Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu (Dịch Full)

Chương 381 - Chương 381:

Chương 381:

Những lát ngó sen nhanh chóng được múc lên, toàn thân tỏa ra hơi nóng, nàng cắn một miếng nhỏ, nóng hôi hổi, sau khi hơi nóng qua đi, tiếp đó là hương vị cay rát quen thuộc.

Vì Yến Thu Xu bận làm nguyên liệu nấu lẩu nên buổi trưa nàng đã ăn bánh tôm do Triệu Thục Hồng làm, do dùng tôm khô của ngày hôm qua không dùng hết nên nàng ăn cảm thấy rất thanh đạm.

Nhưng cũng vì sự thanh đạm này mà trong miệng nàng không còn vị gì khác.

Thứ lúc này nàng cảm nhận được chính là nguyên liệu nấu lẩu nguyên nước nguyên vị, vị mặn vừa phải, vị cay rất nồng, ăn xong lại cảm thấy khoang miệng và đầu lưỡi khi tiếp xúc với đồ ăn đều là cảm giác tê tê sung sướng, giống như có vô số người tí hon khiêu vũ, nhảy nhót không ngừng nghỉ trên đó, nước miếng bị kích thích liền ứa ra không ngừng.

Thật tuyệt vời!

Cái hương vị quen thuộc này!

Yến Thu Xu ăn nhiều đến mức nước mắt lưng tròng, vừa vui mừng vừa cảm động, hai người còn lại cũng nước mắt lưng tròng nhưng đơn thuần là do bị cay nên khóc.

Triệu Thục Hồng vừa ăn vừa không ngừng hít không khí, nhưng lại cảm thấy hương vị này thật là ngon, nàng ấy có chút không nỡ từ bỏ sớm như vậy, vất vả lắm mới ăn xong một miếng rau đã được luộc mềm, nàng ấy nhanh chóng uống một ngụm trà sữa, bội phục từ tận đáy lòng, cảm thán: “Ta vốn tưởng rằng nồi tôm khô tối hôm qua đã cay lắm rồi, không ngờ nồi lẩu này lại có thể cay như vậy, miệng của ta sắp hỏng đến nơi rồi!”

Nhưng mà món này ngon ơi là ngon, rau xanh bình thường cũng có thể trở nên ngon đến vậy.

Thủy Mỗi thì khá hơn một chút, nàng ấy không uống trà sữa, nhưng cũng không khá hơn là bao nhiêu, nàng ấy cẩn thận nuốt một miếng thịt viên, vừa nuốt xuống vừa yếu ớt nói: “Cô nương, chắc ăn cay như này không tốt cho cơ thể lắm nhỉ?”

Động tác gặm ngô của Yến Thu Xu liền cứng đờ.

Đúng thật là… Cay như vậy, “hoa cúc” của nàng có chịu được không? Hình như ở đây không có khoa hậu môn trực tràng()????

[Chú thích: (

) Khoa hậu môn trực tràng: cách nói thời xưa, thời nay gọi là khoa tiết niệu.]

Yến Thu Xu nghĩ nghĩ, rất nhanh đã bình tĩnh lại: “Không có việc gì, chờ lát nữa ta sẽ đi nấu trà lạnh cho mọi người!”

Cái khác không nói chứ trà lạnh thì nàng biết pha, hiệu quả giải nhiệt của thứ này rất tốt, đời trước khi nàng ở Quảng Đông đã được dùng thử, hơn nữa còn có bàn tay vàng hỗ trợ, chắc chắn cơ thể bọn họ sẽ không có chuyện gì đâu!

Yến Thu Xu thề son sắt, nói đến mức Thủy Mỗi và Triệu Thục Hồng cũng phải an tâm: “Nghe thì có vẻ là hương vị của trà lạnh không tồi chút nào, thật sự có thể giải nhiệt sao?”

“Chắc chắn rồi! Nhưng cũng đừng quá ép buộc bản thân, không ăn được thì ăn bên nồi canh nấm, nước dùng cũng rất ngon!” Yến Thu Xu dùng sức gật đầu, nhưng vẫn khuyên nàng ấy.

Thủy Mỗi lau mồ hôi, cười nói: “Thật ra lẩu cay ăn cũng khá ngon, trước đây nô tỳ không hề thích ăn món đậu phụ trúc này, không ngờ khi thả vào nồi lẩu lại có thể ngon đến thế!”

Đậu phụ trúc chính là váng đậu còn sót lại sau khi Yến Thu Xu làm ít sữa đậu nành lần trước được đem đi phơi khô.

Cái này bọn họ đã từng ăn thử một lần, lúc ấy không có lẩu, mùi vị rất tầm thường, so với các món khác thì không đáng nhắc đến nên phần còn dư lại đều mang đi bảo quản.

Đậu phụ trúc có thể bảo quản được rất lâu.

Vì thế khi Yến Thu Xu đến đây thì thuận tiện mang theo, lần này cần ăn lẩu nên mới nhớ tới nó.

Đúng lúc nàng cũng vừa vặn gắp lên một miếng đậu phụ trúc.

Chiều dài bằng ngón tay trỏ, có rất nhiều nếp uốn, bởi vì đã được ngâm nước từ trước nên đậu phụ trúc có vị mềm, nếp uốn bên trên dính rất nhiều nước sốt, Yến Thu Xu gắp ra để vào bát cho nguội bớt, sau đó đưa vào miệng, nàng còn chưa kịp nhai, nước lẩu chua cay mằn mặn đã tràn lên môi khiến nàng rùng mình, cảm thấy hương vị thật là ngon!

Bình Luận (0)
Comment