Ma vực không che giấu hành động, Ma vương triệu tập tất cả đại quân Ma tộc, cho đám ma một lý do, đi đoạt bí mật phi thăng của Vân Cảnh thánh địa, cũng tự mình xuất chinh.
Tin tức từ Ma vực truyền đến là, Tiểu điện hạ Thời Việt của bọn họ ở trong Vân Sinh tiên cung bị trọng thương, không cướp được thần khí và bí mật phi thăng, hai thứ này đều rơi vào tay Nhân tộc. Rất nhanh, Vân Cảnh thánh địa cũng thả tin tức ra.
Bốn vị tu sĩ Thiên Bảng chưa lộ diện cũng bị trọng thương trong tiên cung do Ma tộc ám toán, cuối cùng thần khí và bí mật phi thăng đều bị cướp đi. Trừ lúc đầu có tỉnh lại một hai lần, hôm nay vẫn hôn mê bất tỉnh nằm ở chỗ tôn giả.
Bọn họ còn ở trong đám đệ tử truyền lời đồn, chỉ đích danh Thời Việt có quan hệ bạn tốt chí giao với bọn họ, hoàn toàn ăn khớp với chuyện bị Ma tộc lừa dối.
Hành động này của Vân Cảnh thánh địa, chính là mượn miệng người ngoài ngầm bàn về Ma tộc, kẻ trộm kêu bắt kẻ trộm, ý đồ một tộc nuốt riêng bí mật phi thăng.
Điển hình ngươi làm mùng một, ta làm mười lăm.
Mà khi chuyện bốn người bị trọng thương được tôn giả xác nhận, lúc có người đến thăm bọn họ, đều đồng loạt giả bộ hôn mê, hơi thở mỏng manh
Cho nên trải qua một trận lên men của dư luận, dưa thật giả của nhân ma khó bề phân biệt.
Ai cũng không chắc thần khí và bí mật phi thăng rốt cuộc là rơi vào tay người hay tay ma.
Sư trưởng và đệ tử của Vân Cảnh thánh địa đều không nội đấu, rối rít tạo tiểu đội trừ ma, hoặc là gia nhập đội ngũ của Tịnh Thù sư tỷ, nghe nàng ấy chỉ huy luyện tập thế trận.
Trước khi không biết chân tướng, người và ma chính là kẻ thù. Toàn bộ tông môn đồng tâm, cố gắng chuẩn bị chống lại đại quân Ma tộc sắp đến.
Những người còn lại cũng không có khả năng giữ trung lập.
Nếu Vân Cảnh thánh địa ngã xuống, chính là môi hở răng lạnh, cho nên các tông môn cũng phái tu sĩ đến tiếp viện.
Chẳng qua, Yêu tộc vẫn luôn nghiêng về Nhân tộc lúc này lại chậm chạp không trả lời.
Ai cũng không biết, cung chủ Thần Loan cung đang ngấm ngầm lặng lặng đồng ý giúp Ma tộc.
Lý do cũng rất đơn giản, vì hoàn thành ước nguyện của lão yêu vương, ma luyện hai người mang thiên mệnh, đổi lấy hàa bình lâu dài cho ba tộc.
Như vậy, tạm thời đổ máu hy sinh, chính là đáng giá.
Lựa chọn của Yêu tộc cũng nằm trong dự liệu của Ma vương.
Nhược điểm lớn nhất của Yêu tộc, chính là phần lớn tôn trọng hàa bình. Chỉ cần Vân Sinh - người duy nhất phi thăng nói với lão yêu vương làm thế nào để đổi lấy hòa bình, lào yêu vương sẽ có thể không ngừng kiên trì, cùng với lựa chọn người kế nhiệm cho chuyện này một cách thích hợp.
Chẳng qua, chuyện này lại bị Hoa Hoa - được thả ra không lâu biết được.
Hắn ta và cung chủ Thần Loan cung lại cãi nhau một trận.
Rồi sau đó lại bị nhốt vào trong phòng tối nhỏ.
Trước tiên Hoa Hoa dùng ốc biển truyền âm liên lạc với Ngu Tri Dao.
Ngu Tri Dao đang cùng ba người còn lại nằm trên giường giả hơi thở mong manh hôn mê bất tĩnh, mới vừa tiễn một nhóm người đến thăm, bày thuật ngăn cảnh, lấy ốc biển truyền âm ra.
"Tiểu Ngư, nhanh báo cho Vân Cảnh thánh địa biết, cha ta trở mặt! Ông ấy muốn giúp Ma tộc!?" Hoa Hoa vội vàng nói một hơi.
Gần như Ngu Tri Dao biết tại sao Yêu tộc lại đồng ý.
Nàng nhìn về phía Lạc Vân Dã, thiếu niên gật đầu. Ngu Tri Dao cười nói: "Yêu tộc không phải muốn ba tộc hòa bình sao?"
Nàng lại chắc chắn nói: "Ta cho."
“Trong tiên cung Vân Sinh có giấu bí mật làm cách nào để cho ba tộc hòa bình, chỉ có ta và Tiểu Ngư mới có thể làm được. Nếu Yêu tộc muốn giết chúng ta, thì cứ tiếp tục trở mặt." Lạc Vân Dã không cho đối phương bất kỳ con đường suy nghĩ nào.
Hoa Hoa nghe được giọng nói thiếu niên truyền từ ốc biển, phản ứng đầu tiên là ---
"Má nó! Thật là lợi hại! Hoa Hoa ta lại có thể trở thành đồng bạn của hai người làm cho Vân giới hòa bình! Ta nhất định phải dính ánh sáng, được ghi lại vào trong sử sách!"
Tổ cá mặn đang cố gắng gỉa bộ có khí thế: "..."
"Tiểu Hoa, thật ra ngươi có thể dựa vào mình để ghi vào sử sách! Chuyện này mà ngươi truyền lời tốt, sau này ngươi chính là nhân vật cực quan trọng thay đổi cục diện của Nhân tộc và Ma tộc, lịch sử sẽ ghi Hoa Hoa là người thay đổi sự kiện trong Yêu tộc." Ngu Tri Dao hoàn hoàn bắt chẹt được hắn ta,"Ngươi cứ truyền đạt hoàn chỉnh lời lúc này của chúng ta cho cha ngươi.”
"Không thành vấn đề!" Hoa Hoa kích động đến mặt đỏ bừng, nhảy cao ba thước: "Ta khẳng định sẽ truyền không sót chữ nào cho cha ta. Hoa Hoa thay đổi sự kiện Yêu tộc, Tiểu Hoa ta đến đây!"
Đối phương lấy tốc độ nhanh nhất tắt ốc biển dẫn âm.
Ngu Tri Dao nhìn ốc biển đã không phát ra tiếng trong tay mình, ngước mắt nhìn ba khuôn mắt đồng loạt đang hóng hớt, có chút không xác định nói: "Hoa Hoa không thành vấn đề chứ?"
//
Kỷ Phù: "Hẳn không có vấn đề gì đi?"
Linh Tu: "Hẳn?"
Lạc Vân Dã tương đối lạnh lùng: "Tiểu Hoa không dám có vấn đề."
Rất nhanh, ốc biển trong lòng bàn tay lại chấn động.
Ngu Tri Dao truyền một tia linh khí vào, trong ốc biển truyền đến giọng nói vội vàng hùng hậu của một nam nhân.
"Các ngươi ở tiên cung Vân Sinh tìm được phương pháp có thể làm cho ba tộc hòa, thật sao?" Cũng là một hơi hỏi xong như Hoa Hoa.
Ngu Tri Dao trầm giọng nói: "Đúng."
Cung chủ Thần Loan cung: "Ta tin các ngươi như thế nào?"
"Chuyện này chỉ có hai chúng ta là có thể làm được, ngươi không tin chúng ta, vậy có thể tin ai?" Ngu Tri Dao cũng nói thẳng: "Ngươi tình nguyện hợp tác với Ma tộc, cũng không muốn tin người thiên mệnh mà tiền bối Vân Sinh nhận định sao?"
"Chúng ta đã ma luyện đủ rồi." Lạc Vân Dã nói: “Ta và Tiểu Ngư đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh, sau khi trận chiến này kết thúc, Vân Cảnh thánh địa bình an, chúng ra sẽ gặp mặt nói chuyện hòa bình của ba tộc."
Cung chủ Thần Loan cung nghe bọn họ đã đến tu vi Thiên Nhân cảnh, thật sự rất kinh ngạc: "Các ngươi... Thiên Nhân cảnh, là thật sao?"
"Nếu là giả, đợi đến lúc khai chiến, là có thể biết rồi," Lạc Vân Dã cố làm ra vẻ mất kiên nhẫn: "Cầm gì phải gạt ngươi?"
"Được." Cung chủ Thần Loan cung rất sợ chọc giận hai vị thiên mệnh, nhanh chóng đồng ý: "Ta biết nên làm cái gì? Nhưng các ngươi nếu dám lừa gạt Yêu tộc ta, cả đời sẽ là kẻ thù của Yêu tộc."
Lạc Vân Dã ừ một tiếng, dẫn đầu cắt đứt ốc biển dẫn âm.
Ngu Tri Dao xoa khuôn mặt giả ngầu của hắn, "Vừa rồi, Tiểu Vân thật hung dữ."
Lạc Vân Dã không nhịn được cười: "Quyền chủ động thuộc về chúng ta, không cường thế một chút, sao có thể để cho Yêu tộc hoàn toàn đứng về phía chúng ta được?"
"Nếu Vân Sinh để cho Yêu tộc tin tưởng người mang thiên mệnh gì đó, vậy chúng ta sẽ làm người mang thiên mệnh." Ngu Tri Dao cũng cười: "Trái lại có thể làm cho Yêu tộc đứng về phe chúng ta.
sợ rằng ngay cả Vân Sinh cũng không ngờ rằng, Yêu tộc trời sinh tính cách ôn hòa, không thích nói dối, lại có thể bẫy hắn ta.”
Kỳ Phù vừa xem kính linh thông vừa nói: "Tiểu Bạch Vũ nói với ta, bên kia hắn cũng đã chúng bị gần xong rồi."
"Nói như vậy, tthế lực của chúng ta có Nhân tộc và Yêu tộc, còn có Tiểu Bạch Vũ ở bên trong khuấy nước đục, lần này phần thắng của Ma tộc không lớn." Ngu Tri Dao than thở: "Nếu có thể giết chết Vân Sinh, trận chiến này có thể không xảy ra."
"Một khi Ma vương chết, Thời Việt kế vị." Đôi mắt Linh Tu hơi sáng: "Đây mới là ba tộc hòa bình thật sự."
Sau khi năm người đi ra ngoài, Kỳ Phù thông qua trao đổi tin tức với Thời Việt, mấy người đều đã sớm biết nội dung trên tờ giấy của mỗi người.
Tình hữu nghị tình bạn giữa năm người càng kiên định bền chắc không gãy.
Không ai sẽ tin tưởng khi Thời Việt lên làm Ma vương sẽ thay đổi, chỉ cảm thấy là may mắn của Ma tộc, may mắn của Vân giới.
Ở bên ngoài tông môn, các sư huynh sư tỷ đang cố gắng, bốn người "Bị thương nặng" cũng vô cùng cố gắng, cố gắng để cho Vân giới khôi phục hòa bình hạnh phúc.