Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2185

Vương Tử Quân nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó hắn cười cười nói: - Bí thư Xuyên Hải đã có thể điều tra được thông tin quan trọng như vậy trong thời gian ngắn, có kết quả này thì anh căn bản không hỗ là nhân viên được bí thư Khang coi trọng nhất.

- Bí thư Vương, vừa rồi tuy tôi nói các bên phối hợp điều tra, thế nhưng thực tế đây chính là tình huống mà các đồng chí của ủy ban kỷ luật thị ủy Hân Lũng báo cáo với chúng tôi. Phùng Xuyên Hải ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói.

Vương Tử Quân nhìn gương mặt chăm chú của Phùng Xuyên Hải, hắn chợt cười ha hả nói: - Đồng chí Xuyên Hải, đó là chuyện của ủy ban kỷ luật các anh, vì sao lại báo cáo nó cho tôi?

Vương Tử Quân lên tiếng cười làm cho Phùng Xuyên Hải cảm thấy thả lỏng hơn. Tuy hắn cũng là người quyền cao chức trọng, thế nhưng vị trí của hắn kém quá xa so với lãnh đạo trẻ tuổi là Vương Tử Quân, thậm chí người này còn có xu hướng tiến lên vị trí lãnh đạo thứ hai trong tỉnh, làm cho hắn căn bản không dám coi thường.

Phùng Xuyên Hải là một vị cán bộ cũng coi như là hạch tâm của tỉnh Mật Đông, tất nhiên hắn hiểu rõ khá nhiều tình hình. Bí thư Vương này không nói một lời nhưng có thể một mình phát triển hào phóng ở tỉnh Mật Đông, căn bản là một tồn tại cực mạnh. Bâ giờ bí thư Vương chủ yếu ngồi trong phòng tránh dài tìm ngắn, tuy không nói đến phương diện ngư ông đắc lợi thế nhưng lại là một hành vì khá tốt.

Một người có thủ đoạn như Vương Tử Quân thì khó thể nào đắc tội được.

- Bí thư Vương, ngài phê bình rất đúng, sau này trước mặt ngài tôi sẽ quy kết tất cả công lao của ủy ban kỷ luật thị ủy lên người chúng ta.

Tiếng cười làm cho khoảng cách giữa hai người Phùng Xuyên Hải và Vương Tử Quân tăng tiến khá nhiều. Sau khi nói thêm vài câu với Phùng Xuyên Hải thì Vương Tử Quân khẽ nói: - Bây giờ đã có được chút mạnh mối, các anh định xử lý thế nào?

- Bí thư Vương, tôi đến chủ yếu là xin chỉ thị của ngài, anh xem chúng tă có nên tiến hành áp dụng biện pháp song quy với đồng chí Sử Quảng Hán hay không? Phùng Xuyên Hải nói đến phương diện công tác thì gương mặt lại cực kỳ nghiêm túc.

Vương Tử Quân suy tư về lời nói của Phùng Xuyên Hải, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Lần này điều tra phương diện xây dựng nhà thi đấu cho đại hội thể dục thể thao thì tôi chỉ là người nắm phương hướng, còn tất cả là chuyện của các anh, chính các anh phải cho ra quyết đoán, tôi chỉ là muốn nhìn vào kết quả mà thôi.

Phùng Xuyên Hải nhìn gương mặt của Vương Tử Quân thì lên tiếng chăn lại: - Bí thư Vương, tôi biết nên làm thế nào.

Phùng Xuyên Hải báo cáo vài hạng mục công tác khác rồi rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nhìn Phùng Xuyên Hải rời đi mà không khỏi châm một điếu thuốc, sự việc xem như đã có sắp xếp ban đầu.

Giám đốc phòng văn hóa thể thao du lịch có cấu kết với nhà thầu, đây có phải là người ta đang tặng mình một lễ vật nào đó hay không? Vương Tử Quân hút thuốc và liên tục suy xét về vấn đề này, hơn nữa gương mặt của Ngô Đại Phúc và Trần Binh Dương liên tục lóe lên trong đầu hắn.

Sự việc phát triển khá thuận lợi vượt ngoài dự đoán của Vương Tử Quân, khi dùng xong bữa cơm trưa ngày thứ hai thì Tôn Xương Hạo đến báo cáo. Tối qua Sử Quảng Hán đã khai báo tất cả, người này nhận của Tề Trình Đào hai trăm ngàn tiền mặt, anh họ của hắn cũng có bày mưu tính kế với phương diện nhận thầu nhanh gọn lần này.

Kết quả này vừa mới xuất hiện thì giống như chân tướng đã rõ ràng, đó là chính quyền và thương nhân cấu kết với nhau làm cho nhà thi đấu của thành phố Hân Lũng đang được dần hoàn thiện thì xảy ra vấn đề. Còn trách nhiệm cụ thể, phương diện giám sát không tốt thì các đơn vị tương quan phải lãnh hậu quả, đồng thời phía cấp ủy chính quyền Hân Lũng cũng khó tránh khỏi trách nhiệm của mình.

Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt của Phùng Xuyên Hải, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Xuyên Hải, anh cảm thấy trách nhiệm của chuyện này phần lớn là của hai anh em bọn họ sao?

- Căn cứ vào những tư liệu thu thập được vào lúc này thì thấy rõ ràng, bí thư Vương, đây là một vụ án điển hình của sự liên kết chính quyền và doanh nghiệp. Phùng Xuyên Hải nói rất có ý nghĩa, thế nhưng lại không trực tiếp trả lời câu hỏi của Vương Tử Quân, cũng không chối bỏ, không dám khẳng định, lại dùng thân phận của một người đứng xem để bình phán.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói: - Xem xét lại cho kỹ, để các thành viên của tổ điều tra nhận định xem nguyên nhân của sự cố nằm ở chỗ nào.

Phùng Xuyên Hải khẽ gật đầu, hắn rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Lúc này hai hàng chân mày của Vương Tử Quân chợt nhíu lại, bây giờ xem ra đá có báo cáo kết quả công tác, thế nhưng càng là như thế thì càng làm cho hắn lo lắng.

Nếu như mình làm qua loa, đến khi có vấn đề phát sinh, chỉ sợ mình sẽ cực kỳ bị động, sức ảnh hưởng của dư luận với mình là không nhỏ. Vương Tử Quân nghĩ đến hậu quả mà không khỏi sinh ra cảm giác hận ngứa răng với Sầm Vật Cương.

Sầm Vật Cương này xem ra đã mở ra một mặt lưới không dễ dàng cho mình một chút nào.

Vương Tử Quân cảm thấy không kịp dự kiến chính là tiến độ của Trương Tề Bảo tương đối chậm, không, phải nói là không có tiến độ gì. Mặc dù đã tiến hành điều tra các phương diện liên quan như xi măng sắt thép, tuy phương diện chọn dùng tài liệu có chút chênh lệch so với tiêu chuẩn thế nhưng vẫn chưa đến mức phải sập xuống.

- Bí thư Vương, lúc này vẫn chưa thể xác định được nguyên nhân. Trương Tề Bảo nhìn gương mặt của Vương Tử Quân rồi khẽ nói. Hắn căn bản hiểu rõ tiến độ điều tra của Phùng Xuyên Hải phía bên kia, biết rõ với tiến độ của người này thì căn bản đã phải điều tra được kết quả, thế nhưng phía bên mình lại căn bản chưa có được tiến triển nào.

- Anh mời kỹ sư Trương đến đây, tôi muốn nghe xem bọn họ nói cái gì. Vương Tử Quân vung tay lên với Trương Tề Bảo rồi trầm giọng nói.

Trương Tề Bảo đồng ý một tiếng, sau đó rời đi, Vương Tử Quân lại đứng lên nói: - Hay là để tôi đi cho.

Trương Tề Bảo nhìn Vương Tử Quân cất bước về phía trước mà căn bản không biết nên ngăn cản thế nào. Nhưng khi hắn đi theo Vương Tử Quân vào trong phòng làm việc của kỹ sư Trương, hắn nhìn bí thư Vương bắt tay thân thiết với kỹ sư Trương với mái tóc hoa râm, lại cùng nói đùa vài câu với những nhân viên đang tụ tập ở đây, thế là hắn không khỏi cảm thấy hối hận vì không cho phóng viên đi đến, như vậy bọn họ sẽ thấy được sự giúp đỡ của bí thư Vương với giới chuyên môn là như thế nào.

- Bí thư Vương, chúng tôi đã điều tra các phương diện, mặc dù có một vài phát hiện thế nhưng tôi cho rằng những thứ này căn bản không phải là nguyên nhân chủ yếu là sập nhà thi đấu. Kỹ sư Trương rõ ràng không ngờ Vương Tử Quân lại đích thân đi đến, thế là tâm tình có chút kích động.

Vương Tử Quân không nói gì, hắn chỉ chăm chú lắng nghe, có người trẻ tuổi đi đến rót nước cho hắn.
Bình Luận (0)
Comment