Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng (Bản Dịch)

Chương 351 - Chương 351.

Chương 351. - Chương 351. -

Đông hải, Vạn tiên yến ngoài trời.

Vẻ mặt Long tôn lúc trắng lúc xanh vì lời cố chấp của Ngu Tri Dao.

Mặc kệ hắn ta nói cái gì, Ngu Tri Dao đều bình tĩnh ăn gì đó, sau đó nhân tiên nói một câu không tin.

Làm cho thiếu niên Long tôn tức chết đi được.

Hắn nghiếng răng nghiến lợi, thấy Ngu Tri Dao chỉ biết cúi đầu thưởng thức đồ ăn ngon, ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn, tức đến muốn ngất xỉu, không lựa lời nói: "Nếu ngươi không giết hắn, không có cách nào phi thăng, sao hôm nay có thể ăn được những thứ này?"

Ngu Tri Dao: ?

Ngu Tri Dao bỏ xuống con tôm hùm trong tay, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngu để nhìn tiểu long đối diện: "Ngươi không sao chứ? Trong thiên hạ thức ăn ngon vô số, giết người phi thăng chỉ vì thức ăn?"

Dưới ánh mắt kỳ lạ của Ngu Tri Dao, thiếu niên Long tôn, tự biết lỡ lời, vừa đỏ mặt vừa xấu hổ.

Chẳng qua hắn ta thay đổi suy nghĩ một chút, người ngoài có lẽ không thể. Nhưng... Nhưng Tiểu Ngư thích ăn ngon nha.

Vì vậy hắn ta có lý có chứng nói: "Nhưng Tiểu Ngư thích ăn ngon, không có thức ăn ngon nào ngon hơn Hỗn Độn giới."

"À." Ngu Tri Dao bình tĩnh lau miệng: "Ăn ngon như vậy, vậy ngươi ăn nhiều một chút, đợi tìm được Tiểu Vân, ta và hắn sẽ rời khỏi Hỗn Độn giới."

Nghe xong lời này, hốc mắt của thiếu niên Long tôn nhanh chóng đỏ bừng, từng giọt nước mắt lấp lánh rơi xuống, mím môi ủy khuất nhìn nàng, giống như bị phụ lòng vậy.

Hắn ta đứng dậy khỏi bàn thấp, bước tới trước mặt nàng, hơi có vẻ đau lòng nói: "Tiểu Ngư, vì sao ngươi cứ muốn tìm hắn? Rốt cuộc ta không tốt chỗ nào? Ngay cả tướng mạo hôm nay của ta, cũng là thay đổi vì lấy lòng ngươi. Ta nguyện ý làm thế thân của hắn..."

Hiểu rổi.

Nam phụ hèn mọn cam nguyện làm thế thân, ý đồ dành được sự thương xót và trìu mến của nữ chính.

Vở kịch có nội dung củ rích gì thế nào?

Thời đại thay đổi quá nhanh, sợ rằng hơn mấy ngàn năm Vân Sinh kia không xem tiểu thuyết?

Ngu Tri Dao nghiêm mặt, trong mắt lộ ra vẻ hứng thú, từ trong nhẫn trừ vật lấy hạt dưa ra vui vẻ vừa ăn vừa xem hắn ta biểu diễn.

Chính là dáng vẻ của một nữ lưu mnh.

Bị thiếu nữ đột nhiên nhìn giống như xem kịch vui, đôi mắt hạnh ngập nước nhìn mình chằm chằm, thiếu niên Long tôn đang còn muốn biểu diễn cũng không chịu nổi nữa.

Hai sừng rồng trên trán hắn ta cũng giật giật theo, thậm chí có chút đỏ ửng, sau đó dần trở nên đỏ đậm.

Trong lòng Long tôn vô cùng xấu hổ, không biết đang suy nghĩ đến cái gì mà đỏ mặt như vậy.

Ngu Tri Dao nghiêm túc nhìn trời một chút, đứng dậy thở dài nói: "Xem ra là ngươi không tìm được người, Vô Tình đạo quân nói sẽ giúp ta tìm, là lúc nên đi yên tiệc của hắn rồi."

Nàng giống như một tra nữ đi chạy sô, lập tức đánh nát ảo tưởng tình yêu trong lòng của thiếu niên Long tôn.

Lúc này vẻ mặt thiếu niên trở nên trắng bệnh.

Tên tiểu nhân Vô Tình không biết xấu hổ!

Hừ! Hắn ta nhất định phải có tác dụng với Tiểu Ngư hơn tên kia!

Thiếu niên Long tôn trấn an Ngu Tri Dao, vội vàng mang hải tộc đi ra ngoài tìm.

Trong lòng Long tôn biết Lạc Vân Dã đã bị Ngu Tri Dao giết chết ở hạ giới, cướp lấy khí vận. Không thể tìm được người, nhưng vậy phải đi tìm.

Ngu Tri Dao bắt chước làm theo, nói với Vô Tình đạo quân tạm thời không thể đi qua, phải đợi Long tôn tìm người về.

Vì vậy Vô Tình đạo quân cũng bắt đầu điều động người đi tìm.

Hai bên ngấm ngầm so tài, vén lên một trận sóng gió tìm người ở Hỗn Độn giới.

Ngu Tri Dao tống cổ được hai người này, sau khi không có người nào quấy rầy, nàng cắn một miếng quả khô, nghiêm túc bắt đầu suy tính vấn đề.

Long tôn kia nhiều lần muốn tẩy não là nàng giết Tiểu Vân, lại là vì bảo vệ tính mạng mà giết ngược lại, mà không phải chủ động. Mới vừa rồi nàng thử thăm dò Vô Tình đạo quân, cũng nhận được câu trả lời như thế.

Nếu muốn tạo một "Chân tướng” để cho nàng tin tưởng, vậy ở chỗ này không có cách nào tìm được Tiểu Vân.

Kết hợp với các suy đoán trước, Ngu Tri Dao đã đoán được mục địch hành động này của Vân Sinh, có lẽ Lạc Vân Dã và những người bạn khác cũng gặp phải kiểm tra như vậy.

Nàng phải bị tẩy não tin tưởng Lạc Vân Dã phản bội mình, cảnh giác trước thời hạn, làm ra hành động giết ngược lại hắn.

Mà những người khác, bao gồm Lạc Vân Dã, chắc có lẽ là đều phải giết nàng, cướp lấy khí vận, đạt thành chuyện muốn làm trong lòng.

Vân Sinh này thật hiểu lòng người.

Đoạt được nửa số lực lượng linh hồn của Tuân Vực đánh bậy đánh bạ tu luyện ra, chạm vào cánh cửa phi thăng, trở thành người phi thăng duy nhất của Vân giới. Hôm nay vẫn vì lòng tham không đáy mà thương tổn Tiểu Vân, đạt thành mục đích của mình.

Ích kỷ máu lạnh.

Ngu Tri Dao lắc đầu than thở một tiếng, sau khi nhai xong miếng quả khô kia, cảm giác hơi mệt, lập tức từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái ghế nằm, miễng cưỡng dựa vào sau, nhàn nhã phơi nắng ở mảnh đất ngoài trời trong biển.

Vân Sinh muốn Hỗn Độn đạo thể chân chính, trước khi chưa đạt mục đích, nhất định sẽ không để mắc sai lầm.

Ngu Tri Dao thoáng yên tâm một chút.

Nàng nằm xuống thả lỏng tứ chi, hơi nheo mắt lại, chờ đối phương ra chiêu.

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, trong đầu nàng vang lên từng tiếng sấm không rõ ràng.

Cho đến khi đột nhiên bên tai truyền đến tiếng ầm, làm cho Ngu Tri Dao tình lại.

Người trong cuộc ngồi dậy, phản ứng đầu tiên chính là nhìn xung quanh.

Lạc Vân Dã cũng đang thanh trừ xui xẻo một đời cho Lạc Lăng, bởi vì tiếng sấm này, ý thức trở về thân thể.

Hắn cảm giác được mình đã đột phá đến tu vi Thiên Nhân cảnh, lúc mở mắt ra, lại nhanh chóng cúi đầu nhìn về phía thiếu nữ đang dùng hai tay ôm chặt mình, chôn mặt vào lòng hắn ngủ say sưa.

Thấy Ngu Tri Dao không có việc gì, hắn mới ngước mặt lên nhìn cảnh tượng xung quanh đã sớm thay đổi.

Không còn là cung điện đỏ thẫm của Hỗn Độn đại đế, đập vào mắt chính là màu vàng chói lọi, xung quanh là tranh vẽ trên tường.

Giữa đại điện, bốn sợi dây xích thật dài khóa quyển trục Thiên Bảng trống không.

Lúc Lạc Vân Dã nhìn đến, quyển trục Thiên Bảng trống không hiện lên từng chữ đỏ như nhỏ máu ---

[Cướp khí vận của người thể chất may mắn, thành tựu Hỗn Độn đạo thể, có thể thay đổi vận xui của Lạc Lăng.]

Vẻ mặt của hắn không thay đổi, con ngươi hơi tối xuống, cúi đầu giúp Ngu Tri Dao vén tóc rối ra sau tai cho nàng, thấy nàng đang ngủ say, chỉ nhẹ nhàng ôm người, cũng không gọi nàng thức dậy.

Chốc lát sau, một chuôi trường kiếm màu đen tỏa ra khí tức tĩnh mịch xuất hiện, để ngang trước mặt Lạc Vân Dã.

Bình Luận (0)
Comment