Phòng tuyến biên giới Vân giới, gần như tụ tập các tinh anh của các tông môn, liều chết chống lại không để cho Ma tộc đột phá.
Mà Ma tộc xâm nhập vào nội địa, thì bị các tiểu đội trừ ma và các tán tu chủ động tụ họp thành đội đến tiêu diệt.
Một chùm máu tươi văng lên bầu trời, bên trong ánh lửa lan tràn, là tình cảnh ngươi chết ta sống.
Tiểu đội Thiên Bảng trừ ma đi theo con đường trên bảng đồ, đi qua từng chỗ một, cuối cùng đến địa điểm cuối cùng trong chuyến đi lần này, Thần Loan cung.
Bên ngoài Thần Loan cung, chỗ phòng thủ biên giới có một đường rãnh vừa rộng vừa sâu hơn cả Nhạn thành.
Tiểu đội trừ ma Thiên Bảng chạy đến được đệ tử nội môn của Thần Loan cung dẫn lên trước, đứng sau lưng một tiểu đội trừ ma khác, chuẩn bị thay thế vị trí.
Sau khi đệ tử kia dạy dò mấy câu, còn nghiêng đầu nhìn con nhím lông trắng giang tứ chi ngủ mê man trên tấm thuẫn.
Không biết có phải ảo giác của Ngu Tri Dao hay không, hình như ánh mắt của đệ tử này rất phức tạp, muốn nói lại thôi.
Chẳng qua cuối cùng đệ tử Thần Loan cung kia cũng không nói gì, vội vả rời đi.
Năm người cũng vội vàng chú ý đến phía trước.
Trước đó Thần Loan cung kịp thời điều động vô số đệ từ Nhạn thành và biên giới các nơi, cũng may có số lượng lớn đệ tử Vân Cảnh thánh địa chạy đến, mới không để cho phòng tuyến chỗ này sụp đổ.
Giờ phút này, vô số ma vật cấp thấp rậm rạp chằng chịt từ bên trong rãnh sâu xông đến, giống như từng trận sóng biển, trong đôi mắt đỏ tươi tràn đầy cừu hận.
Dẫn đầu xông đến là một đợt sóng màu đỏ, là Hỏa ngư ma mà mọi người hiểu rõ.
Chỉ thấy mới vừa rồi mỗi tiểu đội còn bày trận cầm đao hoặc kiếm đợi chờ, lúc này nhanh chóng thu hồi vũ khí, lấy ra một cần câu cá thật dài.
Bắt đầu câu cá. jpg.
Từng hàng người thuần thục câu cá cùng với pháo hoa đùng đùng giữa không trung, làm cho tiểu đội năm người chuẩn bị thay thế vị trí trầm mặc.
Trận thứ hai chính là Hồng vị ma quen thuộc.
Mọi người ở phía trước thu hồi cần câu cá, sau đó dựa theo phương pháp học được ở Nhạn thành, bắt chước bắn tên có chưa phấn ngứa, rồi sau đó năm người lại nhìn thấy bộ dạng run rẩy lăn lộn của một đám Hồng vị ma.
Nhìn những con nhím đỏ rực kia run rẩy tứ chí, tiểu đội năm người vô cùng ăn ý nghĩ đến con nhím lông trắng đang ngủ đột phá trên tấm thuẫn kia,.
Năm người quay đầu lại, trực tiếp mắt to trừng mắt nhỏ với ba người trung niên không biết đến lúc nào.
Ba vị trung niên cũng không cảm thấy lúng túng, tiếp tục nhìn về phía con nhím lông trắng, rốt cuộc phát ra tiếng: "Là nhóc con này, không sai."
"Đúng đúng đúng vậy, là Bạch Tống."
“Nhìn gai trắng cả người vô cùng cứng rắn, nhất định là nhóc đó!”
Bị mọi người nghị luận mấy câu, nhím lông trắng nằm trên tấm thuẫn mới giật giật, còn chưa mở mắt đã kích động hô một tiếng: "Hì hì, ta đột phá rồi! Thiên tài Trị liệu sư Minh Tâm cảnh hậu kỳ!"
Hoa Hoa vui vẻ mở mắt ra, lúc muốn làm mọi người kinh diễm, lại đối mặt với ba cặp mắt sáng ngời
Nó giật thân thể, cục gai trắng lập tức lăn từ trên thấm thuẫn xuống.
Hoa Hoa vội vàng biến thành hình người, bày ra bộ dạng dạng học sinh tiểu học ngoan ngoãn: "Mấy thúc bá khỏe ạ."
Mấy vị trung niên nở nụ cười thân thiện, vô cùng hòa ái gật đầu một cái.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã liếc nhìn nhau, mấy vị này đến mà không có tiếng động nào, tu vi làm cho bọn họ không nhìn thấu, là thúc bá của Hoa Hoa?
Người trung niên đứng trước nhất sờ đầu Hoa Hoa: "Bạch Tống, không tệ không tệ, nếu cha ngươi nhìn thấy, nhất định sẽ rất vui vẻ."
"Xem ra cha ngươi đưa ngươi đến Học phủ Thánh địa là đúng đắn." Vị trung niên phía sau cười hì hì: "Mai sau ta cũng đưa thằng nhóc thối nhà ta đến học phủ."
"Được rồi được rồi, chúng ta đều biết nhóc Bạch Tống có tiền đồ, vẫn là nhanh chóng đi về, để tránh mấy đứa nhóc này không được tự nhiên." Người trung niên vuốt râu trắng như tuyết của mình, cười híp mắt nói: "Bạch Tống, ngươi ở chỗ này phải chăm sóc mình, không nên cậy mạnh. Thúc bá phải đi rồi."
Hoa Hoa dùng sức gật đầu.
Đợi người đều đi rồi, lúc này Hoa Hoa mới thở ra một hơi: "Cũng may người đến không phải là cha ta."
Người trung niên râu quai nón tuấn mỹ lẫn vào trong hàng đệ tử, nghe được lời này, gân xanh trên trán hơi giật.
Hoa Hoa lại nói tiếp: "Được rồi, nếu cha ta đến, ông ấy cũng chỉ biết mắng ta."
Gân xanh trên trán của trung niên râu quai nón tuấn mỹ lại nhảy nhanh hơn.
Còn không chờ Hoa Hoa tiếp tục than phiền, phía trước từng đợt sóng Hỏa cự ma hung hăng đụng vào phòng tuyến biên giới.
Hỏa cự ma giống như một cột điện màu đỏ, ngọn lửa quanh thân không bao giờ tắt, lại bởi vì lực lượng cường đại, để cho các tu sĩ bị thương không nhẹ.
Đội ngũ phía trước của tiểu đội trừ ma Thiên Bảng suýt chút nữa bị đánh vỡ, Thuẫn tu ở trước nhất bị thương, lần này vì che chở cho mọi người trong tiểu đội, thương thế lại càng nặng.
"Đại ca, chúng ta lui ra trước đi!"
Thuẫn tu kia ho ra máu, do dự hai hơi thở, quả quyết dẫn đội ngũ lui về phía sau. Người này không có trở về chỗ chữa trị, trái lại sau khi chờ tiểu đội trừ ma Thiên Bảng đi lên, lập tức lui về phía sau xếp bằng trên đất, dùng mấy viên đan dược trị thương, nhanh chóng khôi phục linh khí, mới có thể giết càng nhiều Ma tộc.
Rất nhiều tu sĩ cũng làm như vậy, từng người đều tranh thủ từng giây từng phút khôi phục linh khí.
Hoa Hoa xoay người lại ném cho cho bọn họ một thuật trị liệu cao cấp, lúc trị liệu gần xong, thì sắc mặt nghiêm túc, đi lên ứng chiến với năm đồng bạn của mình.
Linh Tu ở chính giữa giơ Thanh Sơn thuẫn lên, bảo vệ tốt mọi người ở sau lưng. Ngu Tri Dao cầm kiếm, Thời Việt cầm ra thanh linh khí trường đao mà trước đó Ngu Tri Dao cho mình, hai người đứng ở hai bên của Linh Tu.
Phía sau là Lạc Vân Dã cầm Phù bút màu vàng và Kỷ Phù ôm Phục ma cầm.
Phía sau cùng chính là Hoa Hoa Trị Liệu sư.
Sau khi một làn sóng ma vật tấn công đến, sức mạnh của đội trừ ma này được thể hiện một cách mạnh mẽ.
Ngu Tri Dao và Thời Việt ở trước mặt chém giết ma vật như xắc rau, ở phía sau phù ấn màu vàng và tiếng đàn vô hình giết chết địch nhân ở phía trước.
Chẳng qua mọi người vẫn cố ý đè thấp tu vi, để tránh cho bị vô số Ma tộc tu vi cao bao vây. Chỉ giải quyết Ma tu đánh đến, trợ giúp người xung quanh.
Tiểu đội trừ ma Thiên Bảng kiên trì từng vòng như vậy, vị trí xung quanh không biết đã có bao nhiêu tiểu đội trừ ma thay thế, bọn họ vẫn đứng ở chỗ đó.
Mặc dù thực lực biểu hiện ra không đến mức quá sáng chói, nhưng nổi bậc trong vô số tiểu đội trừ ma.
Cho đến khi gần rạng sáng lúc đổi phòng thủ nghỉ ngơi, tiểu đội trừ ma Thiên Bảng mới lui xuống, đi tới chỗ nghỉ ngơi phía sau, dọn ra mấy cái ghế nằm trên nhẫn trữ vật, vô cùng mệt mỏi nằm xuống, mệt mỏi đến mức không có sức xử lý vết máu trên người.
Sau khi trận Ma tộc công kích toàn diện xảy ra, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã vẫn luôn chém giết ma vật, thậm chí không có cách nào nghỉ ngơi thật tốt. Giờ phút này hai người xuống ghế nằm, buồn ngủ đến mức mới một hơi thở đã trực tiếp ngủ say.
Trừ Hoa Hoa được ngủ mấy ngày, những người còn lại cũng không tốt hơn bao nhiêu, ngay cả Thời Việt là ma long thuần chủng liên tục mấy ngày không được nghỉ ngơi tử tế cũng có chút không nhịn được.
Dưới ánh sáng xen lẫn của ánh trăng và màu vàng của Thiên Bảng, mọi người đều chìm vào giấc ngủ sâu.
Hoa Hoa cho mỗi người một thuật thanh tẩy, lại trị liệu cho bọn họ, chữa trị vết thương to nhỏ trên người năm người.