Đối thủ: "?"
Ta: "..."
Tuyệt vời, đã được chứng thực, đây cũng là người xuyên không.
Đối thủ rõ ràng không hiểu "CPDD" là gì, chỉ cố gắng giãy giụa, cố gắng phá vỡ bùa chú.
Nhị sư tỷ nâng cằm đối thủ lên, tỉ mỉ ngắm nghía: "Sao, ngươi khinh thường ta sao?"
Đối thủ lập tức đỏ mặt, hắn nghiến răng nói: "Chúng ta đang tỷ thí, tiên tử đây muốn làm gì?"
Nhị sư tỷ quay đầu lại, ánh mắt chạm vào đại sư tỷ: "Sư tỷ, không phải tỷ nói sẽ nhặt cho ta một người làm đối tượng sao? Ta muốn người này."
Đại sư tỷ vui vẻ đồng ý, đi tới gõ ngất đối thủ, tiện thể nhét vào túi trữ vật.
Hành động này gây ra sóng gió lớn, người của môn phái đối thủ xông tới muốn đòi người về, kết quả đánh không lại đại sư tỷ, ngược lại bị đánh bầm dập mặt mũi.
Đại sư tỷ dẫm chân lên một đệ tử tiên môn, sau lưng là hàng loạt đại lão từng được nàng cứu, đôi mắt đẹp hơi híp lại, cất giọng nhẹ nhàng: "Xin hỏi, các người muốn ai?"
Đệ tử bị đạp nước mắt lưng tròng: "Không có ai! Không có ai! Là chúng ta đã mạo phạm tiên tử!"
Các đại lão ngồi ở vị trí cao cũng chia thành hai phe, một phe là đội dự bị của sư tỷ, một phe là những người muốn duy trì tình hình hiện tại, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, ta ôm ghế, điên cuồng hóng chuyện.
Một bóng người lặng lẽ tiến đến, cười nhẹ bên tai ta: "Tiên tử, nàng đang xem gì vậy?"
Ta buột miệng: "Đang xem cuộc đại chiến thế kỷ của não yêu đương và não sự nghiệp."
Người bên cạnh chỉ vào mình: "Vậy theo tiên tử, ta thuộc phe nào?"
Ta quay đầu lại, nhìn thấy Từ Trường Ninh đã lâu không gặp, lập tức lộ vẻ khinh bỉ: "Nhân vật dự bị, đừng tự ý thêm đất diễn."
Từ Trường Ninh: "?"
Mãi đến khi thốt ra lời, ta mới nhận ra lời nói không đúng mực, vừa định giải thích thì nghe Từ Trường Ninh nói đầy ẩn ý: "Tiên tử, nhân vật dự bị là gì?"
Không biết à, vậy thì được rồi.
Ta: "À, nhân vật dự bị chính là Thần thai dự bị, đừng hỏi ta thần thai là gì, hỏi thì đó là thiên tài có thiên phú cực cao có thể một bước tiến vào Hóa Thần."
Từ Trường Ninh lộ vẻ nghi hoặc: "Là... ý này sao?"
Ta căng mặt gật đầu, cùng hắn xem cuộc đại chiến thế kỷ.
Sau đó đại sư tỷ xé một lá bùa truyền tống, kéo nhị sư tỷ, nhị sư tỷ túm lấy ta, ta kéo tiểu sư muội, rồi chạy.
Nhưng chúng ta có quà tặng kèm.
Từ Trường Ninh bị kéo theo cùng, tay vẫn nắm vạt áo ta.
Nhưng rất lạ, đại sư tỷ nhìn thấy hắn, lại không có chút phản ứng nào, ta lén lút thăm dò: "Đại sư tỷ, tỷ... không quen hắn sao?"
Đại sư tỷ nghi hoặc: "Ta nên quen hắn sao?"
Ta: "Vậy tỷ còn nhớ những người tỷ đã nhặt về trông như thế nào không?"
Đại sư tỷ suy nghĩ một lát, rồi lắc đầu: "Cảm thấy họ đều trông như nhau."
Ta lập tức hiểu ra.
Nàng bị mù mặt.
Ta nghi ngờ, sở dĩ nàng trở thành nữ chính ngược văn là do nhận nhầm nam chính.
Không, có khả năng hơn là nàng thậm chí còn không biết nam chính trông như thế nào.
Vậy thì vấn đề đặt ra.
Nàng yêu một người mà không biết cả dung mạo sao?
Tác giả, cô viết truyện nghiêm túc đó hả.
Nhị sư tỷ không có ý định tham gia đội của chúng ta, nàng đưa tay xin đối tượng từ đại sư tỷ.
Đại sư tỷ trực tiếp vác người từ trong túi trữ vật ra, đưa cho nhị sư tỷ.
Nhị sư tỷ vóc dáng nhỏ nhắn, cánh tay mảnh mai, nhẹ nhàng bế ngang người, trở về động phủ của mình.
Từ Trường Ninh đồng tử co rút, theo bản năng lùi lại một bước.
Ta không hiểu hành động của hắn: "Ngươi sợ cái gì?"
Từ Trường Ninh cổ họng khẽ động, giọng điệu như trút được gánh nặng: "May mà sư tỷ của ngươi không để mắt đến ta."
Ta khẽ nhắc nhở: "Có lẽ ngươi sẽ không thích bị chuốc thuốc đến mất trí nhớ rồi bán vào kỹ viện đâu."
Từ Trường Ninh: "... Thật sự có chuyện này sao?"
Ta gật đầu: "Hôm khác ta dẫn ngươi đi gặp mấy người tiền nhiệm của ngươi."
Từ Trường Ninh lập tức quyết định: "Xin cáo từ."
Chưa đi được mấy bước, hắn đã bị Đại sư tỷ chặn lại.
Ta dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn.
Tên ngốc này, ta đã cho ngươi cơ hội để chạy rồi mà.
Trước tiên, ta đã thả hắn đi một lần. Lần này, ta đã không kéo hắn đi. Nhưng hắn lại chủ động kéo áo ta, đòi theo ta về.
Vậy thì không thể trách ta được, đại ca phản diện, là tự ngươi dâng mình đến đấy nhé.
Đại sư tỷ túm lấy cổ áo Từ Trường Ninh kéo đi, tay Từ Trường Ninh nổi gân xanh, cố gắng níu kéo ta, ta lặng lẽ lùi lại.
Từ Trường Ninh truyền âm tới: "... Cứu ta."
Ta đáp lại: "Đây là sư tỷ thân yêu nhất của ta, ta sẽ không phản bội nàng."
Từ Trường Ninh không bỏ cuộc: "Thật sự không còn cơ hội nào sao?"
Ta: "Phải thêm tiền."
Từ Trường Ninh: "..."
Nửa phút sau, ta cứu Từ Trường Ninh khỏi tay Đại sư tỷ.Cảm ơn các bạn đã ủng hộ Thuyết. Thuyết có kênh audio, các cậu thích nghe audio thì qua ủn mung cho Thuyết nhenn.