Chương 138: Ẩn Linh Sưởng!
Chương 138: Ẩn Linh Sưởng!
"Nồng độ linh khí của mảnh linh điền này chỉ dừng ở mức trung bình, Ám Tủy Chi lại cực kỳ kỵ ánh sáng, tình huống này khó mà tránh khỏi được. Hơn nữa, ta ở nơi đây rất khó tìm được vài khối linh mộc mục nát có phẩm chất cao… Dưới điều kiện như vậy, có thể bồi dưỡng ra linh thực nhị phẩm phẩm chất tốt, đã không dễ dàng rồi." Lục Huyền bùi ngùi suy nghĩ.
Hắn dùng linh lực xỏ xuyên qua vô số sợi nấm màu đỏ sẫm, dường như những sợi nấm kia đã bị kích thích, chúng lại tự động tránh sang hai bên, để lộ ra bản thể Ám Tủy Chi ở bên trong.
Lục Huyền cẩn thận hái nó xuống, lập tức đặt vào chiếc hộp gỗ bọc vải đen, rồi cho cả hộp vào túi trữ vật.
Ám Tủy Chi nhị phẩm có thể dùng để luyện chế vài loại đan dược luyện thể, cũng có thể trực tiếp ăn vào, nó sẽ giúp tăng cường thể phách cho tu sĩ.
Tạm thời Lục Huyền còn chưa quyết định sẽ dùng nó như thế nào.
Lúc này, trọng điểm của hắn đều đặt trên phần thưởng sẽ nhận được ở bên trong quầng sáng của Ám Tủy Chi. Ánh mắt đầy chờ mong của hắn lập tức nhìn chằm chằm vào vị trí lúc trước của Ám Tủy Chi ở trong lều gỗ, một quầng sáng màu trắng to bằng nắm đấm đang lấp lóe ở nơi này.
Hắn nhẹ nhàng vươn tay chạm vào quầng sáng nọ. Chỉ trong nháy mắt, vô số điểm sáng nhỏ đã tuôn ra như dòng ngân hà, dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Lục Huyền. Một luồng ý niệm cũng hiện lên trong đầu hắn.
【Thu hoạch một gốc Ám Tủy Chi, nhận được pháp khí tam phẩm Ẩn Linh Sưởng.】
Suy nghĩ lóe lên, một chiếc áo khoác mỏng như cánh ve đã xuất hiện trên tay hắn. Chiếc áo khoác này có màu vàng sẫm, thi thoảng trên bề mặt cũng sẽ xuất hiện những sợi tơ gần như trong suốt rồi đột ngột biến mất.
【Ẩn Linh Sưởng là pháp khí tam phẩm, có thể thu lại và che giấu khí tức cho tu sĩ. Ở thời điểm vận chuyển linh lực, tu sĩ có thể thúc giục pháp khí này để ẩn nấp thân thể. Thời gian ẩn nấp khá ngắn, trong quãng thời gian ẩn nấp sẽ tiêu hao khá nhiều linh lực, cho nên cần di động từ từ. Khi bị công kích sẽ hiển lộ thân hình.】
"Pháp khí tam phẩm!" Lục Huyền vô cùng mừng rỡ, đây là kiện bảo vật tam phẩm thứ hai trong tay hắn sau Vô Cấu Ngọc tam phẩm.
Hơn nữa, hiệu quả của nó chỉ có hơn chứ không kém.
Lục Huyền vốn có tư chất phổ thông, lại chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn đề thăng tu vi đến Luyện Khí tầng bảy, đương nhiên sẽ không dám để lộ tu vi chân chính của mình ra ngoài, dù bản thân đang ở trong một môi trường quen thuộc cũng vậy.
Dù《 Liễm Tức Pháp 》 hắn nhận được trước đó, cũng mang đến hiệu quả ẩn nấp tu vi, nhưng khi tu vi càng cao thêm, hắn sẽ gặp được càng nhiều tu sĩ Luyện Khí cấp cao, nghĩa là tình huống không thể che giấu được tu vi sẽ có xác suất phát sinh nhiều hơn lúc trước.
Ẩn Linh Sưởng vừa vặn bù đắp được điểm này, hơn nữa, pháp khí tam phẩm đã tiến vào phạm trù Trúc Cơ, dù tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ hay trung kỳ nhìn trộm cũng khó mà phát hiện ra sự thật được.
Lục Huyền lập tức cởi bộ y phục trên người xuống, mặc chiếc áo vàng sẫm lên người, đồng thời cũng rót linh lực vào chiếc áo ấy. Nhất thời, một luồng lực hút cực lớn trực tiếp phát ra từ bên trong pháp khí Ẩn Linh Sưởng, chỉ trong nháy mắt, linh lực trong cơ thể Lục Huyền đã tiêu hao một mảng lớn.
Những sợi tơ trong suốt trên chiếc áo choàng màu vàng sẫm kia đột ngột di chuyển với tốc độ càng lúc càng nhanh. Một lúc sau, Lục Huyền trực tiếp cảm nhận được trước mắt mình vừa đột nhiên bị một tầng vật chất đặc thù mỏng manh nào đó bao phủ.
Thế giới trong mắt hắn đã trở nên mơ hồ xa lạ, cực kỳ không chân thật.
Lục Huyền đi tới cạnh bờ ao linh tuyền, cúi đầu nhìn xuống. Chỉ thấy bốn con ấu thú Thiết Ngao Giải đang lặng lẽ nằm dưới đáy ao, mặt nước trong suốt với từng tia linh khí yếu ớt mơ hồ bốc lên.
Vấn đề là trên mặt nước, không phản chiếu cái bóng của Lục Huyền.
Đạp Vân Linh Miêu đang ở cách đó không xa, vừa thấy Lục Huyền đột nhiên biến mất, đã sững sờ tại chỗ, hiếm khi thấy cảm xúc bên trong con ngươi màu xanh biếc kia mơ hồ thay đổi. Nó ngơ ngác quay đầu nhìn quanh bốn phía.
"Ngao..." Nó thấp giọng rống lên, tiếng kêu vô cùng vội vàng nóng nảy.
Lục Huyền vội vàng rời khỏi trạng thái ẩn thân, đi tới bên cạnh Đạp Vân Linh Miêu, nhẹ nhàng nhéo chỏm lông xám trắng trên đôi tai thính của nó.
Vừa bắt được bóng dáng của hắn, Đạp Vân Linh Miêu đã lấy lại tư thế ưu nhã ban đầu, nó lạnh lùng nhìn Lục Huyền rồi đi thẳng sang một bên.
Lục Huyền đứng yên tại chỗ, cẩn thận tổng kết lại cảm nhận của mình sau khi sử dụng pháp khí tam phẩm Ẩn Linh Sưởng.
"Pháp khí này có thể che đậy toàn thân nhưng phạm vi có hạn, chỉ giới hạn ở xung quanh thân thể. Tốc độ tiêu hao linh lực quá nhanh, với tu vi Luyện Khí tầng bảy của ta, dùng pháp khí tam phẩm thuộc về giai đoạn Trúc Cơ vẫn có chút miễn cưỡng. Nhưng hiệu quả khá tốt, có thể ẩn nấp thân hình sẽ giúp ta tránh được một số tình huống nguy hiểm."
Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch, hắn mỉm cười, không hiểu vì sao lại cảm thấy hành vi che giấu thân thể này của mình có chút quen thuộc.
"Trong suốt ở Tu Hành giới..." Hắn than thở một tiếng, thay vì lập tức cởi Ẩn Linh Sưởng ra, hắn lại khoác lên người một bộ thanh sam khác. Ẩn Linh Sưởng mỏng như cánh ve, không hề nặng chút nào, mặc trên người cũng không có cảm giác gì.
"Ám Tủy Chi nhị phẩm đã thành thục, có lẽ Kiếm Thảo nhị phẩm cũng sắp rồi." Lục Huyền nhìn Kiếm Thảo nhị phẩm đã thu lại kiếm ý, trở thành một cây cỏ giản dị tự nhiên không chút màu mè thì nghĩ thầm.
Lúc này, Kiếm Thảo không khác gì một cái lưỡi kiếm độc nhất vô nhị, nó dài chừng ba thước, toàn thân đen thùi, một mực đứng thẳng tắp, mũi kiếm đâm về phía bầu trời.
"Sắp rồi." Lục Huyền tập trung tâm thần trên Kiếm Thảo, chứng kiến thanh tiến độ bên dưới nó sắp đầy, trong lòng lại ngập tràn mong đợi.
Hắn lại tiếp tục đi dò xét khắp nơi bên trong linh điền một lượt.
Khi đến khu vực gieo trồng Linh Huỳnh Thảo, một trăm mười gốc Linh Huỳnh Thảo đã bước vào giai đoạn trưởng thành nhanh chóng. Lục Huyền tìm kiếm cẩn thận, lại phát hiện mười lăm gốc Linh Huỳnh Thảo hoàn toàn chín muồi.
Trong số mười lăm gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục, có sáu cây phẩm chất tốt, bảy cây phẩm chất thượng đẳng, hai cây còn lại phẩm chất hoàn mỹ.
Lục Huyền đặt mười lăm gốc Linh Huỳnh Thảo vào trong hộp ngọc, rồi nhặt từng quầng sáng xuất hiện trên vị trí mười lăm gốc linh thực kia lên.
Một luồng ý niệm lóe lên trong đầu hắn.
【Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được sáu tháng tu vi.】 x2
【Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được chín tháng tu vi.】 x4
Ngay lập tức, từng luồng linh lực tràn vào cơ thể Lục Huyền, giống như sóng biển cuộn trào mãnh liệt, điên cuồng chạy ngang chạy dọc trong kinh mạch đan điền của hắn.
Đợi đến khi linh lực đã trở về trạng thái bình thường, Lục Huyền nhanh chóng cảm nhận được tu vi trong người đã gia tăng thêm rất nhiều, khoảng cách đột phá đến Luyện Khí tầng tám càng gần hơn một chút.