Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!

Chương 155

Đứng trước phòng hắn anh lưỡng lự chốc lạiđưa tay lên định gõ cửa thì lại trần trừ dụt tay lại. Do dự 1hooif lâu anh quuyết định gõcửa phòng hắn" cốc " " cốc "

- tao vào được không Thành

- anh hỏi giọng trầm ổn.Hắn đang đứng ở ban công hóng gió, đôi mắt lơ đãng nhìn ngắm cảnh đường phố lên đèn sáng lấp lánh rồi vẩn vơ nghĩ về nó nghe tiếng gõ cửa hắn mới giật mình nhìn racửa. Biết là anh hắn đáp nhẹ nhưng giọng chứa sự mệt mỏi khó mà nhận biết.

- ừ được." cạch "

- mày làm gì đó? Sao lại hút thuốc? Lâu rồi tao chưa thấy mày hút tao nghĩ mày bỏ rồi

- anh mở cửa bước vào thì thấy hắn đang đứng ở ban công bên cạnh có bao thuốc lá trên tay vẫn vần 1 điếu thuốc được hút hết 1nửa liền nhíu mày hỏi.

- ừ. Buồn buồn hút chơi

- hắn hời hợt trả lời mắt vẫn không nhìn anh đưa điếu thuốc lên hút 1 hơi dài rồi vứt điếu thuốc đi.

- mày sang phòng tao có việc gì? Không bên phòng với vợ yêu à?

- hắn vứt điếu thuốc rồi từ từ nhả ra màn khói mờ ảo xong đút tay vào túi quâng thong dong quay lại nhìn anh rồi từ từ tiến lại bộ ghế ở phòng mình ngồi xuống nhàn nhạt hỏi.

- em ấy đang tắm. Ừ tao có chút chuyện muốn nói với mày về Linh

- anh tự động ngồi xuống đối diện hắn nhìn hắn dò hỏi.

- về Linh? Chuyện gì?

- hắn hơi nhíu mày ngồi hẳn dậy không dựa vào ghế thong dong như lúc vừa nữa, giọng có vẻ ngạc nhiên hỏi.

- ừm... mày yêu Linh chứ?

- anh dò hỏi.

- ừ. Tao yêu em ấy. Mày cũng biết tao yêu em ấy như thế nào mà. Nhưng sao mày hỏi tao vậy?

- hắn nhíu mày nhìn anh hỏi.

- ừ thì tao.... tao... tao muốn mày chia tay với Linh.

- anh ngập ngừng.

- vì sao?

- hắn đanh mặt lạnh giọng hỏi.

- vì hôm nay... hôm nay... ta thấy Linh đi mua sắm và thân mật với 1 người con trai khác. Không phải chỉ hôm nay, hôm trước người con trai đó có đưa Linh đi học 2 người còn... còn....

- anh ngập ngừng như sợ hắn tổn thương.

- còn sao?

- giọng hắn lạnh đến âm độ.

- hôn nhau rất thân mật trước cổng trường

- anh kiên định nói rồi nhìn hắn dò sét.

- ha. Mày cả năm không vô phòng tao giờ bỗng nhiên dở trứng vô phòng tao chỉ để nói vậy thôi sao? Thôi mày đừng lảm nhảm nữa về phòng với vợ yêu mày đi. Mà tao cũng cảnh cáo mày, đừng bao giờ nói về Linh như vậy, em ấy yêu tao và sẽ không bao giờ phản bội tao mày mgje dõ chữa? Nếu tao nghe 1 lần nào mày nói về Linh nhưvậy nữa thì kể vả mày là bạn tao thì cũng đừng trách tao.

- hắn nhếch môi cười rồi lạnh lùng nhìn anh cảnh cáo.

- tao nói là sự thật. Mọi người đều nhìn thấy. Cô ta còn nói mày nghèo hèn không sứng với cô ta. Bên mày chỏ có tình yêu còn lại chả có gì cả. Cô ta cần tiền chứ không cần mày. Mày tỉnh lại đi, tao không muốn mày bị mắc lừa như 2 năm về trước. Mày mhows Thanh Hà chứ?

- anh tức giận nhìn hắn quát.

- tao nói mày ra ngoài. Đừng để tao phải làm gì mày.

- hắn đôi mắt long lên nhìn anh tức giận rồi gằn từng chữ như kìm lén.

- mày...

- cút ra ngoài

- không để anh mở miệng hắn gầm lên.Thấy hắn vậy anh chỉ bất lực đứng lên đi ra ngoài rồi đóng rầm cửa lại như minh chứng anh cũng đang rất tức giận.

- có chuyện gì vậy?

- mọi người thấy to tiếng giữa anh và hắn liền chạy ra khỏi phòng khuôn mặt lo lắng hỏi.Anh không nói khuôn mặt tức giận bỏ về phòng rồi đóng rầm cửa lại 1 lần nữa.

- có chuyện gì vậy?

- chị Hân lo lắng hỏi.

- em không biết

- Cô trả lời vẻ mặt khó hiểu hết nhìn cửa 8hongf hắn rồi lại nhìn cửa phòng anh và nhỏ.

- sao đương nhiên 2 thằng hâm này lại cãi nhau nhở? Thật khó hiểu

- cậu nhăn mày hỏi.

- Thủy. Em biết gì không?

- cậu bỗng nhìn nhỏ hỏi.

- em không biết. Em cũng như mọi người thôi. Vừa em mới tắm xong tóc vẫn ướt nè.Để em thử hỏi anh ấy. Mọi người đi ngủ đi

- nhỏ trả lời rồi đi nhanh vào phòng mình.

- lạ nhỉ?

- chị Hân suy tư.

- thôi chị đi ngủ đi. Có gì mai hỏi

- cô lên tiếng rồi cùng đi bào phòng với cậu.

- ừ

- nói rồi chị Hân vô phòng mình để lại hành lanh 1 sự yên lặng đến lạ thường.* phòng hắn lúc này *Hắn đang rất tức giận nhưng cũng thật bối dối, câu nói anh nói lúc vừa cứ quanh quẩntrong đầu hắn, hắn nửa tin nửa ngờ. Tin là vì anh thân hân, ngờ là vì nó người con gái hắn yêu đến phát lụy. Hắn không muốn nghi ngờ nó, không muốn tin lời anh... nhưng hình ảnh hắn thấy nó đi với người con trai khác ngày hôm đó lại hiện về tâm trí hắn điều đó làm hắn rối bời hắn bế tắc... châm 1 điếu thuốc hắn khéo 1 hơi thật dài rồi từ từ nhả ra từng làn khói mỏng mờ ảo...cứ vậy cả 1 đêm hắn suy nghĩ về nó, về những gì anh nói với hắn.* tại phòng anh và nhỏ *Anh tức giận về phòng mình nhảy lên giường anh cảm thấy bức bối và tức giận. Hắn bị ngu hay sao vậy không biết? Sao hắn không tin anh 1 người bạn thân từ thủa nhỏ đến giờ? Trước giờ có bao giờ anh khuyên dại hắn chưa? Vậy sao hắn không tin anh? Chỉ vì 1 đứa con gái không ra gì như nó sao? Hắn bị lừa 1 lần không biết đường mà còn ngốc hơn sao? Hắn thật làmanh tức chết mà...

- ais....anh bí bách tức giận cầm chiếc gối lém ra cửa đúng lúc nhỏ đi vào may không chúng nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment