Ngu Tri Dao không biết, vào cái ngày mười bốn năm trước, Lạc Vân Dã đã biết rõ ràng Lạc Lăng chết đi. Hắn dùng phù triện bảo vệ thi thể của Lạc Lăng, trốn vào bên trong núi sâu, nhưng cuối cùng vẫn không tránh được thi thể bốc mùi thịt thối rửa, sau đó chỉ còn lại một bộ xương trắng.
Hài cốt của Lạc Lăng, là hắn đích thân đào bùn đất ướt át ra, chôn xuống.
Khi đó, Lạc Vân Dã đã biết Lạc Lăng mãi mãi rời khỏi hắn.
Lúc này ở trong Thận cảnh gặp nhau, tự mình dù phù ấn bảo vệ nương, đưa Lạc Lăng luân hồi chuyển thể thành người, là chuyện mà hắn chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Lạc Lăng có thể luân hồn, đều là công lao của Ngưng Hồn đan cửu phẩm kia.
Nghĩ đến chắc là vật mà sư tôn lợi hại của Tiểu Ngư cho nàng bảo vệ tính mạng, có được vô cùng khó khăn, nhưng lại dùng để giúp hắn.
Đại ân như vậy, Lạc Vân Dã cũng không biết nên nói cảm ơn như thế nào cho phải.
Vì vậy, dọc đường đi, hai người một người nghĩ không nên nhắc đến chuyện thương tâm, chỉ lo ăn uống, một người thì trầm tư không biết nên báo ân như thế nào.
Lạc Vân Dã yên lặng, Ngu Tri Dao cho rằng hắn vẫn còn chìm đắm vào nỗi đau khi mất nương, chỉ mỗi ngày ăn ăn uống uống lại cho tiểu thuyết chọc cười Lạc Vân Dã.
Ngu Tri Dao than thở, dã ngoại hoang vu này, ngay cả cái ăn cũng khó có được, đừng nói là có thứ gì đó chơi vui.
Chẳng qua chờ bọn họ đến Nhạn thành, như vậy có thể chơi vui vẻ được rồi.
Chẳng qua còn chưa đến Nhạn Thành, Thiên Bảng đã đến trước.
Hai người ở trong thôn Đồ Long rơi vào Thận cảnh trùng trùng, chậm trễ quá lâu, thời gian bên ngoài đã trôi qua nửa tháng.
Thiên Bảng của tháng thứ ba, trong Linh Thông kính đã sớm ồn ào, vô số người của Vân giới đang ngẩng đầu ngóng trông.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã hoàn toàn không biết thời gian, ở trong núi sâu trải qua năm tháng yên bình.
Chạng vạng tối ngày hôm nay, Ngu Tri Dao lấy ra hai cái tháp mềm, ôm nước quả màu đỏ Lạc Vân Dã làm uống, Lạc Vân Dã thì đang trải thảm lông mềm mại trên tháp mềm.
"Tiểu Vân, có ngươi thật tốt, cũng không cần tự minh... Khụ khụ khụ." Một đoàn ánh sáng màu đỏ chui vào trong tay của Ngu Tri Dao, nàng kịch liệt ho khan mấy tiếng, vội vàng quay lưng lại, bàn tay nắm thật chặt.
Cùng vào giây phút đó, động tác khom người dọn dẹp của Lạc Vân Dã cũng hơi dừng một chút, còn cố ý nghiêng người, bỏ kim quang siết chặt trong lòng bàn tay vào nhẫn trữ vật.
"Tiểu Ngư, uống chậm một chút." Lạc Vân Dã vừa trải thảm vừa nói.
Bọn họ lần lượt giấu đi khen thưởng tháng ba của Thiên Bảng, lại vô tình hay cố ý liếc nhìn Thiên Bảng màu vàng xán lạn trên chân trời.
Quả nhiên, sau mấy hơi thở, Thiên Bảng sáng lên.
Ánh sáng kia làm cho người ta nhất thời không mở mắt nổi.
Sau khi đợi ánh sáng kia biến mất, Thiên Bảng lại công bố thứ hạng mới.
Cùng với xuất thân tông môn của tu sĩ Thiên Bảng!
Giống như từng tầng mây mù được vén lên, tông môn của tu sĩ Thiên Bảng từ từ chậm rãi hiện ra.
Hạng nhất, Ngu Tri Dao, Vân Kiếm Phái.
Chưởng môn Sở Lan của Vân Kiếm phái lặng yên đứng trên lầu cao, lúc thấy Thiên Bảng công bộ môn phái, trong mắt đều là căm hận và tức giận.
May mắn hắn ta biết không tìm được Ngu Tri Dao, mấy ngày trước khi Thiên Bảng chưa công bố, đã kịp thẳng thắng với mấy tông môn và các bằng hữu có giao tình là hạng nhất Thiên Bảng xuất thân từ Vân Kiếm phái của mình.
Chỉ là một tháng trước đã chạy trốn, Tông môn không tìm được, cho nên muốn liên hiệp một đám tông môn cùng nhau tìm đuổi giết, còn có ở các nơi của Vân giới dán bức họa và treo thưởng bắt Ngu Tri Dao.
Chủ ý của Sở Lan chính là dời chiến trận gió tanh mưa máu của Thiên Bảng ra khỏi Vân Kiếm phái.
Nếu Thiên Bảng công bố Ngu Tri Dao là xuất thân Vân Kiếm phái, như vậy sẽ mang lại vô số phiền phức cho Vân Kiếm phái của bọn họ.
Bán thần khí, mỗi tháng còn có khen thưởng Thiên Bảng đáng mơ ước, cùng với chuyện được ban thưởng tiên khí khi giết chết tu sĩ Thiên Bảng để thượng bảng, tất cả đều vén lên một tầng sóng lên.
Sở Lan cắn răng, nếu không phải Thiên Bảng công bố tông môn xuất thân của tu sĩ, sao hắn ta có thể chủ động cung cấp tin tức cho những người này, để cho người ngoài có cơ hội lấy được bán Thần khí?
Suy nghĩ hết mọi khả năng xảy ra khi Thiên Bảng công bố tông môn, quyết định này của Sở Lan là đúng.
Nhưng hắn ta đã quên một chi tiết, chi tiết này đủ cho lật đổ Vân Kiếm phái, cũng làm cho hắn ta vô cùng hối hận.
Lúc này, Thiên Bảng màu vàng xán lạn đã hiện ra xuất thân của tu sĩ hạng hai.
Hạng hai, Lạc Vân Dã, Vân Phù Phái.