Chương 107: Ngão Linh Trùng Dị Hóa!
Chương 107: Ngão Linh Trùng Dị Hóa!
Mặc dù lúc trước, thi thoảng Lục Huyền cũng sẽ đi dọn dẹp trứng trùng bên trong linh điền, nhưng rất khó đảm bảo có thể dọn dẹp được sạch sẽ.
Hắn bắt đầu vận chuyển linh lực, thi triển Địa Dẫn Thuật.
Mặc dù Lục Huyền mở được gói kinh nghiệm của《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 từ trong quầng sáng nhiều hơn Địa Dẫn Thuật, nhưng đến hiện tại, hắn cũng nắm giữ môn thuật pháp này đến cảnh giới đại thành rồi.
Dưới sự điều khiển tinh tế của hắn, linh nhưỡng lặng lẽ di chuyển, không hề quấy nhiễu đến những con Ngão Linh Trùng đang bám trên rễ của Huyết Ngọc Tham. Bởi vậy chúng cũng không phản ứng gì, mãi cho đến khi thân rễ tiếp xúc với ánh sáng, chúng mới bị kích thích.
Trong nháy mắt, khối u màu đen nhạt nọ lập tức phân tách ra, hóa thành hàng trăm con côn trùng thật nhỏ, giống như một mảnh sương mù màu đen, phát ra tiếng kêu chói tai, trực tiếp từ bốn phương tám hướng tấn công về phía Lục Huyền.
Lục Huyền vung tay trái lên, một cây hồng châm mảnh mai lập tức hóa thành một luồng tàn ảnh đâm về phía Ngão Linh Trùng. Tiêu diệt xong một con, nó lại tùy ý bay lượn trong bầy trùng, chỉ để lại tàn ảnh là một đường chỉ đỏ mơ hồ.
Sau và lần chớp mắt, Hồng Tuyến Châm lại bay trở về trước mặt Lục Huyền, đầu châm đã ghim xuống hàng trăm con Ngão Linh Trùng nhỏ bé.
"Những con Ngão Linh Trùng này có chỗ nào đó không đúng, chúng rất khác với những gì được ghi lại trong sách. Ta nhớ là trong sách có ghi chép, tính công kích của chúng không mạnh. Nhưng những con ở bên trong linh điền này lại có thể hóa thành một mảnh sương mù màu đen, còn biết tấn công ta nữa, chúng rất khác với Ngão Linh Trùng bình thường."
Lục Huyền ngắm cây hồng châm trong tay, linh lực khẽ động, trên thân cây hồng châm dài mảnh lập tức xuất hiện một luồng hỏa diễm màu đỏ thẫm, chỉ trong nháy mắt, rất nhiều Ngão Linh Trùng thật nhỏ bị đốt thành tro đen.
"Dựa theo hành động của chúng, hẳn không phải là trứng Ngão Linh Trùng từ trước đó vẫn lưu lại bên trong linh nhưỡng, nếu không, ta đã phát hiện ra chúng từ sớm rồi. Như vậy, rất khả năng là đám này mới từ bên ngoài di chuyển vào đây, chỉ không biết chúng đã chịu ảnh hưởng từ điều gì mà phát sinh biến hóa lớn đến vậy."
Liên tưởng đến tình huống gần đây, đám tu sĩ dị hóa không ngừng xuất hiện bên trong phường thị, Lục Huyền lập tức cảm nhận được có điều gì đó không ổn.
"Đến cùng là Vương gia tiến vào bí cảnh mới đã chọc phải thứ tà ma gì, hơn nữa, bọn họ đã lấy được cái gì từ trong đó, mới khiến cho cả phường thị không còn an toàn rồi?"
Lục Huyền lập tức nhớ tới cảnh tượng lần trước khi tu sĩ Vương gia cùng rất nhiều tán tu trở về.
Hắn từng nghe tu sĩ bên cạnh thảo luận, dường như bọn họ đã cướp đi một món bảo vật nào đó trong quá trình khai khẩn bí cảnh mới, về sau đã thu hút những con tà ma bên trong đi theo, khiến cả phường thị trở nên bất an trong một khoảng thời gian rất dài.
"Chỉ hy vọng là do ta suy nghĩ nhiều." Trong lòng Lục Huyền nặng trĩu, hắn lại tỉ mỉ đi tìm tòi từng gốc linh thực bên trong linh điền. Cũng may, lần này hắn không phát hiện ra dấu vết của Ngão Linh Trùng dị hoá nữa.
Ở bên trong Tu Hành giới nguy hiểm rình rập khắp nơi, Lục Huyền chỉ muốn lặng lẽ trồng linh thực, thế nhưng … dù muốn đến mức nào, hắn cũng khó có thể thực hiện được yêu cầu nho nhỏ này.
Hắn chăm chú quan sát hai cây Kiếm Thảo và Ám Tủy Chi nhị phẩm đã trồng được nửa năm trong linh điền, cảm giác mong chờ chúng nó nhanh chóng trưởng thành càng trở nên cấp bách.
"Xích Vân Tùng nhất phẩm đã cho ra ba quả tùng thành thục, lần lượt mở được Ly Hỏa Kiếm nhị phẩm, 《 Cơ Sở Phù Lục Đại Toàn 》, cùng với Hồng Tuyến Châm nhị phẩm."
"Kiếm Thảo và Ám Tủy Chi đều là nhị phẩm, còn không phải hàng phổ thông giống như Xích Vân Tùng, hẳn là phần thưởng bên trong quầng sáng khi chúng nó trưởng thành sẽ không làm ta thất vọng." Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng.
Trong hai - ba ngày tiếp theo, hắn liên tục mở Vụ Ẩn Mê Trận ra và ngày nào cũng quan sát kỹ càng trạng thái tức thời của toàn bộ linh thực bên trong, đảm bảo không có Ngão Linh Trùng dị hoá xâm nhập vào nữa.
Còn thừa lại hai mươi sáu gốc Linh Huỳnh Thảo, mấy ngày nay đều đã thành thục hết rồi. Trong đó có chín cây phẩm chất tốt, mười ba cây phẩm chất thượng đẳng và bốn cây phẩm chất hoàn mỹ.
Lục Huyền ngắt Linh Huỳnh Thảo xong, lại có hai mươi sáu quầng sáng màu trắng xuất hiện. Sáu cái trong số đó thưởng tu vi, ba cái sáu tháng, hai cái chín tháng và một cái một năm, tổng cộng đã mang đến bốn năm tu vi cho Lục Huyền.
Linh khí bên trong kinh mạch và đan điền của hắn lập tức phun trào giống như sóng to gió lớn, chúng ầm ầm trùng kích mãnh liệt đến khắp nơi, hồi lâu sau mới từ từ bình tĩnh trở lại.
Tăng thêm bốn năm tu vi, khiến thực lực của Lục Huyền lại tiến thêm một bước dài, khoảng cách chênh lệch với Luyện Khí tầng bảy cũng không xa.
Mười hai quầng sáng khác mang đến mười hai tấm phù lục nhất phẩm, chủ yếu là Kiếm Khí phù và hai - ba loại phù lục khác xen lẫn vào như Bạo Viêm phù.
Phù lục nhất phẩm được tích lũy trong túi trữ vật ngày càng nhiều. Lục Huyền thầm phỏng đoán, nếu thi triển chúng cùng một lúc, uy lực mang lại tuyệt đối không thua kém một kích toàn lực của tu sĩ Luyện Khí cao cấp.
Ngoài ra, vẫn còn bốn viên Bồi Nguyên Đan nhất phẩm, hai gói kinh nghiệm thuật pháp, theo thứ tự là Địa Dẫn Thuật và Mộc Sinh Thuật. Lục Huyền hấp thu chúng, khiến cho bản thân càng lý giải sâu sắc hơn về hai môn thuật pháp này.
Hai quầng sáng trắng còn lại, một cái mở ra đan phương Bồi Nguyên Đan nhất phẩm, một cái mang đến một giọt Thảo Linh Nguyên Dịch.
Lục Huyền nhét giọt chất lỏng nọ vào bụi cỏ trên đầu Thảo Khôi Lỗi.
"Chúc mừng ngươi đã khôi phục hoàn chỉnh, tiếp theo hãy chăm sóc bảo vệ linh điền cho tốt nha."
Chỉ chốc lát sau, khối u màu xám trên đầu Thảo Khôi Lỗi đã nhanh chóng biến thành màu xanh biếc, nó cũng bắt đầu một vòng tuần tra linh điền mới.
Được Thảo Linh Nguyên Dịch cung cấp năng lượng, Lục Huyền có thể cảm nhận được những bước đi của Thảo Khôi Lỗi đã trở nên mạnh mẽ hơn trước kia một chút.
Vài ngày sau, huyết dịch yêu thú loại rắn do hắn đặt trước ở Vạn Bảo Lâu đã đến đúng như dự kiến. Lục Huyền bỏ thêm bốn viên linh thạch, cộng với tiền đặt cọc là ba viên linh thạch lúc trước, để mua một bình xà huyết từ Vạn Bảo Lâu.
Theo như lời giới thiệu của thiếu nữ thanh tú, bình xà huyết này vừa mới ra lò, còn được bảo quản khá tươi mới, huyết dịch bên trong đến từ một loại yêu thú nhất phẩm tên là Song Dực Kim Lân Xà.
Huyết dịch được đựng trong một chiếc bình ngọc trong suốt, máu đỏ tươi lăn tăn óng ánh kim quang, như thể ánh nắng chiều phản chiếu trong biển máu.
Lục Huyền cầm chiếc bình ngọc trong suốt, đi tới phía trước Giao Đằng, mở nắp bình ra, rồi đổ huyết dịch lấp lánh kim quang bên trong xuống sợi dây leo của nó.
Ngay lập tức, sợi dây leo bên dưới như được sống lại, nó nhẹ nhàng vặn vẹo uốn éo hệt như một con rắn, huyết dịch kim quang cũng từ từ thấm vào trong.
Sau khi huyết dịch bị hấp thụ hết, Lục Huyền chợt phát hiện phía trên đoạn dây leo kia vừa có thêm những đường vân màu vàng, tạo thành một chuỗi hoa văn kỳ lạ trên bề mặt đen thẫm của Giao Đằng.