Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1189 - Chương 1190: Thăm Người Ốm!

Chương 1190: Thăm Người Ốm! Chương 1190: Thăm Người Ốm!Chương 1190: Thăm Người Ốm!

“Tiểu ma đầu luôn bị các ngươi coi như bao cát đánh đập, không chịu nổi nhục nhã nên quyết định đi ra bên ngoài tu luyện một phen rồi. Ngày nó học thành tài trở về cũng chính là lúc báo thù các ngươi.” Lục Huyền cười nói. Lời này hắn nói cũng không sai, có Nhục Linh Thần dẫn dắt, tiểu Thiên Thủ Ma có thể đối mặt với các loại âm thú quỷ vật sinh sống bên trong đủ các loại bí cảnh, thoải mái phóng thích tinh lực dư thừa, chắc chắn là tốc độ trưởng thành của nó sẽ nhanh hơn ở bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động suốt ngày bị đánh như bao cát. Sau khi Lục Huyền trở lại Lôi Hỏa Tinh Động, thoáng cái đã hai năm rưỡi trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, Lục Huyền cũng không vội chạy qua khu động thiên tàn khuyết, hầu như hắn chỉ ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, tăng cường thực lực, chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện tiến vào hư không. Phạm vi hoạt động của hắn có hạn, thỉnh thoảng lại đi qua Trích Tinh Lâu một chuyến, hoàn thành nhiệm vụ của khách khanh thương hội rồi thuận tiện chạy tới cửa hàng tạp hóa thu linh lượng lớn linh thạch, hoặc là tới động phủ của mấy tu sĩ quen biết, thưởng thức linh quả linh dịch, nói chuyện phiếm về việc tu hành thường ngày. Trong linh điền, rất nhiều loại linh thực vẫn sinh trưởng khá là tốt đẹp, sinh cơ bừng bừng. Có nhiều loại sắp sửa thành thục như Băng Huỳnh Thảo, Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm, Tinh Thần Quả được gieo trồng trên không trung, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ trong khu vực linh điền Kiếm Thảo...

“Rốt cuộc toàn bộ đám Lôi Bạo Liên cũng thành thục rồi.” Lục Huyền đi tới một mảnh linh điền phủ đầy cát đá màu trắng bạc. Mấy chục gốc hoa sen màu trắng bạc đang thỏa thích nở rộ trong linh điền, hiện giờ chính giữa đài sen đã mọc đầy hạt sen màu trắng nhạt.

Lôi quang chớp động xung quanh đài sen, từng tia lôi quang như thác nước lại trút xuống từ bên rìa của đóa hoa sen, mang theo thanh thế to lớn.

Lục Huyền cẩn thận di chuyển bên trong, chỉ sợ một chút bất cẩn của mình sẽ khiến đám linh thực cực kỳ bất ổn này trực tiếp nổ tung tóe. Để nhận được càng nhiều Tru Tà Linh Lôi hơn, lúc trước hắn đã ủy thác cho thương hội, nhờ bọn họ thay mình thu thập được chừng năm mươi sáu hạt linh chủng Lôi Bạo Liên. Mỗi gốc đều thuận lợi trưởng thành, bên trong còn không thiếu những hạt có phẩm chất tốt và thượng đẳng.

Sau khi hái toàn bộ xuống, năm mươi sáu quầng sáng màu trắng cũng lần lượt xuất hiện phía trên linh điền, chúng hơi lập loè tỏa sáng, nhẹ nhàng hoà lẫn vào nhau. Trên mặt Lục Huyền cũng xuất hiện một nụ cười.

“Thu hoạch lớn rồi.” Thân hình hắn lóe lên, chỉ trong nháy mắt, một tia quang mang màu trắng bạc đã xẹt qua cả mảnh linh điền. Thoáng chốc, mấy chục quầng sáng gần như vỡ vụn cùng một lúc, những điểm sáng nhỏ bé phóng thẳng lên trời, chiếu rọi xung quanh thành một mảnh trắng xoá. Sau đó, vô số những điểm sáng hóa thành một dòng sông ánh sáng dài mảnh, dũng mãnh tràn vào cơ thể Lục Huyền. Từng ý niệm như cưỡi ngựa xem đèn nhanh chóng lướt qua trong đầu hắn.

[Thu hoạch một gốc Lôi Bạo Liên tứ phẩm, nhận được phù lục Lôi Cực Độn Phù ngũ phẩm.]

[Thu hoạch một gốc Lôi Bạo Liên tứ phẩm, nhận được bảo vật Tru Tà Linh Lôi.]

[Thu hoạch...]

Ý niệm biến mất, mấy chục tia linh lôi màu vàng óng đã trống rỗng xuất hiện trước mặt Lục Huyền, giống như một đàn cá tung tăng bơi qua bơi lại. Ngoài ra còn hơn mười viên tròn trong suốt màu trắng bạc và hơn mười tấm phù lục trắng bạc.

Đồng thời, ở chỗ sâu bên trong thức hải của hắn, còn có tin tức như dòng lũ cuồn cuộn không ngừng chảy vào, khiến Lục Huyền không thể không đứng nguyên tại chỗ, cố gắng tiêu hóa chúng. Trong năm mươi sáu quầng sáng có hai mươi lãm tia Tru Tà Linh Lôi, cùng với ba mươi bảy tia tích góp được lúc trước, vậy là hiện giờ, hắn đang có tổng cộng sáu mươi hai tia rồi.

“Không biết vị tà tu hoặc tà ma nào sẽ có phúc khí trải qua lễ rửa tội của nhiều Tru Tà Linh Lôi như vậy đầy?” Lục Huyền thầm cảm khái một câu.

Tâm niệm vừa động, hơn hai mươi tia linh lôi màu vàng óng như đã được huấn luyện nghiêm chỉnh từ trước, bắt đầu chui vào bên trong đan điền của hắn theo thứ tự rõ ràng.

Lần này, hắn còn nhận được bảy gói kinh nghiệm Thần Tiêu Chân Pháp) - Ngự Lôi Thiên, coi như quá trình ngự sử linh lôi đã đạt đến trình độ thu phát tùy tâm, không khác gì điều khiển cánh tay của mình.

Ngoài ra, còn có mười ba tấm Lôi Cực Độn Phù ngũ phẩm và mười một viên Lôi Sát Hoàn ngũ phẩm.

Hiện giờ trên người hắn đã có rất nhiều bảo vật cao giai, lại cộng thêm bản thân cũng đạt đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ rồi, khiến cho tác dụng của Lôi Cực Độn Phù và Lôi Sát Hoàn với hắn chỉ có hạn. Nhưng với những tu sĩ khác thì không giống, trong buổi đấu giá tư nhân do hắn tổ chức lần trước, Lôi Cực Độn Phù đã được bán ra với một cái giá khiến hắn vô cùng hài lòng.

“Chờ thu thập thêm một ít bảo vật, lại tổ chức hoạt động tương tự, thu thêm một ít linh thạch, hoặc đổi lấy mấy hạt linh chủng cao giai cũng được.” Lục Huyền thầm nghĩ. Có kinh nghiệm thành công từ lần đầu tiên, chờ đến lần sau tổ chức chỉ cần hắn lại chịu khó đi tuyên truyền một phen, là kiểu gì cũng sẽ thu hút được đông đảo đám tu sĩ Kết Đan, thậm chí cả Nguyên Anh Chân Quân tìm tới.

Sau khi thu hoạch một đống phần thưởng to lớn, Lục Huyền lại tiếp tục đi kiểm tra số linh thực còn lại, để bảo đảm mỗi một gốc đều được chăm sóc cẩn thận chu đáo nhất.

Chờ sau khi bồi dưỡng tất cả linh thực một lượt, ngó thấy sắc trời còn sớm, hắn quyết định sẽ đi thăm một vị tu sĩ mình quen biết. Tu sĩ nọ tên là Quách Bỉnh Thu, cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, sống trong khu động phủ nằm cách chỗ của hắn chỉ chừng mấy trăm dặm, Lục Huyền từng nhiều lần tới bái phỏng đối phượng rồi.

Lần trước khi tà ma xâm nhập Trung Châu, đối phương đã từng dẫn dắt một số tu sĩ Kết Đan liên thủ lại săn giết được mấy chục con tà ma, nhờ đó đã đổi được mấy món bảo vật không tệ từ trong tay Thiên Tỉnh Động. Sau khi lấy được bảo vật, thực lực của gã tăng mạnh, lại càng nóng lòng đi thăm dò bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên hơn.

Nhưng lần sau này, vận may không nghiêng về phía gã nữa, nghe nhóm tu sĩ quen biết khác nói, sau khi Quách BỈnh Thu tiến vào một hiểm địa, bản thân gã lại ngoài ý muốn bị trọng thương, ảnh hưởng tới căn cơ, cũng may còn giữ được tính mạng, hiện đã trở lại động phủ tĩnh dưỡng rồi.

Không đến một khắc Lục Huyền đã tới bên ngoài động phủ của Quách Bỉnh Thu. “Quách đạo hữu có trong động phủ không? Tại hạ Lục Huyền đến thăm đạo hữu đây.” Lục Huyền truyền âm vào bên trong.

“Lục đạo hữu, mời vào.” Một giọng nói già nua truyền vào bên tai, thoáng chốc Quách Bỉnh Thu đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Nhìn qua trạng thái của gã không được tốt lắm, sắc mặt tái nhợt, không có một chút huyết sắc nào, thậm chí ngay tại khí hải đan điền còn đang phong ấn một tấm phù lục huyền ảo. “Lúc trước, ngẫu nhiên ta nghe Lôi đạo hữu nói chuyện, biết Quách đạo hữu vừa ngoài ý muốn bị thương, không biết hiện giờ đã khá hơn chút nào chưa?” Lục Huyền trầm giọng hỏi.

“Nhờ Lục đạo hữu quan tâm, xem như cái mạng già này vẫn giữ lại được.” Quách Bỉnh Thu gượng cười, sau đó dẫn Lục Huyền tiến vào trong động phủ.
Bình Luận (0)
Comment