Phía Nam của Hỗn Độn giới.
Kỷ Phù cưỡi pháp khí phi hành có bộ dạng Tiểu phượng hoàng, rơi thẳng vào tộc Thánh nữ Nam Cương.
Gần như tộc Thánh nữ Nam Cương ngăn cách với đời, cũng không tham gia phân tranh của Hỗn đỗn giới. Chiến lực cả tộc cũng không mạnh, nhưng năng lực bói toán lại rất lợi hại, vì vậy cho dù là cường giả đứng đầu, cũng không muốn đắc tội bọn họ.
Mà Kỷ Phù, bởi vì cưỡi Kim phượng hoàng giương cao cánh vào tộc Thánh nữ Nam Cương, bị tộc nhân Thánh nữ nhận định là điềm lành
Vì vậy, Kỷ Phù không hiểu gì được đặc cách trở thành một thành viên của tộc Thánh nữ Nam Cương, cả ngày đi theo đám tỷ muội chơi các loại vỏ rùa.
"Không đúng không đúng, Tiểu Phù, ngươi lại sai rồi!" Tỷ muội mặt tròn bên cạnh lại sửa tư thế xem bói cho nàng ấy.
Kỳ Phù ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục chăm chỉ tu luyện.
Thánh nữ cô cô dạy nhóm người mới các nàng xem bói, còn ở phía trước cao giọng nói: "Thuật xem bói biết trước này, nếu học đến đại thành, thậm chí có thể nhìn thấy cảnh tương lai, xu cát tị hung, thay đổi tương lai."
Người mới ngồi phía sau đều đồng loạt gật đầu.
Kỳ Phù học nghiêm túc nhất, nàng ấy muốn nhanh chóng học được thuật xem bói, xem thử vị trí của mấy đồng bạn.
Cho dù nàng ấy không thành công, sự nghiêm túc học tập này cũng có thể được Thánh nữ cô cô thích, ngày sau cũng có thể giúp đỡ một chút.
Thuật bói toán cực kỳ khô khan, cần phải lặp lại từng bước giống nhau.
Phần lớn người trẻ tuổi trong tộc lần đầu tiên học, đều không kiên nhẫn được.
Kỳ Phù lại không lộ ra bất kỳ mệt mỏi nào, cũng không mất tập trung, chẳng qua là lặp đi lặp lại dùng vỏ rùa xem bói mà thôi.
Biểu hiện kiễn nhẫn vượt trội này, đúng là làm cho Thánh nữ cô cô chú ý.
Bà âm thầm lặng lẽ chú ý đến tiểu cô nương mang đến điềm lành cho tộc, phát hiện nàng càng chăm chỉ hiếu học hơn người ngoài.
Cho nên mỗi lần Kỳ Phù hỏi chỗ không hiểu của mình, thái độ của Thánh nữ cô cô đều ôn hòa không dễ phát hiện.
Tộc Thánh nữ Nam Cương sinh ra và sống ở Hỗn Độn giới, mà Kỳ Phù là người cuồng tu luyện của Vân giới. Đám tiểu tỷ muội ngăn cách với đời sống không buồn không lo, chỗ nào thấy được tình cảnh như vậy, từng người đều bị hoảng sợ.
Trái lại Thánh nữ cô cô dạy xem bói thấy Kỳ Phù cực kỳ nhiệt tình học tập, ngày càng nhiệt tình với nàng ấy.
Kỳ Phù dựa vào tính kiên nhẫn lâu dài của mình, giành được sự kính sợ và kính nể của các tỷ muội, đồng thời cũng được Thánh nữ cô cô coi trọng.
Lúc không có ai, đối phương sẽ dạy thêm cho nàng ấy không ít.
Cũng không biết là Kỳ Phù thật sự có thiên phú xem bói, hay là vì nàng ấy học tập chết đi sống lại. Sau khi nhiều ngày học xem bói, nàng ấy loáng thoáng thấy được những hình ảnh, đoạn ngắn lẻ tẻ.
Trên vùng đất Vân giới, chất đầy chân tay cụt máu tươi không ai dọn dẹp, từng ngôi nhà bị ngọn lửa hừng hừng đốt cháy.
Còn chưa chờ nàng ấy nhìn kỹ, hình ảnh đã biến mất không thấy.
Kỳ Phù tiếp tục xem bói.
Lúc này, nàng ấy nhìn thấy hình ảnh liên quan đến Vân Cảnh thánh địa.
Đại trận sơn môn bị phá, khắp nơi đều là thi thể, khắp nơi đều có lửa cháy mạnh. Lúc hình ảnh sắp biến mất, nàng ấy nhìn thấy một người có khuôn mặt rất quen.
Nữ nhân có khuôn mặt tương tự nàng ấy nằm trên đống thi thể, gần như sau cổ đã bị chém đứt, trên mặt là máu tươi bắn tung tóe, con hai mở thật to, trong mắt tràn ngập đau khổ.
Hình ảnh chợt lóe rồi biến mất.
Nhưng Kỳ Phù thấy rõ ràng.
Đó là nương của nàng ấy, cung chủ Thủy Ngô cung.
Kỳ Phù dùng tất cả tinh thần lực, xem bói một lần lại một lần.
Đồng môn ngày thường có quan hệ tốt, sư trưởng bao che nhưng tính cách hoạt bát, tiểu sư đệ sư muội mới nhập môn, đều chết thảm bên trong tông môn.
Chết không nhắm mắt.
Từng gương mặt quen thuộc, không ai là may mắn tránh thoát.
Tay nắm vỏ rùa của Kỳ Phù run rẩy, nàng ấy ép mình tỉnh táo lại, tiếp tục xem bói, muốn tìm kiếm một con đường sống.
Nàng ấy còn thấy, ngoài tông môn ra, đều là một mảnh sinh linh đồ thán.
Mặc kệ là Nhân tộc, Yêu tộc, hoặc Ma tộc, đều là thi thể khắp nơi, không ai may mắn sống sót,
Vân giới giống như biến thành một vùng đất chết.
Nàng ấy không tìm được bất kỳ con đường sống nào.
Nhiều năm tu luyện như vậy, lúc trong lòng Kỳ Phù càng hoảng, bề ngoài sẽ càng bình tĩnh. Nếu để cho nàng ấy vào chỗ này, trước thời hạn nhìn thấy những tai nạn này, tất nhiên sẽ có phương pháp giải quyết.
Kỳ Phù định tự mình cố gắng, cũng không biết khắc khổ học tậpbao lâu, ngay cả Thánh nữ dạy dọc cũng bị sự chăm chỉ cố gắng của nàng làm cho hoảng sợ.
Thường xuyên ôn hòa khuyên nàng ấy không nên quá hiếu học, thái độ giống như mưa phùng mùa xuân.
Khi đối mặt với những người trẻ tuổi, tính cách còn lông bông, Thánh nữ cô cô thay đổi thành nghiêm khắc, lời nói giống như cuồng phong.
Các tỷ muội học cùng giờ xem bói với Kỷ Phù bị ép cũng phải học hành chăm chỉ, đều kêu khổ không ngừng.
Kỷ Phù từ khi nhìn thấy hình ảnh khi xem bói, hoàn toàn lâm vào tràn thái điên cuồng. Khi nàng ấy phát hiện dựa vào lực lượng chính mình không có cách nào tìm được sinh cơ, lập tức vắt hết đầu óc bịa ra lý do mời Thánh nữ cô cô đến giúp mình.
Tộc Thánh nữ Nam Cương sống ở Hỗn Độn giới, không tham dự vào phân tranh của Hỗn Độn giới, chứ đừng nhắc đến chuyện của hạ giới.
Nhân lúc đến chỗ khó hiểu, cộng thêm nàng ấy thành công để lại ấn tượng học sinh giỏi trước mặt trưởng bối, đột nhiên một ngày Kỳ Phù không tu luyện xem bói nữa, chỉ lộ ra vẻ mặt ủ dột, bộ dạng rất buồn rầu.
Cả ngày, giống như ba hồn bảy phách đã đi đâu.
Những tỷ muội mỗi ngày bị ép chăm chỉ, thấy đột nhiên Kỳ Phù không học tập nữa, mọi người còn có chút không quen, tránh thoát tầm mắt nghiêm nghị của Thánh nữ cô cô, lúc không có ai len lén quan tâm nàng ấy.
Nhưng Kỳ Phù lại lắc đầu, nói câu không có chuyện gì, lại tiếp tục duy trì bộ dạng ủ dột.
Giờ học xem bói kết thúc, sau khi đám người rời đi, Kỳ Phù còn chưa thoát khỏi tâm trạng buồn rầu, chỉ chậm rải đứng dậy.
Lúc đếm ngược đến số thứ ba, Thánh nữ cô cô ở phía sau gọi nàng ấy lại.
"Kỳ Phù." Thánh nữ cô cô thấy nàng ấy không nhúc nhích, thì chậm rãi đi đến trước người nàng ấy, dịu dàng hỏi: "Là gặp phải chuyện khó giải quyết gì sao?"
Kỳ Phù hơi mím môi, mặt mũi ưu sầu, yên lặng không nói
Thánh nữ cô cô biết nàng là một đứa bé chăm chỉ trong tu luyện, nếu không phải gặp chuyện khó khăn, tuyệt đối sẽ không lộ ra bộ dạng thất hồn lạc phách như thế.
Vì vậy giọng của bà càng thêm mềm mại: "Đã vào tộc Thánh nữ ta, chính là tộc nhân của tộc Thánh nữ. Kỳ Phù, không ngại nói cho cô cô thử, có lẽ cô cô có thể giúp ngươi."
Vẻ mặt Kỳ Phù lộ ra vẻ giãy giụa, hình như đang đấu tranh rất lớn trong lòng, do dự một chút, cuối cùng nhẹ giọng mở miệng: "Cô cô, Thuật xem bói làm cho ta nhìn thấy rất nhiều hình ảnh đang sợ, nhưng ta lại không có cách nào tìm được một con đường sống. Ta muốn thay đổi, nhưng không biết ra tay từ đâu..."
Thánh nữ cô cô nghe được nàng xem bói nhìn thấy hình ảnh, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Hạt giống tốt!
Hạt giống tốt của thuật xem bói!
Chỉ học tập xem bói trong thời gian ngắn ngủi như vậy, lại có thể xem được chuyện của tương lai.
Không hổ là may mắn từ trên trời hạ xuống, quả thật là mang đến may mắn cho tộc Thánh nữ Nam Cương các nàng.