Ở trong kính Linh thông dẫn dắt tiết tấu xong, lại chuẩn bị xong công việc, một đám người cùng Thời Việt đi tìm lão nhân tóc trắng nói rõ lý do.
Lão nhân tóc trắng ở ngay trước mặt bọn họ, thả ra một con bồ câu đưa thư do ma khí biến thành bay ra ngoài. Sau khi đợi một hồi, con bồ câu đưa thư kia bay về, ông ấy quả nhiên là cười híp mắt gật đầu đáp ứng.
Đám cá mặn phá phách này hoàn toàn gây khó dễ cho Thời Diễm.
Thời Diễm không thể để cho bọn họ chết ngay bây giờ, chỉ đành phải cố gắng phối hợp đừng để mấy đứa phá hoại này dính đến mình.
Ma tu Thiên Nhân cảnh, trước mắt mà nói, là thứ bọn họ không ngăn cản nổi, cho nên Thời Diễm sẽ che chở bọn họ.
Ngu Tri Dao lợi dụng điểm bảo vệ này của Ma vương, tiếp tục ở bên trong Bạch phủ vui sướng lười biếng, hơn nữa còn thu được một đống bảo bối mà Ma tu tặng.
Phủ đệ của tiểu điện hạ không phải là người nào cũng có thể bước vào, cho nên đa số Ma tu chỉ có thể nhờ người đưa bảo bối vào, chỉ để an ủi tiểu điện hạ một chút.
Đội trưởng của tiểu đội Ma tu Ngân giáp Quy Nhất Cảnh này xuất thân là ma tướng, tổ tiên cũng đều là ma tướng tiếng tăm lừng lẫy, như vậy mới có thể dẫn năm vị đồng đội trong tiểu đội tiến vào thăm Thời Việt.
Lão nhân tóc trắng vì đề phòng chuyện này bị vạch trần, không chỉ làm pháp thuật trên người Thời Việt, cũng sớm thay đổi mặt mũi và trang phục của năm người Ngu Tri Dao.
Mọi người còn chia nhau thân phận phù hợp.
Ngu Tri Dao là quản sự trong phủ, còn ba người thiếu niên là thị vệ bên cạnh tiểu điện hạ trong phủ, Kỷ Phù là thị nữ chăm sóc tiểu điện hạ.
Sáu vị Ma tu sắc mặt ngưng trọng được lão nhân đưa vào, trong chốc lát, hốc mắt liền ửng đỏ đi ra.
Đội trưởng Ngân giáp dẫn đầu lắc đầu một cái: "Tiểu điện hạ thật sự là bị tên Ma tu ngu xuẩn và đám tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng ác độc kia hại gần chết!"
Hắn ta nhìn thấy Ngu Tri Dao ở đối diện, tròng mắt ngấn lệ hơi sáng lên, vội vàng tiến lên nói: "Là ngài sao? Ngài chính là người quản sự đăng chân tướng trên kính Linh thông! Cảm ơn ngài, nếu không phải ngài kịp thời nói ra chân tướng, tiểu điện hạ còn không biết phải chịu sự suy đoán của những Ma tu khác như thế nào?"
Ngu Tri Dao tự nhiên nhận ra được đám người này chính là nhóm Ma tu Ngân giáp Quy Nhất Cảnh đã cùng bọn họ giao thủ, nàng gật đầu một cái, giọng cũng biến thành khàn khàn có vẻ thành thục: "Là ta. Không biết ngài là?"
"Ta chính là người có tên Thân hình tướng mạo tuyệt đỉnh đó!"
"Ta là Đã tìm được đạo hữu ma thỏ chớ quấy rầy!"
...
Sáu người lần lượt nói ra id của mình, Ngu Tri Dao suýt nữa không kìm được mà bật cười.
Thì ra là đám "thủy quân" không được trả tiền này.
Ngu Tri Dao bởi vì nhịn cười, không thể không ho khan hai tiếng, rồi sau đó rũ mắt khoan thai thở dài: "Cảm ơn các vị tới hỏi thăm sức khỏe của tiểu điện hạ. Lần này tiểu điện hạ bị thương nặng, tất cả là bởi vì ngày đó Nhân tộc Thiên Bảng..."
"Lời ấy của quản sự sai rồi!" Đội trưởng Ma tu Ngân giáp nói thẳng: "Chuyện này cũng là trách tên Ma tu ngu xuẩn kia! Nếu không thì bốn vị tu sĩ Nhân tộc Thiên Bảng đã sớm bị Ma tộc ta bắt được, tháo thành tám khối!"
Đội phó tướng mạo tuyệt đỉnh hùa theo: "Đúng vậy đúng vậy. Rõ ràng là Ma tu ngu xuẩn hại tiểu điện hạ!"
Đám đồng đội cũng gật đầu liên tục, trên mặt là vẻ hận tên Ma tu ngu xuẩn kia càng sâu hơn Nhân tộc.
Ngu Tri Dao: "..."
Làm thủy quân mà làm được tới trình độ này, quá mạnh mẽ.
"Không hổ là huynh đệ tốt có chỉ số thông minh ưu việt của Ma tộc ta!" Hoa Hoa tiến lên giống như huynh đệ vỗ bả vai của đội trưởng Ma tu Ngân giáp.
Đội trưởng nghi ngờ: "Ngươi là?"
"Ta là Vũ Đấu Hoa Hoa!" Dứt lời, Hoa Hoa kéo Linh Tu qua: "Vị này là Tu sĩ kham khổ."
Đội trưởng trợn mắt, đưa hai cánh tay kéo bả vai của hai người: "Huynh đệ tốt! Nếu như Ma tộc ta đều có chỉ số thông minh tốt như các ngươi, tiểu điện hạ làm sao có thể bị thương nặng như vậy?"
"Chứ còn gì nữa!" Hoa Hoa thở dài một tiếng: "Ma tu thông minh giống như lão ca và đồng đội của lão ca lại rất ít, đa số đều rất ngu ngốc."
"Đúng đúng đúng!" Đội trưởng Ma tu Ngân giáp cùng với các đồng đội giống như gặp được tri âm, tất cả đều tiến lên ôm chặt Hoa Hoa và Linh Tu.
Tám người khoác vai bá cổ, đưa lưng về phía tổ cá mặn và Kỷ Phù càng lúc càng xa, xa xa còn truyền tới từng tiếng châm chọc đối với tên Ma tu ngu xuẩn kia, cùng với sự phụ hoạ của Hoa Hoa, dỗ được đám Ma tu Ngân giáp vui tới mất phương hướng, trực tiếp khen chỉ số thông minh của bọn họ ưu việt.
Ngu Tri Dao: "..."
Sự thật chứng minh, trình độ xã giao tuyệt đỉnh của Hoa lão sư, ở Ma vực cũng có thể kết bạn với Ma tu.
Lúc Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã vì lòng hiếu kỳ đi theo sáp lại hóng chuyện, Hoa Hoa đã hào phóng ngoắc bên trái một cái, khoác bên phải một cái, cùng đám Ngân giáp Ma tu huynh đệ dài huynh đệ ngắn rồi.
Không biết còn tưởng hai bên là huynh đệ thất lạc nhiều năm.
Hoa Hoa đấm ngực mình, vung tay lên: "Diêm Hạo huynh đệ, ngươi yên tâm, đạo lữ của ngươi, ta thầu rồi!"
"Lời này là thật chứ?" Đội trưởng Ngân giáp Ma tu sớm đã lau nước mắt, cặp mắt sáng lên.
"Tất nhiên là thật." Tất nhiên Hoa Hoa là đang nói khoác: "Cái khác không nói, nhưng trong nữ tử ta vô cùng được hoan nghênh. Không tin ngươi hỏi huynh đệ này của ta?"
Linh Tu thành thật gật đầu.
Ngu Tri Dao: "..."
Nàng còn nhớ mang máng, Ma vương thành bốn ngàn năm trước trong kính Trừ ma, cảnh giải cứu hai thiếu niên yếu ớt, bất lực ra khỏi đám nữ nhân.
Có điều chịu không nổi một người dám nói, một người dám tin.
Đám Ngân giáp Ma tu trước mặt đã không ngừng tin, từng tên hết sức nhiệt tình thỉnh giáo Hoa Hoa làm sao để lấy lòng nữ tử.
Vì vậy, Hoa Hoa sử dụng các đoạn tiểu thuyết trêu ghẹo khác nhau, khiến sáu tên Ngân giáp Ma tu bị hù dọa sửng sốt trong giây lát.
Nhất là Đội trưởng Ngân giáp Ma tu, sau khi hắn nghe xong thì đã hoàn toàn bái phục. Gương mặt khôi ngô ửng đỏ, vô cùng xấu hổ nói: "Không giấu diếm gì Hoa Hoa huynh đệ, thật ra thì... Thật ra thì trái tim ta sớm đã thuộc về người khác, năm xưa nhất kiến chung tình với một vị cô nương Yêu tộc, không biết vì sao cô nương ấy phớt lờ không để ý đến ta.
Trước trận công kích ta còn lén chạy ra ngoài, cách một ngọn núi hát cho nàng. Ai ngờ nàng cũng không thèm nhìn ta..."
"Yêu tộc?" Hoa Hoa tự tin đáp ứng: "Không thành vấn đề! Yêu tộc đúng không? Yêu tộc bên kia có người quen của ta. Đúng rồi, ngươi hát bài gì thế?"
Đội trưởng Ngân giáp Ma tu đã hoàn toàn không xem Hoa Hoa là người ngoài, trực tiếp mở miệng, giọng hát lanh lảnh: "Cô nương trước mặt nàng nhìn qua đây ~ nhìn qua đây nhìn qua đây ~ xin nàng đừng phớt lờ không để ý tới ta ~ "
Hoa Hoa: "..."
Linh Tu: "..."
Tổ Cá mặn: "..."