Chương 130: Thú Linh Đan!
Chương 130: Thú Linh Đan!
Đợi đến nửa đêm, sau khi Lục Huyền đọc sơ qua một lượt, mới quyết định nhắm mắt nghỉ ngơi, đến lúc này, chỏm lông trên đôi tai thính của linh miêu mới tự nhiên rủ xuống, thân hình nó cũng nằm im không động đậy.
Bên ngoài phòng, mảnh linh điền được màn sương màu trắng dày đặc bao phủ, Thảo Khôi Lỗi vẫn dùng đôi chân mảnh khảnh của mình, để bước đi giữa những luống linh điền, không biết mệt mỏi.
Rạng sáng ngày hôm sau, Lục Huyền – người mới nhận được phương pháp ngưng luyện linh chủng, đã nghiên cứu gần như suốt đêm – nhưng vừa tỉnh giấc đã cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái và vui vẻ.
Sau khi đi dạo trong linh điền một lượt, tâm trạng của hắn lại càng tốt hơn nữa.
Tại khu vực của Huyết Ngọc Tham, hắn lại phát hiện thanh tiến độ phía dưới bốn cây Huyết Ngọc Tham đã tràn đầy, trực tiếp bước vào giai đoạn chín muồi triệt để. Trong bốn cây Huyết Ngọc Tham vừa thu hoạch, có hai cây phẩm chất tốt, hai cây phẩm chất thượng đẳng.
Huyết Ngọc Tham là linh thực nhất phẩm, khó gieo trồng hơn, lại có yêu cầu về nồng độ linh khí tinh khiết càng lớn hơn Linh Huỳnh Thảo, bởi vậy xác suất trồng ra phẩm chất hoàn mỹ cũng thấp hơn.
Đương nhiên, Lục Huyền sẽ không cảm thấy thất vọng vì chuyện này.
Bốn quầng sáng màu trắng hơi lập lòe lại xuất hiện tại vị trí Huyết Ngọc Tham vừa được đào đi. Lục Huyền nhặt từng quầng sáng lên.
【Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được một viên đan dược nhị phẩm Huyết Phách Hoàn.】 x2
Hai ý niệm hiện lên trong đầu Lục Huyền. Ngay sau đó, trong lòng bàn tay hắn đã có thêm hai viên đan dược tròn vo tỏa ra huyết khí nồng đậm. Bao gồm bốn viên trước đó, hiện giờ Lục Huyền đã thu được tổng cộng là sáu viên Huyết Phách Hoàn nhị phẩm rồi.
Không ngoài dự đoán, hai cây Huyết Ngọc Tham phẩm chất thượng đẳng khác lại mang đến bí thuật Nhiên Huyết Tiễn nhị phẩm.
【Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được bí thuật nhị phẩm Nhiên Huyết Tiễn.】 x2
Hai gói kinh nghiệm bí thuật đã nâng cao khả năng vận dụng bí thuật của hắn từ cấp thông thạo gia tăng đến tinh thông, như thể hắn đã sử dụng bí thuật này để chiến đấu sinh tử hàng trăm lần với các tu sĩ khác rồi.
Rất nhiều nội dung lý giải chi tiết về Nhiên Huyết Tiễn ùa vào trong đầu, khiến hắn càng hiểu sâu hơn về môn bí thuật này. Mặc dù đến thời điểm hiện tại hắn vẫn chưa chính thức thi triển nó một lần nào, nhưng lại rất tự tin mình sẽ vận hành nó cực kỳ thuần thục.
Đúng là ở thời điểm hiện tại, hắn đang nắm giữ phương pháp ngưng luyện linh chủng Huyết Ngọc Tham trong tay, nhưng vẫn chưa tiêu hóa hết, nên cũng không vội đi kết hạt.
Hắn dự định sẽ giữ lại hai cây Huyết Ngọc Tham cuối cùng, sau khi chúng thành thục sẽ không hái mà thử ngưng kết linh chủng xem sao.
Hắn lại tách chín cây Huyết Ngọc Tham quấn quýt lấy nhau ra xa, và dò xét những chủng linh thực còn lại trong linh điền.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn một mực bồi dưỡng tỉ mỉ một trăm hai mươi gốc Linh Huỳnh Thảo, giờ chúng đang phát triển rất tốt, xanh mướt tươi đẹp, trên những phiến lá dài mảnh đã xuất hiện những chấm huỳnh quang nho nhỏ, không ngừng tỏa sáng, tràn đầy sức sống.
"Chờ nhóm Linh Huỳnh Thảo đầu tiên thành thục rồi hấp thu quầng sáng thưởng tu vi vào, lại cộng thêm đoạn thời gian này ta luôn chăm chỉ khổ tu, hẳn là có thể lập tức đột phá đến Luyện Khí tầng bảy rồi." Lục Huyền không biết xấu hổ nghĩ thầm.
Những ngày tháng không có Linh Huỳnh Thảo, dường như tu vi của hắn lại bị trì trệ, không hề tiến triển. Dù khoảng cách với Luyện Khí tầng bảy chỉ còn một đường ranh giới rất mỏng manh, nhưng hắn lại không đủ sức xuyên thủng lớp màng đó.
Trong khoảng thời gian Lục Huyền xem xét cẩn thận tình huống của rất nhiều linh thực trong linh điền một lượt, thiếu niên mắt hí Dư Kiệt có tới nhà hắn một chuyến, mang một bình máu Bích Thủy Mãng vẫn còn hơi ấm đến cho Lục Huyền.
Lục Huyền trả cho Dư Kiệt mười viên linh thạch, lại dặn cậu bé phải cẩn thận chú ý. Thiếu niên nở nụ cười tươi tắn, để lộ răng nanh đầy miệng, vô cùng cảm kích Lục Huyền.
Chờ thiếu niên nọ đi rồi, Lục Huyền lại di chuyển tới khu vực trồng Giao Đằng, hắn mở nắp bình máu ra. Ngay lập tức, máu Bích Thủy Mãng với hai màu xanh đỏ trộn lẫn vào nhau đã chảy từ trong bình ra, đổ lên sợi dây leo của Giao Đằng.
Những mảng hoa văn với hai màu đỏ xanh lập tức xuất hiện trên nền dây leo màu đen thẫm, tạo nên một loại cảm giác vô cùng yêu dị. Sợi dây leo ngoằn ngoèo uốn khúc từ từ vặn vẹo, giống như một con hắc xà kỳ dị đang ngủ đông trong sương mù, chờ thời cơ mà động.
Trước đó, Giao Đằng được một bình máu Bích Thủy Mãng nuôi dưỡng, giờ đây nó đã dài hơn trước khoảng chừng hai tấc, đoạn mới mọc ra có chút non nớt mịn màng, thoạt nhìn có vẻ không được hài hòa cho lắm.
Tẩm bổ Giao Đằng xong, Lục Huyền lại đến gần ao linh tuyền, định múc một ít nước linh tuyền để tưới cây Thanh Diệu Linh Trà nhị phẩm, nhưng vừa mới đến gần, hắn lại phát hiện quầng sáng màu trắng đang chìm chìm nổi nổi bên dưới.
"Lên..."
Hắn mới chỉ nói từ "Lên" thôi, mà con Đạp Vân Linh Miêu vẫn đang ghé vào bên cạnh bờ linh tuyền, vui vẻ trêu đùa hai con Hồng Tu Lý còn lại, đã lập tức kéo chúng ra ngoài rồi.
"Phản ứng của ngươi nhanh quá rồi đấy, muốn ăn cá lắm hả?"
Lục Huyền thoáng giật mình vì động tác của nó, nhưng Hồng Tuyến Châm đã từ trong ống tay áo bắn ra, xuyên qua đầu con Hồng Tu Lý trưởng thành kia, rồi mang nó về phòng bếp.
Chỉ còn một con Hồng Tu Lý hoảng sợ rơi xuống ao linh tuyền, tạo thành một chuỗi gợn sóng lớn. Mặt nước dập dềnh liên tục khiến cho gốc Tịnh Tuyết Liên đang ở trung tâm linh tuyền cũng run rẩy theo. Búp sen e ấp bên dưới đống lá sen trắng như tuyết đang lặng lẽ nở rộ, mơ hồ có thể nhìn thấy từng lớp cánh hoa trắng muốt mềm mại ở bên trong.
Hai sợi râu màu đỏ mảnh khảnh của Hồng Tu Lý đang bất an vô cùng, nó liên tục đung đưa trong linh tuyền, cố gắng ép cơ thể béo khỏe của mình núp ở đằng sau Tịnh Tuyết Liên.
Lục Huyền vươn tay nhặt quầng sáng màu trắng dưới ao nước lên, quầng sáng nọ lập tức hóa thành vô số điểm sáng nhỏ bé, dũng mãnh tiến vào trong thân thể hắn.
【Thu hoạch một con Hồng Tu Lý, nhận được một viên đan dược nhị phẩm Thú Linh Đan.】
Một ý niệm lập tức hiện lên trong đầu, gần như ngay sau đó, trên tay Lục Huyền đã có thêm một viên đan dược màu tro đen.
【Thú Linh Đan, đan dược nhị phẩm, được luyện chế từ nhiều loại linh thảo linh dược cấp thấp mà hầu hết yêu thú đều yêu thích, bên trong ẩn chứa linh lực phong phú, dùng để nuôi dưỡng linh thú và thúc đẩy chúng phát triển.】
"Đan dược chuyên dùng cho linh thú? Xem ra lại béo nhóc con này rồi." Lục Huyền ngắm nhìn cái đuôi ngắn dày đang lắc lư đi vào phòng bếp của Đạp Vân Linh Miêu, khẽ cảm thán nói.
Hắn cất viên Thú Linh Đan nọ trước, mới đi vào phòng bếp cùng Đạp Vân Linh Miêu.
Lục Huyền nhanh chóng cắt bỏ hai sợi râu dài và cạo đi lớp vảy của Hồng Tu Lý, rồi rửa sạch sẽ và chế biến một đĩa Hồng Tu Lý kho tàu.
Vẫn cực kỳ thơm ngon.
"Lần trước là nấu, lần này là kho tàu, lần sau có thể hấp thử xem thế nào. Ba cách làm vừa vặn tương ứng với ba con Hồng Tu Lý, cuối cùng cái dạ dày của ta cũng được thưởng thức mỹ vị rồi." Lục Huyền ăn no nê, trong lòng vô cùng xúc động.
"Qua đây, cho ngươi chút đồ ăn vặt khi kết thúc bữa cơm này." Hắn gọi Đạp Vân Linh Miêu qua, rồi nhét viên Thú Linh Đan kia vào trong miệng nó.