Bí Kíp Sinh Tồn Trong Thế Giới "Truyện Lạ Khắp Nơi"

Chương 148

“Cô đi mua đồ ăn à?” Người hàng xóm nở nụ cười ấm áp, rảnh rỗi thò đầu ra nhìn, hóng hớt nhìn người phụ nữ mặc váy trắng vừa bước ra khỏi nhà: “Hôm nay sao ra ngoài muộn thế?”

“...À,” người phụ nữ tóc đen mắc váy trắng thoáng ngẩn ngơ, cô ấy thất thần trong giây lát, đột nhiên vuốt lại những sợi tóc lộn xộn trước trán, rồi mỉm cười nhàn nhạt: “Hôm nay có chút việc làm lỡ thời gian của tôi.”

Người phụ nữ ngẩng mặt lên, để lộ làn da trắng bệch và đôi mắt trống rỗng.

Cô ấy có vẻ như rất chật vật suy nghĩ vài giây, rồi mới chậm rãi nói: “Có chút việc làm lỡ thời gian... nhưng sẽ không lâu đâu.”

Cơn gió nhẹ thoảng qua, làm lay động đám cỏ dại trong sân.

Tiếng mèo kêu văng vẳng truyền đến, rên rỉ như thể từ trong khe đá chật hẹp vọng ra, âm thanh quái dị đến rợn người, khiến lòng người bất giác hoảng hốt.

Người hàng xóm cười miễn cưỡng.

Không biết tại sao, lưng cô ta bỗng nhiên lạnh toát, im lặng rụt đầu lại, nói một cách khô khan: “Được… được rồi… Cô đi làm gì làm đi, tôi không quấy rầy cô nữa.”

“Kayako Saeki” không trả lời.

Người phụ nữ nhìn xuống dưới, nét mặt bình tĩnh, từ từ đi ra ngoài.

……

Sydel nhanh chóng trở về từ chợ buôn.

Khi đi ngang qua một cửa hàng có cửa kính trong suốt, cô dừng lại một lát, nghiêng đầu nhìn hình ảnh người phụ nữ trong cửa kính.

Sau khi biết về quá khứ của Kayako, cô đã bước vào thế giới tinh thần của Kayako.

Đây chính là quá khứ của Kayako, mọi cảnh vật, địa điểm, thậm chí cả con người… đều chỉ là sản phẩm do sức mạnh tinh thần của Sydel kết nối với oán niệm của Kayako tạo ra.

Tất cả chỉ là ảo ảnh, nhưng khi mới vào, vì là lần đầu tiên và không quen thuộc… Sydel không thể tránh khỏi chịu ảnh hưởng từ sự phản kháng trong vô thức của Kayako.

Tâm trí của cô chịu sự phản kháng mà trở nên hỗn loạn, trong một khoảng thời gian ngắn, cô thực sự nghĩ mình chỉ là một nữ sinh đại học bình thường ở đây.

Nhưng Sydel nhanh chóng tỉnh táo lại—

Ngay khi nghe thấy tiếng mèo kêu, cô đã nhận ra có điều gì đó không đúng.

Sau đó, đương nhiên trí nhớ dần dần hồi phục, cô nhớ ra bản thân thực sự là ai.

Sau đó nữa… chính là bây giờ.

Cô xách một túi lớn, bên trong chứa một con d/ao chặt sắc bén.

Sydel trở về nhà của Kayako.

Cô không quên rằng bây giờ mình là “Kayako”, hoặc nói cách khác, trí tuệ và tính cách của cô cũng bị “Kayako” ảnh hưởng phần nào.

Vì vậy, người phụ nữ nhẹ nhàng mở cửa với nụ cười vừa dịu dàng vừa lơ đãng.

Cô bước vào trong nhà, từ tốn cúi đầu, vuốt sợi tóc bên má, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển, như thể sợ làm ồn đánh thức một thứ gì đó.

Ánh sáng trong nhà âm u, cửa sổ tuy quay về phía đón ánh nắng, nhưng mặt trời lại không thể chiếu vào; trong đường ống nước cũ kỹ bên cạnh tường hình như có thứ gì đó đang chảy qua tạo ra tiếng xào xạc; m/áu từ trần nhà từng giọt một rơi xuống…

Trên mặt người phụ nữ mang ý cười, từ từ quay người, bước vào nhà bếp.

Trong túi, có một con d/ao chặt.

Con d/ao này có thể làm gì?

Người phụ nữ lấy ra con d/ao chặt to gấp đôi mặt của cô.

Cô nhìn chăm chú con d/ao trên thớt với vẻ mặt dịu dàng và nghiêm túc, đột nhiên nở một nụ cười hạnh phúc.

À, mặt trời đã lặn rồi… Có lẽ chồng sắp về?

Anh ấy làm việc cả ngày, lại còn phải đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, xem vì sao lâu rồi họ chưa có con thứ hai… Chắc hẳn rất mệt mỏi?

Là vợ của anh ấy, cô nhất định phải… làm một bữa tối ấm áp, thịnh soạn và khó quên cho chồng.

Người phụ nữ cúi đầu, tóc đen nhẹ nhàng lay động bên sườn, hình như tóc càng lúc càng dài, càng lúc càng dài… nhưng mãi không chạm đất.

Trên sàn nhà lại bắt đầu rỉ ra máu, tiếng nhai lạo xạo trong tường khiến người ta nổi da gà.

Trong bên truyền đến tiếng d/ao ch/ặt.

Một nhát lại một nhát, “cốc cốc cốc” không ngừng.

“Cạch.”

Tiếng khóa cửa vang lên.

Người đàn ông đó về rồi.

Tiếng ch/ặt trong bếp đột ngột dừng lại. 
Bình Luận (0)
Comment