Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 100 - Chương 100: “Báo Ứng”

Chương 100: “Báo Ứng” Chương 100: “Báo Ứng”

"Hẳn là ở chỗ này. Không biết Chu đạo hữu nghĩ như thế nào, rõ ràng mục tiêu chỉ là một tên tán tu Luyện Khí tầng ba, nhưng chính bản thân hắn lại không tự tin tới đây, còn không tiếc bỏ ra một khoản linh thạch mời ta tới. Xem ra hắn trồng linh thực lâu quá, ngày ngày làm bạn với hoa hoa cỏ cỏ nên nhuệ khí trong lòng cũng hao mòn đi rồi. Nhưng theo lời hắn nói, tên tán tu Linh thực sư này rất được Bách Thảo Đường coi trọng, trong linh điền của đối phương có gieo trồng rất nhiều loại linh dược trân quý, sau khi giết người này, tất cả chúng sẽ thuộc về ta."

Vài suy nghĩ lóe lên trong đầu, bóng người nọ lập tức lấy một tấm phù lục lấp lánh từ trong túi trữ vật ra.

"Tránh quấy nhiễu đến những tu sĩ khác và đồng thời hấp dẫn tuần vệ Chấp Pháp đường, ta đành cắn răng dùng tấm Phá Linh phù nhị phẩm này vậy."

Thông thường, tu sĩ muốn phá giải trận pháp thì có ba cách.

Thứ nhất là những Trận pháp sư có trình độ thâm hậu trên phương diện trận pháp, bọn họ sẽ có cách tìm ra được căn nguyên (mắt trận) rồi phá giải trận pháp.

Thứ hai là dùng phù lục, pháp khí có liên quan đến phá trận, để đạt được hiệu quả phá trận nhanh chóng.

Cuối cùng là cậy mạnh phá giải, bất kể trận pháp tinh diệu như thế nào, chỉ cần ngươi đủ mạnh, sẽ trực tiếp phá được.

Với trận pháp nhất phẩm bên dưới, với tu vi Luyện Khí tầng năm của gã, muốn cậy mạnh phá trận không tính là khó, nhưng làm như vậy sẽ gây ra tiếng động rất lớn, dễ dẫn tới hỗn loạn không cần thiết. Rơi vào đường cùng, tu sĩ che mặt nọ đành phải nhờ vào một tấm Phá Linh phù nhị phẩm.

Bất kể trận pháp nào cũng có phương thức vận hành linh lực riêng, phẩm cấp càng cao, linh lực biến hóa càng phức tạp, đồng thời sẽ có những điểm thần kì đặc thù.

Phù lục trong tay gã là Phá Linh phù nhị phẩm, có thể nhanh chóng tìm ra phương thức vận hành linh lực của trận pháp nhất phẩm hoặc bất nhập phẩm, từ đó phát hiện ra khe hở và dễ dàng phá giải trận pháp, sẽ giúp người sử dụng tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Ánh mắt tu sĩ che mặt sáng lên, rất nhanh gã đã phát hiện ra một chỗ sơ hở phía trên trận pháp phòng hộ nhất phẩm trước mặt.

Mười mấy hơi thở sau, gã đã dễ dàng xuyên qua được trận pháp, tiến vào bên trong linh điền. Trong bóng đêm mờ ảo, thứ đập vào mắt là một mảng lớn Linh Huỳnh Thảo, với ánh huỳnh quang lấp lánh trên những chiếc lá mảnh khảnh như vô số vì sao.

"Hai mươi - ba mươi gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục, chỉ riêng những thứ này đã có giá trị vượt xa tấm Phá Linh phù ta vừa mới sử dụng rồi."

Tu sĩ che mặt như chim én xuyên qua linh điền, vừa lao về phía căn phòng ốc cách đó không xa, vừa đảo mắt nhìn qua đám linh thực đang được trồng ở hai bên trái phải trong linh điền.

Đối phương chỉ là một tán tu Luyện Khí tầng ba, cho nên gã cũng không để ở trong lòng, gã càng chú ý đến hàng loạt linh thực bên trong mảnh linh điền kia hơn, gã đã hoàn toàn coi chúng là của mình rồi.

"Có khoảng hai mươi cây Huyết Ngọc Tham nhất phẩm, nhìn phẩm chất cũng khá tốt. Có thể mang đến chỗ Chu đạo hữu đổi được không ít linh thạch, dù sao hắn cũng cam kết chỉ cần lấy ngọc giản điển tịch trên người tên tán tu này thôi."

"Ba cây này hẳn là Thanh Diệu Linh Trà nhị phẩm trong miệng hắn rồi, ha ha, trước đó ta từng nghe hắn phàn nàn hình như không cạnh tranh được với một tiểu tán tu Luyện Khí tầng ba kia."

"Ồ, đây là cây gì?" Bước chân tu sĩ che mặt khẽ dừng lại, lực chú ý của gã vừa bị một gốc linh thảo trước mắt hấp dẫn.

Gốc linh thảo ấy dài chừng hai thước, màu đen thui, đang đứng thẳng tắp bên trong linh nhưỡng, thân như thanh kiếm, không ngờ khu vực linh nhưỡng xung quanh nó, lại xuất hiện từng tia từng sợi kiếm ý nho nhỏ đang bay lượn không ngừng. Loại linh thảo kỳ dị như vậy, dù người che mặt này chưa từng gieo trồng linh thực, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, cũng có thể biết được độ quý hiếm của nó rồi.

"Còn có sợi dây leo này, nhìn qua cứ tưởng là một con rắn chết."

Sợ dây leo giống như rắn, gốc linh thảo nhìn như thanh kiếm, còn có rất nhiều Linh Huỳnh Thảo, Huyết Ngọc Tham, ba cây linh thảo trân quý Thanh Diệu Linh Trà...

"Chuyến đi này hoàn toàn đáng giá..."

Tu sĩ che mặt kia bắt đầu ung dung mơ tưởng, trong linh điền của tán tu Linh thực sư này có số lượng linh thực nhiều, phẩm chất lại cao, lập tức làm gã cảm nhận được niềm vui ngoài ý muốn.

"Nhanh chóng giải quyết tiểu tán tu này thì tất cả đều là của ta rồi."

Tốc độ của gã chợt nhanh hơn ba phần, đột nhiên một thanh kiếm nhận ngắn nhỏ đen như mực lập tức xuất hiện trước mặt gã. Kiếm nhận khẽ run, phảng phất như thứ này có thể bắn ra bất cứ lúc nào, sau đó đâm xuyên qua vách tường trước mặt, trực tiếp chui vào trong thân thể tiểu tu sĩ kia.

"Hả?"

Đột nhiên, mấy sợi dây cỏ mỏng manh từ trong khu linh điền phía sau lưng gã lại xông tới, giống hệt mấy sợi dây thừng gai góc, trực tiếp quấn chặt cổ tay và mắt cá chân của gã.

Thanh kiếm nhận đen nhánh kia trực tiếp hóa thành một vệt sáng màu đen, quấn quanh mấy sợi dây cỏ vừa xuất hiện, rồi cắt chúng thành từng mảnh nhỏ. Có những mảnh nhỏ này chỉ dẫn, tu sĩ che mặt men theo chúng, đi về phía Thảo Khôi Lỗi bằng cỏ xám vừa trực tiếp bị chặt đứt tứ chi.

"Thì ra thứ kia chỉ là một con Thảo Khôi Lỗi, nhưng tính công kích hơi mạnh một chút." Nhìn thấy tứ chi của Thảo Khôi Lỗi đã bị chặt đứt, tu sĩ che mặt mới khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bình Luận (0)
Comment