Chương 133: Ngưng Kết Linh Chủng Huyết Ngọc Tham!
Chương 133: Ngưng Kết Linh Chủng Huyết Ngọc Tham!
"Đúng vậy, ta cũng có vài phần động tâm." Ngô Văn Kính cười khổ nói.
"Trong quá trình thăm dò, yêu thú và tà ma ở khu vực bên ngoài đã bị Vương gia quét gần như sạch sẽ rồi, đây chính là thời điểm có thể kiếm được nhiều tài nguyên nhất, cho nên khá nhiều tu sĩ muốn tiến vào trong đó tìm tòi đến cùng."
"Dù sao chăng nữa, ta cũng không có ý tưởng gì."
Lục Huyền đã nhìn ra, có vẻ như Ngô tu sĩ muốn mời mình cùng lão tiến vào khu vực bên ngoài của bí cảnh, nên đã dứt khoát tỏ rõ thái độ của mình.
"Ngay cả khi khu vực ngoại vi không có bóng dáng yêu thú tà ma, Ngô đạo hữu có tự tin sẽ giành được tài nguyên tu hành từ trong tay các tu sĩ khác hay không? Đạo hữu từng trải hơn ta nhiều, cần phải hiểu được, đôi khi đồng tộc còn đáng sợ hơn yêu thú tà ma."
Ngô Văn Kính nghe vậy, gương mặt già nua biến đổi không ngừng, lúc xanh lúc trắng, một lúc lâu sau mới thở ra một ngụm trọc khí: "Đa tạ Lục đạo hữu nhắc nhở, là ta quá gấp gáp rồi. Mấy chục năm qua, ta luôn giữ tâm thế bình lặng như nước, không thèm nghĩ tới cơ duyên bảo vật gì. Nhưng khi chân chính đụng phải cơ hội như vậy, trong lòng ta luôn có chút mộng tưởng. Đại nạn buông xuống, chung quy lại ta vẫn không cam lòng."
Lục Huyền im lặng không nói gì, hắn không biết khuyên bảo như thế nào mới tốt. Hắn hiểu tình cảnh của Ngô tu sĩ, vì tuổi thọ của tu sĩ Luyện Khí chỉ có hơn một trăm năm, bất kỳ ai cũng không thể chấp nhận được sự thật là mình sắp tử vong.
Nếu thấy một cơ may nhỏ nhoi giúp thay đổi vận mệnh, cũng giống như người sắp chết đuối nắm được phao cứu sinh vậy, bọn họ sẽ dùng hết sức mình bám víu vào nó, muốn thoát khỏi số mệnh nghiệt ngã kia.
Nghĩ đến đây, đột nhiên hắn lại thấy mình may mắn khi bồi dưỡng linh thực có thể nhận được ban thưởng từ bên trong quầng sáng màu trắng, bằng không … có lẽ hắn cũng giống như Ngô tu sĩ, lênh đênh trong biển khổ tu hành, không chịu nổi gió táp sóng xô.
"Vẫn nên thành thật ở lại trong phường thị thì tốt hơn, tuổi già sức yếu rồi, không còn lợi hại như trước, kỹ năng chiến đấu cũng tụt hậu nhiều năm. Nếu đi bí cảnh thật, ta đoán chỉ cần bất kỳ một tu sĩ cùng giai nào cũng có thể dễ dàng giải quyết ta." Lão giả cười khổ nói, ánh mắt đầy buồn bã.
Lục Huyền không nói gì, chỉ nâng chén rượu lên.
Ngô tu sĩ khẽ cụng ly cùng Lục Huyền, sau đó lại đưa mắt nhìn chằm chằm vào hắn: "Có đôi khi ta không biết nên nhận xét ngươi như thế nào, rõ ràng tuổi đời còn trẻ nhưng tâm tính lại giống một lão già hơn cả lão đầu tử ta. Đứng trước cơ hội tốt như vậy, nhưng tâm cảnh của ngươi vẫn còn bình tĩnh được, đúng là vững vàng hơn ta rất nhiều."
"Ha ha, vô dục vô cầu chính là như vậy. Ta chỉ muốn yên ổn làm một Linh thực sư bình thường thôi, vậy là đủ rồi." Lục Huyền duy trì thiết lập nhân vật của mình rất tốt.
Hai người cơm nước no nê, Lục Huyền trở về nhà tiếp tục chăm sóc linh thực, thông qua nắm bắt trạng thái thức thời của linh thực, đáp ứng tỉ mỉ nhu cầu cho chúng.
Năm ngày sau đó trôi qua cực nhanh.
Mấy ngày nay, Lục Huyền đã mua một cân quáng thạch không phẩm cấp từ chợ tán tu, hắn muốn thử nghiệm một phen, thử xem nếu trộn thứ quáng thạch này vào Đồng Cốt Trúc, sẽ có tác dụng gì.
Trong khoảng thời gian này, có năm cây trong chín cây Huyết Ngọc Tham còn lại đã tiến vào thời kỳ thành thục, ba cây phẩm chất tốt, hai cây phẩm chất thượng đẳng. Năm quầng sáng màu trắng xuất hiện cũng mang lại phần thưởng cho hắn.
【Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được một viên đan dược nhị phẩm Huyết Phách Hoàn.】 x3
【Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được bí thuật nhị phẩm Nhiên Huyết Tiễn.】 x2
Với năm quầng sáng, Lục Huyền lại có được ba viên Huyết Phách Hoàn nhị phẩm, hắn cất chúng vào trong túi trữ vật chờ cơ hội sử dụng Nhiên Huyết Tiễn, cùng với hai gói kinh nghiệm Nhiên Huyết Tiễn, sau khi hấp thu toàn bộ, lý giải của hắn về bí thuật này càng tinh tiến thêm một bước.
Bởi vì không muốn lãng phí tinh huyết, nên dù Lục Huyền còn chưa thi triển lần nào nhưng sau khi sử dụng gói kinh nghiệm, hắn lập tức có cảm giác tốc độ phóng thích và uy lực bí thuật của mình đều gia tăng thêm không ít.
Mặt khác, bốn cây Huyết Ngọc Tham còn lại, hắn dự định sẽ thử nhân giống linh chủng Huyết Ngọc Tham xem sao.
Bên trong Tu Hành giới, mỗi khi linh thực tự nhiên thành thục, nếu không bị hái đi, thì đa phần chúng sẽ tiếp tục trưởng thành thêm một đoạn thời gian nữa, chờ đến khi trực tiếp héo rũ, và hòa mình vào trong thiên địa. Nhưng cũng có một số khác sẽ thu thập tinh hoa bên trong linh thực và ngưng kết ra linh chủng.
Thông qua phương pháp chuyển giao này, khi gặp được hoàn cảnh thích hợp lại dư thừa linh lực, chúng sẽ nảy mầm và mọc thành một cây linh thực mới.
Linh chủng được ngưng kết tự nhiên sẽ có phẩm chất không đồng đều, số lượng ít, cho nên chưa chắc đã có thể bồi dưỡng ra linh thực.
Mà phương pháp ngưng luyện linh chủng được tu sĩ tổng kết qua vô số năm tháng này, chẳng những có thể ngưng kết ra số lượng lớn linh chủng, đồng thời cũng có thể đảm bảo được phẩm chất của linh chủng ngưng kết ra, phần lớn trong số chúng đều có thể gieo trồng thành công.
Lục Huyền để bốn cây Huyết Ngọc Tham lại, là muốn thử xem phương pháp ngưng chủng do Bách Thảo Đường cung cấp cho hắn có khả thi hay không.
Đảo mắt lại mười ngày trôi qua.
Trong mười ngày này, về cơ bản, Lục Huyền vẫn ở trong viện bồi dưỡng linh thực, thi thoảng cũng đi trêu đùa Đạp Vân Linh Miêu một phen. Đương nhiên, cũng có thời điểm hắn rẽ qua chợ tán tu một chuyến, mua một ít đồ dùng hàng ngày như linh mễ hay thịt yêu thú, cả quáng thạch đồng thiết Đồng Cốt Trúc nhị phẩm cần nữa.
Lúc ở chợ tán tu, hắn cảm nhận được một bầu không khí bồn chồn xao động tràn ngập bên trong.
Khu vực ngoại vi bí cảnh mới mở ra đã khiến tâm tư của không ít tu sĩ đều trở nên linh hoạt hẳn lên, giá cả của các loại pháp khí, phù lục, đan dược trên thị trường cũng gia tăng thêm rất nhiều.
Chuyện này cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến Lục Huyền, hắn vẫn sống theo đúng nhịp điệu thường ngày của mình, bình yên hưởng thụ một cuộc đời đơn giản nhưng bận rộn theo đúng nghĩa đen của nó.
Trong linh điền, bốn cây Huyết Ngọc Tham đã thành thục vừa sinh ra một vài thay đổi mới. Lục Huyền dựa theo phương pháp ngưng luyện linh chủng lấy được từ Bách Thảo Đường, để rót linh lực vào trong Huyết Ngọc Tham thành thục, lại âm thầm dẫn dắt thảo mộc linh khí bên trong cây.
Lúc này, trên phần ngọn của Huyết Ngọc Tham đã xuất hiện một cái mầm cây màu đỏ nhạt, trên mầm cây nhỏ này còn ngưng kết ra một khối vật chất màu đỏ cùng loại với ngọc trong đá [1], xuyên thấu qua lớp lớp màng màu đỏ thật mỏng ở bên ngoài là có thể chứng kiến mấy hạt ngọc tham bên trong.
[1] : các loại ngọc như phỉ thúy, hòa điền… khi khai thác lên sẽ có lẫn với đá, giữa đá và ngọc có giới hạn rất rõ ràng, nghĩa là có thể phân tách chất đá và ngọc ra riêng, nên mới có cách gọi là ngọc trong đá (đá bao bên ngoài viên ngọc) hay là đá trong ngọc (ở giữa khối ngọc lại có viên đá)…