Bố Y Quan Đạo

Chương 446

Ấn tượng của Trương Thanh Vân về Chiêm Giang Huy lập tức đổi mới chỉ trong khoảnh khắc, sâu sắc khó dò, lời nói đúng đắn và làm hắn phải tâm phục khẩu phục, không dám cãi lại.

Chiêm Giang Huy híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, một lúc lâu sau lão mới nói:

- Cậu không cần phải hoàn toàn học theo bí thư Hoàng, anh ấy là người ngay thẳng và chính trực đáng để chúng ta học tập, nhưng cổ hủ và cực đoan cũng không tốt, phương diện này cậu cũng không được tốt.

- Nghe nói quan hệ giữa cậu và anh vợ rất căng thẳng, người khác đôi khi muốn giúp nhưng trong mắt cậu thì nghĩ rằng có mục đích, luôn nghĩ rằng người ta muốn gõ mình, kết quả là đi đường một mình, đắc tội với rất nhiều người, không thể xóa bỏ được, như vậy tài hoa thì có được gì?

- Thứ mà cán bộ chúng ta cần chú ý chính là tập thể, bên ngoài có rất nhiều người thích phân chia phe phái, tất cả các phái đều được mọi người biết rõ. Đây là cái nhìn hạn hẹp, mọi người cùng chung chí hướng vào trong một phái, đảng chúng ta là một tổ chức với biết bao người và tạo thành một phái. Thanh Vân cậu thì không giống, suy nghĩ lập dị, tư tưởng sai lầm.

Trương Thanh Vân ngẩng đầu nhìn Chiêm Giang Huy, hắn cảm thấy rất quái dị vì lời giải thích này, nhưng nghĩ lại cũng đúng. Trước kia hắn đã mơ hồ có cách suy nghĩ này nhưng không được triệt để mà thôi, ánh mắt quả thật rất hạn hẹp. Hắn nghĩ đến đây thì vội hỏi:

- Cảm tạ bí thư đã dạy bảo, tôi hiểu rồi.

Chiêm Giang Huy hừ một tiếng, lão nói:

- Thật sự hiểu rồi sao?

Trương Thanh Vân đỏ mặt lên, hắn nói:

- Bí thư phê bình rất đúng, gần đây cũng từng nghĩ lại, cảm thấy trước kia mình không phóng khoáng, cách xử lý quan hệ không được tốt. Nghe bí thư nói như vậy thì tôi sẽ sửa đổi lại, công ra công tư ra tư.

Chiêm Giang Huy cười, lão thầm gật đầu rồi lại nói:

- Ngồi, ngồi đi, cậu đến làm khách, tôi mới bắt đầu đã mở miệng mắng mà cậu không tức giận. Đúng rồi, có lẽ trưởng phòng Lưu đã nói rồi, tôi định cho cậu rời khỏi phòng tổ chức, cá nhân cậu có cái nhìn thế nào?

- Tôi đồng ý xuống tuyến dưới rèn luyện, thật ra tôi cũng đã sớm nói với tổ chức từ trước.

Vẻ mặt Chiêm Giang Huy vẫn không chút thay đổi, Trương Thanh Vân thì lại nghĩ đến vấn đề Hà Khôn có tác dụng gì hay không. Một lúc lâu Chiêm Giang Huy mới nói:

- Lĩnh Đông là thành phố nằm gần bên Lĩnh Nam, lúc này các xí nghiệp vùng duyên hải đang phát triển rất khá, vì vậy mà Lĩnh Đông có cơ hội, cậu thấy thế nào?

Trương Thanh Vân trầm ngâm một chút rồi nói:

- Tôi cho rằng cơ hội phát triển của Lĩnh Đông cũng không nằm ở mục này, Lĩnh Đông phần lớn là núi, cũng là lá chắn cuối cùng ở Giang Nam. Xí nghiệp ở các vùng duyên hải đang gia tăng rất mạnh nhưng khả năng di dời sang Lĩnh Đông là không lớn. Những thành phố lớn ở phía tây bắc giàu sức lao động mới chính là phạm vi tốt của những xí nghiệp này.

- Tất nhiên ưu thế của Lĩnh Đông cũng chính là năm gần các khu kinh tế lớn, những loại rau củ miền núi, du lịch bên ngoài hay lá trà đều có tiềm lực phát triển rất mạnh. Đồng thời những xí nghiệp dù không có ưu thế ở Lĩnh Đông, nhưng nếu kéo những xí nghiệp năng lượng và công nghệ cao thì hoàn toàn rất tốt.

Trương Thanh Vân nói đến vấn đề về kinh tế thì rất thuận buồm xuôi gió, hắn biết rõ tất cả tình huống trong tỉnh, vì vậy chỉ tùy tiện chỉ tay đã thuận đường.

Chiêm Giang Huy nghe thấy vậy mà vẻ mặt khẽ động, trên mặt dần lộ ra nụ cười, hắn nói:

- Tốt, những gì cậu nắm bắt trong lòng là không sai. Lúc này Trung Nguyên chúng ta đang ở vào giai đoạn quật khởi, đảng ủy và cơ quan chính quyền đều cần nhân tài, nếu cậu đã đồng ý thì cứ chờ tin xấu của tổ chức đi.

Trương Thanh Vân thở phào một hơi nhẹ nhõm, trong lòng đang tính toán xem nếu mình được đưa xuống dưới làm phó chủ tịch quản lý kinh tế thì có được tiến vào thường ủy hay không, nhưng hắn cũng không dám hỏi vấn đề này, chỉ có thể chôn dấu trong lòng.

Sau khi nói xong mọi chuyện thì Chiêm Giang Huy cũng không tiếp tục ở lại phòng làm việc, hai người quay ra phòng khách. Lúc này hai cô cháu Quách Thải Chi và Triệu Giai Ngọc trò chuyện rất tốt, Chiêm Giang Huy cũng không tỏ ra quá uy nghiêm trước mặt vãn bối, Triệu Giai Ngọc cũng không sợ lão, bầu không khí rất hòa hợp.

Vốn Quách Thải Chi muốn giữ hai người ở lại dùng cơm nhưng Trương Thanh Vân nói trong nhà còn có con nhỏ để uyển chuyển từ chối. Sau khi rời khỏi nhà Chiêm Giang Huy thì Trương Thanh Vân cẩn thận suy xét lại những chuyện xảy ra vào hôm nay, trong lòng mơ hồ cảm thấy hình như quan hệ giữa Chiêm Giang Huy và Hoàng Tân Quyền là khá tốt.

Vì xét vào lời nói của Chiêm Giang Huy thì lão biết mình là người được Hoàng Tân Quyền đưa lên, hơn nữa đánh giá của lão về Hoàng Tân Quyền là tương đối khách quan, nếu không biết thì nhất định sẽ không nói lên những lời này.

Triệu Giai Ngọc cũng không hỏi về nội dung nói chuyện giữa chồng và Chiêm Giang Huy, bầu không khí trong xe khá yên tĩnh, hai người đều có tâm tư.

Tâm tình của Trương Thanh Vân hôm nay là rất tốt, hắn cảm thấy lòng dạ khoáng đạt hơn rất nhiều. Sau khi bí thư Hoàng về hưu thì Trương Thanh Vân hắn có rất nhiều chuyện phải quan tâm, hắn không có người nào, không có một ai dẫn đường. Buổi nói chuyện ngày hôm nay làm hắn hiểu ra, đồng thời cũng có nhiều nhận thức mới về bí thư Chiêm.

Nếu Chiêm Giang Huy và Hoàng Tân Quyền có một tầng quan hệ thì chính Trương Thanh Vân hắn ở trước mặt chỉ là vãn bối, sau này cần phải nắm chắc con đường này thì mới tốt.

Công tác ở phòng tổ chức vẫn không có gì thay đổi, nhưng tin tức Trương Thanh Vân chuẩn bị xuống tuyến dưới nhận chức đã truyền ra trong phòng. Có người nói rằng lần này Trương Thanh Vân xuống dưới rèn luyện là vận xui, có lẽ sắp bị điều đi địa phương xa xôi làm phó chủ tịch. Cũng có người cho rằng lãnh đạo đã thừa nhận năng lực của Trương Thanh Vân, lần này xuống tuyến dưới sẽ được nhận vị trí quan trọng.

Nhưng sau khi tỉnh ủy đưa ra bản danh sách điều chỉnh ban ngành thì không có mặt Trương Thanh Vân, đều này làm tất cả mọi người biết những gì được nghe trước đó chỉ là tin đồn vô căn cứ, đúng là khó thể kết luận.

Trong nhóm danh sách các cán bộ được tuyển lên tuyến trên đột nhiên có mặt Vũ Đức Chi, vì cảm tạ Trương Thanh Vân mà Vũ Đức Chi đến thăm hỏi, Trương Thanh Vân tiếp đãi long trọng lão trong biệt thự Nam Sơn.

Khi nhìn thấy biệt thự được chế tạo bằng những vật liệu xa hoa thì trong lòng Vũ Đức Chi thầm cảm thán, cán bộ từ Ung Bình đi ra đã phát triển quá mạnh. Đối phương thân là quan lớn, vợ là thương nhân nổi tiếng, có thể nói tất cả phương diện đều hoàn hảo.

Hai ông bà Trương Đức Giang thì rất vui mừng, vài năm qua lễ nghĩa của Vũ Đức Chi đối với Trương gia chưa bao giờ thiếu. Những ngày lễ tết, chỉ cần hai ông bà Trương Đức Giang ở Ung Bình thì Vũ Đức Chi sẽ đến nhà thăm hỏi, vì vậy có thể nói là thường xuyên qua lại.

Hai ông bà Trương Đức Giang cũng biết Vũ Đức Chi là bí thư huyện ủy, có quan hệ không tầm thường với con mình, vì vậy ngày hôm nay hai ông bà cũng khá nhiệt tình. Hôm nay Vũ Đức Chi cũng mang đến rất nhiều đặc sản vùng núi, không biết lão nghe được từ đâu tin tức Trương Thanh Vân có con, lão còn đặt biệt chuẩn bị một phần vòng tay trường mệnh cho vợ con người Thổ.

Vũ Đức Chi thấy được những thứ này thì trong lòng cảm thấy vui sướng khó hiểu, lão liên tục nói:

- Anh Đức Giang, chị Doãn, anh chị quá khách khí rồi, tôi tặng quà cho Thanh Vân cũng không phải dễ dàng gì. Nếu quá quý thì cậu ấy không nhận, tôi cũng khó thể tặng, vì vậy chỉ biết chuẩn bị vài món của người Thổ mà trong thành phố khó thể mua được để xem như chút tâm ý.

Trương Thanh Vân cười ha hả mời Vũ Đức Chi ngồi xuống, lại gọi người dâng trà, lại lên lầu gọi Triệu Giai Ngọc xuống chào khách.

Vũ Đức Chi là lão già đã thành tinh, nhưng khi thấy Triệu Giai Ngọc nhiệt tình thì vẻ mặt vẫn rất thận trọng. Dù sao thì lão cũng biết thân phận hiện tại của Triệu Giai Ngọc, nghe nói gốc rễ của nàng ở thủ đô, chỉ một điều này đã làm cho một cán bộ nông thôn như lão phải cẩn thận. Trong lòng lão biết rất rõ, nếu như mình không nằm trên tuyến đường của Trương Thanh Vân thì cả đời đừng hòng có được cơ hội tiến lên chức phó phòng. Vì vậy lần này lão rất nhiệt tình, bây giờ lão cũng đã già, đã sớm đi qua những năm tháng nồng thắm, tâm tư cầu tiến cũng không còn lớn. Nhưng là người làm quan ai mà chẳng hy vọng tiến lên một bước?

Sau khi trò chuyện ở phòng khách được một lúc thì Trương Thanh Vân mời Vũ Đức Chi vào trong phòng làm việc, Vũ Đức Chi nói:

- Trưởng phòng Trương, nghe nói cậu sắp xuống tuyến dưới, đi đến Vũ Đức sao?

Trương Thanh Vân mỉm cười khoát tay nói:

- Bây giờ còn chưa có tin tức, nhưng nếu có thì cơ hội đến Vũ Đức cũng là không lớn, sợ rằng hy vọng cá nhân của cháu sẽ không được tổ chức phê chuẩn.

Đồng tử trong mắt Vũ Đức Chi chợt co lại, trong lòng cảm thấy vấn đề Trương Thanh Vân xuống tuyến dưới là đương nhiên, vì vậy trong lòng có chút dao động và nói:

- Nói thật tôi cũng rất hy vọng được đến thành phố khác để rèn luyện, cả đời tôi đều ở tại Vũ Đức, tương lai nếu cậu cần dùng thì cũng đừng quên tôi đấy nhé. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Ha ha!

Trương Thanh Vân cười dài một tiếng, hắn nói:

- Điều này là đương nhiên, chú cũng còn được nhiều năm, cháu nghe nói lãnh đạo cũng có đánh giá rất cao về chú. Phòng nông nghiệp ở Vũ Đức là khá lớn, để chú phân công quản lý nông nghiệp thì cũng coi như coi trọng năng lực.

Vũ Đức Chi đỏ mặt nói:

- Lần này nghe nói chủ tịch Lệ sắp được đề bạt lên chức vụ phó chủ tịch thường vụ, có lẽ sẽ có kết quả.

Trương Thanh Vân cười cười, hắn biết Vũ Đức Chi đang hỏi vấn đề giữa mình và Lệ Cương, vì vậy hắn không do dự mà nhân tiện nói:

- Thời gian chủ tịch Lệ tiến lên cũng không còn quá dài, tuyến trên chắc chắn sẽ quan sát bước tiến của anh ấy. Nhưng điều này không quan trọng, chúng ta đều là cán bộ đến từ Ung Bình, đây mới là tin tức quan trọng nhất, chú thấy thế nào?

- Đúng, đúng vậy!

Vũ Đức Chi liên tục gật đầu, sau đó hướng về phía Trương Thanh Vân hỏi thêm rất nhiều vấn đề, đều là những câu hỏi về quan hệ với các cán bộ ở ban ngành thành phố. Vũ Đức Chi đã hỏi những lời này thì tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ vui vẻ trả lời.

Chỉ cần xét điểm này cũng thấy rõ sự cao minh của Vũ Đức Chi, Lệ Cương xử lý quan hệ coi trọng nhân tình, mà Vũ Đức Chi xử lý quan hệ lại rất mạnh ở vấn đề cấp trên cấp dưới. Mọi chuyện đều xin chỉ thị, điều này cũng không phải lão không hiểu, mà có vài lời muốn Trương Thanh Vân nhắc lại, quan hệ giữa hai người cũng được kéo lại trong vô hình.

Làm quan đến mức độ như Vũ Đức Chi và Lệ Cương thì thành công cũng không phải là ngẫu nhiên, dù sao cũng có năng lực của riêng mình.

Sau lần nói chuyện lần trước với bí thư Chiêm thì Trương Thanh Vân luôn suy nghĩ lại, hắn học tập lãnh đạo, xuống tuyến dưới sẽ chú ý học tập. Dù sao những điều tốt từ cán bộ khác đều đáng giá để học tập, như vậy mình mới tiến được những bước vững vàng, mới có thể đi xa hơn.

Thật ra nếu nghĩ lại một cách tinh tế thì tư nguyên bên cạnh Trương Thanh Vân có rất nhiều, Triệu gia, Uông gia, Quách gia thậm chí cả Cao gia cũng có quan hệ với mình, nếu mình đều có sự bài xích với tất cả thì không được. Người làm quan phải coi trọng sự chừng mực, mình muốn tiến bộ thì ý chí phải quán triệt, cũng không thể không thông qua chút thủ đoạn đấu tranh, thật ra hơn phân nữa là hợp tác, trước đó hắn tự mình đi vào ngõ cụt.

Bình Luận (0)
Comment