Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu (Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212:

Chương 212:

Tuy nhiên, nàng chỉ nói một câu, sau đó cũng không nhắc đến chuyện này nữa, nàng không ngờ người này vẫn nhớ rõ!

Tiêu Hoài Khải lại cười nói: “Bỏng, thịt heo khô, chân gà rút xương ... còn món thịt nướng hôm nay, ta nghĩ phố ẩm thực này thực sự là một ý tưởng phi thường, nhưng những thứ này đều do A Xu cô nương làm, chúng ta không thể sử dụng trực tiếp, không bằng lấy thôn trang này đổi lấy cơ hội hợp tác lớn hơn, biến phố ẩm thực thành hiện thực, không biết ý cô nương thế nào?”

Yến Thu Xu dùng tư duy kinh doanh không tốt của mình để đưa ra một phán đoán đơn giản, cơ hội làm ăn này có vẻ rất lời, nhưng mỗi lần nàng nấu ăn, không nói quá đâu, những công thức nàng dùng đều chỉ là tùy hứng dùng mà thôi.

Nàng lắc đầu: “Không cần, mọi người muốn dùng công thức nào cũng được, dù sao cũng có nhiều như vậy.”

Tiêu Hoài Khải bất đắc dĩ xòe tay: "Nhưng ta vẫn cảm thấy về sau chúng ta còn có thể tiếp tục hợp tác, cô nương nói nhiều công thức như vậy, nhất định còn có nhiều công thức hơn, sau này chắc chắn sẽ càng tốt hơn, vậy ta không đượ ưu tiên sao? Nếu A Xu không chấp thuận, ta cũng không thể yên tâm sử dụng những công thức này.”

Cũng có lý.

Dưới sự tấn công của hai người này, Yến Thu Xu choáng váng gật đầu : “Vậy...đa tạ Đại thiếu gia và Thiếu phu nhân.”

A a a, quả nhiên đi theo đại gia chắc chắn sẽ có thịt ăn!

Diêu quản gia lập tức nhét khế ước bán đất và những thứ khác vào tay nàng: “Tiểu nhân xin chúc phố ẩm thực của Đại thiếu gia và Yến cô nương sớm khai trương, buôn bán thuận lợi, phát đạt!”

Vì vậy, khi Yến Thu Xu được Tạ Thanh Vận dẫn về, tâm hồn nàng vẫn đang lơ lửng trên mây.

Vấn đề tài chính của nàng cứ như vậy được giải quyết, nàng thậm chí còn có thôn trang của riêng mình?

Nàng có thể cảm nhận được rằng những lời Tiêu Hoài Khải vừa nói đều chỉ để lừa dối nàng, nhưng lúc ấy suy nghĩ của nàng rối ren, nàng không ý thức được, chờ đến khi nhận một đống giấy tờ linh tinh, nàng nhìn kĩ mới phát hiện.

Thực ra những thứ này đã sớm sang tên nàng xong xuôi, nàng tận mắt nhìn thấy tên mình trên khế ước bán đất.

Bọn họ đã sớm quyết định từ lâu, vì vậy mới có chuyến đi đến thôn trang ngày hôm nay.

Nhưng những chuyện này đều không quan trọng, nếu nàng đã nhận rồi, vậy nàng cứ nhận thôi.

Chỉ là sau này phải cố gắng hơn nữa, nghĩ xem có thể làm món ngon gì phù hợp ở thời đại này.

Ánh mắt của Yến Thu Xu nhanh chóng rơi xuống những hạt đậu tương đang phơi trong khoảng đất trống bên cạnh thôn trang, bước chân của nàng dừng lại.

“Có chuyện gì vậy?” Tạ Thanh Vận lên tiếng hỏi.

Yến Thu Xu đưa mắt nhìn Diêu quản gia: “Diêu quản gia, phiền ông đóng hai túi đậu tương, chúng ta muốn mang về phủ.” Nói xong, nàng mới nhìn về phía Tạ Thanh Vận: “Muội muốn làm món gì đó thật ngon!”

Tạ Thanh Vận nhìn đống đậu tương hết sức bình thường kia, giọng điệu ghen tị nói: “Làm sao muội có thể nghĩ ra được nhiều món như vậy? Thật lợi hại, ta thậm chí không biết làm thế nào.”

Ngay khi nàng vừa định thở dài, giọng nói lanh lảnh của trẻ con vang lên, ngắt lời nàng: “A Xu tỷ tỷ! Đệ vừa thấy một con bò đang được vắt sữa! Nhiều sữa quá!”

Mọi người vô thức liếc mắt sang bên kia.

Thân hình mũm mĩm của Đông Đông chạy ngay trước mặt bọn họ, cách đó hai bước là Uyển Nhi cũng đang đỏ mặt vì phấn khích, cùng với Chu Chiêu Hoành, và phía sau là Tiêu Bình Tùng đang bất đắc dĩ ôm hai chiếc thùng, cậu bé đang bước đi chậm rãi phía sau.

Bước chân thiếu niên trầm ổn, cậu bé ôm hai thùng sữa, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: “Đại bá, bá mẫu, Yến di.”

Từng đứa trẻ chạy đến, Đông Đông chạy thẳng đến chỗ Yến Thu Xu, Yến Thu Xu vội vàng đỡ lấy, cơ thể nàng bị va chạm, lắc lư một chút, nàng vừa kịp đứng vững lại, Uyển Nhi cũng bắt chước cậu bé, chạy lại đây, trên mặt nở một nụ cười tươi rói.

Bình Luận (0)
Comment