Hai người trực tiếp dời tháp mềm từ trong nhẫn trữ vật ra, đồng loạt ngồi lên trên, còn lấy ra một cái dù che nắng nữa, một bên bảo vệ biên giới một bên ngủ.
Mỗi ngày bọn họ còn có thể hưởng thụ linh thực và trái cây miễn phí đến từ Nhạn thành. Lúc Ngu Tri Dao nằm trên tháp mềm nghỉ ngơi, Lạc Vân Dã sẽ bóc trái cây cho nàng, chờ nàng tỉnh ngủ lại ăn.
Mặc dù cả ngày Thời Việt canh giữ ở bên cạnh Lạc Vân Dã, nhưng hắn ta vẫn có chút tự giác đi tu luyện.
Kỷ Phù chính là người vừa thủ biên cảnh vừa tu luyện, nhân tiện còn vui vẻ lấy kính Linh thông ra, cập nhật nội dung chương truyện mới ngây thơ của mình.
Hoa Hoa thì trực tiếp nằm ngang xuống dưới đất, giống như một Yêu tu tiến vào kỳ ngủ đông.
Linh Tu được xem như là cuồng tu luyện duy nhất bên trong đội ngũ, mắt thấy đồng bạn của mình mỗi ngày càng trở nên tha hóa, thật sự quá đau lòng.
Vì sao đồng bạn của hắn ta lại biến thành như vậy?
Làm một người cuồng tu luyện, hắn ta biết rõ Bạch Vũ và Kỷ Phù còn có thể cứu được, nhưng ba người còn lại thì hoàn toàn hết thuốc chữa rồi.
Linh Tu khuyên một lần, đám cá mặn nhúc nhích một lần.
Cũng may, khuyên nhủ còn có thể động, hắn ta vừa chua xót vừa cảm thấy vui mừng trong lòng.
Danh tiếng của tiểu đội trừ ma sáu người bọn họ rất nổi tiếng bên trong Nhạn thành, gần như trở thành định hải thần châm trong lòng của các tiểu đội trừ ma khác.
Vì vậy từ sau khi trong đội xuất hiện hành động cá mặn, tiểu đội trừ ma còn lại cũng bắt chước, nhờ người mua một ít đồ trong Nhạn thành, vừa nghỉ ngơi vừa trông coi, rốt cuộc thần kinh căng thẳng cũng thả lỏng.
Vốn dĩ biên cảnh Nhạn thành được một tầng phòng tuyến đỏ nhạt mỹ lệ bao phủ, hôm nay lại bị dù che nắng màu đen lớn che lại. Ngay cả tu sĩ mặc khôi giáp đỏ và thị vệ hắc giáp Nhạn thành cũng không nhịn được thỉnh thoảng trời quá nóng hoặc là trời mưa thì đi vào lều hưởng thụ một chút.
Làm trò cười, có cơ hội hưởng thụ, ai nguyện ý dãi nắng dầm mưa?
Cùng lúc đó, cách sử dụng phấn ngứa và cần cân cá cũng từ chỗ phòng tuyến này lan truyền ra ngoài.
Năng lực sinh sôi của Ma tộc cực mạnh, trong đó Hỏa Ngư ma và Hồng vị ma là nhiều nhất. Ở chỗ rãnh luôn sẽ có một hai con Hỏa ngư ma và Hồng vị ma xuất hiện.
Vì vậy bọn họ dùng phấn ngứa nhìn Hồng vị ma bị ngứa lăn lộn khiêu vũ trên đất, dùng cần câu nhìn Hỏa ngư ma phun lửa độc biến thành pháo bông màu đỏ trên bầu trời, rồi rơi xuống tự giết mình.
Mọi người ngồi trên tháp mềm, đỉnh đầu là dù che nắng lớn, nhìn màn biểu diễn xa xa của Ma vật.
Phong cách thủ biên giới trở nên rất mode!
Phụ trách quản lý Ma vật cấp thấp của khu vực này là đám Ma tu cao cấp mới nhậm chức, hôm nay gặp trời mưa dầm, tầm mắt của phòng tuyến không được rõ ràng lắm, cho nên bọn chúng đồng loạt đi lên trên rãnh, định ở trong bóng tối quan sát thực lực phòng tuyến này một chút.
Sau đó bọn chúng lập tức thấy từng hàng dù đen lớn, dưới dù có người ngủ có người ngồi hoặc người ăn.
Đám Ma tu: ?
Kinh khủng như vậy!
Nhân tu và Yêu tu các ngươi cũng có thể thối nát đến trình độ như vậy sao?
Tiểu đội trừ ma sáu người lại ở biên cảnh Nhạn thành nửa tháng, mới được Nhạn thành đổi trở lại với lính biên phòng.
Lần này tu sĩ Nhân tộc khôi giáp đỏ nhiều lần kiếm chế được Ma tu Quy Nhất cảnh, giảm bớt thương vong của phòng tuyến, rốt cuộc cũng được miễn chuyện trừng phạt thu nạp và tổ chức biên chế, cũng được thay thế.
Trước khi chia tay, hắn ta còn cười vẫy tay với mọi người: "Các tiểu hữu ưu tú như vậy, nói không chừng ngày sau chúng ta còn có thể gặp lại nhau đó."
Mọi người đồng loạt vẫy tay, Hoa Hoa nghẹn ngào: "Tiền bối bảo trọng, nhất định phải nhớ kỹ bi thương bị người dùng ná chim bắn rớt của ngài!"
Kỷ Phù tiếp lời: "Đúng vậy, trước đó đã làm bạn với chuyện ná bắn chim, từ nay về sau phải làm người cho thật tốt."
Hai người Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cũng tràn đầy đồng cảm gật đầu, Thời Việt ở bên cạnh cũng gật đầu theo ca ca.
Linh Tu than thở: "Các ngươi đừng như vậy."
Nghe Linh Tu nói như vậy, tu sĩ Nhân tộc bị vạch trần lịch sử đen hơi an ủi một chút, hắn ta vui vẻ nhìn về phía Linh Tu.
Ai ngờ Linh Tu nhận lấy ánh mắt vui vẻ của hắn ta, nói ra câu tiếp theo ---
"Tiền bối đã triệt để hối cải, không làm người thí nghiệm ná chim nữa rồi."
Tu sĩ Nhân tộc: "..."
Hắn ta chậm rãi lộ ra nụ cười lúng túng nhưng không mất đi lễ phép, sau đó phất tay áo, không mang theo lưu luyến rời đi.
Tức giận!
Đám con nít xâu xa này, tốt nhất sau này đừng gặp lại nữa!
Kỷ Phù nhìn bóng người đi xa của tu sĩ Nhân tộc, còn có chút không ngừng được: "Ai, tiền bối đi rồi, cũng nên đến lượt chúng ta. Chẳng qua trước khi đi chúng ta nhanh đi Nhạn thành lĩnh thưởng, nhanh nhanh nhanh, đây chính là cơ hội nhổ lông dê của cái thành giàu có này đó! Cơ hội mất sẽ không trở lại đâu!"
Hoa Hoa giơ quả đấm, trực tiếp vui vẻ nói khẩu hiệu: "Nhổ lông dê! Nhổ lông dê!"
Vì vậy tiểu đội sáu người vừa cười vừa nói: "Nhổ lông dê, nhổ lông dê!"
Mấy tiểu đội trừ ma ở phía sau cũng đi theo gọi.
Trong lúc nhất thời, đội ngũ đến Nhạn thành nhổ lông dê nhanh chóng lớn mạnh.
Thị vệ hắc giáp Nhạn thành dẫn bọn họ rời đi vội tăng tốc độ đi về phía trước, bị dọa cho tay chân cũng run.
Kỷ Phù lộ nụ cười, tiến về phía trước, hỏi thăm thị vệ hắc giáp Nhạn thành: "Nhạn thành giàu có bậc nhất, khen thưởng sẽ không ít đi?"
Thị vệ hắc giáp Nhạn thành bắt đầu giữ yên lặng.
Ngu Tri Dao nhanh chóng a một tiếng, tiếp lời: "Đây là chuyện không thể nói sao?"
Thị vệ hắc giáp Nhạn thành: "..."
A! Tại sao muốn hỏi hắn ta?
Suy nghĩ của thành chủ, không phải những thị vệ nhỏ như bọn họ có thể biết được!
Hắn ta không đáp, mấy chục đôi mắt sau lưng nhìn chằm chằm vào hắn, làm cho cả người hắn ta đều tê dại.
Thị vệ hắc giáp Nhạn thành thấy không tránh thoát, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt nói: "Tất nhiên là có thể nói. Thành chủ tuyệt đối sẽ không bạc đãi các đạo hữu giúp đỡ Nhạn thành!"
Kỷ Phù vui vẻ nói: "Sảng khoái! Không hổ là thành chủ Nhạn thành! Lần này Ma vật tấn công nhiều vô số lần, đây không phải sẽ khen thưởng gấp đôi sao?"
Khẩu hiệu của mọi người ở sau lưng biến thành: "Khen thưởng gấp đôi, khen thưởng gấp đôi!"
Thị vệ hắc giáp Nhạn thành: "..."
Trời ạ, Thành chủ có danh xưng vắt cổ chày ra nước kia có phải sẽ cạo một lớp da của hắn ta hay không?
Hắn ta nơm nớm lo sợ dẫn một đám tiểu đội trừ ma hô to khẩu hiệu trở về trước phủ thành chủ, cũng đã suy nghĩ đến chuyện ngày sau không làm thị vệ hắc giáp Nhạn thành, thì sẽ trở về làm ruộng hay nuôi heo, còn có một đại gia đình cần phải nuôi nữa.