Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1202 - Chương 1203: Thiên Yêu Lệnh!

Chương 1203: Thiên Yêu Lệnh! Chương 1203: Thiên Yêu Lệnh!Chương 1203: Thiên Yêu Lệnh!

Ba ngày sau, Lục Huyền bồi dưỡng xong từng loại linh thực trong linh điền, tâm niệm vừa động, đã gọi Lôi Long Hống đi tới.

Lôi Long Hống cũng được chia một ít Vạn Tượng Thảo, nhưng bản thân nhóc con này có huyết mạch đặc biệt, phẩm giai lại không thấp, bởi vậy tốc độ tiêu hóa của nó sẽ nhanh hơn đám linh thú cấp thấp khác như Đạp Vân Linh Miêu hay Phong Chuẩn nhiều.

“Nào, về quê nhà ngươi một chuyến, thăm hỏi lão tổ tông của ngươi thôi.” Lục Huyền cười nói, sau đó dẫn theo Lôi Long Hống tiến vào chỗ sâu bên trong Lôi Hải.VipTruyenGG,net - Chỉ 100 0 đồn g/ngày đọ c tất cả Kho 100 0++ truyệ n dị ch miễ n ph í !

Sau khi tiến vào Lôi Hải, hắn lập tức ẩn giấu thân hình, lặng lẽ đi tới lãnh địa của tộc Lôi Hống Thú.

“Bái kiến tiền bối.” Vừa tiến vào không lâu, Thanh Giác Lôi Hủy đạp một chân trên lôi quang đã đi tới trước mặt Lục Huyền. Lục Huyền vội vàng khom lưng, kính cẩn thi lễ. “Lục tiểu hữu.” Thanh Giác Lôi Hủy thấp giọng đáp, thanh âm như tiếng sãm sét nổ vang bên tai Lục Huyần.

“Gần đây tiền bối có khỏe không?” Hai mắt Lục Huyền khẽ đảo qua thân hình khổng lồ của Thanh Giác Lôi Hủy, chợt phát hiện số lượng Lôi Tử Tinh kết xuất trên người nó cũng không quá nhiều. “Cũng không tệ lắm.” Thanh Giác Lôi Hủy thấp giọng nói. Sau khi ăn viên Diên Thọ Đan thất phẩm của Lục Huyền, trạng thái của nó đã khác hẳn trước kia, trở nên sinh long hoạt hổ, lại có chút phong thái như thời kỳ đỉnh phong. “Đây là con Lôi Hống Thú dị chủng lúc trước ta từng nhờ ngươi chăm sóc phải không? Không ngờ nó đã trưởng thành đến mức này rồi.” Con ngươi to bằng cái đèn lồng của Thanh Giác Lôi Hủy trực tiếp đảo qua người Lôi Long Hống phía dưới, sau khi phát hiện khí tức lôi linh tỉnh thuần nồng đậm trong cơ thể nó thì không khỏi ngạc nhiên. “Chủ yếu là vì nó được di truyền huyết mạch của tiền bối nên mới trưởng thành nhanh chóng như vậy.” Lục Huyền khéo miệng nịnh bợ. “Ha ha ha!” Quả nhiên Thanh Giác Lôi Hủy đã vui sướng cười to, tiếng cười tựa như tiếng sấm vang vọng cả sơn cốc. Nói là nói như vậy, nhưng trong lòng nó cũng hiểu rõ. Con Lôi Hống Thú được Lục Huyền mang đi đúng là yêu thú dị chủng, nhưng trong lãnh địa Lôi Hống Thú vẫn còn hơn mười con dị chủng tương tự, có điều tốc độ phát triển của chúng đầu kém xa con được Lục Huyền nuôi dưỡng.

“Tiểu hữu chăm sóc không tệ.” Trong mắt Thanh Giác Lôi Hủy để lộ ra một tia tán thưởng, trong lòng cũng thấy thoải mái vô cùng.

“Vốn dĩ ta muốn tới thăm hỏi tiên bối một phen, cũng thuận tiện trợ giúp tiền bối dọn dẹp một ít Lôi Tử Tinh, nhưng thấy trạng thái của tiền bối tốt như vậy, vãn bối đã yên tâm rồi.” Lục Huyền nghĩ một đằng nói một nẻo. “Hiện giờ tốc độ Lôi Tử Tinh xuất hiện trên người ta đã chậm hơn trước rất nhiều.” Thanh Giác Lôi Hủy gầm nhẹ một tiếng.

“Đúng rồi, tiền bối vẫn luôn ở trong Lôi Hải, sau khi lấy đi hạt linh chủng không biết nọ, bên trong hòn đảo nhỏ ở nơi sâu nhất khu dược viên thượng cổ kia có xảy ra tình huống dị thường gì không?” Nói chuyện một lát, đột nhiên Lục Huyền nhớ lại cảnh tượng Thanh Giác Lôi Hủy từng dẫn mình đi càn quét dược viên Thượng cổ bèn thuận miệng hỏi thăm.

“Mọi thứ vẫn như thường, chỉ có điều, bộ thi thể nữ tử kia hình như đã biến mất rồi.” Thanh Giác Lôi Hủy lắc cái đầu khổng lồ nói.

Lục Huyền gật đầu, sau đó hắn để lại mấy bình Hoàn Chân Kiếm Dịch và Lục Ngưng Lộ cho Thanh Giác Lôi Hủy giải khát và chạy đi gọi Lôi Long Hống đang giễu võ dương oai trước mặt đám đồng bạn tới.

Tiếp đó, hắn lại lần theo lời chỉ dẫn của con Lôi Hống Thú dị chủng từng cứu mình giữa lôi bạo để tiến vào bí cảnh của tộc Lôi Hống Thú, trắng trợn vơ vét lôi dịch màu xanh thẫm.

Cướp sạch lôi dịch xong, Lục Huyền mới thỏa mãn, dẫn Lôi Long Hống trở lại động phủ của mình.

Trở về được nửa tháng, lại có hai trong chín gốc Vạn Tượng Thảo hoàn toàn thành thục. Lục Huyền cẩn thận ngắt hai gốc linh thảo cùng loài nhưng có hình thái khác nhau kia xuống. Hai quầng sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện. Hắn giơ tay nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng đầu tiên.

[Thu hoạch một gốc Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm, nhận được Hóa Linh Phù lục phẩm.]

Ý niệm trong đầu biến mất, một tấm Hóa Linh Phù lục phẩm đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền, chỉ có một chút khác biệt rất nhỏ với tấm phù lục lúc trước hắn từng nhận được.

Linh quang trên tay Lục Huyền lóe lên, tấm Hóa Linh Phù đầu tiên đã xuất hiện trong lòng bàn tay.

“Linh phách yêu thú trên linh phù có điểm khác biệt, tấm thứ nhất là một con tiểu Giao Long màu xanh lam, tấm thứ hai lại là một con tiểu Hắc Hổ có hai cánh. Điểm giống nhau chính là cả hai đầu có linh áp cường đại, nhưng sau khi kích phát uy lực cũng có phần khác biệt.”

Hắn so sánh qua sự khác biệt giữa hai tấm Hóa Linh Phù, sau đó ánh mắt nhanh chóng dừng lại trên quầng sáng màu trắng thứ hai. Mang theo nỗi chờ mong trong lòng, hắn giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng. Thoáng chốc, quầng sáng đã lặng lẽ vỡ tan ra, hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu bay đầy trời. Vô số điểm sáng nhanh chóng ngưng kết thành hư ảnh một tấm lệnh bài, nhanh chóng chui vào cơ thể Lục Huyền. Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.

[Thu hoạch một gốc Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm, nhận được bảo vật Thiên Yêu Lệnh thất phẩm (1/5)]

Ý niệm trong đầu biến mất, một tấm lệnh bài không trọn vẹn đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Tấm lệnh bài này có màu đỏ như máu, bên trên ghi khắc khá nhiều ký tự cổ xưa, dường như trong mảnh huyết quang cuồn cuộn kia lại có thật nhiều hư ảnh dị thú trùng trùng điệp điệp xuất hiện, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta váng đầu hoa mắt.

Lục Huyền tập trung tinh thần vào tấm lệnh bài không trọn vẹn ấy, lập tức biết được thông tin chỉ tiết về nó. [Thiên Yêu Lệnh, bảo vật thất phẩm, tín vật chứng minh thân phận của Yêu tộc cấp cao, bên trong có phong ấn hàng nghìn hàng vạn khí tức Yêu tộc, dùng vật này có thể tiến vào động thiên Thiên Yêu giới, có thể tự do đi lại giữa các vực trong Yêu tộc, có năng lực hiệu lệnh vạn yêu.} “Không ngờ lại là một món bảo vật thất phẩm!” Lục Huyền không khỏi mừng rỡ reo lên.

Sau khi Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm thành thục, nó lại mang tới phần thưởng là một món bảo vật thất phẩm, dù không được đầy đủ nhưng cũng khiến hắn vô cùng hài lòng rồi.

“Xem ra phải mở được bốn miếng Thiên Yêu Lệnh nữa mới có thể tổ hợp thành một món bảo vật thất phẩm hoàn chỉnh.” Ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm vào phần rìa của tấm lệnh bài không trọn vẹn.

Có lẽ do không trọn vẹn nên phần rìa của lệnh bài có một chút linh quang màu máu nhàn nhạt đang chậm rãi nhúc nhích, cứ như nó đang đi tìm kiếm bộ phận thiếu hụt của mình vậy.

“Còn bảy gốc Vạn Tượng Thảo nữa, nhất định phải để lại vài cọng dùng để ngưng chủng, chờ sau khi số lượng đầy đủ lại mở rộng sản lượng, thoải mái thu hoạch quầng sáng sau.” Lục Huyền thầm nghĩ. “Vẫn phải cố hết sức nắm giữ phương pháp ngưng chủng.” Lục Huyền cất kỹ Vạn Tượng Thảo và Hóa Linh Phù vào túi trữ vật, không khỏi cảm khái một phen.

Trong thời điểm bồi dưỡng linh thực, nếu không có phương pháp ngưng chủng tương ứng thì rất khó để liên tục nhận được phần thưởng tương tự từ bên trong quầng sáng.
Bình Luận (0)
Comment