Lạc Vân Dã lấy phù bút màu vàng ra, lại lấy số lượng lớn phù triện diệt ma vẽ khi ở trong kính trừ ma, lấy tư thái nửa ôm từ sau lưng, toàn bộ treo hết phù triện này lên bên hông Ngu Tri Dao.
Hắn tiến lên nghiêm túc nói nhỏ: "Vận may của Tiểu Ngư tốt như vậy, nhất định có thể chuyển nguy thành an. Chúng ta còn phải cùng nhau nhiều lần ngắm mặt trời mọc mặt trời lặn."
Ngu Tri Dao quay đầu lại hôn hắn một cái: "Cho Tiểu Vân cọ vận may tốt, để cho Tiểu Vân cũng gặp dữ hóa lành, không cần bị thương, có thể chuyển nguy thành an."
Thiếu nữ nói xong còn xoay người dùng sức ôm chặc lấy hắn: "Phải cho Tiểu Vân thật nhiều vận may."
Lạc Vân Dã cười cong mắt, đôi mắt sáng ngời bị hàng lông mi dài che khuất, hắn cũng ôm chặt thiếu nữ vào lòng, cười nói: "Được."
"Ta cũng muốn cọ ta cũng muốn cọ." Hoa Hoa vô cùng hưng phấn chạy chậm đến, đồng thời còn không quên lôi kéo Thời Việt: "Ta và Tiểu Vũ đều muốn cọ may mắn. Bốn người chúng ta không phải là tu sĩ Thiên Bảng, nên sống nương tựa lẫn nhau, hu hu, vẫn là ở chỗ này tương đội an toàn.”
Linh Tu nắm chặt tấm thuẫn hơi nghẹn họng, vẻ mặt phức tạp nhìn Hoa Hoa đang kéo Ma tu Thiên Bảng đến gần hai tu sĩ Nhân tộc thần bí nhất của Thiên Bảng.
Đây được gọi là tương đối an toàn sao?
Kỷ Phù đặt quyển sổ nhỏ lên Phục ma cầm, lắc đầu chật chật hai tiếng, trong mắt đều là than thở về chỉ sổ thông minh vô cực của Hoa Hoa.
Hoa Hoa không chỉ không phát hiện có chỗ nào không đúng, còn vô cùng vui vẻ đi xung quanh Ngu Tri Dao, nói cho đẹp là cọ may mắn.
Tổ ba người Thiên Bảng còn nguy hiểm hơn hai người kia, hơi cứng đờ người, Ngu Tri Dao ho nhẹ một tiếng, quay người lại dùng sức vỗ lên vai Hoa Hoa: "May mắn, cho ngươi cho ngươi."
Hoa Hoa cọ được may mắn ở khoảng cách gần, không ngừng cười hì hì. Mình cọ rồi còn không quên gọi Linh Tu và Kỷ Phù theo: "Nhanh đến đây nhanh đến đây, nhanh đến cọ vận may tốt của Tiểu Ngư, đỡ cho sau này xui xẻo bị Ma tu bắt được."
Linh Tu và Kỷ Phù cũng đi theo đến.
Hai người mang tính tượng trưng đụng vào bàn tay của Ngu Tri Dao.
Linh Tu thả tay xuống, tỉnh bơ liếc nhìn Thời Việt, cố ý ám chỉ nói: "Đại chiến lần này, hy vọng mọi người đều có thể giao phó sau lưng của mình ra."
Hoa Hoa còn tưởng rằn hắn ta đang chỉ trích hành động mới vừa rồi của mình, lập tức giậm chân nói: "Linh Tu, sao Hoa Hoa ta có thể bỏ rơi đồng bạn là ngươi chứ! Yên tâm đi, có thiên tài Trị Liệu sư ta đây, dù các ngươi có bị thương nặng hơn nữa, ta cũng có thể cứu sống các ngươi.”
Thời Việt vẫn luôn yên lặng cho ra đáp án: "Ta sẽ là sau lưng của ca ca."
Đôi mắt trong suốt của Linh Tu hơi suy nghĩ sâu xa, gật đầu một cái.
Những lời này cho thấy có Tiểu Vân, Thời Việt sẽ không trở thành địch của bọn họ.
Nếu không trong đội có một vị Ma tu mang họ hoàng tộc của Ma vương cung đột nhiên phản bội, sợ rằng bọn họ xong đời rồi.
"Đi thôi." Linh Tu giơ Thanh sơn thuẫn, quay đầu nheo mắt nhìn vô số ma vật đi ra từ trong rãnh sâu hút xa xa.
Vì vậy, tiểu đội trừ ma Thiên Bảng bắt đầu một vòng chiến mới trong phòng tuyến.
Từ sau khi Thiên Bảng công bố địa điểm của năm người trên Thiên Bảng, vô số Ma tu trên các nơi biên giới đều từ lòng đất chạy đến biên giới Thần Loan cung.
Mà ma vật tất công đường biên giới của Thần Loan cung, ngày càng mạnh hơn trước đây, hình như là đang muốn lấy tư thái hủy diệt tấn công biên giới.
Thực lực ma vật đánh vào phòng tuyến cũng càng mạnh mẽ.
Áp lực của các tu sĩ canh phong biên giới đột nhiên tăng lên.
Chỉ một ngày, các Ma tu cao cấp đã tổ chức từng đội Ma tu ngân giáp có thực lực mạnh mẽ, nhong chóng xung phong về phía trước, muốn tàn sát nhiều Nhân tộc hơn.
Nếu trong lúc vô tình có thể giết chết tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng không kịp phản ứng, vậy có thể tranh công với đại nhân!
Chỗ mà đội ngân giáp lướt qua, nhưng hàng Nhân tộc Yêu tộc ngã xuống, trong nháy mắt lại có nhiều tiểu đội thay vào.
Mặc dù tu vi của tiểu đội trừ ma Thiên Bảng không bắt mắt, nhưng trừ những tiểu đội đứng đầu Vân giới ra, bọn họ kiên trì lâu nhất.
Sáu người trừ tiêu hao hết linh khí cũng với mệt mỏi thỉnh thoảng lui về phía sau nghỉ ngơi chốc lát ra, gần như đều không rời chỗ phòng tuyến.
Dù có khiêm tốn, nhưng lại đánh lâu như vậy, tiểu đội trừ ma này trực tiếp bị Ma tu chú ý đến.
Hậu quả bị Ma tu chú ý đến chính là phải một tiểu đội Ma tu toàn là Quy Nhất cảnh cứng đối cứng với bọn họ.
Mặc dù có Hoa Hoa, đệ tử Thần Loan cung sẽ vô tình hay cố ý bảo vệ bao họ ở trung tâm. Nhưng đối mặt là sáu Ma tu ngân giáp tu vi Quy Nhất cảnh, các đệ tử ở phía sau muốn giúp đỡ cũng vô cùng tốn sức.
Thanh Sơn thuẫn của Linh Tu đã tràn đầy vết máu, hắn dùng sức chặn thế công ở phía trước, khóe miệng tràn ra vết máu.
Ngu Tri Dao nắm chặt trường kiếm màu đỏ, còn chưa bùng nổ tu vi, Dưỡng hồn ngọc trong ngực Linh Tu đã lặng lẽ tản ra một luồng ma khí màu đen.
Tuy ma khí kia lặng lẽ lan từ dưới mặt đất, nhưng cũng làm cho tổ đội ngân giáp Quy Nhất cảnh kinh hãi.
Luồng khí tức áp chế huyết mạch này...
Là tiểu điện hạ!
Tiểu đội Ma tu ngâp giáp đồng loạt nhìn nhau, lúc nhìn về Linh Tu trong mắt tràn đầy kính sợ.
Mặc dù không biết tại sao tiểu điện hạ lại ngụy trang thành Thuẫn tu của Nhân tộc, nhưng ma khí này nhất định là tiểu điện hạ!
Hôm nay tiểu điện hạ lẫn vào nội bộ của Nhân tộc, không lộ bộ mặt thật trở về Ma tộc, nhất định có đại kế của mình, bọn họ tuyệt đối không thể kéo chân sau của tiểu điện hạ được!
Hơn nữa tiểu điện hạ ngụy trang giỏi như vậy, suýt chút nữa bọn họ cũng bị lừa, vậy đám cấp dưới như bọn họ cũng không thể để bị thua kém được,
Vì vậy từ đội trưởng của tiểu đội ngâp giáp, Ngu Tri Dao chỉ kiếm qua, còn chưa đánh ra bất kỳ kiếm chiêu nào, vị đội trưởng ngân giáp đã nhanh chóng lui về phía sau mấy bước.
Chỉ thấy Ma tu này dùng sức che ngực, sắc mặt tái nhợt thở dốc: "Giỏi lắm, thật là kiếm khí mạnh!"
Ngu Tri Dao còn chưa động đến kiếm: ?
Không phải chứ, còn có người ép buộc giả thành người bị đụng?
Ở bên cạnh Linh Tu, Thời Việt mới chuyển cổ tay, cầm chặt đao, đội phó ngân giáp đã hô lên một tiếng, lảo đảo quỳ xuống một chân trước mặt Linh Tu: "Gõ núi chấn hổ! Giỏi lắm, đao ý thật mạnh..."
Thời Việt: ?
Cổ phù bút của Lạc Vân Dã mới ở trên không trung vẽ ra một đạo phù ấn màu vàng, hai vị Ma tu ngân giáp trước mặt đã nhanh chóng tranh nhau lui té về phía sau: "Đạo phù ấn này lại kinh khủng như vậy!"
Động tác té xuống của vị Ma tu phía sau hơi chậm một chút, nhưng cực kỳ thông minh nói tiếp một câu: "Một nét có thể làm bị thương hai người!”
Lạc Vân Dã: ?
Kỷ Phù gảy dây đàn, còn chưa sử dụng tuyệt kỹ, phía trước đã liên tiếp vang lên hai tiếng ầm: "Đây... Giỏi lắm... cầm kỹ thật mạnh!"
Kỷ Phù hoàn toàn còn chưa sử dụng cầm kỹ: ?
Đội trưởng Ma tu ngân giáp dẫn đầu lên tiếng: "Đội Nhân tu này lại lợi hại như thế, chạy nhanh!?"
Ma tu trong tiểu đội phụ họa liên tục: "Chạy nhanh chạy nhanh!"
Sau đó một đội Ma tu chợt trượt té quỳ xuống trước mặt tiểu điện hạ sau đó nhanh chóng bỏ trốn.
Tiểu đội trừ ma Thiên Bảng: "..."
Không phải chứ, xem như các ngươi là người giả thành bị đụng, nhưng có thể làm cho giống chút không?
Ai cũng biết các ngươi là giả thành người bị đụng đó!
Trong quá trình bỏ trốn, tiểu đội ngân giáp bị chê kỹ thuật diễn, vẫn còn không ngừng khen ngợi kỹ thuật diễn của nhau: "Phản ứng của đội trưởng thật nhanh, động tác ngụy trang mới vừa rồi ngay cả ta cũng tin, không hổ là đội trưởng!"