Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1096 - Chương 1097: Chơi Lớn Một Lần!

Chương 1097: Chơi Lớn Một Lần! Chương 1097: Chơi Lớn Một Lần!Chương 1097: Chơi Lớn Một Lần!

Ngay lập tức, một luồng ý niệm chợt lóe lên trong thức hải.

[ Thôn Bảo Lôi Thiêm, yêu thú thất phẩm, tỉnh thông bí thuật lôi pháp, thường xuyên nøao du giữa các giới vực, yêu thích sưu tầm các loại bảo vật hiếm thấy trên thế gian, nắm giữ một loại thần thông không gian, trong bụng sinh ra một vùng thiên địa nhỏ. }

( Thích nuốt linh quả linh hoa thuộc tính lôi. ]

[ Chỉ dùng những thứ vụn vặt này mà muốn đổi lấy bảo vật ta đang cất giữ sao? Đáng giận! Thật đáng giận! ] “Thực sự không ngờ trong nội tâm của con yêu thú thất phẩm này lại ý nghĩ như vậy” Lục Huyền âm thầm suy nghĩ. Nhưng hắn cũng có thể hiểu được nguyên nhân vì sao, một đám kiến hôi không ngừng đi tới quấy rối, còn muốn lấy không các loại bảo vật mà nó sưu tầm được thì tâm trạng của Thôn Bảo Lôi Thiểm không tốt cũng là điều không thể tránh khỏi.

"Rất tốt, đã biết nên làm thế nào để chinh phục con dị thú thất phẩm có thực lực tương đương với tu sĩ Nguyên Anh này rồi." Khóe miệng hắn hơi nhếch lên: “Không người nào am hiểu về linh thú hơn ta" Sở dĩ Lục Huyền lấy Mê Tiên Đào tam phẩm tới khẩn cầu bảo vật của Thôn Bảo Lôi Thiêm, chủ yếu là để thí nghiệm một phen. Đơn giản là thông qua hoàn thành quá trình chăn nuôi này, hắn có thể hiểu rõ về sở thích của con dị thú thất phẩm trước mắt, từ đó có thể hốt thuốc đúng bệnh, lấy món bảo vật mà nó yêu thích ra ngoài, đổi lấy bảo vật mà mình ngưỡng mộ.

"Thích ăn linh quả linh dược thuộc tính lôi... Hiện giờ trong tay ta đang có ba loại linh quả dạng này, lần lượt là hạt sen của Lôi Bạo Liên tứ phẩm, Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa ngũ phẩm, cùng với Tử Vi Huyền Lôi Quả lục phẩm. Cứ dùng một hạt Lôi Bạo Liên tứ phẩm để thử hiệu quả xem sao đã." Hắn nhanh chóng tìm ra phương pháp nên sử dụng, ngay sau đó, một hạt sen màu trắng bạc đã xuất hiện trong lòng bản tay. Mặt ngoài của hạt sen có rất nhiều lôi quang nhỏ như sợi tóc, không ngừng lưu chuyển, thậm chí người đứng bên ngoài cũng có thể cảm nhận được khí tức lôi đình cực kỷ sinh động đang ấn chứa bên trong.

Lục Huyền dùng linh lực nâng hạt sen màu trắng bạc ấy lên, đưa đến trước mặt Thôn Bảo Lôi Thiểm.

"Thần Thiêm tiên bối, đây là hạt Lôi Bạo Liên tứ phẩm do văn bối tự tay bồi dưỡng ra, tư vị tuyệt vời, ẩn chứa lôi lực tỉnh thuần bên trong, kính xin tiền bối nhận lấy. Nếu tiền bối cảm thấy hài lòng, có thể ban cho vấn bối một món bảo vật liên quan đến linh thực." Hắn có chút thấp thỏm truyền âm nói.

Con cóc khổng lồ nuốt hạt sen màu trắng bạc kia vào, trong miệng có lôi quang chớp lóe, nhưng chỉ trong nháy mắt tất cả đã hoàn toàn biến mất cả rồi. Rất nhanh, nó lại há miệng, một luồng hào quang bắn nhanh từ trong miệng ra.

Hào quang thu lại, một bình linh dịch kỳ dị lập tức xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Linh dịch như mực nước sóng sánh trong bình, tản ra âm khí nồng đậm, dù cách một lớp thân bình cũng có thể cảm nhận được ý tứ âm hàn ẩn chứa bên trong.

"Đây là... Trong lòng Lục Huyền vô cùng nghỉ hoặc. "Lục đạo hữu, vận khí ngươi quá tốt! Không ngờ lại rút ra được một kiện dị bảo như vậy!" Một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ không nhịn được hô lên. "Xin đạo hữu chỉ giáo cho?" Lục Huyền tò mò hỏi.

"Vật này tên là Mặc Âm Tuyền, chính là một loại linh dịch ngũ phẩm hiếm thấy giữa thế gian, bên trong ẩn chứa âm khí tỉnh thuần nồng đậm không øì sánh được. Thời điểm luyện đan chỉ cần bỏ thêm một chút vào là có thể gia tăng phẩm chất đan dược cũng như xác suất thành đan. Mặt khác, thứ này còn có thể dùng để bỏi dưỡng một ít linh chủng đặc thù cần âm khí tấm bổ, rất thích hợp với thân phận linh thực sư của Lục đạo hữu." Vị tu sĩ Kết Đan hậu kỳ kia lên tiếng giải thích. "Thì ra là thế, văn bối đa tạ Thần Thiểm tiền bối”

Sau khi hắn dâng hạt sen Lôi Bạo Liên lên cho Thôn Bảo Lôi Thiêm, trong lòng đã biết mình có thể nhận được một món bảo vật không tệ, nhưng thái độ biểu hiện nên có thì vẫn phải có, vì vậy trên mặt Lục Huyền đang lộ rõ vẻ vưi SƯỚNØ.

"Linh dịch ngũ phẩm, món bảo vật Lục đạo hữu lấy được này, có thể xếp vào mười món bảo vật đứng đầu trong ngày hôm nay."

"Vận khí thật tốt” "Còn là bảo vật vừa vặn thích hợp với Lục đạo hữu nữa chứ, hệt như được thiết kế cho riêng hắn vậy, làm lão phu cũng phải hầm mộ không thôi!"

Sau khi nhìn thấy bình Mặc Âm Tuyền trong tay Lục Huyền, mọi người bên cạnh đều cảm khái nói.

Mặc Âm Tuyển này vốn đã có giá trị đắt đỏ lại thu hoạch được với cái giá cực thấp, bảo vật tốt như vậy sao không để cho mình rút được chứ? Trong lòng rất nhiều tu sĩ đều hiện lên một luồng ý niệm như vậy. "May mắn, may mắn mà thôi” Lục Huyền chắp tay, sau đó hít sâu một hơi, tiếp tục đứng trước mặt Thôn Bảo Lôi Thiểm. Tâm thần ngưng tụ lên người con cóc khổng lồ kia, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng tâm trạng bực dọc lúc trước của Thôn Bảo Lôi Thiêm đã chuyển biến tốt đẹp, thậm chí còn có một loại cảm giác sung sướng khi nếm được đồ án nøon.

“Không phải dị thú thất phẩm cũng bị ta bắt thóp được sao?" Lục Huyền đắc ý nghĩ thầm, sau đó một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu. "Có nên cược lớn một lần hay không?"

Sau khi xác định được tính khả thi của kế hoạch vận dụng linh quả thuộc tính lôi trao đổi lấy bảo vật từ phía Thôn Bảo Lôi Thiềm, giờ phút này trong lòng hắn lại bắt đầu do dự.

"Gia tăng giá trị của linh quả là điều hiển nhiên rồi nhưng giờ đã là cơ hội cuối cùng của ta, thực sự không biết nên dùng Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa ngũ phẩm, hay là Tử Vi Huyền Lôi Quả lục phẩm đi trao đổi với Thần Thiềm đây?"

Tu sĩ Kết Đan kỳ có thể rút ba lần bảo vật, vì mục tiêu là món bảo vật mình ngưõống mộ trong lòng, đương nhiên Lục Huyền sẽ tiếp tục vận dụng phương thức lấy bảo vật đổi bảo vật này.

"Dầng lên đóa Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa ngũ phẩm kia là phương thức ổn thỏa nhất, bảo vật lấy được sẽ không quá mức thần kỳ, sẽ không đắc tội với Lôi Hỏa Tỉnh Chủ. Nhưng nếu dùng hết một cơ hội cuối cùng này thì hoặc ít hoặc nhiều ta vẫn có chút không cam lòng."

"Cơ hội có thể nhận được linh chủng thất phẩm thực sự quá ít, nếu bồ lõ cơ hội ở chỗ này thì chờ trăm năm sau nhớ tới, kiểu gì ta cũng sẽ đấm ngực giậm chân, hối hận vì sao lúc trước không làm. Cho nên... cứ dứt khoát dùng Tử Vi Huyền Lôi Quả đi đánh cược một lần xem sao”

"Thôn Bảo Lôi Thiêm này có thực lực cường đại, lại thường xuyên đi vào hư không giới vực sưu tầm các loại bảo vật, ta cá là trong cơ thể của nó đang ẩn chứa linh chủng thất phẩm!"

Trong lòng Lục Huyền đã quyết định, tâm niệm vừa động, một trái linh quả màu tím đậm đã xoay tròn bay ra. Mặt ngoài của linh quả có vô số những đường vân dày đặc, giống như lôi đình và hỏa điễm vô cùng vô tận trộn lẫn cùng một chỗ với nhau, từng tia từng sợi lôi mang màu tím nhạt chảy từ bên trong linh quả ra, toát lên một luồng khí tức nguy hiểm.

"Linh quả lục phẩm?"

"Lục đạo hữu lại chơi lớn đến mức này?”

Tử Vi Huyền Lôi Quả vừa được hắn lấy ra đã làm rất nhiều tu sĩ Kết Đan chú ý đến.

Bởi vì cái giá này thật sự quá lón!
Bình Luận (0)
Comment