Bên ngoài cửa sổ có tuyết rơi xem như hợp với khung cảnh lãng mạn ngày cuối năm. Không khí lễ hội này quả thật là cơ hội cho những bộ phim hài nhẹ nhàng và phim bom tấn hành động ăn nên làm ra, đến cả số liệu dự đoán và doanh thu phòng vé thực tế cũng chứng minh hùng hồn cho luận điểm này. Thế nhưng từ GC đến bản thân đạo diễn đều không chút sốt ruột, lúc Kha Dữ tìm được Thương Lục, hắn đang ngồi trên sô pha bên cạnh cửa sổ vẽ tranh.
Biển ánh sáng mênh mông của thành phố Thượng Hải phủ phục dưới chân tầng lầu 33, tuyết rơi rất dày, càng ngày càng có xu hướng nặng hạt hơn. Thương Lục cong gối đặt máy tính bảng trên đùi, nét bút điện tử lưu loát vững vàng như chính động tác của hắn. Phòng khách sạn rất ấm áp làm hắn hơi xắn ống tay áo sơ mi lên, sắc mặt rất tập trung.
Nghe thấy tiếng mở cửa, động tác của Thương Lục hơi ngừng trong một chớp mắt.
"Vẽ gì thế?" Kha Dữ hỏi.
"Poster chúc mừng doanh thu đạt một tỷ."
Đây đã trở thành thông lệ của ngành công nghiệp điện ảnh trong nước, lúc phim phát hành thì poster một trăm hai trăm triệu đã chuẩn bị xong hết. Ấn theo xu hướng phòng vé hiện tại thì ba trăm triệu hẳn cũng không thành vấn đề, công ty PR khẩn cầu hắn tự tay vẽ một tấm poster, Thương Lục đáp ứng nhưng chỉ nhận vẽ tranh mừng một tỷ.
Kha Dữ nhấc mắt: "Tự tin quá."
Thương Lục không thèm ngẩng đầu, cổ tay vững vàng quẹt thêm một đường cong, "Dự báo doanh thu phòng vé vừa được cập nhật."
"Bao nhiêu?"
"Bảy trăm triệu."
Chi phí sản xuất của "Cửa hông" khoảng trên dưới hai trăm triệu, người trong nghề có công thức tính toán bất thành văn là doanh thu phải gấp ba lần chi phí trở lên mới tính có lời. Dự báo doanh thu của nền tảng bán vé trực tuyến được cập nhật theo thời gian thực, căn cứ trên tỉ lệ số suất chiếu phim và tỉ lệ khán giả, thông thường sẽ không có khác biệt quá lớn. Ngày công chiếu đầu tiên là ngày quan trọng nhất, doanh thu phòng vé có thành công hay không đều phụ thuộc hết vào ngày này. Kha Dữ nghĩ thầm hôm trước dự báo doanh thu không tốt lắm, chỉ trên dưới bốn trăm triệu, hôm nay lại tăng gấp đôi chứng tỏ khán giả hưởng ứng rất tốt.
Thân là thị trường tiêu thụ lớn thứ hai thế giới, tổng doanh thu phim điện ảnh đại lục năm sau luôn phá kỷ lục năm trước. Những năm đầu thế kỷ, tác phẩm của đạo diễn nổi tiếng vượt doanh thu hai trăm triệu đã gọi là cao nhất năm, hai mươi năm qua đi, hiện giờ kỷ lục phòng vé đã chạm mốc sáu tỷ, một bộ phim hài thương mại vượt hai tỷ là bình thường, quá ba tỷ là trong dự kiến, trên bốn tỷ mới tính phim hot. Bên cạnh những con số khổng lồ như vậy, mấy trăm triệu dường như chỉ là con số tép riu ——
Nhưng "Cửa hông" không phải phim thương mại giải trí, đề tài hạn chế, cũng không có kỹ xảo nghe nhìn đáng kể, có thể vượt quá con số bảy trăm triệu đã tính là lời to.
Lấy ví dụ như bộ "Núi" của Lịch Sơn, quay bằng cảnh thật lẫn phông xanh chèn hiệu ứng, chi phí sản xuất và phát hành gần bốn trăm triệu, không có đánh giá tiêu cực nào trên internet mà cũng chỉ bán được hơn hai tỷ. So sánh như vậy càng thấy bảy trăm triệu của "Cửa hông" là con số đáng quý trọng cỡ nào.
Kha Dữ nhìn Thương Lục phác thảo một lát, hỏi: "Một tỷ có tính luôn doanh thu ở Hồng Kông và nước ngoài vào không?"
Trước mắt đã có mấy công ty phát hành phim nước ngoài đàm phán, khu vực phát hành không chỉ có các thị trường chính thống như Bắc Mỹ và châu Âu, mà còn có Nam Mỹ và Ấn Độ. Tuy nhiên doanh thu mức trần của phim Trung Quốc ở nước ngoài chưa bao giờ vượt quá con số hai trăm triệu đô, mười mấy năm nay không lung lay một nấc nhỏ, "Cửa hông" lại không phải thể loại phim võ hiệp mà người phương tây yêu thích nhất, vì vậy cũng không có khả năng ngoại lệ.
Dựa vào kinh nghiệm bao nhiêu năm của mình, Kha Dữ đã đại khái đoán ra xu hướng thị trường chung.
Thương Lục lưu bản vẽ nháp lại, cất máy tính bảng qua một bên rồi bình thản trả lời: "Không phải, là doanh thu nội địa thôi."
Kha Dữ dừng một chút, quỳ một gối giữa hai chân hắn, hai tay vòng qua cổ, "Tham lam thật."
Thương Lục cong môi ngẩng đầu: "Anh về sớm thế?"
Kha Dữ lập tức hiểu ngay: "Em cố ý chừa thời gian cho anh?"
Chẳng trách sau lễ công chiếu lại mượn cớ biến mất tăm, còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ mở tiệc tối, hắn cố ý cho anh thời gian riêng để đi xử lý mấy mối quan hệ nam nữ phức tạp.
"Em biết là Tạ Miểu Miểu mà không nói trước cho anh biết?"
Thương Lục nhẹ nhàng đáp: "Cô ấy thích anh, đương nhiên có quyền nói hoặc không nói."
Nhớ tới đêm sinh nhật hắn mất khống chế đến mức nào, trong lòng Kha Dữ đột nhiên chua xót, lại không dám tin tưởng, "Em tự tin với bộ phim như thế mà không tự tin về anh sao?"
Cái gì mà cong rồi có thể thẳng trở lại không, cái gì mà gặp được cô gái lý tưởng có rung động không, may mà hắn có giáo dưỡng tốt nhân phẩm đoan chính, nếu không đã mở miệng hỏi mấy câu hạ lưu hơn, ví dụ như hỏi nếu có cô gái nào dùng trăm phương nghìn kế quyến rũ anh, anh có phản ứng hay không rồi.
Thương Lục cụp mắt, hàng lông mi run rẩy, "Không phải em không tự tin về anh."
Kha Dữ giúp hắn bổ sung: "Là không tự tin vào bản năng của loài người."
Thương Lục không trả lời, cánh tay ôm anh càng thêm siết chặt.
"Em sợ anh thích em chỉ là chuyện hứng khởi nhất thời, suy nghĩ không chín chắn, tương lai cuối cùng phải về với quỹ đạo cũ." Bởi vì tư thế đặc thù nên hiện giờ anh đang ở vị trí cao hơn Thương Lục, còn hắn trông như một cậu bé con chỉ biết ôm chặt dựa dẫm anh. Kha Dữ nhìn mái tóc đen của Thương Lục, nhớ tới dáng vẻ căng thẳng và hung dữ của hắn trước mặt Ôn Hữu Nghi, nhớ tới hắn bất chấp tất cả bảo vệ anh trước mặt mẹ, trái tim anh thắt lại, một cơn đau khó hiểu cuộn trào lên chóp mũi.
Kha Dữ hít sâu, "Thương Lục, trái tim em chính là trái tim anh," Đầu ngón tay anh dán lên lồng ngực Thương Lục, nhếch môi một cách tùy ý, ánh mắt vô tội, "Anh luôn cho rằng linh hồn chúng ta tương thông."
"Cũng có thể làm tri kỷ," Thương Lục dừng một chút, cảm thấy mình đã hèn mọn đến hết thuốc chữa, "Có lẽ đến một ngày anh chỉ muốn làm tri kỷ của em, nhưng em lại muốn anh yêu em."
Kha Dữ chăm chú nhìn hắn thật lâu, ý thức được lời nói dối của mình nên đi tới cuối rồi.
"Anh có bí mật này muốn nói em biết," Anh im lặng vài giây, nội tâm bình thản với lời thú nhận sắp nói ra, "Thật ra... anh chưa từng hẹn hò sáu lần."
Thương Lục nâng mắt.
"Cũng không phải năm lần, ba lần, hai lần... Chỉ mới một lần thôi."
Vòng tay ôm anh càng lúc càng chặt, gân xanh nổi lên đầy gợi cảm. Kha Dữ nắm cánh tay hắn, ngón tay chạm nhẹ vào đường gân xanh.
Thương Lục vẫn duy trì tư thế ngẩng mặt, yết hầu lăn lăn, ngữ khí không quá xác định: "Là lần nào?"
Kha Dữ nhìn vào đôi mắt đen: "Mối tình đầu."
Không biết Thương Lục nghĩ tới chuyện gì mà ánh sáng trong mắt hơi ảm đạm: "Vậy à, tại sao lại chia tay?"
Kha Dữ chớp chớp mắt, "Cái gì?" Anh bật cười, "Còn chưa chia tay mà."
Thương Lục: "..."
Kha Dữ búng trán hắn: "Sắc mặt này là sao, em thất vọng lắm hả."
Thương Lục: "Là em?"
Kha Dữ: "..."
Thương Lục thấp giọng hỏi lại lần nữa, chất giọng khàn khàn mang theo chút âm mũi: "Kha Dữ, mối tình đầu mà anh nói... là em sao?"
"Trước kia anh nói mình đã hẹn hò vì tai tiếng đồng tính trên người quá nhiều, không thể không nói bừa để ứng phó phóng viên," Kha Dữ nhớ lại động cơ làm mình nói dối, "Sau đó fan kiểm soát đời tư của anh gắt gao quá, không cho anh có tình cảm với hết, anh..." Kha Dữ cong môi, "Xem như hành động phản nghịch."
"Nghĩa là anh chưa yêu ai bao giờ."
"Chưa."
"Cũng không thích cô gái nào hết."
Kha Dữ nghiêng đầu: "Em tính được voi đòi tiên à? Đương nhiên là có chứ."
"Thích nhiều không?"
"Không đủ để khiến anh nảy sinh dũng khí."
Thương Lục mím môi nhìn nụ cười nửa miệng của Kha Dữ, hắn che môi cố giấu ý cười, nghiêm túc lặp lại: "Cho nên, em là mối tình đầu của anh."
Kha Dữ căng da mặt: "Gần như thế."
"Vậy anh..."
"Câm miệng."
"Trước kia anh cũng chưa từng lên giường với cô nào."
Kha Dữ chịu không nổi nữa, "Anh kêu em câm miệng!"
Thương Lục chép miệng, giọng điệu thân mật trầm thấp: "Thầy Kha, trước khi gặp em anh còn chưa nếm mùi đời cơ đấy."
Kha Dữ đẩy hắn muốn bỏ chạy, nhưng bị Thương Lục nhanh nhẹn giữ chặt cổ tay. Sức lực hắn vốn lớn, Kha Dữ cũng không định trốn thật, thế là lại ngoan ngoãn bị ấn vào ngực, "... Chẳng trách động tác không thuần thục chút nào."
Mặt Kha Dữ nóng đến mức có thể chiên chín trứng gà, nhưng thể trạng anh rất kỳ diệu, không đỏ mặt mà chỉ lộ một ít bên vành tai. Anh cố ý công kích: "Em thì có tay nghề lắm đấy."
Thương Lục khiêm tốn đáp: "Cũng được."
Kha Dữ liếc hắn: "Luyện nhiều rồi chứ gì?"
"Năng khiếu bẩm sinh." Thương Lục ấn eo anh, ánh mắt tối sầm dưới ngọn đèn sáng ngời của khách sạn: "Có thích không?"
Có thích hay không cũng chạy trời không khỏi nắng. Sau khi làm xằng bậy một hồi xong, đến buổi liên hoan tiệc tối Kha Dữ lười đến mức không buồn nhúc nhích một ngón tay. Tô Cách Phi và Trình Tranh có gia đình, tham dự lễ công chiếu xong liền vội vàng bay về nhà, những người còn lại thì không muốn chạy theo lịch trình quá sát sao hoặc có việc phải làm ở Thượng Hải. Đón năm mới ở thành phố xa lạ, lại là ngày công chiếu phim nên mọi người không quá thưởng thức bữa cơm, vì vậy cả bọn tìm một câu lạc bộ tiếp tục uống rượu chờ tin update phòng vé lúc nửa đêm như chờ đón giao thừa.
Dù có làm thêm bao nhiêu bộ phim nữa, ai nấy vẫn ôm tâm thái chờ mong ngày công chiếu như lần đầu.
Tạ Miểu Miểu không xuất hiện trong bữa tối, khoảng hơn 11 giờ mới có mặt. Mọi người đều biết tối nay cô nàng sẽ hành động, nhưng nãy giờ Kha Dữ và Thương Lục vẫn ngồi sát bên nhau kìa, cô hành động đi đâu vậy?
Tạ Miểu Miểu ngồi xuống, vành mắt hơi ửng hồng, bị mọi người trêu chọc nhiều quá cô mới nhẹ nhàng cười: "Ôi, phụ lòng kỳ vọng của mọi người rồi."
Sắc mặt Kha Dữ tái nhợt, chỉ có đôi môi ửng hồng bất thường vì bị hôn, bật cười khàn khàn hỏi: "Lấy tôi ra cá cược gì đấy?"
Tạ Miểu Miểu nói rất hợp lý: "Không đánh cược để thắng, nhưng đánh cược vẫn có thể thua phải không?"
Hai đương sự trong cuộc đều cư xử tự nhiên hào phóng, những người khác cũng linh hoạt hẳn lên: "Thầy Kha phải xứng với người tri thư đạt lễ và sâu sắc, Miểu Miểu trong giới chúng ta có thể xem là số một số hai rồi, tôi nghĩ tất cả các thầy ngồi đây không có ai đọc sách nhiều hơn cô ấy."
Tạ Miểu Miểu rất khiêm tốn: "Chọn bạn gái chứ có phải kiểm tra khả năng đọc sách đâu."
Kha Dữ bình tĩnh nói: "Tôi đoán Miểu Miểu vẫn chưa đọc nhiều bằng Thương Lục."
Tất cả mọi người có mặt vẫn nhớ rõ về căn phòng thư viện chấn động ở Vân Quy, lập tức phụ họa: "Phải, phải."
Nhiếp Cẩm Hoa châm dầu vào lửa: "Nếu nói vậy, Đảo Nhỏ cũng nên suy xét đạo diễn Thương nữa nhé."
Kha Dữ rót cho mình một chén trà nhỏ nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn Thương Lục mang cười, "Cũng không phải không thể."
Anh đùa như thế mà Thương Lục không nói gì, mọi người cũng nhao nhao lên: "Được mà được mà, dù sao CP của hai người ở trên mạng cũng hot lắm!"
Nhiếp Cẩm Hoa cười hỏi: "Nói thế nào nhỉ, chọn ngày không bằng nhằm ngày, tối nay động phòng hoa chúc luôn đi?"
Eo Kha Dữ vẫn còn ê ẩm, mông đầy vết xanh tím, ngực và xương quai xanh cũng không dám lộ cho ai xem. Anh nghĩ thầm trong đầu, ba năm rồi, đừng nói động phòng, nếu sinh được con có khi giờ nó biết đi rồi cũng nên.
Thương Lục nãy giờ luôn im lặng chợt mở miệng, "Thầy Kha, chúng ta đánh cược đi."
Mọi người trên bàn im bặt đổ dồn chú ý về phía hắn, Kha Dữ thong dong hỏi: "Cược gì?"
"Doanh thu vượt một tỷ," Thương Lục trêu anh trước mặt mọi người, cong môi rót trà tán tỉnh rất thành thạo: "Nếu thua anh đồng ý suy xét đến em nhé."
Kha Dữ nói được, Tề Đại Nam vốn thành thật tiếc nuối vỗ đùi: "Ôi chao, thầy Kha, thế là anh thua rõ rồi!"
Kha Dữ ngẩn người, chần chừ hỏi: "Sao thế?"
"—— Mới vừa nãy doanh thu dự đoán đã vượt quá một tỷ!"
Kha Dữ: "?"
Mới làm tình có một trận —— Tuy đúng là làm hơi lâu, nhưng đã từ bảy trăm triệu nhảy lên thẳng một tỷ?
Thương Lục vẫn tỏ ra thản nhiên: "Thầy Kha, đây là ván cược thắng nhanh nhất trong đời em đấy."
"Tôi không tin." Kha Dữ vừa mở khóa di động tra cứu doanh thu vừa nghe Nhiếp Cẩm Hoa nói: "Từ lễ công chiếu đến giờ đã hơn năm tiếng trôi qua, tỉ lệ suất chiếu của chúng ta là 15.6%," Ông ta hơi dừng để nhìn một vòng người ngồi trên bàn, khuôn mặt quen đắm chìm trong tửu sắc và danh vọng hiếm hoi lộ ra vẻ kích động chân thật: "Doanh thu ——"
Tất cả mọi người đều nhìn ông ta, cho dù Kha Dữ đã tìm thấy kết quả trên bảng xếp hạng doanh thu nhưng nhịp tim vẫn đập càng lúc càng nhanh theo nhịp dừng của Nhiếp Cẩm Hoa, từ cổ tay đến đầu ngón tay gần như tê dại.
Nhiếp Cẩm Hoa giơ lên con số ba, hùng hồn nói: "Gấp ba lần vị trí thứ hai."
Không chỉ có vậy.
"Cửa hông" hiện tại đang chiếm 15.6% số suất chiếu, chiếm 57% doanh thu và 59% lượng khán giả, vượt xa con số 18% của bộ phim xếp thứ hai.
Danh tiếng cũng không ngừng lan truyền khắp nơi:
[ Mọi người phải đi xem Cửa Hông cho tui! Bộ này tuyệt đối là phim hot phim hay nhất năm! Bộ tui thích nhất năm nay nữa! ]
[ Phim gì mà đủ cung bậc cảm xúc vừa vui vừa buồn, diễn xuất của Kha Dữ mẹ nó mãn nhãn lắm, không biết có bị ai ốp vào người không ta! ]
[ A a a a a a a vừa ra khỏi tạp phải chạy đi coi bình luận phim liền đây, các bạn thân ơi, chấm điểm năm sao có cuống vé làm chứng nhé, nếu tôi là seeder ngày mai tôi chết bất đắc kỳ tử cho mấy người xem hu hu hu ]
[ Dẫn người nhà cùng đi xem, mẹ tôi ngủ quên trong rạp mất, sau đó thấy tôi và ba hăng say thảo luận kết cục thì tiếc dữ lắm, thế là ngày mai phải đi xem lại với bà ấy lần nữa nè ]
[ Không biết phải nói gì, phim thương mại mà có thể quay như vậy, phim nghệ thuật cũng có thể quay như vậy, vãi lò vãi lò, đây là Tử Vi Tinh từ trên trời giáng xuống giới giải trí sao! Thương Lục, giới giải trí nội địa chắc phải giải cứu cả Ngân Hà mới chờ được anh xuất hiện! ]
[ Thương Lục, thần, mua vé, đi xem đi! ]
Mỗi một lần làm mới trang là có thể tìm được không dưới năm bình luận tương tự, người chưa đi xem thì đứng ngồi không yên:
[ Mua vé suất 6 giờ chiều mai, nghe mọi người nói quá tôi muốn đổi thành vé 9 giờ sáng ghê! ]
[ Làm cái gì mà lố dữ vậy, hạ seeders xuống giùm đi! ]
[ Có gì cần lưu ý trước khi xem không? Có tình tiết nào không phù hợp với trẻ em hoặc máu me bạo lực quá không? ]
[ Lưu ý duy nhất là nhớ đeo mắt kính và uống ít nước thôi! ]
Thảo luận liên quan đến nội dung phim cũng xuất hiện ào ào:
[ Rốt cuộc Tiền Chung Chung có yêu Diệp Sâm không? ]
[ Tại sao Diệp Sâm không ra tay cứu dì Tô? Tôi tưởng cậu ta đối xử với Đinh Đinh như con gái chứ, thời điểm cậu ta kéo dì Tô đi mẹ nó tôi sởn cả tóc gáy ]
[ Thảo luận về cái kết mở của phim đi! ]
[ Không biết có phần hai không nhỉ? Mẹ, thật sự rất ít gặp kiểu nhân vật chính phản xã hội như Diệp Sâm, quá thú vị ]
Nhiệt độ của "Cửa hông" quét qua toàn bộ nền tảng trực tuyến, bao gồm diễn đàn cho nam giới, diễn đàn hỏi đáp, diễn đàn phim ảnh, diễn đàn giải trí, Weibo, vòng bạn bè. Chỗ nào cũng tìm thấy bài review phim, chỉ số Baidu, chỉ số Weibo tăng vọt, Weibo chính thức bị đủ loại bình luận và @ bao phủ ——
[ Mau lăn ra đăng poster mừng doanh thu đi! Team artist không được ngủ! Không được ăn Tết! Kêu Thương Lục ra giao lưu đi! Kêu Kha Dữ ra luôn a a a a a! ]
Nhiếp Cẩm Hoa gọi xong một cuộc điện thoại rồi thông báo cho mọi người về tình hình phát hành mới nhất: "Đang điều chỉnh suất chiếu, ngày mai ——
"Nếu thận trọng thì suất chiếu có thể tăng khoảng 40%, được hay không phụ thuộc hết vào thành tích ngày hôm nay!"