Từ Trường Ninh giả lả cười liên tục: "Tiên tử, nàng lại cứu ta một lần nữa, còn chưa hỏi danh tính của tiên tử."
"Tô Liên Đài."
"Tô? Vị Đại sư tỷ kia của nàng hình như cũng cùng họ với nàng."
Ta xua tay: "Có gì đâu? Chúng ta mỗi đời một họ, sư tổ họ Mã, sư tôn họ Lệ, còn chúng ta đều họ Tô."
Sắc mặt Từ Trường Ninh có chút phức tạp: "Nghe nói Tổ sư khai sơn của Cung Sơn Môn giao hảo rộng khắp thiên hạ, không biết tại hạ có vinh hạnh được gặp mặt một lần không?"
Ta lắc đầu.
Từ Trường Ninh: "Ta biết ý nghĩ này có chút làm khó tiên tử, nhưng ta thực sự muốn gặp Tổ sư, tiên tử chỉ cần giới thiệu cho ta một chút là được..."
Ta ngắt lời hắn: "Không khó khăn gì, chỉ là sư tổ của ta đã chết cách đây hai trăm năm rồi."
Từ Trường Ninh: "?"
Ta: "Với lại, ai nói với ngươi rằng sư tổ của chúng ta giao hảo rộng khắp thiên hạ vậy? Ông ấy không kết bạn, toàn là kết thù."
Từ Trường Ninh: "???"
Ta: "Nếu ngươi đến sớm hơn hai trăm năm, còn có thể thấy ông ấy bị Tông chủ Thăng Thiên Tông là Thẩm Tông chủ truy sát."
Từ Trường Ninh: "Tổ sư lại... phóng khoáng đến vậy."
Ta "hừ" một tiếng: "Chết nhanh quá, sư tôn muốn đào mộ ông ấy cũng không biết ở đâu, gần đây mới tìm được phương vị, thì đã phi thăng rồi."
Từ Trường Ninh im lặng.
Có lẽ hắn cũng không biết phải miêu tả môn phái toàn những kẻ xấu xa này như thế nào.
Ta vỗ vai Từ Trường Ninh.
Tuy chỉ là một người qua đường, nhưng ta và phản diện trong sách này vẫn có nhiều điểm chung.
Ví dụ như chúng ta đều là những nhân vật phụ.
Vị phản diện này cứ ba ngày hai bữa lại xuất hiện làm nền thúc đẩy tình cảm nam nữ chính, không làm được chuyện lớn gì, lại nhập ma, cuối cùng còn tự mình hủy hoại đến tan biến.
Thẳng thắn mà nói, phản diện này vô cùng thất bại.
Nhưng cũng có chút ngốc nghếch đáng yêu.
Từ quý nhân ngu ngốc, nhưng quả thực rất đẹp, không biết bán vào kỹ viện thì được bao nhiêu tiền.
Biểu cảm của ta càng lúc càng "hiền lành", Từ Trường Ninh rùng mình một cái.
Ánh mắt hắn lấp lánh: "Tiên tử, ta có thể ở lại đây một thời gian không?"
Ta gật đầu, nhưng có chút kỳ lạ: "Ngươi không về nhà sao?"
Ta mang máng nhớ trong nguyên tác viết gia tộc của Từ Trường Ninh rất lớn, giàu có địch quốc cơ mà, không cần thiết phải ở lại cái nơi nhỏ bé này của chúng ta chứ.
Từ Trường Ninh im lặng một lát, rồi nói: "Ta đã giết cha ta, bây giờ họ đang truy nã ta."
Ta: "..."
Thì ra lại còn là một đứa con hiếu thảo.
Nếu sư tôn còn sống, họ chắc chắn có thể trở thành tri kỷ, một người giết người, một người đào mộ.
Sắp xếp xong cho Từ Trường Ninh, ta cầm kiếm của mình chuẩn bị xuống núi, Từ Trường Ninh gọi ta lại: "Tiên tử xuống núi làm gì vậy?"
"Đi kiếm tiền."
Hắn nhướng mày: "Vậy tiên tử có thể đưa ta đi cùng không?"
Ta có chút ghét bỏ, tay chân hắn trông nhỏ bé thế này, e rằng chưa bao giờ làm việc gì nặng nhọc.
Từ Trường Ninh nhẹ nhàng tung ra đòn chí mạng: "Tiền kiếm được ta sẽ không lấy một xu nào, tất cả đều cho tiên tử."
Ta lập tức quyết định: "Huynh đệ tốt, chúng ta nhanh chóng xuống núi thôi."
Thời buổi này tìm được kẻ đại gia ngốc nghếch như hắn đâu có dễ.
Điều hiếm có là, chúng ta vừa chuẩn bị lên đường, Nhị sư tỷ cũng đến.
Ta nhìn ngang nhìn dọc, vẫn không thấy đối tượng mà Nhị sư tỷ cưỡng đoạt về.
Ta thuận miệng hỏi một câu.
Nhị sư tỷ thờ ơ xua tay: "Đã để Đại sư tỷ tiễn người đi rồi."
Ta ngẩn ra: "Tại sao?"
Nhị sư tỷ lý lẽ hùng hồn: "Hắn nói muốn kết đạo lữ với ta, ta không chịu, hắn liền làm ầm ĩ đòi ta chịu trách nhiệm, ta có thể nhịn được cục tức này sao?"
Ta: "..."
Mặc dù vậy, nhưng mà Nhị sư tỷ làm vậy có quá....tra không?
Ta phát ra âm thanh không hiểu: "Tỷ không định kết hôn mà còn dụ dỗ người ta về làm đối tượng?"
Nhị sư tỷ: "Muội không hiểu đâu, kết đạo lữ phải được thiên địa chứng giám, tương đương với giấy đăng ký kết hôn, ta mà dây dưa với người khác thì là tội trọng hôn, nhưng nếu ta không kết, ta ở trong sư môn một ngày lấy tám người đàn ông cũng không phạm pháp."
Ta hiểu rồi, cũng vô cùng kinh ngạc.
Từ Trường Ninh hít sâu một hơi, tránh xa Nhị sư tỷ của ta rất nhiều.
Ta mơ hồ biết mục đích nàng ấy muốn xuống núi cùng chúng ta: "Vậy tỷ đi cùng chúng ta là..."
Nhị sư tỷ vui vẻ cong khóe môi: "Câu đàn ông."
Im miệng đi cái tên tội đồ thích trêu đùa tình cảm này!
Đường xuống núi mịt mờ, đến một thị trấn nhỏ gần nhất với Cung Sơn Môn, Nhị sư tỷ là người đầu tiên rời khỏi đội, ta không cần đoán cũng biết nàng ấy đi làm gì, Từ Trường Ninh cũng mong nàng ấy đi càng xa càng tốt.