Chương 1218: Định Phong Thần Châu!
Chương 1218: Định Phong Thần Châu!Chương 1218: Định Phong Thần Châu!
Đập vào mắt là một cảnh tượng kỳ dị. Chỉ thấy một đóa linh hoa đang nở rộ, dưới thanh quang mênh mông chiếu rọi, có một luồng hư ảnh cự hoa khe khẽ xoay tròn. Bên trong hư ảnh có từng luồng dị phong thổi qua với cường độ không đồng nhất, hoặc như gió nhẹ phất qua mặt, chỉ đủ để nhẹ nhàng vuốt ve thể xác và tinh thần, hoặc như gió bão càn quét, hung hăng tàn phá bừa bãi xung quanh.
Ở chính giữa linh hoa có một quầng sáng màu trắng đang lập loè toả sáng.
“Đây là đoá linh hoa tại tầng thứ nhất Tốn Phong Cung của Bát Trọng Cung nở rộ rồi?” Lục Huyền âm thầm suy đoán, rồi ngay sau đó, tâm thần ngưng tụ trên Bát Trọng Cung.
“Vấn đề là linh hoa tầng thứ nhất nở rộ nên chưa thể thu hoạch được. Nhưng vẫn có thể thu hoạch phần thưởng từ quầng sáng do linh hoa tầng thứ nhất mang đến.” Hắn ôm theo chờ mong tràn ngập trong lòng, khẽ nín thở ngưng thân, sau đó giơ tay nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng màu trắng. Cũng giống như cảnh tượng đã từng nhìn thấy cả nghìn vạn lần trước đó, quầng sáng lặng lẽ vỡ tan, những điểm sáng nhỏ bé phóng lên đầy trời, trong nháy mắt đã hình thành một dòng sông ánh sáng nhỏ dài, chui vào trong cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.
[Thu hoạch Tốn Phong Cung - tầng thứ nhất của Bát Trọng Cung, nhận được bảo vật Định Phong Thần Châu thất phẩm.]
Ý niệm trong đầu biến mất, một viên linh châu kỳ dị xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Có cảm giác viên linh châu này không có thực thể mà được ngưng kết từ vô số luồng linh phong áp súc đến mức tận cùng tạo thành, bởi trong nháy mắt khi nó xuất hiện, dường như toàn bộ những luông linh phong vốn đang lưu chuyển bên trong động thiên không trọn vẹn đầu tụ về phía linh châu.
Lục Huyền tập trung tỉnh thần, lập tức hiểu rõ tin tức chỉ tiết về nó.
[Định Phong Thần Châu, bảo vật thất phẩm, có khả năng cố định linh phong kỳ dị trên thế gian, có thể hấp thu, làm suy yếu bí pháp và thần thông thuộc tính Phong, đặt ở một nơi lâu dài có thể hình thành bảo địa chất chứa dị phong.] [Hợp lại cùng bảy món dị bảo Thổ, Thủy, Hỏa, Âm, Dương, Vũ, Trụ sẽ có thể tế luyện một động thiên vô chủ thành không gian tùy thân.] “Bảo vật Định Phong Thần Châu thất phẩm! Mới tầng thứ nhất đã mở ra bảo vật trân quý như thế!” Lục Huyền kinh hô thành tiếng.
“Thu thập đủ bảy món bảo vật còn lại còn có thể tế luyện một mảnh đất vô chủ thành không gian tùy thân!”
Vừa nghĩ tới nội dung giới thiệu vừa đọc được, sau khi thu thập đủ bảy món bảo vật còn lại có thể tế luyện động thiên không trọn vẹn dưới chân thành không gian tùy thân, nhịp thở của Lục Huyền lập tức trở nên dồn dập.
“Nếu có một cái động phủ tùy thân thì không cần phải bôn ba khắp nơi nữa, cũng không cần phải lo lắng đám linh thực cao giai của mình sẽ bị kẻ xấu cướp đi.” Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng này thôi là trong lòng hắn đã vô cùng mong chờ rồi.
“Đáng tiếc, để tế luyện khu động thiên không trọn vẹn này lại cần quá nhiều bảo vật. Tuy về cơ bản, ta có thể thỏa mãn tám lần nở rộ của Bát Trọng Cung, nhưng muốn hoàn thành được chuyện đó lại cần rất nhiều thời gian, cũng không dễ gì đạt đủ điều kiện đào tạo.”
Tầng thứ nhất Tốn Phong Cung có Hải Lâu thương hội hỗ trợ thu thập Phong Khiếu Thạch mà vẫn mất chừng mười mấy tới hai mươi năm mới thành công nở rộ, thì hoàn toàn có thể phỏng đoán ra khoảng thời gian và tinh lực tiêu hao cho bảy tầng còn lại chỉ nhiều chứ không thể ít hơn được.
“Nếu cần bảo vật thì vẫn có thể nhờ thương hội hỗ trợ thu thập. Về phần chu kỳ đào tạo, ta có thể sử dụng Thần Mộc Thanh Hồ để rút ngắn thời gian. Nhưng nếu làm như vậy chỉ e món Thần Mộc Thanh Hồ không trọn vẹn kia cũng không đủ dùng.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm. Trên thực tế, Nguyên Linh Tham có liên quan mật thiết đến tu vi của bản thân, nên hắn nhất định phải thúc giục chúng mau chóng trưởng thành, chỉ có làm như vậy mới có thể nhận được thêm càng nhiều linh chủng, cũng có thể thu hoạch được lượng lớn phần thưởng tu vi. Bên cạnh đó, nhu cầu về Bát Trọng Cung thất phẩm cũng rất cấp thiết, ngoài ra dưới tay hắn vẫn còn rất nhiều linh thực cao giai cần phải thúc chín vào một số thời khắc mấu chốt nữa. “Thần Mộc Thanh Hồ vốn là pháp bảo trung giai, sau khi bản nguyên xói mòn mới hạ xuống thành pháp khí lục phẩm. Nếu có cơ hội, phải thử xem có thể bổ sung đầy đủ lại không. Hoặc là tìm thêm một chiếc Thần Mộc Thanh Hồ mới.”
Hắn biết rõ nơi sản sinh ra món dị bảo làm ruộng này chính là Thần Mộc Tông, đáng tiếc lại không biết tông môn này đang nằm ở đâu, cũng không cách nào bổ sung món dị bảo này trở thành thể hoàn chỉnh.
“Ngoài ra muốn Thần Mộc Thanh Hồ hoạt động bình thường, ta cần phải thường xuyên rót linh khí vào trong nó nên Thanh Mộc nguyên khí trong cơ thể cũng cần được bổ sung kịp thời. Mà động đến Thanh Mộc nguyên khí, là cần phải mở rộng sản lượng Tàng Nguyên Thảo tam phẩm.”
Trong quầng sáng Tàng Nguyên Thảo có thể mở ra lượng lớn Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm, bên trong thứ này ẩn chứa rất nhiều thảo mộc linh khí, sau khi hấp thu có thể bổ sung Thanh Mộc nguyên khí trong đan điền.
“Thôi cứ từ từ mà tới vậy.” Chuyến này có thể nhận được viên Định Phong Thần Châu thất phẩm trước mắt đã khiến Lục Huyền cảm thấy vô cùng mỹ mãn rồi. Hắn lập tức thu viên bảo châu nọ vào trong Thao Trùng Nang, lại tiếp tục đi kiểm tra các loại linh thực cao giai được trồng xung quanh động thiên.
Chạy qua khu vực linh điền đang gieo trồng Khinh Hồng Tiên Vũ thất phẩm, chỉ thấy từng tầng ánh sáng trong veo chiếu rọi xuống, bên trong những luồng sáng này lại có thêm một tia hào quang màu xanh lá, bên trong tia hào quang màu xanh lá nọ lại ẩn chứa một chiếc vũ y dài chưa tới một tấc, bồng bầnh lơ lửng.
Vũ y tuỳ tiện xoay tròn, nhưng dường như nhất cử nhất động của nó đều phù hợp với ý vị thanh linh tự nhiên.
Cách đó không xa, Song Sinh Bạch Liên đã mọc rễ nảy mầm. Rõ ràng Lục Huyền còn đứng ở đằng xa đã cảm nhận được đóa sen trắng tinh thuần này đang kêu gọi mình, hệt như sinh mệnh nhỏ đang được dựng dục bên trong có mối quan hệ cực kỳ mật thiết với hắn vậy.
Hắn thi triển một đạo Linh Vũ Thuật cho mầm non bạch liên kia, sau khi được linh vũ làm dịu lại rót non nửa chai Tuyết Long Thánh Tuyền xuống, cuối cùng mới để tâm thần chìm vào bên trong bạch liên, dung hợp cùng gốc linh thực thất phẩm này.
Sau khi trải qua hai lần lột xác, hình thể của Không Thiền Mộc đã lớn hơn trước một chút, trên vỏ cây phủ đầy hoa văn quái dị, nhìn như một con linh thiền đang ngủ đông, chờ thời cơ thoát xác mà ra.
Nhiên Đăng Cổ Thảo thất phẩm được trồng riêng bên trong một mảnh linh điền, phía trên linh điền lại được rải đều một lớp Hòa Quang Trần dày đặc. Hòa Quang Trần không ngừng tỏa ra ánh quang mang ấm áp mỏng manh, lằng lặng tấm bổ cho hạt linh chủng có một chiếc bấc đèn kỳ dị bên trong kia. “Thời gian gieo trồng Nhiên Đăng Cổ Thảo hơi ngắn, còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể mọc rễ nảy mầm.” Lục Huyền tập trung tinh thần vào hạt linh chủng sau đó đánh giá một câu.