Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1292 - Chương 1293: Đan Phương Ngũ Hành Đan!

Chương 1293: Đan Phương Ngũ Hành Đan! Chương 1293: Đan Phương Ngũ Hành Đan!Chương 1293: Đan Phương Ngũ Hành Đan!

Quầng sáng vỡ tan trong im lặng, hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu tung bay đầy trời, sau đó nhanh chóng ngưng kết thành một dòng quang hà dài nhỏ, chui vào trong cơ thể Lục Huyền.

[Thu hoạch một trái Ngũ Hành Huyễn Quả ngũ phẩm, thu hoạch được đan phương Ngũ Hành Đan ngũ phẩm. ] Ý niệm vừa mới hiện lên, lượng lớn tin tức đã lập tức tuôn ra trong đầu Lục Huyền.

(Ngũ Hành Đan, đan dược ngũ phẩm, bên trong ẩn chứa lực lượng ngũ hành nồng đậm, sau khi ăn vào có thể tăng lên lượng lớn linh lực ngũ hành trong cơ thể tu sĩ, sử dụng lâu dài còn có thể bù đắp Ngũ Hành Linh Thể. Thứ này vốn là bảo vật ngũ hành thân cận với thiên nhiên, sau khi phục dụng nó, tốc độ tu luyện thần thông bí thuật tương ứng cũng theo đó mà tăng nhanh. ]

"Đan phương Ngũ Hành đan, lấy Ngũ Hành Huyễn Quả làm tài liệu chính, sau khi ăn vào lượng lớn Ngũ Hành đan còn có thể cải thiện thể chất, bù đắp Ngũ Hành Linh Thể." Trong lòng Lục Huyền vô cùng vui vẻ.

Tác dụng của Ngũ Hành đan này tương đối khá, đáng tiếc là trước mắt hắn chỉ có được đan phương mà không có gói kinh nghiệm luyện đan tương ứng, đoán chừng xác suất thành công khi luyện chế Ngũ Hành đan này sẽ thấp đến đáng sợ.

"Vẫn phải ngưng chủng trước đã. Nhưng dựa theo tình hình này, khi số lượng linh thực ta muốn chúng mau chóng trưởng thành càng ngày càng nhiều thì một cái Thần Mộc Thanh Hồ không có bản nguyên hoàn toàn không đủ dùng." Lục Huyền than nhẹ một tiếng.

Sau khi hắn thoả thuê thu hoạch một đợt, lại bắt đầu đi xem xét tình huống sinh trưởng của các loại linh thực bên trong linh điền.

Rời đi hơn hai năm, đông đảo nhóm linh thực cao giai trong động phủ của hắn đều phải tự nhiên sinh trưởng, có những gốc phát triển cũng không tệ lắm, nhưng có những gốc tốc độ phát triển tương đối bình thường. Trong đó, Liệt Vân trúc ngũ phẩm lại có tốc độ phát triển tương đối kinh người, chỉ ngắn ngủi hơn hai năm, nó đã kéo dài đến hơn sáu trượng, sau khi xem xét trạng thái linh thực, còn có thể đại khái cảm nhận được trình độ này còn lâu mới đạt đến điểm cực hạn sinh trưởng của nó. Một nhóm Vạn Tượng Thảo mới đã tiến vào giai đoạn sinh trưởng nhanh chóng, mỗi một gốc đều có hình thái khác nhau, giống như các loại yêu thú tụ tập cùng một chỗ vậy.

Xích Diễm Lý ngũ phẩm, trước khi Lục Huyền rời khỏi Vân Hư Vực, hắn đã trồng nó xuống, thời gian không bao lâu, hiện giờ nó đã cao hơn nửa trượng rồi, thân cây giống như một khối ngọc thạch màu đỏ nhạt, đứng từ xa đã có thể cảm nhận được một luồng khí tức nóng rực. Tại nơi chôn cất bộ hài cốt Đà Long to lớn kia, tiến độ sinh trưởng của mấy gốc Hóa Long Thảo tại nơi này không tệ, thoạt nhìn sẽ có cảm giác chúng chính là những con rồng nhỏ tỉnh xảo không ngừng bơi lội trên bề mặt linh nhưỡng.

Thương Long Mộc thất phẩm được bố trí tại khu vực linh điền trung tâm, trên bề mặt linh nhưỡng hoàn toàn không nhìn ra điều gì, nhưng sau khi rót linh thức vào trong, sẽ lập tức cảm nhận được phần rễ cây uốn lượn xoay quanh, giống như một con Cự Long khủng bố đang say ngủ. Được Long Khí nồng đậm tẩm bổ, hai loại linh thực cao giai này sinh trưởng tương đối khả quan.

Sau khi dốc lòng bồi dưỡng chúng nó một phen, Lục Huyền lại tiếp tục đi xem xét những gốc linh thực còn lại. Mảnh sương mù vẫn một mực bao vây xung quanh Hoàng Lương Mộc từ trước đó lại dày thêm ba phần, khi tiến vào nơi này sẽ có cảm giác như vừa bước vào một thế giới khác, thật thật giả giả, mộng ảo bất phân, nếu không phải linh thức của Lục Huyền cường đại, tâm chí kiên định, rất có khả năng hắn đã bị rơi vào trong ảo cảnh do gốc linh thực cao giai này dệt thành rồi. Trong toàn bộ động phủ, thứ chịu ảnh hưởng lớn nhất khi Lục Huyền rời đi chính là Khốn Linh Lung lục phẩm. Hơn hai năm qua, gốc linh thực hiếm thấy này không được yêu trùng tẩm bổ, sinh cơ đã biến thành uể oải không chịu nổi, nó nằm bẹp xuống, dán sát lên bề mặt linh nhưỡng, tận tình bày ra dáng vẻ hữu lực vô khí.

Lục Huyền nhanh chóng lấy ra một con yêu trùng tam phẩm, vừa ngửi thấy mùi vị của đồ ăn ngon. Khốn Linh Lung lập tức trở nên sinh động, kết cấu của linh thực phát sinh một chút biến hóa rất nhỏ, giống như một đạo cấm chế thiên nhiên, bao bọc chặt chẽ bộ thi hài yêu trùng vừa được Lục Huyền nhét vào bên trong, sau đó chậm rãi tiêu hóa hấp thu.

"Đi một vòng mới thấy, vẫn còn không ít linh thực cấp cao trong Lôi Hỏa Tinh Động này."

Sau khi Lục Huyền vất vả bồi dưỡng một vòng, mới mang theo tâm thần hơi có vẻ mệt mỏi trở lại tiểu viện.

Một đống linh thú lập tức xúm lại.

Phải nói là chu kỳ sinh trưởng của đám linh thú này quá dài, sau khi Lục Huyền xem xét từng con, cũng chỉ có Đạp Vân Linh Miêu cùng với chim mập Phong Chuẩn, là sau khi nuốt vào nhiều Vạn Tượng Thảo như vậy đã phát sinh biến hoá rõ ràng, có cảm giác bất cứ lúc nào chúng cũng có thể đột phá.

Nhóm Tiểu Thụ Nương thứ hai được linh khí thảo mộc nồng đậm tẩm bổ, cũng có tốc độ phát triển cực nhanh, nhưng vẫn cách thể hoàn chỉnh một đoạn thời gian nữa.

Về phần Thanh Nhạc Lân, Lôi Long Hống, cùng với mấy con Tiểu Đà Long kia, dù hắn đã cho chúng nó nuốt nhiều linh quả linh thực cao giai như vậy, nhưng từ hiện tại đến thời điểm đám nhóc con này hoàn toàn thành thục vẫn còn rất xa vời.

Lục Huyền cũng không vội, hắn vô cùng kiên nhẫn, lại lấy ra lượng lớn thịt yêu thú, linh quả, cho một đám linh thú ăn no.

Trước khi rời khỏi nơi này, hắn đã để lại rất nhiều đồ ăn cho Lôi Quỷ Công, để nó hỗ trợ phân phối, nhưng linh thú trong động phủ khá nhiều, lượng tiêu hao quá lớn, đồ ăn lưu lại đã sớm cạn hết rồi. Bởi vậy trong khoảng thời gian này, một đám linh thú chỉ có thể dựa vào hấp thu linh khí để duy trì sinh hoạt. Sau khi Lục Huyền trở lại Lôi Hỏa Tinh Động, đảo mắt một cái đã qua nửa tháng.

Trong đoạn thời gian này, nhóm Kết Đan Chân Nhân đến đây bái phỏng nối liền không dứt, thậm chí còn có tu sĩ hắn quen biết từ những Tỉnh Động khác đi tới. Mãi cho đến mấy ngày cuối cùng, đám tu sĩ tới bái phỏng mới từ từ giảm bớt, Lục Huyền cũng được trở lại với cuộc sống an tĩnh nhàn nhã lúc trước.

Hôm đó, khi hắn đang ở trong động phủ tưới tắm linh vũ cho đám linh thực đông đúc, đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên bên ngoài động phủ: "Lục tiền bối, vãn bối Văn Càn, vừa mới trở lại Trích Tinh lâu, nghe nói tiên bối đã từ Động Huyền Kiếm Tông quay về, ta vội vàng tới đây bái phỏng tiền bối trước."

Linh thức của Lục Huyền đảo qua, đã nhanh chóng trông thấy Văn Càn đang cung kính đứng ở cửa vào động phủ. "Vào đi." Vòng bảo hộ linh khí bên ngoài động phủ trực tiếp xuất hiện một lối đi nhỏ chỉ đủ cho một người lướt qua, ngay sau đó, thanh âm của Lục Huyền nhẹ nhàng truyền vào trong tai Văn Càn. "Vâng." Văn Càn cúi đầu đáp, hai mắt nhìn thẳng tắp, nhanh chóng đi vào trong tiểu viện của Lục Huyền.

"Sao ngươi đi ra ngoài lâu như vậy?" Lục Huyền nhẹ giọng hỏi, đồng thời một chén linh trà nóng hôi hổi đã chậm rãi bay tới trước mặt Văn Càn.

"Đa tạ tiền bối. Là đoạn thời gian trước, văn bối nghe được tin tức bên trong Đại Hạ cảnh có xuất hiện một loại cây non linh thực cao giai, nên vội vàng dặn dò Hồng sư đệ ở lại trông coi cửa hàng, còn mình tiến về phía Đại Hạ cảnh."
Bình Luận (0)
Comment