Sóc nhiều năm, bà không chỉ ăn nói nhã nhặn mà còn biết tiến lui đúng lúc, trong lúc chung sống thường ngày luôn giữ được chừng mực. Ngoài việc chăm lo sinh hoạt hằng ngày cho Từ Tâm, bà chưa từng can thiệp vào cuộc sống riêng của cô, lúc nào cũng lặng lẽ làm tốt việc của mình.
Lúc rảnh rỗi, Từ Tâm thường hay trò chuyện với dì Thẩm, chủ đề chủ yếu xoay quanh việc chăm sóc bà bầu và những điều cần lưu ý khi em bé vừa chào đời. Dì Thẩm nói rất tỉ mỉ, thậm chí cả những việc cần chú ý khi sinh con cũng đều dặn dò kỹ càng từng chút một, để cô có sự chuẩn bị về mặt tâm lý, đến lúc đó sẽ không thấy hoang mang hay sợ hãi. Từ Tâm đều ghi nhớ cẩn thận từng điều.
Bụng của Từ Tâm lớn lên trông thấy, bây giờ dù có mặc áo khoác dày mùa đông cũng có thể nhìn rõ đường nét phần bụng dưới. Thế nhưng sau lần đó, Hàn Sóc lại không thể thu xếp thời gian đến thăm cô được nữa.
Tuần lễ thời trang tháng Hai và Ba lại trùng với Tết Nguyên đán trong nước, trước đó bọn họ đều ở nước ngoài, vậy mà vẫn không thể gặp mặt. Hàn Sóc bận rộn với việc thử đồ và tổng duyệt, còn Từ Tâm thì mải lo việc học ở trường cùng đề tài trong chương trình huấn luyện. Từ sau khi nhập học, cô đã trở nên bận rộn, phải cố gắng chu toàn cả hai bên.
Năm ngoái, việc nhiều người mẫu trong nước xuất hiện trên các bảng xếp hạng thuộc trang Models.com đã gây nên một cơn chấn động nhỏ trong giới thời trang quốc tế. Mọi người đều tận mắt chứng kiến khoảnh khắc mang tính lịch sử khi ngành người mẫu Trung Quốc bước vào một giai đoạn hoàn toàn mới. Trong đó, Hàn Sóc là người gây chú ý nhất với thành tích nổi bật. Anh lọt vào danh sách Top 50 Men (50 người mẫu nam hàng đầu thế giới), Runway Men (người mẫu nam phủ sóng sàn diễn), Social Men (người mẫu có sức ảnh hưởng trên mạng xã hội)… Trong rất nhiều bảng xếp hạng đó, có hai bảng khiến người ta bất ngờ nhất.
Thứ nhất là The Money Guys (bảng xếp hạng người mẫu nam kiếm tiền giỏi nhất thế giới), Hàn Sóc cũng có tên trong đó. Cuối năm, nhờ màn thể hiện xuất sắc tại tuần lễ thời trang, anh đã giành được nhiều hợp đồng đại diện thương hiệu quốc tế cao cấp, bất ngờ bứt phá như một chú ngựa ô để leo lên bảng xếp hạng này. Thứ hai là bảng Supers Men – một bảng mới được thêm gần đây và hiện vẫn giữ thứ hạng cụ thể. Hàn Sóc bất ngờ lọt vào vị trí thứ 50. Tuy chỉ đứng cuối bảng, nhưng anh lại là người mẫu nam châu Á đầu tiên xuất hiện trong bảng xếp hạng này, khiến mọi người vừa kinh ngạc vừa dè chừng quan sát. Dĩ nhiên cũng có không ít nghi ngờ, nhưng hầu như đều bị nhấn chìm trong làn sóng khen ngợi, khiến người ta dễ dàng bỏ qua.
Dưới sức nóng đó, mùa Thu Đông năm nay Hàn Sóc tiếp tục gặt hái nhiều thành tích. Dù số lượng show diễn có giảm so với tuần lễ thời trang Xuân Hè, nhưng số thương hiệu cao cấp hàng đầu mà anh được chọn lại tăng rõ rệt. Cùng lúc đó, phía TE cũng rộ lên tin tức về việc tái ký hợp đồng với Hàn Sóc, có thể nói là ‘song hỷ lâm môn’.
Điều khiến người ta khó hiểu nhất chính là VG. Những năm trước vào thời điểm này lẽ ra đã công bố người đại diện rồi, vậy mà đến giờ vẫn chưa hé lộ chút tin tức nào. Mọi người đều đang đoán xem khả năng Hàn Sóc trở thành đại diện thương hiệu này là bao nhiêu. Thậm chí, những cây bút kỳ cựu trong giới thời trang cũng bắt đầu cố tình đào sâu về xuất thân của Hàn Sóc, nhưng hầu như đều tay trắng trở về. Trong chốc lát, thân thế của Hàn Sóc trở thành một bí ẩn, còn gia thế và đời tư của anh thì từng là chủ đề được bàn tán sôi nổi trên mạng.
Từ Tâm từng thấy ảnh cả đoàn công ty họ trong một tạp chí thời trang, khi họ lên đường tham dự Tuần lễ Thời trang Thu Đông. Trong ảnh, ai nấy đều mặc áo khoác dáng dài ôm người hoặc áo khoác rộng rãi, ai cũng cao ráo với khí chất nổi bật. Hàn Sóc đứng giữa bọn họ, mặc chiếc áo khoác mà chính Từ Tâm đã làm cho anh, hai tay đút túi, đeo kính râm, gương mặt góc cạnh, lạnh lùng. Ở sân bay, anh thậm chí không liếc mắt nhìn vào ống kính lấy một lần, chỉ với góc nghiêng thôi cũng đủ khiến người ta đỏ mặt vì vẻ điển trai ấy.
Chỉ tiếc là đến khi Tuần lễ thời trang diễn ra, bụng Từ Tâm đã được bảy tám tháng rồi, lại là một sự kiện có quá nhiều truyền thông tham dự, cuối cùng cô vẫn từ chối đề nghị của Trương Mông, không đến xem trực tiếp. Ngày đầu tiên của tuần lễ thời trang, Từ Tâm ở nhà, chính thức bước vào giai đoạn chờ sinh.
Thật ra Từ Tâm cũng từng đề nghị rằng chưa cần thiết phải bắt đầu chờ sinh sớm như vậy, nhưng Rousteing lại không đồng ý. Sau khi giao cho cô vài bài tập thiết kế khá khó, ông liền “đuổi” cô về nhà, không cho tiếp tục đến trại huấn luyện làm việc nữa. Những ngày sau đó, cô chỉ có thể vừa đến trường, vừa tranh thủ vẽ bản thảo của trại huấn luyện, rồi gửi các tác phẩm đã hoàn thành qua email cho Rousteing. Ông cũng thường xuyên hỏi thăm tình hình thai kỳ của cô, dặn dò cô phải chú ý nghỉ ngơi.
Về chuyện này, tuy Từ Tâm cũng thấy bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng cảm kích và ấm áp.
Lần này công ty dẫn đoàn tham gia Tuần lễ Thời trang Thu Đông, so với năm ngoái thì có vẻ xử lý mọi việc trơn tru và tự tin hơn hẳn. Một là vì năm nay các người mẫu của công ty đều nhận được thư mời riêng từ một số thương hiệu nên áp lực phỏng vấn cũng giảm đi khá nhiều. Hàn Sóc trong nửa năm qua vẫn không quên tăng cường huấn luyện thể lực cho mọi người, nên ai cũng dần quen với cường độ cao này.
Hai là do có kinh nghiệm tích lũy, lịch trình và mọi công tác chuẩn bị đều chu đáo và hợp lý hơn hẳn so với năm ngoái. Bác sĩ Ôn cũng đồng hành cùng họ trong suốt hành trình lần này, ngay từ khâu phỏng vấn đã bắt đầu hỗ trợ điều trị và chăm sóc. Nhờ vậy, các triệu chứng đau chân của mọi người đều được cải thiện rõ rệt. Dù phải di chuyển liên tục, nhưng tình trạng chung cũng tốt hơn rất nhiều so với năm trước.
“Từ Tâm bên đó thế nào rồi?” Hôm nay họ đang ngồi máy bay đi Paris, trong lúc chờ máy bay cất cánh, Chu Cận ngồi bên cạnh Hàn Sóc, đột nhiên hỏi.
Hàn Sóc đang xem tin tức thời trang trên iPad, thời gian gần đây những bức ảnh chụp trên phố và phỏng vấn của họ đã lần lượt được đăng lên mạng. Hàn Sóc lướt qua nhanh chóng, xác định rằng tất cả các bài phát biểu trên phương tiện truyền thông không có gì không ổn mới tắt màn hình và bật chế độ máy bay.
“Vẫn ổn.” Hàn Sóc trả lời qua loa.
Chu Cận cảm thán: “Thật không dễ dàng.” Một phụ nữ mang thai sống một mình ở xứ người, Chu Cận chỉ nghĩ thôi đã thấy thật đáng nể, “Từ Tâm thật sự rất giỏi.”
Hàn Sóc nhắm mắt lại.
“Ừ.”
Cô gái của anh, quả thật rất tài giỏi.
Khi mới biết mang thai lúc đó, thỉnh thoảng cơ thể không khỏe cô vẫn thể hiện ra, giờ bụng đã lớn, ngược lại không nói gì về sự khó chịu nữa, mỗi lần video call cô đều cười nói rằng mình rất khỏe, đứa bé hoàn toàn không quậy phá.
Nhưng dì Thẩm lại báo cáo riêng với anh rằng gần đây cô đang tìm gối cho bà bầu để có thể lật người dễ dàng vào ban đêm. Dì Thẩm ngủ rất nông, thường xuyên nghe thấy tiếng rên khó chịu phát ra từ phòng Từ Tâm vào nửa đêm, nhưng cô không quen gọi dì Thẩm vào ban đêm, dì Thẩm cũng không tiện tự ý vào phòng.
Bụng vào tháng bảy tháng tám muốn lật người vào ban đêm không dễ dàng, dì Thẩm nói đặc biệt là với thể hình mảnh mai như Từ Tâm, mỗi lần lật người giống như đánh trận, không chỉ bị phù nước trên cơ thể, nội tạng bị ép cũng rất khó chịu, cơ bản thì thai phụ đến một hai tháng trước khi sinh là thời gian khó khăn nhất.
Sau khi xuống máy bay còn mấy ngày chuẩn bị, cả nhóm định về khách sạn nghỉ ngơi một lát rồi đi báo cáo vào ban ngày, nhưng Hàn Sóc lại vứt vali cho trợ lý, gọi taxi rồi đi ngay.
“Cái quái gì vậy? Chỉ có chút thời gian nghỉ ngơi này mà cũng phải đi sao?” Trương Mông nhìn bóng dáng chiếc xe đi xa, thậm chí không kịp ngăn cản.
Chu Cận ngáp một cái, nghe vậy cũng không bận tâm, vẫy tay gọi Trương Mông nhanh chóng đi: “…Biết từ lâu là cậu ta không nhịn được rồi… đi thôi đi thôi, đừng để ý đến cậu ta.”
Từ Tâm tối hôm đó đi ngủ sớm, nhưng không ngủ yên giấc. Cô tỉnh dậy giữa đêm, nhắm mắt trước tiên, sau đó thở dài trong lòng, muốn dậy để lật người.
Gần đến ngày dự sinh, bụng đã rất lớn, Từ Tâm không dám miễn cưỡng, đang định ngồi dậy thì một bàn tay to đã đỡ lấy eo cô, nâng cô lên một cách vững vàng.
Dù nhận ra người đó là ai qua mùi hương, việc người thương đột ngột xuất hiện vào nửa đêm vẫn làm Từ Tâm giật mình.
Hàn Sóc cảm nhận được điều đó, tay vẫn vững vàng đỡ cô ngồi dậy, tay kia ấn lên chăn, để ngăn nó trượt xuống: “Từ từ thôi.”
Với sự giúp đỡ của anh, Từ Tâm ngồi dậy vững vàng, nghiêng người sang một bên, nằm quay mặt về hướng khác.
Sau khi đỡ cô nằm xuống thoải mái, Hàn Sóc mới bật đèn bàn, Từ Tâm mới phát hiện anh vẫn đang mặc áo khoác ngoài, trên người có hơi lạnh rõ rệt, dường như vừa mới đến không lâu.
Cô dựa vào gối hỏi: “Vừa xuống máy bay à anh?”
“Ừ.” Anh ngồi xuống, dựa vào mép giường cúi đầu nhìn cô, ngón tay vén mái tóc bên má cô.
“Sao không về khách sạn nghỉ ngơi?” Từ Tâm biết lịch trình của tuần lễ thời trang, cô thở dài, có lẽ nghĩ anh quá tùy hứng, giữa đêm khuya vẫn dành thời gian qua đây.
Hàn Sóc nhẹ nhàng nói: “Đặc biệt đến xem em ra vẻ mạnh mẽ như thế nào.”
“…”
Hàn Sóc liếc nhìn mép giường: “Không phải nói đã mua gối cho bà bầu rồi sao?”
“Vẫn chưa đến, em mua online.”
“Những thứ này để dì Thẩm ra trung tâm mua sắm mua là được rồi.”
“Thời gian này trời đang đổ tuyết, bên ngoài đường trơn, dì Thẩm một mình ra ngoài không an toàn. Dù sao mua trên mạng cũng rất nhanh, ngày mai sẽ đến thôi.”
Họ nói chuyện nhỏ tiếng dưới ánh đèn bàn, chẳng bao lâu sau Từ Tâm kéo nhẹ tay áo anh, Hàn Sóc nhìn giờ, cởi chiếc áo khoác rồi nằm xuống.
Sau một lúc vào phòng, hơi lạnh từ bên ngoài mang vào người anh đã tan biến, mùi hương đặc trưng và hơi ấm của anh lập tức tràn ngập trong chăn, khiến Từ Tâm thỏa mãn thở dài một tiếng, để mặc anh vòng tay ôm cô vào lòng.
Vì bụng cô đã lớn, Hàn Sóc cong người, cẩn thận không đè lên cô.
“Ngủ nhanh đi.” Hàn Sóc nhắm mắt lại, ra lệnh cho cô.
Từ Tâm thực ra đã buồn ngủ từ lâu, thời gian gần đây cô cảm thấy sức lực của mình tiêu hao nhanh hơn nhiều so với trước đây, một ngày cô có thể ngủ hơn mười tiếng.
“Ngày mai anh đừng qua nữa, quá gấp rồi.”
“Câm miệng. Ngủ đi.”
“…”
Một lúc sau, Hàn Sóc mở mắt ra, cảm nhận được hơi thở của người trong lòng đã trở nên đều đặn, khi cô ngủ thật ngoan ngoãn và yên tĩnh, vì vậy anh có thể thoải mái quan sát cô, trên mặt cô đã xuất hiện một vài đốm nâu nhạt, Hàn Sóc cảm thấy rất đáng yêu.