Chương 1224: Mối Làm Ăn Tự Tìm Đến Cửa!
Chương 1224: Mối Làm Ăn Tự Tìm Đến Cửa!Chương 1224: Mối Làm Ăn Tự Tìm Đến Cửa!
Hai người khách khí một phen, Phùng Phi lấy ra một tấm lệnh bài đặc biệt của Ly Dương Đạo Tông để tỏ rõ thân phận, sau đó mới theo Lục Huyền tiến vào động phủ. “Phùng đạo hữu, Ngọc Tẩy Linh Lộ này là loại linh nhưỡng do Lục mỗ tự tay ủ chế mà thành, danh tiếng cũng không tệ, mời đạo hữu nếm thử.” Lục Huyền bưng linh quả tới, lại rót đầy một chén Ngọc Tẩy Linh Lộ cho Phùng Phi.
“Thuần hậu thanh tịnh, dường như có thể gột rửa khí tức không sạch sẽ trong cơ thể. Đúng là linh dịch thơm ngon, Lục đạo hữu không hổ là linh nhưỡng đại sư nổi danh khắp Ly Dương cảnh.” Phùng Phi cẩn thận nhấp một ngụm linh dịch trong suốt như bạch ngọc, tỉnh tế thưởng thức một phen rồi bình luận.
“Phùng đạo hữu quá khen, chỉ là kỹ năng tầm thường, không đáng nhắc đến.” Lục Huyền cười đáp rồi thoáng cái đã chuyển chủ đề: “Không biết hôm nay Phùng đạo hữu tới động phủ của Lục mỗ là có chuyện gì cần chỉ giáo?” “Không dám, ta tới đây cũng vì chuyện có liên quan đến mấy loại linh nhưỡng này. Chuyện là Ly Dương Đạo Tông chúng ta sắp tổ chức Vạn Linh đại hội, đến lúc ấy nhất định phải chuẩn bị lượng lớn linh quả linh nhưỡng để mở tiệc chiêu đãi nhóm sinh linh cường đại đến từ chư thiên giới vực. Linh quả còn dễ tìm nhưng linh nhưỡng thì không đơn giản như vậy.”
“Từ lâu tại hạ đã nghe danh linh nhưỡng do Lục đạo hữu ủ chế, bất kể phẩm giai hay phẩm chất đều đạt đến trình thượng thừa, sau khi thu thập và đánh giá nhiều lần, cuối cùng đã quyết định tới tìm Lục đạo hữu đặt hàng một số lớn linh nhưỡng.” “Đạo Tông cần những loại linh nhưỡng nào? Mỗi loại cần bao nhiêu?” Lục Huyền trầm ngâm giây lát rồi hỏi. “Ngọc Tẩy Linh Lộ, Băng Tủy Linh Nhưỡng, Bách Quả Linh Tương đầu cần một trăm bình, ngoài ra mỗi loại Hoàn Chân Kiếm Dịch và Lục Ngưng Lộ ngũ phẩm cũng cần ba mươi bình.”
“Từ giờ tới Vạn Linh đại hội còn khoảng một năm, không biết trong tay Lục đạo hữu có bao nhiêu hàng tồn, và trong vòng một năm này, ngươi có thể ủ ra đủ số lượng linh nhưỡng chúng ta cần hay không?”
“Trong tay ta có sẵn một ít hàng tồn, trong cửa hàng tạp hóa bên kia cũng có một ít, nhưng vẫn cần ủ thêm khá nhiều, nhất là Hoàn Chân Kiếm Dịch và Lục Ngưng Lộ ngũ phẩm kia. Ủ chế linh nhưỡng ngũ phẩm cũng không đơn giản hơn luyện chế linh đan cùng giai là bao, cần phải chuẩn bị rất nhiều tài liệu, quá trình cũng cực kỳ phức tạp, chỉ hơi bất cẩn một chút sẽ thành công cốc.” Lục Huyền cân nhắc một lát mới trầm giọng nói, vẻ mặt lộ rõ một tia ngại ngùng.
“Lục đạo hữu cứ yên tâm, nếu ngươi thiếu tài liệu thì Đạo Tông sẽ đưa tới cho ngươi với giá thấp hơn thị trường hai phần, giá hàng cung cấp sẽ được trừ vào thù lao của ngươi, ngươi thấy thế nào?” “Phùng đạo hữu đã suy xét chu đáo như thế thì tất nhiên là Lục mỗ không có bất cứ ý kiến gì nữa rồi.” Lục Huyền cười nói.
Dù hắn còn chưa hấp thu được nhiều gói kinh nghiệm ủ chế Hoàn Chân Kiếm Dịch và Lục Ngưng Lộ, nhưng xác suất thành công đã vượt xa những vị linh nhưỡng sư bình thường khác.
Đứng trước mối làm ăn lớn cỡ này, lại được khách hàng tạo điều kiện tới cỡ đó, trong khi bản thân thừa khả năng hoàn thành đơn hàng thì đương nhiên là hắn sẽ không bỏ qua cơ hội thu được lượng lớn tài liệu với giá ưu đãi như vậy rồi.
“Được, không biết mỗi loại linh nhưỡng Lục đạo hữu bán ra với giá bao nhiêu?” Phùng Phi gật đầu cười hỏi.
“Mỗi bình Ngọc Tẩy Linh Lộ, Bách Quả Linh Tương và Băng Tủy Linh Nhưỡng có giá bảy nghìn năm trăm linh thạch hạ phẩm, mỗi bình Hoàn Chân Kiếm Dịch và Lục Ngưng Lộ có giá ba vạn linh thạch hạ phẩm, Phùng đạo hữu thấy thế nào?” Lục Huyền thử hỏi ý.
“Giá cả rất phải chăng, vậy cứ làm theo lời Lục đạo hữu nói đi.” Phùng Phi không hề do dự đã lập tức gật đầu đồng ý. Trước khi tới đây gã đã tìm hơn mười vị tu sĩ tỉnh thông linh nhưỡng để dò hỏi rồi, nhưng cực ít người có thể cung ứng linh nhưỡng tứ phẩm một cách ổn định như vậy, thậm chí người có thể cung ứng thì lấy giá cả còn cao hơn cái giá Lục Huyền đưa ra một chút.
Giá bán thấp hơn, chủng loại linh nhưỡng càng thêm phong phú hơn, phẩm chất cũng tốt hơn hẳn, thì đương nhiên là không có bất cứ lý do gì để chần chừ rồi?
Mà trong lòng Lục Huyền cũng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, sau khi hấp thu rất nhiều gói kinh nghiệm ủ chế linh nhưỡng, trình độ ủ chế linh nhưỡng của hắn đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh. Chỉ tính riêng xác xuất thành công khi ủ chế hai loại linh nhưỡng ngũ phẩm của hắn đã bỏ xa đám linh nhưỡng sư còn lại rồi, càng không cần nói tới ba loại linh nhưỡng tứ phẩm kia.
Về phần Viên Ma Tửu ngũ phẩm, do bản thân ủ được khá ít, cũng không hấp thu gói kinh nghiệm tương ứng nên hắn không đưa vào lưu thông trên thị trường.
“Tổng cộng bốn trăm lẻ năm vạn linh thạch hạ phẩm, đây là hai vạn linh thạch trung phẩm, số còn lại sau khi khấu trừ nguyên liệu, sẽ giao cho Lục đạo hữu sau, ngươi thấy có được không?” Phùng Phi vừa nói xong, một đống linh thạch trung phẩm lớn như ngọn núi đã bay tới trước mặt Lục Huyền.
“Không thành vấn đề!” Lục Huyần lập tức nhận lời, trong lòng lại âm thầm cảm khái Đạo Tông đúng là nhà giàu nhiều của.
“Lục đạo hữu, lát nữa ngươi hãy liệt kê một phần danh sách tài liệu cần dùng cho ta, trong vòng nửa tháng ta sẽ gửi toàn bộ tới cho đạo hữu. Đến lúc đó, mong đạo hữu có thể dồn nhiều tâm tư, cố gắng chuẩn bị toàn bộ linh nhưỡng cho thật tốt.” Phùng Phi nghiêm mặt nói.
Muốn tổ chức Vạn Linh đại hội thành công, cần dùng không ít linh nhưỡng, trong đó, những loại Lục Huyền cần chuẩn bị vì phẩm giai và phẩm chất linh nhưỡng đều đạt tới hàng thượng đẳng nên chủ yếu sẽ được dùng để chiêu đãi các vị tu sĩ, sinh linh có thực lực cường đại trong bữa tiệc. Còn nhóm linh nhưỡng sư khác và linh nhưỡng do Ly Dương Đạo Tông tự mình sản xuất sẽ được dùng để cung ứng cho phần lớn đám tu sĩ bình thường tới tham dự tụ hội. “Lục mỗ nhất định sẽ tận tâm tận lực, đảm bảo có thể hoàn mỹ thoả mãn yêu cầu của Đạo Tông.” Lục Huyền thành khẩn nói.
Trong tay hắn có rất nhiều hàng tồn lại còn có kinh nghiệm ủ chế vô cùng phong phú, chỉ cần nguyên liệu sung túc thì hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì cần phải lo lắng cả.
“Vậy thì tốt rồi, đợi toàn bộ linh nhưỡng được chuẩn bị sẵn sàng, xin đạo hữu dùng tín vật đưa tin này liên hệ với tại hạ.” Phùng Phi lại đưa một tấm ngọc phù màu xanh biếc cho Lục Huyền, không ngừng dặn đi dặn lại.
Lục Huyền nhận lẫy miếng ngọc phù, dùng linh thức xem xét một lượt, sau đó thu vào trong túi trữ vật.
“Được, hiện giờ tại hạ còn có việc trong người, xin cáo từ trước.” Phùng Phi thấy vậy cũng lên tiếng, chắp tay từ biệt Lục Huyền.
“Phùng đạo hữu đi thong thả.” Lục Huyền tiễn vị khách hàng lớn mang mối làm ăn tới cho mình ra đến bên ngoài động phủ, lại đứng yên một chỗ nhìn theo bóng lưng đối phương hoàn toàn biến mất trong một mảnh lôi mang đầy trời, lúc này mới lưu luyến quay vào bên trong. “Bốn trăm vạn linh thạch hạ phẩm, ha ha, vụ làm ăn này đúng là quá lớn.” Tuy hắn có cửa hàng tạp hóa ngày thu đấu vàng thật, nhưng đột nhiên kiếm được nhiều linh thạch như vậy vẫn không khỏi bất ngờ đến sung sướng khó mà kiềm nén nổi.