Thiếu niên áo hoa bận rộn đi qua đi lại mấy cái ghế nằm, giống như một con ong mật chăm chỉ.
Đón ánh trăng, có hai trung niên đứng ở xa nhìn về phía chỗ nghỉ ngơi của tiểu đội trừ ma trên Thiên Bảng.
Người trung niên để râu quai nón tuấn mỹ sờ chòm râu của mình: "Yêu vương đại nhân, Bạch Tống nhà ta đi đến Học phủ Thánh địa một năm cũng đã xem như không tệ đi."
"Quả thật không tệ." Chưỡng quỹ Bạch Hạc tằng hắng một cái, rồi sau đó gật đầu: "Mười tám tuổi tu vi Minh Tâm cảnh hậu kỳ, nếu ra đời sớm mấy năm, có thể tranh một vị trí trên Thiên Bảng."
Người trung niên râu quai nón nhìn Thiên Bảng màu vàng xa xa trên chân trời, cảm thán một tiếng: "Ta không trông mong thằng nhóc này có thể có tên trên Thiên Bảng. Lấy bản lĩnh trị liệu của nó, cho dù có tên, cũng không giữ được. vẫn là bình an sống mới tốt."
"Bình an còn sống, những lời này nói ra thì rất tùy tiện, nhưng làm được thì dễ sao?" Chưỡng quỹ Bạch Hạc mỉm cười: "Chỉ có thể hy vọng sau khi Vân giới hòa bình, mới có thể thực hiện được nguyện vọng này."
Người trung niên râu quai nón trầm tư một chốc lát, lại hơi liếc mắt nhìn chỗ nghỉ ngơi có mấy cái ghế nằm, không đành lòng nói: "Yêu vương đại nhâu, thật sự phải làm như vậy sao?"
Chưởng quỹ Bạch Hạc than thở: "Trách nhiệm làm cho Vân giới hòa bình vẫn phải có người đến gánh vác. Ta cho rằng là tiền bối Vân Sinh, nhưng tiền bối Vân Sinh cũng chỉ ngăn cản một đoạn thời gian. Sau khi tiền bối Vân Sinh rời đi, chúng ta đã cố gắng, nhưng chúng ta thất bại.”
“Hai đứa bé kia, là người mang lại hòa mình mà trước khi đi tiền bối Vân Sinh thôi diễn ra. Vì Vân giới, chúng ta nhất định phải làm theo lời dặn dò của tiền vối Vân Sinh, ma luyện bọn họ.”
“Đây là con đường phải đi!"
Người trung niên râu quai nói: "Ta đã biết."
"Người mang Thiên mệnh sẽ không tùy tiện chết như vậy, chỉ có thể không ngừng đột phá bên trong nguy hiểm."
Chưởng quỹ Bạch Hạc nói: "Cứ tiến hành theo quyết định lúc trước đi."
Người trung niên râu quai nón nghiêm túc gật đầu.
Tiểu đội trừ ma Thiên Bảng ngủ một giấc đến gần tối, lúc tỉnh lại, Thiên Bảng trên bầu trời phát ra ánh sáng rực rỡ, từng khen tưởng bay đến chỗ năm người.
Lúc năm người buồn ngủ mơ màng, đều theo bản năng nắm chặt tay lại.
Chẳng qua trong khoảng khắc đó, năm người nghĩ đến chuyện mỗi tháng Thiên Bảng sẽ công bố vị trí, trong đầu xuất hiện hai chữ vô cùng to --
Xong rồi!
"Khen thưởng tháng này của Thiên Bảng đã phát xong."
Giọng nói hùng hậu của Thiên Bảng vang lên khắp Vân giới, đồng thời trên Thiên Bảng xán lạn, ngòi bút đen đang từ từ đổi vị trí của mỗi một người trên Thiên Bảng.
Các nơi trong Vân giới mặc kệ là Nhân tộc và Ma tộc, tất cả đều chú ý đến thay đổi của Thiên Bảng.
Thế công của hai bên cũng yếu đi.
Từng nét bút của Thiên Bảng ầm ầm rơi xuống, trầm giọng công nố: "Vị trí thứ năm, Kỷ Phù, biên giới Thần Loan cung."
Các Ma tu cao cấp phụ trách đánh chiếm Thần Loan cung đều nghiêm túc, lập tức đưa tin cho đại nhân phía trên muốn càng nhiều binh lực hơn.
Theo từng nét mực rơi xuống, giọng nói của Thiên Bảng tiếp tục vang lên: "Vị trí thứ tư, Linh Tu, biên giới Thần Loan cung."
Vẻ mặt của các Ma tu cao cấp ngày càng kích động, tiếp tục đưa tin, thậm chí còn lấy kính linh thông ra, tiến vào bên trong bảng "Nhân Ma tu hội", thông qua đề tài riêng gọi bạn tốt từ các nơi đến đây giết Nhân tộc Thiên Bảng.
Thiên Bảng tiếp tục thông báo: "Vị trí thứ ba, Thời Việt, biên giới Thần Loan cung."
Đám Ma tu cấp cao đang gửi tin tức trên kính linh thông: ?!"
Tiểu điện hạ?
Tiểu điện hạ lại ở chỗ này, xem ra đã hoàn toàn trà trộn vào Yêu tộc Nhân tộc.
Phải trong ứng ngoài hợp với tiểu điện hạ, nhất định phải trợ giúp giết hai tu sũ Nhân tộc Thiên Bảng, để cho Ma tộc có người được xuất hiện trên Thiên Bảng.
Lần này không chỉ các Ma tu cao cấp bị kích động, ngay cả Ma tu Thiên Nhân cảnh đang ở biên giới của Vân Cảnh thánh địa cũng ngẩng đầu lên.
Khuôn mặt của ông ta tái nhợt, nhẹ nhàng xoay nhẫn long văn trên ngón tay, con ngươi màu nhạt thoáng qua một tia sáng. Một giây sau, ông ta giơ tay lên nói: "Lui."
Đám Ma tu cao cấp đang chỉ huy ma vật tất công mãnh liệt còn chưa kịp hạ lệnh, Phong chủ Kiếm Hoa phong cũng là Thiên Nhân cảnh lập tức ra tay, một kiếm chém chết một mảng lớn ma vật.
Ma tu Thiên Nhân cảnh hơi thay đổi sắc mặt: "Kiếm Hoa, ngươi lại dám ra tay!"
"Ta nhổ vào! Vì sao lão tử không dám ra tay?" Phong chủ Kiếm Hoa phong nâng kiếm, mũi kiếm thoáng qua ánh sáng lạnh lẽo, chỉ vào đối phương: "Lão rùa đen co đầu rụt cổ, hôm nay muốn đi, có bản lĩnh thì trước tiên bước qua thi thể Kiếm Hoa ta!"
Giờ phút này, Thiên Bảng đã nói đến vị trí của Lạc Vân Dã, sau đó nét bút cuối cùng của Thiên Bảng rơi xuống, tiếng nói ầm ầm vang lên khắp Vân giới: “Vị trí thứ nhất, Ngu Tri Dao, biên giới Thần Loan cung!"
Sau khi chữ cuối cùng của Thiên Bảng rơi xuống, các tu sĩ của biên cảnh Vân Cảnh thánh địa trực tiếp tiến phản công, ý đồ muốn giết chết càng nhiều ma vật hơn.
Ma tu Thiên Nhân cảnh ở địa vị cao nhiều năm, đã lâu không có người nào dám nói với mình như vậy. Lúc đầu ông ta còn vì bị làm nhục mà vẻ mặt khó coi, lúc này chỉ lạnh lùng nhìn Phong chủ Kiếm Hoa phong, nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời quả quyết giơ tay lên, hét lớn: "Lui!"
Phong chủ Kiếm Hoa phong nhanh chóng đuổi theo, muốn giữ lại Ma tu Thiên Nhân cảnh này.
Tốc độ của Kiếm tu luôn nhanh, công kích mạnh, Phong chủ Kiếm Hoa phong lại là người xuất sắc trong số đó. Cho dù tu vi của Ma tu Thiên Nhân cảnh có hơi cao hơn ông ấy, nhưng tốc độ nhanh đến mức đã biến thành tàn ảnh, cho nên chỉ cần bị thanh kiếm của Phong chủ Kiếm Hoa phong dây dưa, trong thời gian ngắn cũng khó thoát thân.
Đối mặt với loại kiêm tu cầm kiếm là đánh không muốn sống như Phong chủ Kiếm Hoa phong, Ma tu Thiên Nhân cảnh cũng không khỏi phải né tránh mũi nhọn.
Ở mặt đất các tu sĩ cũng cố gắng hết sức phản công, muốn kéo theo những Ma tộc này. Nhưng có Ma tu cao cấp bày mưu tính kế, những ma vật đồng nghìn nghịt này rất nhanh rút đi như thủy triều, lại lui về bên trong rãnh sâu.
Tình huống vô số ma vật rút lui, cũng xảy các nơi phòng tuyến của biên giới Thần Loan cung
Các tu sĩ chặt chẽ phòng thủ các nơi của biên giới không chỉ không buông lỏng, trái lại không lòng còn nặng trĩu.
Tu sĩ tu vi cao các nơi để lại đủ người phòng thủ ở biên giới, sau đó dẫn các tu sĩ còn lại nhanh chóng đi đến biên giới Thần Loan cung.
Phi thuyền màu trắng thật to của Vân Cảnh thánh địa cũng nhanh chóng đi đến.
Biên giới Thần Loan cung.
Năm người đang ở chỗ nghỉ ngơi nắm khen thưởng hoàn toàn đã trầm mặc rồi.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nhìn nhau, giống như hai con cá mặn đã mất đi hi vọng, đồng loạt ngồi phịch xuống ghế nằm ngay cả động cũng lười động.
Lúc ở Vân thành, bọn họ còn định trước khi Thiên Bảng công bố sẽ trở về Học phủ Thánh địa.
Hôm nay Ma tộc công kích toàn điện, mọi người không nghỉ ngơi mấy ngày mấy đêm, không có người nào nhớ đến ngày Thiên Bảng công bố.
"Chết rồi chết rồi!" Kỷ Phù cất xong khen thưởng, vỗ trán, rút Phục ma cầm ra: "Xong rồi, giờ phút quan trọng này lại công bố, là muốn giết chết Thần Loan cung mà!"
Sắc mặt Linh Tu âm trầm, hắn ta ngồi dậy lấy tấm thuẫn ra: "Chuyện này là do chúng ta khơi ra, hôm nay Ma tộc biết tu sĩ trên Thiên Bảng tề tụ ở chỗ này, biên giới của Thần Loan cung nhất định rơi vào nguy cơ.
"Chỉ có thể chiến thôi." Ngu Tri Dao than thở một tiếng, nàng nằm thằng đơ không giãy giụa nữa, tay phải gọi Thần Hỏa kiếm màu đỏ thẫm ra: "Không biết chúng ta còn có thể thấy được mặt trời ngày mai hay không."*