Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 137 - Chương 137: Tìm Việc Cho Các Ngươi Làm!

Chương 137: Tìm Việc Cho Các Ngươi Làm! Chương 137: Tìm Việc Cho Các Ngươi Làm!

Ấu thú Thiết Ngao Giải nhận ra điểm khác thường, nó không ngừng điều chỉnh tốc độ, rồi giơ đôi càng lên cao, muốn chém đứt thứ vừa đánh lén mình thành hai mảnh.

Sợi dây cỏ xám đen tuy chậm chạp, nhưng vẫn ẩn phía sau ẩu thú, thỉnh thoảng còn vờn quanh thân cua. Chẳng mấy chốc, ấu thú Thiết Ngao Giải đã bị sợi dây cỏ màu tro đen kia trói lại lại.

Thảo Khôi Lỗi ngẩng cái đầu to lớn lên, từ từ rút sợi dây cỏ màu đen xám kia lại, rồi tiến đến gần con ấu thú. Nó chỉ để lại một đoạn cỏ ngắn làm khoảng cách giữa hai bên, vừa vặn nằm trong tầm với.

Tiếp theo, nó đi tới bên cạnh bờ linh tuyền, duỗi dài hai tay, khiến cho sợi dây cỏ màu tro đen đang buộc chặt ấu thú Thiết Ngao Giải không ngừng kéo dài, mãi cho đến khi vươn tới bầu trời phía trên ao linh tuyền, lúc này mới nới lỏng dây cỏ ra.

“Bõm” một tiếng, ấu thú rơi vào trong ao, nước bắn tung tóe trên bông sen trắng tinh có bức tường đất bao quanh, rồi khẽ lăn từ trên lá sen xuống.

Sáng sớm hôm sau, Lục Huyền dậy sớm để bắt đầu một ngày mới của Linh thực sư. Đầu tiên hắn kiểm tra linh điền một lần, căn cứ vào trạng thái sinh trưởng của linh thực rồi thi triển các loại thuật pháp Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật.

Sau khi làm xong tất cả những việc này, hắn vào trong phòng cầm một nắm to linh mễ và rắc vào trong ao linh tuyền.

Linh mễ rơi xuống đáy ao, thu hút sự chú ý của bốn con ấu thú Thiết Ngao Giải. Bị giày vò cả một đêm, cuối cùng cũng chờ được đến lúc này, chúng lập tức giơ đôi càng cua lên cao, cực kỳ khéo léo nhét từng hạt linh mễ tròn trĩnh vào trong miệng.

"Nếu các ngươi đã giỏi kẹp như thế, ta cũng nên tìm chút việc gì đó cho các ngươi làm mới được." Chờ mấy con ấu thú Thiết Ngao Giải ăn uống no đủ, Lục Huyền nhìn đôi càng sắc bén như thanh đại đao kia, trong đầu có chút suy nghĩ.

Hắn lập tức nhấc con ấu thú Thiết Ngao Giải kiêu ngạo nhất ra khỏi ao, lại từ trong túi trữ vật lấy một khối quáng thạch đồng thiết to bằng nắm tay, đặt nó ở trước mặt ấu thú.

Nhìn thấy thứ gì đó tiến tới, ấu thú Thiết Ngao Giải lập tức mở càng, kẹp chặt quáng thạch tinh thiết từ trên xuống dưới, dùng sức thật mạnh, chỉ trong nháy mắt, khối quáng thạch cứng rắn kia đã bị nó chia thành hai nửa.

"Tiếp tục." Lục Huyền cầm một trong hai khối vừa được chia ra lên, đưa tới trước càng cua của Thiết Ngao Giải.

Ấu thú Thiết Ngao Giải hung hăng kẹp quáng thạch.

"Tiếp nào." Lục Huyền lại lấy một khối khoáng thạch khác đến. Vòng đi vòng lại như thế, một khối quáng thạch tinh thiết có kích thước bằng nắm tay đã biến thành hàng trăm khối nhỏ như viên sỏi, đôi càng Thiết Ngao Giải dùng lực kẹp mạnh liên tục, cũng chuyển sang màu trắng rồi, nhưng khi Lục Huyền lại đưa một quáng thạch khác tới trước càng của nó, nó lại không nhịn được, lập tức muốn đi kẹp lấy.

"Ha ha, nữa nào!" Lục Huyền cười ha ha, linh lực khẽ động, một đống quáng thạch đồng thiết lập tức xuất hiện trước mặt ấu thú, chồng đến cao ngất.

Đôi càng của ấu thú Thiết Ngao Giải không khỏi run rẩy một cái.

Lục Huyền nhấc cả ba con ấu thú Thiết Ngao Giải còn lại từ trong ao linh tuyền lên, để chúng bắt đầu làm việc.

"Cuối cùng cũng giải quyết xong vấn đề Đồng Cốt Trúc cần mảnh vụn quáng thạch đồng thiết rồi. Có mấy con ấu thú Thiết Ngao Giải ở đây, ta không cần phải làm việc này nữa." Lục Huyền vui sướng nghĩ.

Đồng Cốt Trúc cần quáng thạch đồng thiết để sinh trưởng, thể tích quáng thạch càng nhỏ, nó càng dễ hấp thu. Trước đó, Lục Huyền phải dùng Liệt Ngân Nhận và Hồng Tuyến Châm để cắt quáng thạch, rất tốn thời gian và công sức. Bây giờ, có mấy con ấu thú Thiết Ngao Giải ở đây, mọi việc đã trở nên dễ dàng hơn nhiều rồi.

Hắn nhìn ấu thú Thiết Ngao Giải vẫn đang kiên trì kẹp quáng thạch, xúc động nói: "Không được thả lỏng, nhất định phải dùng sức kẹp chặt, trăm lần, nghìn lần, vạn lần mới có thể đột phá cực hạn của bản thân. Càng và chân phải vận dụng toàn lực, chờ đến khi các ngươi mạnh mẽ hơn, là có thể tiến về phía trước quơ càng tấn công ta rồi!"

Mỗi khi có ấu thú buông lỏng, Lục Huyền sẽ ở bên cạnh thúc giục nó.

Tiếng kìm kẹp quáng thạch tinh thiết liên tục vang lên, nghe rất vui tai.

Đến khi càng của bốn con ấu thú Thiết Ngao Giải đã rơi vào tình trạng sức cùng lực kiệt, yếu ớt vô lực, Lục Huyền mới để chúng tạm thời đi nghỉ ngơi. Hắn ném chúng vào trong ao linh tuyền rồi rắc phần thưởng là một nắm linh mễ vào.

"Thiết Ngao Giải này dồi dào năng lượng hơn Hồng Tu Lý, tìm chút việc cho chúng làm cũng tốt, để tiêu hao bớt tinh lực của chúng đi." Lục Huyền cười híp mắt nhìn mấy con ấu thú Thiết Ngao Giải đang mệt mỏi đến không buồn nhúc nhích, nằm im lìm dưới đáy ao linh tuyền, âm thầm nghĩ.

Hắn rắc quáng thạch được nghiền mịn vào xung quanh Đồng Cốt Trúc, để chúng thoải mái hấp thụ.

Khi đến bên cạnh bốn cây Huyết Ngọc Tham đang trong quá trình ngưng kết linh chủng, hắn phát hiện ra một chút biến hóa, dường như lớp màng bọc bên ngoài của chúng đã mỏng đi, theo quá trình tham chủng càng ngày càng tăng trưởng, có cảm giác, lớp màng mỏng bên ngoài sắp bị phá vỡ rồi.

Lục Huyền vội vàng lột bỏ lớp màng bên ngoài rồi cẩn thận lấy những hạt linh chủng đã ngưng luyện thành công từ bốn cây Huyết Ngọc Tham kia ra, hơi xử lý một chút mới bỏ chúng vào trong hộp ngọc đặc chế.

Bốn cây Huyết Ngọc Tham đã ngưng kết ra hai mươi tám hạt linh chủng, hạt nào hạt nấy đều no đủ như huyết ngọc.

"Có lẽ khi ngưng kết linh chủng cần tiêu hao rất nhiều linh lực thảo mộc từ Huyết Ngọc Tham thành thục, đã khiến chúng nó mất đi tác dụng của mình, không thể hái ở trạng thái bình thường được, do đó cũng không có quầng sáng ban thưởng cho mấy cây này." Lục Huyền âm thầm suy đoán, nhưng có được hai mươi tám hạt linh chủng Huyết Ngọc Tham, cũng khiến hắn tương đối hài lòng rồi.

Nhưng có một chuyện càng khiến hắn hài lòng hơn.

Đó là sau khi kiểm tra trạng thái sinh trưởng của Ám Tủy Chi nhị phẩm, Lục Huyền lại ngoài ý muốn phát hiện, nó đã bước vào giai đoạn trưởng thành hoàn toàn rồi.

"Dày công chăm sóc hơn một năm, cuối cùng cũng thành công trồng gốc linh thực nhị phẩm đầu tiên." Trong lòng Lục Huyền tràn đầy cảm xúc.

Phải biết rằng, chu kỳ sinh trưởng của linh thực chưa nhập phẩm được tính theo tháng, linh thực nhất phẩm lại được tính bằng một năm, còn linh thực nhị phẩm sẽ có chu kỳ sinh trưởng kéo dài chừng hai năm.

Từ lúc còn ở bên trong tiểu viện tại khu Bắc phường thị, hắn đã trồng Ám Tủy Chi và Kiếm Thảo rồi, sau khi chuyển đến đình viện mới được hơn một năm, lại cộng thêm quá trình hắn tỉ mỉ bồi dưỡng nó, cùng với trình độ Mộc Sinh Thuật ở cảnh giới tiểu thành cũng có thể gia tăng một chút tốc độ sinh trưởng cho linh thực trên mức độ nhất định, đủ các loại nhân tố đổ dồn vào… đến cuối cùng, Ám Tủy Chi cũng phát triển thành thục.

Bản thể Ám Tủy Chi đang ẩn giấu bên trong những sợi nấm dày đặc màu đỏ sẫm, thứ chất lỏng sền sệt dấp dính vẫn đang ào ào lưu chuyển bên trong đường ống nấm giống như mạch máu.

Lục Huyền tập trung tâm thần lên gốc Ám Tủy Chi thành thục kia, ngay lập tức biết phẩm chất của nó là tốt đẹp.
Bình Luận (0)
Comment