Chương 1308: Cơ Hội Thường Dành Cho N... _
Chương 1308: Cơ Hội Thường Dành Cho N... _Chương 1308: Cơ Hội Thường Dành Cho N... _
"Ngô đạo hữu, ta vừa đi ra ngoài dạo quanh một vòng, chợt phát hiện bên trong động phủ này lại có một con tà ma và một con yêu ma thoắt ẩn thoắt hiện!"
"Tà ma... Yêu ma... Chẳng lẽ chúng được Lăng tiền bối nuôi dưỡng?" Ngô Bằng vừa kết thúc tu hành, trên mặt đã xuất hiện vẻ chấn kinh.
"Tám chín phần mười là thật rồi. Có lẽ con tà ma giống như quả cầu thịt kia chính là quái vật Huyết Ma trong lời đồn đại. Nghe nói nó chỉ cần tùy ý thả ra một luồng huyết quang cũng có thể tạo thành ô nhiễm nghiêm trọng đối với một gã Kết Đan Chân Nhân, thậm chí còn làm đối phương trực tiếp hóa thành một vũng máu loãng."
"Hít... Thật là khủng bốt" Hai người đồng thời hít sâu một hơi.
"Còn con tiểu yêu ma kia nữa, dù hiện giờ nó vẫn là một con yêu ma cấp thấp, nhưng chỉ cần trưởng thành thể hoàn chỉnh, cũng có thực lực không hề thua kém Kết Đan Chân Nhân."
"Tà ma yêu ma kinh khủng như thế, không ngờ Lăng tiền bối lại nuôi đến hai con."
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cảm giác kính sợ Lăng Cổ trong lòng lại tăng thêm mấy phần.
Không bao lâu sau khi thu nhận hai gã tà tu Trúc Cơ, Lục Huyền đã lặng yên không một tiếng động trở về Lôi Hỏa Tinh Động.
Sau khi trở về, hắn đã nhanh chóng khôi phục lại cuộc sống làm ruộng của trước kia, gần như mỗi ngày đều ở lại bên trong động phủ, bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú.
Khi có nhiều thời gian nhàn rỗi, hắn sẽ đi luyện chế Hoàn Chân Kiếm Dịch, vẽ nhiều loại kiếm phù cao giai, xem như hoàn thành nhiệm vụ mà Hoàn Chân Kiếm Phong giao cho hắn.
Hôm đó, lúc hắn đang xem xét trạng thái của linh thực, đột nhiên có một người quen đi tới bên ngoài động phủ. "Lục đạo hữu, trở về lâu như vậy lại không liên lạc với bằng hữu cũ này ư?" Một giọng nữ nhu hòa giống như nước chảy róc rách rơi vào trong tai Lục Huyền.
Linh thức đảo qua, chỉ thấy một nữ tử mặc y phục màu xanh biếc, khí chất tươi mát tự nhiên đang đứng ở bên ngoài động phủ. "Hóa ra là Ngọc Lầm tán nhân!" Lục Huyền vội vàng đi ra ngoài đón.
"Ta vừa trở về Lôi Hỏa Tỉnh Động không bao lâu, vẫn luôn vội vàng đi xử lý một chút việc vặt, sau đó lại chăm sóc quản lý đám linh thực trong động phủ của mình. Mãi đến hiện tại mới dành ra được một chút thời gian, đang muốn đi Thanh Mộc Tỉnh Động bái phỏng đạo hữu một phen, không ngờ đạo hữu lại đi qua thăm hỏi ta trước. Lục mỗ thật hổ thẹn, hổ thẹn." Trên mặt Lục Huyền hiện lên một tia áy náy, hắn vừa cười vừa nhiệt tình nghênh đón Ngọc Lâm tán nhân tiến vào trong động phủ.
"Ta còn tưởng sau khi Lục đạo hữu trở thành đệ tử của Động Huyền Kiếm Tông, đã quên mất người bạn cũ là ta rồi." Sóng mắt Ngọc Lâm tán nhân long lanh lưu chuyển, lại nhẹ nhàng nói.
"Lục mỗ sai rồi, tự phạt ba chén." Lục Huyền bưng linh quả linh nhưỡng tới, vừa cười vừa nói.
Hai người kết bạn đã nhiều năm, thường tụ tập cùng một chỗ với vài vị linh thực sư đồng thời trao đổi tâm đắc về linh thực, giao tình không tệ. Mấy năm không gặp, chỉ vừa trao đổi đơn giản một chút, Ngọc Lâm tán nhân lại đột nhiên than nhẹ một tiếng: "Thành thật mà nói, đến tận bây giờ tiểu nữ tử vẫn luôn hâm mộ Lục đạo hữu vì có thể bái nhập vào Động Huyền Kiếm Tông. Mấy người chúng ta đầu là tán tu linh thực sư, không ngờ Lục đạo hữu lại lập tức tiến một bước lên thẳng mây xanh, móc nối được quan hệ với con quái vật khổng lồ như Động Huyền Kiếm Tông."
"Vận khí, vận khí mà thôi. Thật ra Lục mỗ vốn xuất thân từ một chi nhánh của Kiếm Tông, vì tình huống bất đắc dĩ mà ly tán, sau này dưới cơ duyên xảo hợp lại gặp được sư thúc Kiếm Tông, bởi vì đối phương nhìn trúng tài nghệ bồi dưỡng Kiếm Thảo, bản lĩnh ủ ra linh nhưỡng của ta, nên đã một lần nữa mang ta quay về Kiếm Tông bên ấy." Lục Huyền đơn giản nói.
"Cơ hội thường dành cho những người có chuẩn bị, cũng chính vì Lục đạo hữu ngươi có trình độ trên linh thực nhất đạo xuất thần nhập hóa, nên mới bắt được một tia cơ duyên kia, có thể cải mệnh." Ngọc Lâm tán nhân càng cảm khái vạn phần. "Dạo gần đây Ngọc Lâm đạo hữu thế nào rồi?" Lục Huyền quan tâm hỏi. "Vẫn như cũ. Nhưng đoạn thời gian gần đây Thanh Mộc Tỉnh Động bên kia có phần bất ổn."
"Ồ? Có chuyện gì vậy?" "Trong Thanh Mộc Tinh Động có một khu bí cảnh thần bí, tên là Thiên Lan Thụ Giới, bên trong có lượng lớn tỉnh quái hệ Mộc, cũng có rất nhiều loại thiên tài địa bảo, nhưng mãi cho đến ngày hôm nay vẫn không có ai phát hiện ra tung tích của Thụ Giới kia. Chừng mấy tháng trước, có vài tên Kết Đan chân nhân ngẫu nhiên phát hiện được một cánh cửa tiến vào Thiên Lan Thụ Giới, sau khi tin tức này bị lan truyền ra ngoài, đã hấp dẫn không ít tu sĩ, đều muốn tiến vào trong Thụ Giới để phân chia một chén canh." "Thiên Lan Thụ Giới?" Trong lòng Lục Huyền thoáng nhói lên một cái, nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn duy trì bình tĩnh như thường: "Trong kia có nhiều bảo vật lắm hả?" "Thiên Lan Thụ Giới có diện tích vô cùng rộng lớn, trực tiếp chiếm cứ non nửa Thanh Mộc Tinh Động, lại hoàn toàn dung nhập vào trong hoàn cảnh đặc thù như Tinh Động, nên trước kia vẫn không tìm được lối vào cố định. Nhưng lần này thì khác, lối vào đã bị tu sĩ đánh dấu lại rồi, có thể dễ dàng tiến vào trong đó." "Thế nào, Lục đạo hữu muốn đi thăm dò một phen sao?" Ngọc Lâm tán nhân hiếu kỳ hỏi.
"Nếu bên trong Thụ Giới kia có chứa lượng lớn thiên tài địa bảo hệ mộc, thì đúng là Lục mỗ cũng có mấy phần hứng thú." Lục Huyền thuận miệng đáp, trong lòng cũng đoán được lai lịch của cái gọi là Thiên Lan Thụ Giới kia rồi. "Hẳn là Huyền Cực Thụ Mẫu kia, cùng với mười mấy Thụ Nương đang sinh sống bên trong động phủ nọ. Hiện giờ đã bị người tìm được một cánh cửa vào cố định, chỉ sợ những con thảo mộc tỉnh quái bên trong kia khó mà hưởng thủ được cuộc sống bình tĩnh như trước kia." Trong lòng hắn âm thầm tiếc nuối cho những con tỉnh quái đáng yêu mình đã từng gặp gỡ kia, nhưng lại không có ý tưởng muốn nhúng tay tham gia vào chuyện lần này.
Một là, hắn và Huyền Cực Thụ Mẫu gặp mặt không nhiều, giao tình giữa hai bên còn lâu mới bằng được Thanh Giác Lôi Huỷ, hắn nhận những con Tiểu Thụ Nương kia từ chỗ đối phương chỉ đơn thuần là tiết kiệm lượng lớn tài nguyên thay nó, đôi bên miễn cưỡng coi là trao đổi ngang giá, không đáng để ra mặt xử lý sự cố thay đối phương.
Hai là, theo hắn phỏng đoán, Huyền Cực Thụ Mẫu có thực lực hoàn toàn không thua kém Nguyên Anh Chân Quân, ở trong Thụ Giới lại chiếm cứ lợi thế sân nhà, có thể phân hoá ngàn vạn, phụ thân vào lên người tất cả đám thảo mộc tinh quái xung quanh, không cần phải lo lắng đến sự an toàn của nó.
Ngọc Lầm tán nhân cũng không ở lại trong động phủ của Lục Huyền bao lâu, sau khi tán gẫu một lúc, đã chào tạm biệt hắn và rời đi rồi. "Lục đạo hữu, nếu có thời gian, nhớ tới động phủ của tiểu nữ tử làm khách nhé." Trước lúc rời đi, nàng còn vô cùng nhiệt tình mời Lục Huyền đến chơi.
"Nhất định nhất định." Lục Huyền gật đầu đồng ý.
Ngọc Lâm tán nhân dịu dàng cười. Ngay sau đó, một luồng hào quang màu xanh biếc nhanh chóng lưu chuyển bên trên pháp bào, đồng thời một nụ hoa nho nhỏ cũng bay ra từ chiến trâm gài tóc trên đầu nàng, thoáng cái đã nhanh chóng lớn lên, bao lấy bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, trực tiếp phi độn đi thật xa.