Chương 132: Đồng Cốt Trúc!
Chương 132: Đồng Cốt Trúc!
Trên thực tế, Linh thực sư có hình thức hợp tác tự do như hắn chắc chắn không có quyền được lựa chọn giống như Linh thực sư chuyên trách bên trong Bách Thảo Đường. Nếu có linh chủng hoặc cây giống linh thực nào tốt, bên trong sẽ ưu tiên xem xét để đưa vào gieo trồng ngay tại dược viên của Bách Thảo Đường, phần còn lại mới bán giá thấp cho Linh thực sư hợp tác tự do.
Dựa theo lời lão giả nói, nghĩa là hình thức hợp tác giữa hắn và Bách Thảo Đường vẫn như cũ không thay đổi, nhưng quyền lợi lựa chọn linh chủng và cây non lại lớn hơn bình thường một chút.
"Hà lão có đề cử gì tốt không?"
"Trong tay ta có vài loại linh chủng nhất phẩm, về số lượng, ngươi có thể căn cứ vào nhu cầu để tự do tuyển chọn. Mặt khác, vừa vặn đang có vài cây non linh thực nhị phẩm, tên là Đồng Cốt Trúc. Ngươi thấy thế nào?"
Lục Huyền cúi đầu cân nhắc. Hiện giờ, hắn không có nhu cầu quá lớn về linh thực nhất phẩm, bởi vì hơn một trăm gốc Linh Huỳnh Thảo linh thực phẩm cấp thấp còn đang sinh trưởng bên trong linh điền.
Đó là chưa kể đến Huyết Ngọc Tham, hắn đang muốn thử đi kết chủng cho mình dùng xem sao, lại cộng thêm khu vực linh điền còn trống cũng nhiều lắm…
Đến cuối cùng, hắn đã quyết định đi theo con đường chất lượng, chứ không nặng về số lượng nữa.
"Vậy làm phiền Hà lão, lấy giúp ta vài cây Đồng Cốt Trúc nhị phẩm kia đi."
Chỉ chốc lát sau, lão giả đã cầm năm cây trúc nhỏ màu tím đỏ từ bên trong phòng ra, bên ngoài thân trúc sáng bóng như kim loại, trong khi phần nối liền các đoạn trúc với nhau lại chuyển màu vàng lợt.
"Đây là Đồng Cốt Trúc nhị phẩm, tài liệu luyện chế pháp khí, đặc biệt là phi kiếm, sau khi nghiền thành bột cũng có thể thêm vào một số loại đan dược đặc thù." Hà quản sự giới thiệu.
"Nếu mua cây non Đồng Cốt Trúc ở những nơi khác, ngươi cần phải bỏ ra khoảng bốn mươi đến năm mươi linh thạch. Nhưng dựa vào mối quan hệ hợp tác với nội đường, mỗi gốc ngươi chỉ cần bỏ ra ba mươi lăm linh thạch là có thể cầm đi rồi."
"Được, ta muốn cả năm cây." Lục Huyền đang giàu có nên lập tức mạnh dạn đáp.
Hắn giao một trăm bảy mươi lăm viên linh thạch cho Hà quản sự, còn mình tiếp nhận năm cây non Đồng Cốt Trúc nhị phẩm.
Khoảng cách từ đình viện nhà hắn đến Bách Thảo Đường cũng không xa lắm, đi qua đoạn đường này sẽ không gây ảnh hưởng quá nhiều đến sức sống của cây giống Đồng Cốt Trúc.
Vì Sinh Sinh Đại tam phẩm tương đối bắt mắt nên Lục Huyền trực tiếp để chúng vào trong túi vải, chào tạm biệt lão giả, rồi đứng dậy về nhà.
... truyen -y-y ...
Vương gia.
"Phụ thân, dựa theo tin tức từ bí cảnh mới truyền đến, tu sĩ trong tộc đã bắt đầu tiếp cận khu vực hạch tâm của bí cảnh rồi, nhưng cấm chế bên trong mạnh đến quá đáng đã khiến tiến độ phá giải khu vực này giảm đi đáng kể. Hơn nữa, ở bên trong bí cảnh lại xuất hiện một con tà ma cực kỳ khó chơi, nó có thể khoác túi da của tu sĩ đã chết, ngụy trang không khác gì tu sĩ bình thường, đã tạo thành rất nhiều thương vong không cần thiết.” Thanh niên anh tuấn Vương Sùng An cúi đầu bẩm báo gia chủ Vương gia.
"Xem ra gia tộc chúng ta khó có thể độc quyền hưởng thụ bí cảnh rồi. Con cứ truyền tin tức ra đi, lại mời các gia tộc và thế lực khác trong phường thị cùng tham dự vào chuyện này, để bọn họ cùng nhau hợp tác phá vỡ cấm chế của bí cảnh, chia sẻ một chén canh. Về phần con tà ma kia, chẳng phải linh thú của hai vị đồng môn đi cùng con am hiểu nhất là phát hiện truy lùng tà ma sao? Con mời bọn họ cùng thăm dò bí cảnh, tiện đường dọn dẹp sạch sẽ con tà ma này."
"Dạ." Vương Sùng An cung kính đáp.
...
Lục Huyền vừa mở cửa viện ra, Đạp Vân Linh Miêu vẫn nằm sấp bả vai hắn lập tức nhảy phịch xuống, sau đó không thèm quay lại nhìn hắn một cái, nó đã đi thẳng tới bên cạnh ao linh tuyền, chăm chú nhìn con Hồng Tu Lý duy nhất còn lại trong ao rồi.
Lục Huyền quét mắt nhìn quanh linh điền, tất cả vẫn như bình thường, Thảo Khôi Lỗi vẫn tận tâm lê bước đi tuần tra khắp linh điền.
Hắn đi đến khu vực trước đó từng dùng để bồi dưỡng linh thực bệnh biến, rồi lấy năm cây Đồng Cốt Trúc ra, lại thi triển Địa Dẫn Thuật, lặng lẽ thay đổi kết cấu của linh nhưỡng, để lộ ra một cái khe vừa vặn tương xứng với bộ rễ của cây non Đồng Cốt Trúc, không chừa một chút kẽ hở nào.
Sau khi trồng xong năm cây giống Đồng Cốt Trúc, Lục Huyền tụ tập tâm thần trên cây trúc nhỏ màu đỏ tím kia. Ngay tức khắc một phần thông tin về Đồng Cốt Trúc đã tràn vào trong thức hải của hắn.
【Linh thực Đồng Cốt Trúc nhị phẩm, thân trúc được bồi dưỡng ra sẽ trở nên vô cùng cứng rắn, có thể dùng để luyện chế pháp khí, đặc biệt thích hợp để luyện chế phi kiếm, cũng có thể dùng làm tài liệu cho một số loại đan dược đặc thù.】
【Trong quá trình bồi dưỡng cần bổ sung quáng thạch đồng thiết, giúp thúc đẩy tốc độ sinh trưởng của Đồng Cốt Trúc, phẩm cấp của linh quáng càng cao, thể tích càng nhỏ, Đồng Cốt Trúc hấp thu tiêu hóa càng nhanh.】
【 Với thân thể đồng cốt này, làm thế nào mình mới có thể đột phá và có dáng dấp cao lớn hơn đây?】
"Cần quáng thạch, linh quáng loại đồng thiết để có hiệu quả tốt hơn. Dù điều kiện đào tạo hơi cổ quái nhưng cũng may, độ khó không cao, nhẹ nhõm hơn Giao Đằng tam phẩm nhiều."
Linh quáng đồng thiết khá thông dụng trong chợ tán tu, giá cả cũng không đắt lắm.
Đầu tiên, Lục Huyền thi triển một vòng Linh Vũ Thuật, để những giọt linh vũ rơi xuống, nhẹ nhàng hòa vào trong khu vực linh nhưỡng đang gieo trồng Đồng Cốt Trúc, để cho rễ trúc hấp thu.
Hắn dự định sẽ để cho Đồng Cốt Trúc thích ứng với hoàn cảnh linh nhưỡng ở nơi này trước đã, rồi mấy ngày nữa sẽ đi mua linh quáng bổ sung, gia tăng tốc độ bồi dưỡng sau.
Hai ngày trôi qua trong nháy mắt, Lục Huyền đang tuần tra bên trong linh điền, bỗng nhiên bên ngoài viện lại truyền đến tiếng gọi của Ngô tu sĩ sát vách: "Lục đạo hữu, sang đây uống chén rượu nhỏ!"
Lục Huyền gật đầu cười cười, hắn lập tức cầm một miếng thịt yêu thú sấy khô từ trong phòng bếp ra, rồi dẫn theo Đạp Vân Linh Miêu đi tới nhà Ngô tu sĩ.
"Ngô đạo hữu có tâm sự gì sao?" Sau khi uống vài chén linh tửu ấm áp, Lục Huyền nhạy bén phát hiện ra ánh mắt của lão giả nọ cứ mơ mơ hồ hồ, không tập trung chú ý, mới lớn tiếng hỏi.
"Lục đạo hữu có biết động tĩnh gần đây trong phường thị không?"
"Ta vẫn một mực ở trong nhà chăm sóc linh thực, mấy ngày nay không có ra ngoài." Lục Huyền lắc đầu tỏ vẻ mình không rõ lắm.
"Lục đạo hữu không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ chuyên tâm bồi dưỡng linh thực..." Ngô Văn Kính cảm thán một tiếng rồi nói tiếp: "Ta nghe mấy người trên phố đồn rằng, nhóm tu sĩ của Vương gia đi khai khẩn bí cảnh đã tiến vào vị trí hạch tâm của bí cảnh, nhưng cấm chế khó phá, bọn họ đã mời những thế lực gia tộc khác bên trong phường thị cùng tham gia vào chuyện này. Vì vậy, khu vực bên ngoài bí cảnh cũng được mở ra, khiến cho rất nhiều tán tu ngo ngoe rục rịch, muốn thử tiến vào trong bí cảnh mới tìm kiếm cơ duyên."
"Cho nên Ngô đạo hữu không muốn làm người ngoài cuộc, lại muốn ngâm mình trong vũng bùn này?" Lục Huyền nhìn về phía Ngô tu sĩ, như cười như không hỏi.