Chương 1147: Nguyên Từ Linh Mộc Thành .... -
Chương 1147: Nguyên Từ Linh Mộc Thành .... -Chương 1147: Nguyên Từ Linh Mộc Thành .... -
Phải biết rằng, với cảnh giới Kết Đan của hắn hiện tại, sau khi linh thực nhất phẩm bình thường trưởng thành, phần thưởng từ quầng sáng chỉ còn lại một chút ít ỏi đến đáng thương thôi, bởi vậy có chút ít vẫn còn hơn không. Nhân lần đầu tiên Không Thiền Mộc lột xác, Lục Huyền cũng thuận tiện đi xem Bát Trọng Cung cùng là thất phẩm và phương thức sinh trưởng dù có chút xíu khác biệt nhưng mang cùng một phong cách như nhau kia. Chỉ thấy tầng thứ nhất Tốn Phong Cung của nó vẫn đang siêng năng hấp thu kỳ phong bên trong Phong Khiếu Thạch và hiển nhiên là vẫn cần thêm một đoạn thời gian nữa, linh hoa mới nở rộ.
“Không Thiền Mộc tăng trưởng đều đặn từ không phẩm tới thất phẩm, mà tám đóa linh hoa của Bát Trọng Cung này lại có mối quan hệ ngang hàng, có vẻ như thời gian cần thiết và điều kiện cần thỏa mãn của mỗi một tầng cũng không chênh lệch nhau quá nhiều.” Trong lòng Lục Huyền thầm suy đoán. Quãng thời gian làm ruộng đơn giản mà phong phú luôn trôi qua cực kỳ nhanh chóng, chớp mắt một cái là hai tháng đi qua. Băng Huỳnh Thảo và Ngũ Hành Huyễn Quả đều đã ngưng chủng thành công. Loại trước vẫn giữ sản lượng ổn định, vẫn thu được khoảng hơn trăm hạt như cũ, loại sau vì phẩm giai cao hơn, đây còn là lần đầu tiên ngưng chủng nên từ hai gốc Ngũ Hành Huyễn Quả chỉ ngưng kết ra sáu hạt linh chủng có màu sắc sặc sỡ.
Ngày hôm đó, vào lúc Lục Huyền đang thi triển thuật pháp đào tạo bồi dưỡng cho đám linh thực bên trong linh điền, đột nhiên một giọng nói trầm thấp truyền đến từ bên ngoài động phủ: “Lục tiền bối, vãn bối là Phùng Bằng của Hải Lâu thương hội, phụng mệnh Văn lâu chủ tới đưa linh chủng Lôi Bạo Liên cho tiền bối.”
“Tốc độ gửi linh chủng thật nhanh.” Linh thức của Lục Huyền đảo qua, lập tức trông thấy một gã thanh niên khí chất ổn trọng đang cung kính đứng bên ngoài động phủ. Sau khi hắn thu hoạch xong lô Lôi Bạo Liên kia đã ủy thác thương hội dùng hết khả năng giúp hắn thu thập thêm linh chủng, cố gắng mở thêm thật nhiều Tru Tà Linh Lôi từ quầng sáng. Không ngờ chỉ sau hai - ba tháng ngắn ngủi đã có người mang linh chủng tới rồi.
“Dựa vào một thế lực lớn như vậy thật tốt, tuy phẩm giai Lôi Bạo Liên không quá cao nhưng nếu để ta tự mình đi thu thập chẳng phải sẽ tiêu phí bao nhiều thời gian và tinh lực đầy.” Trong lòng Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu.
Ngay sau đó thân hình hắn hóa thành một tia sáng màu trắng bạc, thoáng cái đã xuất hiện bên ngoài động phủ rồi. “Vẫn bối Phùng Bằng, bái kiến Lục tiền bối!” Thanh niên kia vừa nhìn thấy Lục Huyền hiển lộ thân hình đã vội vàng khom lưng, kính cẩn thi lễ. “Phùng tiểu hữu, đã khiến ngươi phải vất vả mang linh chủng tới đây rồi, mời vào động phủ của ta ngồi một lát.” Trên mặt Lục Huyền xuất hiện nụ cười ấm áp, hắn ra hiệu cho Phùng Bằng ởi theo phía sau.
“Cần tuân mệnh lệnh tiền bối.” Phùng Bằng có vẻ được ưu ái mà sợ hãi, gã ngoan ngoãn đi theo phía sau Lục Huyền, cái đầu cúi xuống thật thấp, không dám nhìn ngó xung quanh.
“Tiền bối, đây là số linh chủng Lôi Bạo Liên thương hội thu thập được từ khắp nơi và trong hàng tồn kho của các phân lâu còn lại, tổng cộng có năm mươi sáu viên, mời tiên bối xem qua.”
Sau khi tiến vào trong sân, thanh niên kia khẽ phất tay một cái, hơn năm mươi hạt linh chủng màu trắng bạc đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Chỉ thấy phần chính giữa của những hạt linh chủng này có một vệt lôi ngân dài mảnh, còn mơ hồ nhìn thấy lôi quang lóe sáng bên trong.
“Năm mươi sáu hạt? Không tệ không tệ.” Trong lòng Lục Huyền vui vẻ vô cùng, nét mặt cũng xuất hiện ý cười. Dù phẩm giai của Lôi Bạo Liên không cao nhưng trong thời gian ngắn như vậy, lại có thể thu thập được số lượng nhiều cỡ này hoàn toàn không phải chuyện dễ dàng.
“Tiền bối có dự định sẽ một mình đào tạo số Lôi Bạo Liên này như lần trước hay không? Hoặc ngài có thể đào tạo thay thương hội, chờ sau khi chúng thành thục, thương
hội sẽ tạ ơn tiền bối ngài thật hậu.” Thanh niên cúi đầu thành thật nói.
“Vẫn giống như lần trước đi, ta sẽ trả linh thạch để mua lại số linh chủng này.” Lục Huyền không cần nghĩ ngợi đã nói ngay. “Vậy vẫn theo giá cả lần trước, mỗi hạt linh chủng giá năm nghìn linh thạch hạ phẩm, tiền bối thấy thế nào?” “Không thành vấn đề. Đây là hai nghìn tám trăm linh thạch trung phẩm, ngươi xem qua đi.” Lục Huyền vung tay áo lên, một đống lớn linh thạch trung phẩm mang theo linh khí dạt dào đã xuất hiện trước mặt thanh niên kia.
Với gia tài hùng hậu của hắn hiện giờ, chút linh thạch này hoàn toàn không tính là gì cả. Thanh niên Phùng Bằng cẩn thận kiểm kê linh thạch xong cũng không ở lại lâu, đã có chút mất tự nhiên lên tiếng chào từ biệt Lục Huyền.
Lục Huyền cầm theo toàn bộ đám linh chủng Lôi Bạo Liên, tìm một khu vực trống có diện tích khá rộng, lần lượt gieo từng hạt xuống.
“Vẫn phải nghĩ cách thu thập phương pháp ngưng chủng Lôi Bạo Liên, hoặc là tự mình thử nghiệm tìm tòi ra mới được.” Hắn nhìn qua đám đông linh chủng đang được linh vũ nhẹ nhàng tẩm bổ, không khỏi cảm khái nói. Vừa gieo trồng Lôi Bạo Liên chưa đầy một tháng, đã có một gốc linh thực cao giai trong động phủ thành thục rồi.
Lúc ấy, Lục Huyền đang tu hành Tinh Thần Tự Tại Quan Tưởng Pháp) , đột nhiên trong lòng như có cảm giác, đã lập tức ngẩng đầu nhìn lên. Tại một nơi nào đó bên trong linh điền của hắn vừa phát sinh một hồi động thái khác thường, vô cùng vi diệu. Linh thức đảo qua, chỉ thấy trong bất tri bất giác, khu vực xung quanh gốc Nguyên Từ Linh Mộc lục phẩm kia đã dâng lên một luồng khí trường vô hình, bên trong là một vùng cát bay đá chạy, trực tiếp hình thành nên một cơn gió lốc linh khí mãnh liệt. Khí trường ấy vốn có hiệu quả hấp thu kỳ dị đối với kim loại, dù dị động phát sinh ở khoảng cách cực kỳ xa xôi cũng có thể làm cho thanh phi kiếm bên hông Lục Huyền không ngừng run rẩy, có cảm giác nó sẽ bị hút đi bất cứ lúc nào.
“Nguyên Từ Linh Mộc thành thục rồi.” Ý niệm trong đầu Lục Huyền vừa chuyển, thân hình hắn lập tức hóa thành một tia lôi quang, trong nháy mắt đã bay tới bên trên Nguyên Từ Linh Mộc. Tâm thần ngưng tụ xuống dưới, lập tức nhìn thấy thanh tiến độ bán trong suốt dưới gốc linh mộc đã được kéo căng. “Lại có thêm một gốc linh thực lục phẩm thành thục!” Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ vô cùng, bàn tay hắn hóa thành màu ngọc óng ánh, chậm rãi chọc xuống tầng khí trường vô hình, rút Nguyên Từ Linh Mộc ra.
[Nguyên Từ Linh Mộc, linh thực lục phẩm, được bồi dưỡng trong môi trường ẩn chứa Nguyên Từ linh lực đặc biệt, sau khi trưởng thành có đặc tính hấp thu vạn vật, có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế pháp bảo ẩn chứa Nguyên Từ Thần Quang, cũng có thể dùng làm nguyên liệu phụ trợ tu luyện thần thông Nguyên Từ Thần Quand.] “Cuối cùng cũng đào tạo thành công loại linh thực lục phẩm hiếm thấy này rồi.” Trong lòng Lục Huyền cảm khái nghìn vạn lần.
Lại nhớ từ khi còn ở bên trong Thiên Kiếm Tông, hắn từng đổi được hạt linh chủng cổ quái này từ trong tay đệ tử chân truyền Cát Phác, chỉ vì cả một đoạn thời gian dài, vẫn khó lòng thỏa mãn điều kiện để bồi dưỡng của nó nên vẫn chưa thể gieo trồng được. Phải đợi tới khi một tu sĩ quen biết mang Nguyên Từ linh quáng từ bí cảnh trở và, bán cho hắn, lúc này Lục Huyền mới có thể bắt tay vào bồi dưỡng nó được.