Theo sự kết thúc của chuyện khó bề phân biệt của Vân Sinh, mọi người tản đi, tổ cá mặn trở về viện mình nghỉ ngơi.
Nếu như theo lời của Đại Ma vương, Vân Sinh là một người vì tư lợi, tâm tư sâu thẳm, vậy thay đổi số mệnh của hai người bọn họ, nhất định có lợi cho hắn ta.
Nhưng vị này đã phi thăng rồi.
Lưu lại âm mưu quỷ kế gì đó ở Vân giới rốt cuộc có lợi ích gì cho hắn ta.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nghĩ không ra.
Cũng may tổ cá mặn nghĩ chỉ cần mình nghĩ không ra, phiền não sẽ không đuổi kịp thái độ của ta, trực tiếp lấy kính linh thông ra, chọn một đống đồ giao đến, chuẩn bị dùng đồ ăn ngon tiêu trừ buồn phiền.
Một lát sau, ăn xong một bữa ăn ngon, quả nhiên hai con cá mặn trở nên vui vẻ, lại tiếp tục nằm thẳng trong kỳ nghỉ vui sướng.
Kế hoạch dạy học nửa năm sau của Học phủ Thánh địa, theo thứ tự là tiên sinh giảng bài hai tháng và nhiệm vụ lịch luyện một tháng, sau đó một tháng giảng bài, một tháng nhiệm vụ lịch luyện.
Mà tháng cuối cùng sẽ tiến hành thi lý thuyết cuối năm, thống kế thành tích thi lý thuyết, sau đó tổng hợp điểm của nhiệm vụ lịch luyện, tiến hành xếp hạng.
Ba vị tu sĩ ở ba hàng đầu, sẽ nhận được thư đề cử của Học phủ Thánh địa, Tu sĩ mang theo thư đề cử này là có thể trở thành đệ tử của Vân Cảnh thánh địa.
Tu sĩ của Học phủ Thánh địa không có người nào là không muốn xếp vào ba hạng đầu, tất cả mọi người đều sôi sục chuẩn bị.
Mặc dù biết học phủ có rất nhiều thiên tài, cơ hội không lớn, nhưng tóm lại muốn thử một chút.
Bởi vì giác ngộ mà Ma vương cho, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cảm ngộ càng sâu hơn đối với cảnh giới Quy Nhất cảnh. Trước một tháng thi lý thuyết, hai người lại thành công đột phá đến cảnh giới Quy Nhất cảnh trung kỳ.
Thời Việt đi đến ma địa hấp thụ rất nhiều ma khí, cộng thêm cơ duyên giác ngộ, trở thành tu sĩ đột phá Quy Nhất cảnh thứ ba của Thiên Bảng.
Vượt qua Linh Tu.
Kỷ Phù cũng thành công đột phá Phá Hư cảnh hậu kỳ.
Linh Tu lui đến vị trí thứ tư trong Thiên Bảng, gặp phải bình cảnh của đột phá Phá Hư cảnh hậu kỳ.
Vì thế Đại Ma vương nằm trong Dưỡng hồn ngọc cười hắn ta: "Linh Tu ngươi nhìn đi, lúc ấy nếu ngươi nhận cơ duyên của ta, vào lúc này khẳng định cũng đã đột phá. Ngươi còn khăng khăng không nhận."
Trên mặt Linh Tu tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, hắn sờ mặt ngoài khối ngọc: "Vâng, cơ duyên tỷ tỷ cho thật lợi hại."
"Đáng tiếc bây giờ không thể cho ngươi." Thời Oánh đang là một luồng tinh phách trở mình, dịu dàng nói: "Đó là ma khí và tu vi cuối cùng của ta, là phần nhiều hơn một chút để lại cho ngươi đó."
Đại Ma vương cảm thấy tiếc nuối.
Linh Tu khẽ mỉm cười: "Cảm ơn tỷ tỷ. Vậy ta cố gắng tu luyện, đuổi kịp phần cơ duyên mà tỷ tỷ thiên vị cho ta."
Đại Ma vương gật đầu: "Linh Tu nhất định có thể.”
Linh Tu càng cười tươi hơn.
Loại cảm giác được người mình thích tin tưởng, hắn ta chưa bao giờ trải nghiệm qua.
"Được." Thiếu niên áo đen nói: "Tỷ, chúng ta cùng nhau.”
Đại Ma vương ừ một tiếng.
Hai người cuồng tu luyện bắt đầu tu luyện, đồng thời Linh Tu còn chuẩn bị cho kỳ thi thi lý thuyết sắp đến.
Hắn ta là đệ tử của Vân Cảnh thánh địa, cho dù hạng thi được ba hạng đầu, thư đề cử cũng sẽ tự động bỏ qua hắn, cho người ở sau hắn ta.
Chẳng qua Linh Tu là một người làm bất kỳ chuyện gì cũng muốn làm tốt nhất, cho nên vô cùng nghiêm túc chuẩn bị cho kỳ thi lý thuyết sắp đến.
Ngày thi lý thuyết từng bước đến gần, Hoa Hoa - học dở lý thuyết lại bắt đầu căng thẳng kêu rên.
Năm học thần cùng dạy kèm cho hắn ta, cũng không làm cho hắn ta giảm bớt lo lắng, Hoa Hoa căng thẳng đến mức suýt thả rùa lớn ra cầu phúc cho mình.
Kỷ Phù trấn an hắn ta: "Đừng hoảng hốt, cho dù thứ nhất đếm ngược, học kỳ năm sau vẫn sẽ học ở Thiên lâu."
Hoa Hoa: "..."
Nghe ta nói, cảm ơn ngươi. Bởi vì có ngươi, trái tim Hoa Hoa thật lạnh.
Thiếu niên áo hoa nửa sống nửa chết nằm trên bàn đá uốn éo cái mông, hu hu hai tiếng: "Được rồi, ta vẫn nên đi tìm rùa lớn thôi!"
"Đừng lo lắng." Ngu Tri Dao đè lại Hoa Hoa đang xao động, phân tích chiến thuật cho hắn ta: "Lần này trong nhiệm vụ lịch luyện chúng ta có được sáu mươi điểm, là điểm cao nhất trong các tiểu đội trừ ma. Lần này bảng xếp hạng là tổng hợp cả lý thuyết và thực hành.
Trước đó ta có chú ý đến điểm lịch luyện dán ở Phù Không lâu. Hai tiểu đội có hai Trị Liệu sư của lớp ngươi, điểm lịch luyện là hai mươi và ba mươi, không cao bằng chúng ta.
Hoa Hoa ngươi biết không? Chúng ta đang trên con đường chiến thắng! Thà trông cậy vào rùa lớn, không bằng chuẩn bị tốt thi lý thuyết, cố gắng lấy được hạng nhất!"
Hoa Hoa bối rối: "Ừ... Là như thế sao?"
Ngu Tri Dao khẳng định: "Đúng vậy!"
Hoa Hoa nhớ lại mấy con số mà Ngu Tri Dao nói, trong nháy mắt bị thuyết phục. Hắn ta đập một đập xuống bàn đá, hăng hái nói: "Tiểu Ngư nói không sai, không lấy được đệ nhất không phải Hoa Hoa tốt!"
Thời Việt lại dạy kém cho Hoa Hoa - lỗ hỗng của thi lý thuyết, thật sự có chút mệt mỏi.
Vì vậy hắn ta chống đầu, cố kích thích Hoa Hoa: "Sáu mươi điềm là gấp ha gấp ba hai người kia, nếu không lấy được hạng nhất, ai."
Cuối cùng từ "Ai" tràn đầy kích thích kia, hoàn toàn chọc giận Hoa Hoa. Nhiệt huyết xông thẳng lên đầu, thiếu niên áo hoa lại ngồi xuống, tiếp nhận dạy kèm ở học thần.
Thậm chí Đại Ma vương cũng tham gia.
Sáu người cùng nhau dạy kém cho hắn ta.
Cố gắng học thuộc lý thuyết.
Mà ví dụ thực tế thì dựa vào diễn dịch tình hình, để cho hắn ta nhớ câu trả lời.
Thật may bọn họ không ít người, kéo hai con cá mặn và Đại Ma vương cho đủ số lượng, cũng miễn cưỡng gom đủ được số người dùng diễn kịch tình huống để hắn ta dễ nhớ.
Cá mặn vô cùng không muốn, Đại Ma vương thì hoàn toàn ngược lại. Nàng ấy cười to ha ha, đối với chuyện này cảm thấy rất mới lạ, điên cuồng thêm cảnh, nói không ít lời kịch lộn xộn.
Ví dụ như "Tiểu Trị liệu sư, không muốn chết, thì giao Thuẫn tu của các ngươi ra, để cho Đại Ma vương ta làm áp trại phu nhân, ta sẽ tha mạng chó của ngươi."
Lại ví dụ như: "Nhiều nhóc con như vậy, Ma vương ta nên ăn ai trước? Trước hết ăn cái tên cằm thuẫn đầu tiên đi."
Sau đó sẽ phát ra tiếng cười quỷ dị.
Rõ ràng là bị các loại tiểu thuyết trong kính linh thông đầu độc lâu rồi.
Linh Tu bất đắc dĩ cười đóng kịch náo loạn với nàng ấy, diễn kịch dạy kèm cho Hoa Hoa thiếu chút nữa biến thành hiện trường đút cẩu lương.
Cũng may hai người đều vô cùng chuyên nghiệp cố gắng kéo lại hướng phát triển quỷ dị, không chỉ có thể rải cẩu lương, còn có thể để cho Hoa Hoa nghiêm túc học tập.
Đây chính là sự lợi hại của học thần.
Hoa Hoa vừa rung rưng ăn cẩu lương, vừa rơi lệ hăng hái học tập.
Ở trong góc hai con cá mặn lặng lẽ lười biếng, cầm tay nhau, Ngu Tri Dao còn trộm hôn mèo lớn mắc cỡ nữa.
Thi lý thuyết cuối năm, các tu sĩ đều chuẩn bị rất hăng hái, công việc giao đồ ăn của Phong chủ Kiếm Hoa phong cũng trở nên vô cùng đắt hàng, cuối cùng trả được một khoản nợ nhỏ.
Mọi người dạy kèm cho Hoa Hoa đến ngày thi lý thuyết, sau đó đồng loạt tiễn tên học dở này vào phòng thi.
Lúc đi vào Hoa Hao thiếu chút nữa khóc rồi.
Trưởng lão Thần Loan cung thần vậy, hơi run rẩy, lúc phát bài thi, nhìn đến tiểu bối Yêu tộc này của mình cũng thật sự bất đắc dĩ.
Những người còn lại của tiểu đội trừ ma Thiên Bảng đều bình tĩnh vào phòng thi, sau đó bình tĩnh đi ra.
Sau khi Hoa Hoa trở về, trực tiếp khóc lớn một trận với mọi người, khóc đến mức tê tâm liệt phế đứt ruột đứt gan.
"Hu hu hu, đều trúng đề hết rồi? Đều trúng hết rồi! Hoa Hoa ta có thể lấy được hạng nhất!"
Kỷ Phù đã thành thói quen với tên khóc nhè này, thâm trầm gật đầu với mọi ngươi: "Ta cảm thấy lần này hắn có thể được."
Ngu Tri Dao nhớ đến bộ dạng tự tin lần thi trước của Hoa Hoa, nghiêm túc gật đầu: "Ta cũng cảm thấy có thể."
Lạc Vân Dã bắt đầu phân tích: "Vậy thì nói nếu Hoa Hoa đi ra tự tin cười to, khả năng cao chính là rớt. Nhưng nếu như bây giờ, hắn có thể thành công."
Thời Việt: "Ca ca nói đúng!"
Linh Tu lên tiếng nói: "Cũng không khác gì lắm."
Đại Ma vương cảm thấy rất hứng thú với kỳ thi lý thuyết này của bọn họ, mới vừa rồi còn đang thảo luận đề thi với Linh Tu.
Vì vậy Đại Ma vương cũng cười ha ha, an ủi Hoa Hoa: "Đơn giản mà, đứng sợ"
Thiếu niên áo hoa tội nghiệp lau nước mắt, ừ một tiếng.
"Cảm ơn mọi người, cảm ơn tỷ tỷ, hu hu hu."
Mọi người vỗ vai của hắn ta, cười thành một đoàn.