Chương 1365: Tỷ Thí Chế Phù (2)!
Chương 1365: Tỷ Thí Chế Phù (2)!Chương 1365: Tỷ Thí Chế Phù (2)!
“Mỗi một đệ tử tới đây đều có trình độ chế phù cao thâm, nếu không phải số lượng người báo danh có hạn, chỉ tính riêng phù sư của Thiên Cương Kiếm Phong, đã có thể chiếm cứ nửa giang sơn rồi.” Mọi người nhỏ giọng nghị luận.
“Nói đến chế phù, nghe nói ở Hoàn Chân Kiếm Phong mới xuất hiện một nhân tài chế phù, hắn có mở một cửa hàng ở Kiếm Uyên Thành, bên trong bán vài loại kiếm phù cao giai, trong nhóm này còn có hai loại kiếm phù ngũ phẩm.”
“Ta có nghe thấy chuyện này, đang suy nghĩ có nên tích lũy chút linh thạch, mua một tấm để dùng phòng thân hay không.”
“Lúc ra ngoài thăm dò bí cảnh, nếu mang theo một tấm kiếm phù mạnh mẽ tùy thời có thể kích phát, nói không chừng có thể xoay chuyển cục diện vào thời khắc mấu chốt, cứu được mạng mình.”
Lục Huyền đứng nơi này, còn nghe được có người đang nghị luận về cửa hàng tạp hóa của mình, chẳng qua hắn rất ít lộ diện ở cửa hàng, luôn giữ thái độ làm người khiêm tốn nên không ai phát hiện ra chủ cửa hàng nọ đang ở trước mắt mình.
“Chín đại Kiếm Phong đã phái ra tổng cộng là hơn hai trăm phù sư, nhiều hơn vài lần so với tỷ thí linh nhưỡng. Nếu không phải có hạn chế về số người thì lấy trình độ hưởng ứng của nhóm tu sĩ về phương diện chế phù, số người tham gia có tăng thêm gấp hai lần nữa cũng không thành vấn đề.” Lục Huyền đưa mắt nhìn quanh bốn phía, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Trong quá trình tu hành của mỗi một tu sĩ, hoặc ít hoặc nhiều bọn họ cũng sẽ tiếp xúc với mấy loại kỹ nghệ tu hành như luyện đan chế phù này, nên người có tư cách tiến vào Kiếm Cung tham gia tỷ thí đương nhiên sẽ chỉ là một bộ phận trong đó.
Trong chín đại Kiếm Phong, Hoàn Chân Kiếm Phong có ít người tham gia tỷ thí nhất, chỉ có mười lăm người. Nổi danh nhất là vị tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ Diệp Lăng Không, trước khi Lục Huyền đến đây, ngài đúng là phù sư lợi hại nhất Hoàn Chân Kiếm Phong, có thể ổn định sản xuất phù lục ngũ phẩm, ngẫu nhiên cũng có thể phát huy tài năng bất ngờ, vẽ ra kiếm phù lục phẩm.
Bốn người khác có trình độ kha khá, miễn cưỡng được xưng tụng là tỉnh thông. Chín người còn lại tới tham dự là quý rồi, kết quả ra sao không quan trọng.
Tỷ thí chế phù và linh nhưỡng có một chút khác biệt rất nhỏ. Dù sao thì linh nhưỡng sư có thể nắm giữ một - hai loại linh nhưỡng đã coi là không tệ rồi, nhưng đại đa số phù sư bình thường đều có thể vẽ ra mười mấy loại thậm chí mấy chục loại phù lục.
Nên thời điểm báo danh, phù sư có thể viết lên chủng loại phù lục mình am hiểu, sau đó sẽ được Kiếm Cung ngẫu nhiên rút ra ba loại, đồng thời cũng chuẩn bị năm phần tài liệu, để phù sư vẽ.
Không chỉ như vậy, tu sĩ của Kiếm Cung còn khảo nghiệm trình độ lý luận của mỗi một vị phù sư trên phương diện chế phù, nội dung khảo thí có bao gồm kiến thức về phù lục cơ sở, cũng có kiến thức nằm trong phạm vi nhóm phù lục mà những vị phù sư am hiểu. Mặc dù Lục Huyền có đọc lướt qua kiến thức về một ít phù lục cơ sở, nhưng trình độ vẽ mấy loại này còn kém mấy loại kiếm phù cao cấp, cho nên hắn chỉ báo ra các loại kiếm phù mình tinh thông, lần lượt là bốn loại kiếm phù tứ phẩm như Khiếu Hải Kiếm phù, Đại Nhật Kiếm phù, Tinh Vẫn Kiếm phù, Phong Lôi Kiếm phù, và hai loại kiếm phù ngũ phẩm là Chân Sát Kiếm phù và Huyền Âm Kiếm phù.
Cuối cùng, Kiếm Cung rút trúng Phong Lôi kiếm phù và Đại Nhật kiếm phù tứ phẩm, cùng với Huyền Âm kiếm phù ngũ phẩm.
Mặc dù số lượng gói kinh nghiệm kiếm phù hắn hấp thu được không nhiều bằng linh nhưỡng, nhưng cũng đạt đến trình độ đại thành thậm chí là Tông Sư. Cuối cùng, hắn lần lượt vẽ ra ba tấm Phong Lôi Kiếm phù và Đại Nhật Kiếm phù, cùng với hai tấm Huyền Âm Kiếm phù. Trong khoảng thời gian ấy, tên phù sư Nguyên Anh đến từ Thiên Cương Kiếm Phong kia đã thành công vẽ ra một tấm phù lục thất phẩm, khiến trong trường thi xuất hiện dị tượng Long Hổ to lớn, làm đám người xung quanh kinh hô một mảnh.
Ròng rã một ngày sau, toàn bộ nhóm phù sư đã vẽ xong, bắt đầu tập trung cùng một chỗ lắng lặng chờ đợi kết quả.
“Lần này may mắn vẽ ra một tấm kiếm phù tứ phẩm, không biết cho điểm có tốt hơn lần trước hay không.” “Lần này vận khí của ta tương đối kém, phù lục tứ phẩm còn không thành công nổi một lần, hy vọng trưởng lão Kiếm Cung nhìn vào thủ pháp vẽ của ta, có thể chấm cho một điểm ấn tượng.”
“Yên tâm, dù có cũng sẽ không nhiều đâu, thủ pháp vẽ phù mèo ba chân [1] kia của ngươi, trưởng lão Kiếm Cung đều nhìn thấy cả.”
[1]: “mèo ba chân” chỉ tài nghệ không tỉnh, trình độ không cao. Phía sau Lục Huyền, có mấy tên phù sư nhỏ giọng nghị luận với nhau.
“Cảm tạ các vị phù sư đã đến đây tham gia tỷ thí chế phù, hiện giờ là phần công bố kết quả.” Chỉ thấy một lão giả gầy gò vung tay lên, ngay sau đó là một tấm phù lục dài rộng đến mấy trượng trực tiếp xuất hiện trên không trung đại điện. Trên lá bùa này có rất nhiều tên phù sư, bên cạnh tên sẽ là điểm tương ứng của bọn họ.
“Thiên Cương Kiếm Phong, Kỷ Trường Hải, Giáp thượng.” “Quả nhiên, Trường Hải chân quân lại lần nữa cầm được điểm Giáp thượng rồi.”
Đối với vị đại sư chế phù đã vẽ ra kiếm phù thất phẩm, điểm số này không làm nhóm đệ tử bên dưới có bất cứ ý kiến gì.
Đương nhiên là Lục Huyền cũng ở trong đó, hắn chỉ am hiểu mấy loại kiếm phù cao cấp, tâm tư đặt nhiều hơn lên phương diện linh thực, thậm chí trình độ ủ chế linh nhưỡng của hắn cũng vượt qua phù lục.
Còn vị Nguyên Anh phù sư thuộc Thiên Cương Kiếm Phong kia vốn là thiên tài phù đạo của Động Huyền Kiếm Tông, lại đắm chìm trong đó ít nhất là mấy trăm năm nồi, dù hắn nhận được khá nhiều gói kinh nghiệm phần thưởng về chế phù bên trong quầng sáng, cũng rất khó vượt qua được đối phương.
“Thiên Cương Kiếm Phong...” “Lại là Thiên Cương Kiếm Phong!”
Bốn vị xếp thứ hai đến thứ tư đầu là phù sư đi ra từ Thiên Cương Kiếm Phong, điểm số tương đồng, đầu là Giáp trung.
“Người thứ năm, Hoàn Chân Kiếm Phong, Lục Huyền, Giáp trung.” “Hoàn Chân Kiếm Phong... Không thể nào? Ta nhớ trình độ phù đạo của bọn họ rất bình thường mà, ngay cả Diệp Lăng Không cũng chưa từng lấy được điểm Giáp.” “Tên Lục Huyền này lại từ trong tảng đá nhảy ra sao?” Mọi người bắt đầu nghị luận âm T, ai nấy đầu cảm thấy vô cùng kinh ngạc đối với sự xuất hiện quá mức đột ngột của Lục Huyền.
Tỷ thí lần này có tổng cộng sáu người đạt được điểm Giáp trung, Thiên Cương Kiếm Phong có ba người, hai người còn lại đến từ Trùng Hư Kiếm Phong cùng với Bách Công Kiếm Phong, thực lực của Kiếm Phong bọn họ luôn vững vàng nằm ở ba vị trí đầu trong chín đại Kiếm Phong, lấy được thành tích như thế cũng là chuyện bình thường.
Nhưng người cuối cùng đạt được điểm Giáp trung là Lục Huyền thì khác.
Phải biết rằng, trình độ phù đạo, thậm chí là tu hành bách nghệ của Hoàn Chân Kiếm Phong, đầu không có một môn nào đạt xuất sắc cả. Nhưng bọn họ lại vô thanh vô tức nhảy ra một vị phù sư cầm được điểm Giáp rồi? “Ngươi có phải là Lục sư điệt không?” Thời điểm Lục Huyền đang xem quá trình chấm điểm của những đồng môn còn lại trên lá bùa kia, một vị trung niên mặc đạo bào, ánh mắt thâm thúy lặng yên đến trước người hắn, ôn hòa hỏi.