Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 1297 - Chương 1298: Lời Hứa Hẹn!

Chương 1298: Lời Hứa Hẹn! Chương 1298: Lời Hứa Hẹn!Chương 1298: Lời Hứa Hẹn!

"Sau khi ta rời đi, thứ duy nhất khiến bản thân không yên lòng chính là đám nhóc con này. Ngươi là đệ tử của Động Huyền Kiếm Tông, tuổi còn trẻ đã có tu vi Kết Đan hậu kỳ, tuy vẫn luôn si mê trong chuyện bồi dưỡng linh thực, nhưng vẫn có hy vọng không nhỏ tấn thăng lên cảnh giới Nguyên Anh. Đợi đến lúc ấy, bảo ngươi đi che chở cho toàn bộ tộc đàn Lôi Hống Thú này, hẳn là không thành vấn đề." Lôi Hống Thú trầm giọng nói.

Sau khi Lục Huyền không tiếc đối nghịch với đám tu sĩ Nhân tộc, cũng muốn đưa cho nó viên Quy Hạc Nguyên Đan thất phẩm kia, nó đã hoàn toàn tín nhiệm hắn, tin tưởng hắn sẽ đối xử tử tế với mỗi một con Lôi Hống Thú dưới tay mình.

Tới bây giờ, sau khi biết chuyện Lục Huyền tiến vào Kiếm Tông, trong lòng nó đã nảy sinh ra ý nghĩ như vậy. "Che chở cho tất cả đám Lôi Hống Thú?" Lục Huyền một mực trầm ngâm không nói. Nói thật, có khu động thiên không trọn vẹn kia, đúng là hắn đã có năng lực để bảo vệ toàn bộ tộc đàn Lôi Hống Thú.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi vất vả mà không công đầu. Nhân lúc vẫn còn một đoạn tuổi tác có thể sống được, ta sẽ nghĩ biện pháp thay ngươi tìm vài hạt linh chủng cao giai tới làm thù lao của ngươi. Chờ đến khi thân tử đạo tiêu, ta còn trực tiếp tặng cho ngươi một phần lễ vật đặc biệt nữa." Thanh Giác Lôi Huỷ nghiêm nghị nói.

"Lôi Huỷ tiền bối, trong mấy trăm năm có quá nhiều nhân tố không biết, chưa chắc vẫn bối đã có thể tấn thăng lên cảnh giới Nguyên Anh. Cũng có thể trong khoảng thời gian này, tiền bối sẽ nhận được một món bảo vật duyên thọ nào đó khác, nên hiện tại nói những chuyện này vẫn còn quá sớm." Lục Huyền trịnh trọng nói.

"Nhưng vãn bối có thể hứa hẹn với ngài, nếu ta thật sự đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh, nếu ta chân chính có được năng lực che chở cho tộc đàn Lôi Hống Thú, ta nhất định sẽ bảo vệ chúng nó chu toàn."

"Có lời hứa hẹn này của ngươi là đủ rồi." Thanh Giác Lôi Huỷ than nhẹ một tiếng, sau đó phun ra một tia lôi quang màu trắng bạc như đám mây từ trong miệng. "Thỉnh thoảng trong tộc đàn Lôi Hống Thú cũng sẽ xuất hiện một vài con dị chủng ẩn chứa huyết mạch Lôi Huỷ, thậm chí có loại còn có tiêm lực phát triển đến yêu thú thất phẩm, chắc chắn sẽ không kéo chân sau của Lục tiểu tử ngươi.”

“Ha ha, nói không chừng một ngày nào đó, ta còn phải dựa vào chúng nó tới trợ giúp ta đấy chứ." Lục Huyền cười to nói.

Hắn mang theo Lôi Long Hống tiến vào hang động lúc trước, bái tế phụ mẫu của nó một phen, sau đó lại đi theo phía sau Lôi Hống Thú dị chủng, tiến vào trong bí cảnh thu thập được không ít lôi dịch màu xanh sẫm.

Tới khi quay trở về động phủ, hắn lại một lần nữa đắm mình vào cuộc sống bình thường của một linh thực sư như trước kia.

Bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, lúc nhàn rỗi, sẽ tu luyện thần thông bí thuật, luyện đan chế phù, ủ linh nhưỡng. Cuộc sống trôi qua đơn giản mà phong phú. Biến hóa duy nhất trong đoạn thời gian này chính là nhóm tu sĩ tìm đến động phủ của hắn bái phỏng đã tăng lên đột biến, thậm chí có một số còn cố ý từ những Tinh Động khác chạy đến nơi đây. Cũng chẳng còn cách nào khác, có quầng sáng của đệ tử Động Huyền Kiếm Tông gia trì mà. Mỗi một tu sĩ đầu là đối tượng tiềm năng có thể mang đến linh chủng cao giai cho hắn, bởi vậy ai đến Lục Huyền cũng nhiệt tình khoản đãi, bao đủ linh quả linh nhưỡng, để cho tất cả các tu sĩ thừa hứng mà đến, tận hứng mà về.

Cũng nhờ vào đó hắn đã quen biết được không ít Kết Đan Chân Nhân.

Hôm ấy, ngay lúc hắn đang ở trong động phủ xem xét trạng thái của linh thực, đột nhiên bên ngoài động phủ truyền đến một giọng nói ôn hòa quen thuộc: "Lục đạo hữu, tại hạ Trương Cửu Tông, tới tìm đạo hữu xin chén linh nhưỡng đây."

Linh thức của Lục Huyền đảo qua, đã nhanh chóng bắt gặp hình ảnh một vị trung niên nho nhã đang đứng ở bên ngoài đại trận. Người tới chính là Trương Cửu Tông thuộc Hải Lâu thương hội, hai người bọn họ quen biết đã lâu, có giao tình sâu đậm. "Trương đạo hữu, hoan nghênh hoan nghênh, mấy năm không gặp, linh nhưỡng ở chỗ Lục mỗ vẫn đủ để đón tiếp ngươi." Thân hình Lục Huyền lóe lên, hắn nhanh chóng đi ra bên ngoài động phủ, mang theo gương mặt mỉm cười nói với Trương Cửu Tông.

"Vậy là tốt rồi. Lần này Trương mỗ tới đây, chính là muốn nếm thử loại Hoàn Chân Kiếm Dịch trong lời đồn kia. Bình thường, Lục đạo hữu để lại quá ít Hoàn Chân Kiếm Dịch ở trong tiệm tạp hóa, chừng một - hai tháng mới có một bình, ta thực sự không tranh nổi với những người khác." Trương Cửu Tông cười cảm khái nói.

"Ha ha ha, Trương đạo hữu nếu muốn cứ nói thẳng với Lục mỗ là được mà. Đợi lát nữa Lục mỗ sẽ tặng ngươi mấy bình." Khóe miệng Lục Huyền khẽ cong lên. Lúc trước khi ở trong Động Huyền Kiếm Tông, hắn đã tích góp được không ít bình Hoàn Chân Kiếm Dịch, đưa mấy bình cho Trương Cửu Tông hoàn toàn không thành vấn đề.

"Lục đạo hữu thật là hào phóng." Trương Cửu Tông mỉm cười gật đầu.

Hoàn Chân Kiếm Dịch vốn là linh nhưỡng ngũ phẩm, còn là loại hình cực kỳ hiếm thấy, từng làm cho không ít kiếm tu trong Trích Tỉnh Lâu phải tranh nhau đến đầu rơi máu chảy. Vậy mà Lục Huyền lại dùng một thứ trân quý như vậy làm lễ vật tùy ý đưa tặng cho người, có thể thấy được mức độ hào sảng của hắn lớn đến cỡ nào.

"Với giao tình của chúng ta, một chút kiếm dịch như vậy vốn không tính là gì." Hai người tiến vào tiểu viện, Lục Huyền lập tức bưng Hoàn Chân Kiếm Dịch tới rồi vừa cười vừa nói với đối phương. Nói chuyện phiếm vài câu, Trương Cửu Tông mới bày tỏ mục đích gã tìm đến nơi đây: "Lục đạo hữu, nghe Mộc đạo nhân trong phân lâu Trích Tỉnh lâu nói, ngươi muốn thương hội hỗ trợ sưu tầm một ít linh chủng Lôi Bạo Liên, số lượng càng nhiều càng tốt?"

"Đúng vậy, trong động phủ của ta có nuôi một con linh thú hệ Lôi, cực kỳ yêu thích hạt Lôi Bạo Liên kia, bởi vậy muốn trồng nhiều một chút. Khổ nỗi ta lại không thu thập đủ linh chủng, mới nhờ thương hội giúp đỡ." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói. "Vậy số linh chủng Lôi Bạo Liên này đã đủ chưa?" Trương Cửu Tông mỉm cười, sau đó phất tay một cái, giữa hai người lập tức xuất hiện mấy chục hạt linh chủng màu trắng bạc.

"Sáu mươi hai hạt linh chủng Lôi Bạo Liên!" Lục Huyền âm thầm líu lưỡi.

Mặc dù Lôi Bạo Liên này chỉ là linh thực tứ phẩm, nhưng muốn sưu tầm được nhiều linh chủng như thế, cũng không phải một chuyện dễ dàng, nếu để một mình hắn đi thu thập cũng không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào mới gom đủ.

Chỉ có Hải Lâu thương hội - thế lực trải rộng dấu chân khắp chư thiên giới vực, lại có năng lực trù tính cường đại - mới có thể sưu tầm được hơn sáu mươi hạt giống trong một khoảng thời gian cực ngắn như thế .

"Không biết những hạt linh chủng Lôi Bạo Liên này có giá bao nhiêu?" Lục Huyền tò mò hỏi.

"Chỉ là một ít linh chủng tứ phẩm mà thôi, Lục đạo hữu không cần để ở trong lòng, cứ trực tiếp cầm đi là được." Trên mặt Trương Cửu Tông hiện lên vẻ hiần lành.

"Vậy không được, dù giá trị của một hạt linh chủng tứ phẩm không cao như những loại linh chủng cao giai khác, nhưng gom góp được số lượng nhiều như vậy, giá trị cũng tương đối khả quan rồi, Lục mỗ không thể tuỳ tiện chiếm lợi của thương hội như vậy được." Lục Huyền kiên định nói.
Bình Luận (0)
Comment